Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

Cần nhìn thẳng vào sự thật để không dung túng cái xấu

Vừa qua, sau khi cơ quan chức năng của Việt Nam bắt tạm giam một số người vì có hành vi tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam; lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân; chống người thi hành công vụ và vi phạm thời hạn án treo,... lập tức một số tổ chức và đại diện một số quốc gia lại bất chấp sự thật để lên tiếng bênh vực, đồng thời phê phán Nhà nước Việt Nam và đưa ra các đòi hỏi phi lý!

Đầu năm 2017, cơ quan cảnh sát điều tra của Việt Nam ở một số địa phương đã công bố lệnh khởi tố, tạm giam để phục vụ điều tra đối với: Trần Thị Nga (Hà Nam) vì hành vi “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo quy định tại Điều 88 Bộ luật Hình sự; Nguyễn Văn Oai (Nghệ An) vì có hành vi “Lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” theo quy định tại Điều 258 Bộ luật Hình sự; và Nguyễn Văn Hóa (Hà Tĩnh) vì có hành vi chống người thi hành công vụ, vi phạm thời hạn án treo.
Cũng thời gian này, cơ quan công an quận Phú Nhuận (TP Hồ Chí Minh) ra thông báo hình sự về việc đã bắt Đặng Hữu Nam - người được “làng dân chủ cuội” ca ngợi là “nhà hoạt động nhân quyền nổi tiếng, đấu tranh vì công lý và quyền con người” (!), để điều tra hành vi “trộm cắp tài sản”! Vi-đê-ô clíp sự kiện cho thấy Đặng Hữu Nam tới một cửa hàng tạp hóa ở phường 10 (Phú Nhuận) mua hàng. Lợi dụng chủ cửa hàng sơ hở, người này đã lấy trộm 20 triệu đồng. Chủ cửa hàng nghi ngờ và kiểm tra, phát hiện mất tiền và trình báo công an. Tới trưa ngày 24-1-2017, sau khi điều tra, cơ quan Công an Phú Nhuận đã bắt giữ Đặng Hữu Nam. Trước bằng chứng không thể chối cãi, “nhà hoạt động nhân quyền nổi tiếng, đấu tranh vì công lý và quyền con người” phải nhận tội! Điều khôi hài là sau khi Đặng Hữu Nam bị bắt, một số kẻ lên in-tơ-nét tung hoang tin Đặng Hữu Nam bị “công an gài bẫy”, gán cho người này mưu đồ “phá hoại làng dân chủ”. Thậm chí, Phạm Văn Thành - kẻ được coi là “người phát ngôn” của tổ chức khủng bố “Việt tân” ở Pháp, còn làm một live stream (sử dụng webcam để truyền trực tiếp hình ảnh, âm thanh) cho rằng Đặng Hữu Nam có kinh tế khá giả, có người thân và bạn bè ở nước ngoài chu cấp thì không thiếu thốn gì để phải trộm cắp; rồi sử dụng thuyết âm mưu dựng ra kịch bản Đặng Hữu Nam là “đặc tình”, “lúc yếu lòng có hành động mèo chuột” nên bị cưỡng ép, lợi dụng để chia rẽ, phá hoại “làng dân chủ”! Tuy nhiên rốt cuộc, sau khi một “nhà dân chủ” cho rằng “Những hình ảnh của ca-mê-ra trong cửa hàng này là không thể lầm lẫn: ông Nam đi ra đi vào, lượn lờ, thậm chí còn như để quên túi đồ đã mua của mình để có cớ quay lại. Và cuối cùng, nhân lúc chủ cửa hàng bước ra ngoài, ông Nam nhón tay mở ngăn kéo tiền, rút ra một xấp tiền mà có thông tin cho biết đến 20 triệu đồng, thản nhiên nhét vào túi quần rồi lấy xe “dông” thẳng… Với vụ việc trộm tiền của ông Đặng Hữu Nam, không cần và rất không cần một lời bào chữa” thì ý kiến bao che Đặng Hữu Nam cũng chấm dứt!
Và như thường lệ, sau khi mấy người này bị bắt giữ để phục vụ điều tra, các tổ chức như Theo dõi nhân quyền (HRW), Ủy ban bảo vệ nhà báo (CPJ),... rồi trên trang Facebook của Phái đoàn Liên hiệp châu Âu tại Việt Nam, trong thư điện tử của Đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam gửi Đài tiếng nói Hoa Kỳ (VOA),… lại xuất hiện một số ý kiến gán cho mấy người này danh nghĩa “nhà bảo vệ nhân quyền” ở Việt Nam để biện hộ, bao che, bênh vực, bày tỏ quan ngại sâu sắc và khuyến nghị Nhà nước Việt Nam cần phải thế này, cần phải thế kia! Và khôi hài là khi lên tiếng như vậy, họ chỉ đề cập đến Trần Thị Nga, Nguyễn Văn Oai, Nguyễn Văn Hóa, còn Đặng Hữu Nam thì họ… tảng lờ!
Xét từ lịch sử vấn đề thì việc mỗi khi cơ quan bảo vệ pháp luật của Việt Nam công bố lệnh bắt tạm giam để phục vụ điều tra, sau đó cơ quan thực hiện quyền tư pháp tiến hành xét xử và tuyên án tù một số cá nhân có hành vi vi phạm Điều 88, Điều 79, Điều 258,… Bộ luật Hình sự là lập tức một số tổ chức và đại diện một số quốc gia lại bất chấp sự thật, nhân danh “dân chủ, nhân quyền” lên tiếng bênh vực, đồng thời phê phán Nhà nước Việt Nam rồi đưa ra đòi hỏi phi lý,… là hiện tượng đã lặp đi lặp lại nhiều lần. Đáng nói là lên tiếng như vậy, nhưng dường như họ chưa bao giờ tìm hiểu thấu đáo bản chất các đối tượng được họ gọi là “nhà bảo vệ nhân quyền”. Bởi thiết nghĩ, trước khi lên tiếng bênh vực, HRW, CPJ, RSF (Phóng viên không biên giới), FH (Nhà tự do), Văn phòng Cao ủy nhân quyền LHQ, Ủy ban đối ngoại thuộc Hạ viện Mỹ, Bộ Ngoại giao và Ủy ban tự do tôn giáo quốc tế Mỹ (USCIRF), Ủy ban nhân quyền châu Âu, Đặc ủy nhân quyền Chính phủ CHLB Đức, Phái đoàn Liên hiệp châu Âu tại Việt Nam, Đại sứ quán các nước Mỹ, CHLB Đức,… tại Việt Nam cần tìm hiểu kỹ lưỡng và cẩn trọng. Mà không phải tìm đâu xa, mới đây chính một người mà họ gọi là “nhà bảo vệ nhân quyền” đánh giá: “Đã từ lâu, dư luận râm ran về một số người tự nhận là đấu tranh dân chủ, nhưng thực chất chỉ để “gọi” tài trợ của các nhà hảo tâm chủ yếu từ hải ngoại. Sau khi đạt được một số hành động đấu tranh cho có, những người này ung dung thụ hưởng số tiền được hải ngoại gửi về…”. Nếu lương tri thật sự trong sáng, họ cần có một cái nhìn tổng thể để tự đặt câu hỏi: Sau khi hưởng lượng khoan hồng của Nhà nước Việt Nam để định cư ở nước ngoài, mấy người được họ bênh vực, bảo vệ đã được dư luận người Việt Nam ở nước ngoài đánh giá như thế nào, như một số thí dụ dẫn từ diễn đàn của người Việt Nam ở nước ngoài sau đây:
- Về Bùi Kim Thành: “Không còn giá trị lợi dụng về mặt chính trị nhưng bây giờ bà là diễn viên hài số 1 của phố bolsatv. Những câu nổi tiếng của bà như “luật sư của hàng triệu dân oan”,... trở thành “thương hiệu Bùi Kim Thành”. Bây giờ cứ lên youtube gõ vào từ khóa Bùi Kim Thành sẽ cho ra vô số clip về bà, nhớ đọc những comment bên dưới để xem khán giả bình luận thế nào về người hùng của cộng đồng cờ vàng”! (Bi hài chống cộng của chiến hữu Bùi Kim Thành - youtube.com).
- Về Tạ Phong Tần: “Nhận định chắc chắn của tôi về Tạ Phong Tần là bà đã chết về tinh thần đấu tranh” (Tạ Phong Tần: lại một đào thải tinh thần đấu tranh - bacaytruc.com)!
- Về Cù Huy Hà Vũ: “Có thể nói là Cù Huy Hà Vũ có một đầu óc bất bình thường, nếu không muốn nói là vô trí trong vài vụ ông ta kiện lung tung và những phát biểu bậy… Ông Cù Huy Hà Vũ thường phát ngôn bừa bãi một cách thiếu suy nghĩ, có thể vì sự hiểu biết của ông rất giới hạn, mà có thể vì ông ta ngông cuồng, dựa vào cơ quan truyền thông ở hải ngoại, nên phá rối chính quyền Việt Nam để gây tiếng tăm cá nhân”! (Cù Huy Hà Vũ là người như thế nào - sachhiem.net).
- Về Nguyễn Văn Hải (hay Điếu cày): “Riêng chúng tôi, sau thời gian tìm hiểu, và đặc biệt, qua những bằng chứng mới đây, chúng tôi thực sự tin rằng: Điếu cày, tuy mang danh “tù nhân lương tâm” nhưng thực sự là kẻ vô lương tâm! Tuy mang danh “nhà báo tự do” nhưng thực sự là kẻ đàn áp tự do”! (Điếu cày - “tù nhân lương tâm” là kẻ vô lương tâm - tinparis.net)…
Đó là các tên tuổi mà trong thời gian dài, một số tổ chức và đại diện một số quốc gia thường xuyên lên tiếng ca ngợi hết lời, rồi phê phán Nhà nước Việt Nam, yêu cầu “trả tự do ngay lập tức, không điều kiện”. Trên thực tế, mấy người họ bênh vực, bảo vệ hoàn toàn không có tư cách “nhà bảo vệ nhân quyền”, chỉ là mấy kẻ lợi dụng nhân quyền, dân chủ, nấp dưới chiêu bài tự do ngôn luận,… để chống phá Nhà nước Việt Nam nhằm đạt mục đích cá nhân ích kỷ, tự biến mình thành “con rối” trong tay các thế lực thù địch, thiếu thiện chí với Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam; khi đã đạt được mục đích thì cũng nhanh chóng vứt bỏ cái vỏ “nhà bảo vệ nhân quyền”, lộ rõ hình hài của kẻ trục lợi bằng việc vu khống, vu cáo, bịa đặt về đất nước đã sinh ra và nuôi dưỡng mình.
Trong thế giới văn minh, việc can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác dưới bất kỳ hình thức nào cũng là không thể chấp nhận. Càng không thể chấp nhận việc can thiệp đó dựa trên các bằng chứng bịa đặt, dựa vào các cá nhân không đủ tư cách đại diện cho các giá trị cao quý của nhân loại, như nhân quyền, dân chủ. Chính vì thế, dù một số tổ chức và đại diện một số quốc gia lên tiếng như thế nào thì pháp luật Việt Nam vẫn bảo đảm tính nghiêm minh, người vi phạm pháp luật vẫn phải nhận bản án thích đáng. Thực tế đó không chỉ đúng với Việt Nam, mà đúng đối với mọi quốc gia có chủ quyền, có quan niệm và thái độ nghiêm túc trong thực thi pháp luật nhằm giữ gìn kỷ cương phép nước, bảo đảm sự ổn định và trật tự xã hội, bảo đảm an ninh quốc gia, để phát triển. Cũng chính vì thế, trước khi lên tiếng bảo vệ, bao che một số cá nhân được gán nhãn hiệu “nhà bảo vệ nhân quyền”, bất kỳ tổ chức, cá nhân, hay đại diện quốc gia nào cũng cần nhìn thẳng vào bản chất sự thật để qua đó không dung túng cái xấu, không về hùa với các thế lực đang cố tình ngăn trở sự nghiệp đổi mới của Việt Nam.

LÊ VÕ HOÀI ÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét