Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020
Chủ động đấu tranh, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trước thềm Đại hội XIII
"Doanh nhân hướng tới cộng đồng, vì cộng đồng", là trách nhiệm đối với non sông, đất nước!
Cô-vít đã và đang hoành hành khắp thế giới. Các siêu cường như Mỹ, Châu Âu, Trung Quốc cũng đang lao đao vì Cô-vít. Ngay sát nước Việt, Tổng thống Indo phải cúi đầu xin lỗi người dân vì ngân khố hết tiền cứu trợ!
Theo Báo Quốc
tế: Nền kinh tế toàn cầu có thể bị thiệt hại từ 5,8 nghìn tỷ tới 8,8 nghìn tỷ
USD, tương đương 6,4% tới 9,7% tổng sản phẩm quốc nội (GDP) toàn cầu do đại
dịch viêm đường hô hấp cấp Covid-19, theo nhận định trong một báo cáo mới được
Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) công bố ngày 15/5.
Theo Báo cáo,
những tổn thất về kinh tế ở châu Á-Thái Bình Dương có thể dao động từ 1,7 nghìn
tỷ USD trong kịch bản ngăn chặn ngắn với thời gian 3 tháng lên tới 2,5 nghìn tỷ
USD trong kịch bản ngăn chặn dài trong 6 tháng, với khu vực này chiếm khoảng
30% tổng mức sụt giảm sản lượng toàn cầu.
Trong đó, Trung
Quốc có thể bị tổn thất từ 1,1 nghìn tỷ tới 1,6 nghìn tỷ USD. Phân tích mới đã
cập nhật từ những kết quả được trình bày trong Báo cáo Triển vọng Phát triển
châu Á (ADO) 2020 ngày 3/4, trong đó ước tính thiệt hại toàn cầu do Covid-19 có
thể dao động từ 2 nghìn tỷ tới 4,1 nghìn tỷ USD.
Toàn cầu sẽ
giảm từ 158 triệu tới 242 triệu việc làm, trong đó khu vực châu Á - Thái Bình
Dương chiếm 70% tổng số việc làm bị mất.
Thu nhập của
lao động trên toàn thế giới sẽ giảm từ 1,2 nghìn tỷ tới 1,8 nghìn tỷ USD – 30%
trong số đó sẽ thuộc về các nền kinh tế trong khu vực, tương đương từ 359 tới
559 tỷ USD...
Đó là những con
số thực sự kinh khủng!
Tác động của nó
sẽ là nỗi ám ảnh cho bất cứ doanh nghiệp, đế chế, đại gia, tỷ phú nào.
Thị trường, sức
mua, sản xuất đình trệ đồng nghĩa với hàng tỷ đô sẽ đội nón rời các tỷ phú ra
đi.
Vậy, doanh
nhân, doanh nghiệp, đặc biệt là các đế chế, đại gia phải ứng xử ra sao với
"giặc cô-vít"?
Còn người thì
còn của! Người sinh ra tiền, người đẻ ra tiền chứ đâu phải tiền đẻ ra tiền? Có
thị trường, có khách hàng sẽ có tiền, còn tiền, sẽ đẻ thêm ra tiền.
Đó chẳng phải
chân lý cũng như sự sống còn sao?
Tiền sẽ chẳng
nghĩa lý gì nếu anh mang một triệu nghìn tỷ lên Mặt Trăng sống một mình.
Việc san sẻ tài
sản trong lúc thiên tai, địch hoạ, dịch bệnh của doanh nhân trước hết là nghĩa
cử cao đẹp "doanh nhân hướng tới cộng đồng, vì cộng đồng", là trách
nhiệm của doanh nghiệp, doanh nhân đối với non sông, đất nước.
Sau nữa, còn là
hành động để bảo vệ cuộc sống bình yên, tươi đẹp trong đó có bảo vệ chính mình,
bảo vệ đế chế của mình.
Hơn lúc nào
hết, trong lúc dịch Cô-vít bùng phát này, các doanh nghiệp doanh nhân cần đóng
góp vật chất cũng như nhiều hành động thiết thực khác:
1. Đẩy mạnh sản
xuất, hạ giá thành sản phẩm, thực hành tiết kiệm, bớt ăn tiêu xa hoa, hoang
phí.
2. Thu lãi ít
hơn bình thường để góp phần bình ổn hàng hoá tiêu dùng, giá cả.
3. Với ngân
hàng thì khoanh nợ, giãn nợ, hạ lãi suất. Với kinh doanh địa ốc thì hạ giá nhà
đất. Với kinh doanh thực phẩm, năng lượng, thuốc men thì cố gắng đàm phán nhập
nguyên liệu giá rẻ để về bán rẻ, bán chịu cho dân...
4. Từ bỏ ngay
việc đầu cơ, tích trữ đặc biệt là gạt ra khỏi đầu ý nghĩ lợi dụng dịch bệnh để
trục lợi...
Tương thân
tương ái, đồng lòng nhất trí, đoàn kết nỗ lực ngăn ngừa, phòng chống dịch bệnh.
Bĩ cực thái lai, rồi tương lai sáng lạn sẽ ùa về.
Tiếng chim lại
thánh thót giữa ban mai ấm áp. Sự giàu có thịnh vượng sẽ lại quay về và đền đáp
nhiều hơn.
Đó chẳng phải là đạo lý trời đất ru? Đất nước, Tổ quốc là thiêng liêng quý giá nhất./.
Người dân hưởng
ứng tuần lễ Vàng năm 1945
Báo chí trong thời đại của chúng ta: Nhìn từ nguyên lý Tôn chỉ mục đích!
Mấy ngày nay, vấn đề báo chí, nhất là các tạp chí bị lên án sai tôn chỉ mục đích, phóng viên, nhà báo lộng hành, đe nẹt, ăn chặn tiền doanh nghiệp, tổ chức, cá nhân... đang hết sức nóng bỏng. Thậm chí, có chuyên gia còn đưa ra các "khái niệm" mới liên quan tới nghề báo nghe rất hãi hùng: "hổ báo, cáo chồn", "mắt cú, lòng đen, bút chém, túi đầy"... Chưa bao giờ như lúc này, hoạt động báo chí trở lên phức tạp như bây giờ! Từ ý thức tới hành động. Nhận thức thay đổi hành vi, tạo ra hành động đúng đắn để thay đổi thực tế, đem tới một xã hội văn minh, tiến bộ hơn. Thế mà, một bộ phần những người làm công tác tư tưởng, hoạt động trên mặt trận tư tưởng lại như vậy thử hỏi: Sứ mệnh, chức năng của báo chí sẽ đi đâu về đâu?
1. Hiểu thế nào về tôn chỉ mục đích? Tôn chỉ mục
đích lớn nhất của báo chí là phụng sự đất nước, phụng sự dân tộc, vì tiến bộ,
công bằng, dân chủ, văn minh. Báo chí hoạt động dưới sự lãnh đạo toàn diện của
Đảng và theo pháp luật của Nhà nước. Nền báo chí Việt Nam là nền báo chí cách mạng.
Việc gì có lợi cho dân, cho nước, cho sự nghiệp cách mạng thì báo chí làm. Việc
gì có hại cho lợi ích chung thì bị dẹp bỏ và cũng bị chính độc giả lên án, loại
bỏ. Đó là tôn chỉ mục đích bao quát nhất của các cơ quan báo chí. Tuỳ theo sức
của mình mà đóng góp, nỗ lực và tận hiến không ngừng. Không có sự mặc cả
"Nhà nước phải tài trợ kinh phí". Hàng trăm cơ quan báo chí, hàng chục
nghìn người làm báo vẫn ngày đêm miệt mài như con kiến chăm chỉ trên hành trình
truyền tải thông tin đến độc giả. Cuộc sống có thể thiếu thốn vật chất nhưng
không thể thiếu thông tin báo chí. Báo chí cũng có nhiều đóng góp vào công cuộc
chống tham nhũng, tiêu cực, lãng phí, góp phần xây dựng chỉnh đốn Đảng. Đó là
công sức to lớn của báo chí trong những năm qua. Theo giấy phép, mỗi cơ quan
báo chí có một tôn chỉ, mục đích riêng. Điều này cũng được quy định trong Luật
Báo chí 2016. Thiết nghĩ, tôn chỉ mục đích riêng của mỗi cơ quan báo chí xuất
phát từ chức năng, nhiệm vụ của cơ quan chủ quản. Bởi, cơ quan báo chí ra đời
trước hết là yêu cầu thực tế của mỗi cơ quan chủ quản. Vậy mặc nhiên, tờ báo, tạp
chí đó phải ưu tiên nhiệm vụ thông tin để cơ quan chủ quản hoạt động thực hiện
tốt chức năng, nhiệm vụ của mình. Như Báo Tiền phong, thì ưu tiên hàng đầu là
tuyên truyền, cổ vũ, phát triển hoạt động Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh…
2. Cần tăng cường pháp chế đối với
hoạt động báo chí:
Chúng ta đã có Luật Báo chí 2016 về
điều kiện hoạt động của cơ quan báo chí như nhân sự, kinh phí... Chúng ta cũng
đã có Nghị định về mức trần, sàn nhuận bút.
Có lẽ, đã đến lúc, cần làm nghiêm về
các quy định này. Nếu không đủ kinh phí nuôi bộ máy, in ấn, phát hành, trả
lương, nhuận bút, bảo hiểm thì kiên quyết đình chỉ hoạt động cơ quan báo chí
đó.
Muốn làm báo thì phải chứng minh
năng lực tài chính, phải ký quỹ tại ngân hàng với số tiền nhất định.
Làm được như thế, chắc chắn ngăn
chặn được tình trạng "vàng thau lẫn lộn", xa rời tôn chỉ mục đích,
chức năng báo chí, chỉ chăm chăm làm mọi cách để có tiền quảng cáo, có doanh
thu...
CUBA 🇨🇺 VIỆT NAM 🇻🇳 mãi mãi là anh em!
Ngày 5/8/2020 Đảng, Nhà nước và nhân dân Cuba 🇨🇺 đã gửi hàng ngàn lọ thuốc💊 Interferon Alfa 2B do Cuba sản xuất để hỗ trợ Việt Nam chống dịch Covid 19. Đây là loại thuốc đạt chuẩn Châu Âu, khi đưa vào cơ thể sẽ kích thích sản sinh ra kháng thể chống lại virus Sars -CoV-2. Có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong điều trị những bệnh nhân Covid19 nặng.
Số thuốc này sẽ được vận chuyển cùng các quân y vào Đà Nẵng, Quảng Nam để chống dịch. Bên cạnh đó, Cuba đã cử 1 đoàn chuyên gia y tế đến Việt Nam để hỗ trợ.
Hải Đăng st
Bản chất và chiêu trò chống phá của những kẻ phản động người Việt ở hải ngoại
CHỦ ĐỘNG ĐẤU TRANH PHẢN BÁC CÁC QUAN ĐIỂM SAI TRÁI
ÂM MƯU, THỦ ĐOẠN CHỐNG PHÁ TRƯỚC THỀM ĐẠI HỘI XIII
TOÀN XÃ HỘI CHUNG TAY NGĂN CHĂN COVID 19 LÂY LAN
MUÔN VMUÔN VÀN TÌNH THÂN YÊU BÁC DÀNH CHO BỘ ĐỘI
Đối với bộ đội, Chủ tịch Hồ Chí Minh đứng ở ngôi cao mà không xa, giữ trọng trách lớn mà luôn dành tình cảm thân thương, ấm áp cho mọi cán bộ, chiến sĩ, từ tổng tư lệnh quân đội đến người lính binh nhì, binh nhất.
Quý trọng, thương yêu những người con trung hiếu
Mỗi câu chữ, mỗi đoạn văn trong Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh đều thấm đượm một niềm tin sắt son, một tình cảm sâu nặng, một tình thương yêu vô bờ dành cho toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta. Trước lúc đi xa, Bác Hồ đã căn dặn nhiều điều quý báu, gửi gắm nhiều thông điệp cho thế hệ mai sau. Trong Di chúc, Người viết: “Cuối cùng, tôi để lại muôn vàn tình thân yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn thể bộ đội, cho các cháu thanh niên và nhi đồng”.
Thật xúc động biết bao trước khi từ giã cõi trần, trong số những thành phần xã hội được Bác Hồ nhắc đến và “để lại muôn vàn tình thân yêu” có cán bộ, chiến sĩ quân đội. Vì hơn ai hết, là người sáng lập, rèn luyện, giáo dục và dìu dắt, theo dõi Quân đội ta ngay từ những ngày đầu thành lập, Bác Hồ rất thấu hiểu sự gian khổ, hy sinh to lớn của bộ đội trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Là người trực tiếp đứng trên tuyến đầu đánh quân xâm lược, "nếm mật nằm gai" nơi chiến trường và đối mặt với muôn vàn gian khó, hiểm nguy ở những nơi thâm sơn cùng cốc, nhiều cán bộ, chiến sĩ quân đội đã chiến đấu mưu trí, quả cảm, hy sinh anh dũng, để lại một nỗi đau khôn nguôi cho gia đình, người thân, làng xóm, quê hương, đất nước. Bác Hồ từng nói rằng, trước khi vào quân đội, họ là những thanh niên khỏe mạnh, vui vẻ, nhưng vì trải qua ăn gió nằm sương, hứng chịu những trận mưa bom bão đạn nên nhiều bộ đội, người thì hy sinh tính mạng, người thì tay què, chân cụt và mang nỗi đau thương tật suốt đời. Cho nên, bổn phận của chúng ta là phải trân trọng, yêu thương, nâng đỡ những người con trung hiếu đó.
Trong suốt 24 năm trên cương vị Chủ tịch nước (1945-1969), mặc dù bận trăm công nghìn việc lo cho sự nghiệp kháng chiến kiến quốc, nhưng Bác Hồ đã dành nhiều tâm sức cho việc lãnh đạo, chỉ đạo, giáo dục quân đội từ việc lớn đến việc nhỏ. Việc lớn, Bác dạy: “Toàn thể cán bộ và chiến sĩ cần phải ra sức học tập chính trị, quân sự, văn hóa, cần phải nâng cao lập trường và tư tưởng của giai cấp công nhân, cần phải nắm vững đường lối quân sự của Đảng, ra sức rèn luyện kỹ thuật và chiến thuật, cần phải luôn luôn nâng cao cảnh giác, bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ nhân dân”. Việc nhỏ, Bác căn dặn bộ đội không bao giờ được tơ hào từ cái kim, sợi chỉ của nhân dân và phải kính yêu dân, tôn trọng dân, bảo vệ dân ở mọi lúc, mọi nơi. Có rất nhiều câu chuyện mà mỗi lần nhắc lại, chúng ta đều rưng rưng xúc động về tình cảm cao đẹp của vị lãnh tụ đã dành cho cán bộ, chiến sĩ quân đội.
Đầu năm 1954, Bác làm việc tại Chiến khu Việt Bắc. Thời tiết giá rét nên một chiến sĩ đi tuần đêm nhiễm lạnh bị ho. Biết chuyện, Bác lấy chiếc áo trấn thủ của mình đưa cho người lính mặc để đỡ rét, nhưng anh không dám nhận. Bác ân cần nói: “Chú cứ giữ lấy mà mặc. Bác đã có áo khác”. Rồi Bác tự tay khoác chiếc áo vào vai người chiến sĩ trẻ khiến anh vừa bối rối, vừa cảm động khôn cùng.
Tháng 7-1967, thời tiết giữa hè nóng như thiêu như đốt, thương các chiến sĩ phòng không trực chiến trên nóc Hội trường Ba Đình không đủ nước uống, Bác đã dành số tiền tiết kiệm của mình tặng lực lượng bộ đội phòng không Hà Nội để có tiền mua thêm nước giải khát trong những ngày hè nắng nôi.
Tình thương yêu của Bác dành cho cán bộ, chiến sĩ quân đội như tình cảm của người cha dành cho những đứa con ruột thịt của mình. Sinh thời, Bác nhiều lần ra tận trận địa hỏi thăm bộ đội đang làm nhiệm vụ huấn , trực chiến. Trong hoàn cảnh nước nhà kháng chiến còn nhiều khó khăn, Bác luôn động viên nhân dân hăng hái lao động sản xuất để có nhiều lương thực, thực phẩm phục vụ bộ đội, để bộ đội có điều kiện ăn no, đánh thắng. Mong muốn bộ đội có cuộc sống no đủ, Bác huấn thị cho những người làm công tác hậu cần quân đội: “Phải làm thế nào một bát gạo, một đồng tiền, một viên đạn, một viên thuốc, một tấc vải, phải đi thẳng đến chiến sĩ” (tháng 9-1951). Đối với các cấp chỉ huy trong quân đội, Bác yêu cầu: “Từ tiểu đội trưởng trở lên, từ tổng tư lệnh trở xuống, phải săn sóc đời sống vật chất và tinh thần của đội viên, phải xem đội viên ăn uống như thế nào, phải hiểu nguyện vọng và thắc mắc của đội viên. Bộ đội chưa ăn cơm, cán bộ không được kêu mình đói. Bộ đội chưa đủ áo mặc, cán bộ không được kêu mình rét. Bộ đội chưa đủ chỗ ở, cán bộ không được kêu mình mệt” (tháng 5-1951).
Lời Bác dạy các lực lượng, các quân binh chủng trong quân đội
“Muôn vàn tình thân yêu” của Bác Hồ dành cho bộ đội còn thể hiện sâu sắc ở những lời huấn thị, giáo dục của Người đối với các lực lượng, các quân chủng, binh chủng trong Quân đội ta.
Với đội ngũ sĩ quan làm công tác tham mưu trong quân đội, Bác huấn thị: “Muốn thắng địch phải biết địch biết ta, nắm chắc ý định cấp trên, có kế hoạch tổ chức thực hiện cụ thể. Phải có mưu trí sáng tạo” (tháng 12-1945).
Với đội ngũ cán bộ chính trị, Bác chỉ rõ: “Đối với bộ đội, chính trị viên phải thân thiết như một người chị, công bình như một người anh, hiểu biết như một người bạn” (tháng 3-1948).
Với chiến sĩ quân y, Bác dặn dò: “Một người thầy thuốc đồng thời phải là một người mẹ hiền” (tháng 3-1948).
Với những người công tác trong ngành tình báo quân đội, Bác chỉ rõ: “Tình báo là một khoa học. Người làm tình báo ắt phải có 4 đức tính: Bí mật-cẩn thận-khôn khéo-kiên nhẫn” (tháng 8-1949).
Đối với bộ đội công binh, Bác đã tặng lực lượng này lá cờ thêu 4 chữ vàng “Mở đường thắng lợi” và nhấn mạnh: “Quân đội ta ví như cái mác. Bộ binh như mũi mác, công binh như cán mác. Cán có chắc, mũi có sắc, thì mác mới đâm được giặc” (tháng 3-1951).
Đối với bộ đội vận tải, Bác nhắc nhở: “Xe, xăng là mồ hôi, nước mắt, xương máu của nhân dân. Các chú phải chăm sóc xe, yêu xe như con, quý xăng như máu” (tháng 3-1951).
Đối với bộ đội hải quân, Người dặn dò: “Hải quân ta phải học tập kinh nghiệm chiến đấu hiện đại nhưng không được quên những truyền thống đánh giặc xa xưa của tổ tiên” (tháng 3-1961).
Đối với bộ đội biên phòng, Người tặng mấy câu thơ: “Non xanh nước biếc trùng trùng/ Giữ gìn Tổ quốc ta không ngại ngùng gian lao/ Núi cao, sự nghiệp càng cao/ Biển sâu, chí khí ta so vào càng sâu/ Thi đua ta quyết giật cờ đầu” (năm 1962).
Đối với bộ đội thông tin, Người khẳng định: “Công tác thông tin liên lạc là một công tác rất quan trọng, nó như thần kinh, mạch máu của con người” (tháng 7-1966); “Thông tin liên lạc kịp thời, chính xác, bí mật, an toàn” (tháng 1-1969).
Đối với bộ đội đặc công, Bác nêu rõ: “Đặc công tức là công tác đặc biệt, là vinh dự đặc biệt, cần phải có cố gắng đặc biệt. Các chiến sĩ đặc công được tin tưởng đặc biệt” (tháng 3-1967).
Đối với bộ đội pháo binh, Bác khen ngợi: “Pháo binh ta có truyền thống oanh liệt chân đồng vai sắt, đánh giỏi, bắn trúng” (tháng 4-1967).
Không chỉ có những lời huấn thị quý giá đối với các lực lượng trong quân đội trực tiếp làm nhiệm vụ cầm súng chiến đấu và phục vụ chiến đấu, Bác Hồ đã có lời chỉ bảo ân cần, sâu sắc đối với một “binh chủng đặc biệt”, đó là đội ngũ những người làm công tác báo chí, xuất bản trong quân đội.
Trên Báo Quân đội nhân dân ra số đầu tiên ngày 20-10-1950, Bác gửi thư căn dặn cán bộ, phóng viên: “Nói những điều thật thiết thực, đúng đường lối chính trị, ít tếu, viết ngắn, giản dị, vẽ dễ hiểu, trình bày rõ ràng, ít tiếp sang trang khác”.
Tháng 6-1968, Bác căn dặn cán bộ, biên tập viên Nhà xuất bản Quân đội nhân dân: “Mong bạn đọc góp ý kiến, phê bình. Từ nay trở đi trên sách hay báo, các chú nên có câu đó. Bác biết các chú văn hay chữ tốt, nhưng dù sao, nhân dân trăm tai nghìn mắt vẫn có nhiều ý kiến thông minh có thể giúp các chú tiến bộ. Không riêng gì viết sách, báo mà công tác gì muốn làm tốt đều phải coi trọng ý kiến của nhân dân”.
Nguyện trọn đời bước tiếp con đường Bác đã chọn
Là lãnh tụ tối cao của Đảng, dân tộc và người Cha thân yêu của LLVT, một mặt, Chủ tịch Hồ Chí Minh thường xuyên quan tâm đến sự nghiệp xây dựng, phát triển của quân đội trên tất cả các mặt công tác chính trị, quân sự, hậu cần, kỹ thuật; mặt khác, Người luôn nhắc nhớ phải bảo vệ tính mạng, chăm sóc sức khỏe bộ đội, hạn chế đến mức thấp nhất những tổn thương, mất mát về người trong chiến tranh.
Vào những năm cuối đời, sức khỏe có hạn, Bác ít đi cơ sở hơn trước. Mỗi khi cấp dưới báo cáo tình hình chiến sự trên chiến trường, câu đầu tiên Bác thường hỏi là tình hình sức khỏe và đời sống bộ đội. Biết bộ đội được bảo đảm sức khỏe, ăn no mặc đủ, Bác phấn khởi lắm. Bác nhiều lần dặn dò các tướng lĩnh, chiến tranh có thể còn kéo dài, do đó trong chiến đấu càng ít hao tổn xương máu bộ đội càng tốt. Bác từng chia sẻ, dù không có gia đình, con cái, nhưng Bác coi tất cả thanh niên Việt Nam như con cháu của mình. Khi mỗi thanh niên tham gia chiến đấu và anh dũng hy sinh, Bác như mất một đoạn ruột. Có lần nghe tin trận đánh nào đó bộ đội ta thương vong nhiều, dù có thể chiến thắng, song Bác không được vui lắm. Điều đó cho thấy, Bác quý trọng tính mạng chiến sĩ đến nhường nào. “Muôn vàn tình thân yêu” của Bác dành cho bộ đội còn thể hiện ở lời căn dặn của Người đối với Đảng, Nhà nước ta là sau khi chiến tranh kết thúc, cần phải quan tâm chăm sóc thương binh, bệnh binh, gia đình liệt sĩ và tạo công ăn việc làm cho bộ đội phục viên, chuyển ngành.
Đối với bộ đội, Chủ tịch Hồ Chí Minh đứng ở ngôi cao mà không xa, giữ trọng trách lớn mà luôn dành tình cảm thân thương, ấm áp cho mọi cán bộ, chiến sĩ, từ tổng tư lệnh quân đội đến người lính binh nhì, binh nhất. Ngay trong xưng hô, Người đã thể hiện một thái độ thân tình đặc biệt. Khi nói chuyện với cán bộ, chiến sĩ Đại đoàn Quân Tiên Phong (nay là Sư đoàn 308, Quân đoàn 1) tháng 9-1954, Chủ tịch Hồ Chí Minh căn dặn: “Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Dùng đại từ nhân xưng bác-cháu trong ngữ cảnh này vừa thể hiện sự gần gũi, yêu thương như người cha, người bác dành cho con cháu, vừa nói lên tình cảm sâu nặng và niềm tin son sắt của lãnh tụ đối với cán bộ, chiến sĩ Quân đội ta trong sự nghiệp bảo vệ giang sơn gấm vóc.
Trong suốt chặng đường hơn 75 năm qua, dưới sự chăm lo giáo dục, rèn luyện, dìu dắt của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, các thế hệ cán bộ, chiến sĩ Quân đội ta đã vượt qua mọi khó khăn gian khổ, hết lòng cống hiến, hy sinh và làm tròn nhiệm vụ vẻ vang, bổn phận thiêng liêng đối với Tổ quốc, với Đảng và nhân dân. Cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam xứng đáng với danh xưng, danh hiệu Bộ đội Cụ Hồ mà nhân dân trìu mến trao tặng, xứng đáng với lời khen ngợi của Bác Hồ kính yêu: “Quân đội ta trung với Đảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”.
Tiếp bước con đường, sự nghiệp cách mạng của Đảng, của Bác đã lựa chọn, giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của quân đội và phẩm chất Bộ đội Cụ Hồ, đó không chỉ là trách nhiệm, bổn phận thiêng liêng, mà còn là tình cảm, tấm lòng son sắt của mỗi cán bộ, chiến sĩ quân đội dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh-“linh hồn” làm nên lịch sử, truyền thống vẻ vang của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng. ST
CẦN ĐỌC THẬT KỸ VÀ CHIA SẺ ĐẾN MỌI NGƯỜI ĐỂ PHÒNG, CHỐNG DỊCH BỆNH COVID-19 CÓ HIỆU QUẢ
Sau khi nghiên cứu cơ
chế vi rút Covid-19 thâm nhập, tấn công cơ thể, bác sỹ TS.BS Lê Quốc Hùng,
Trưởng khoa Bệnh Nhiệt đới, Bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM - đã chỉ ra "lá
chắn" cuối cùng dể loại trừ Covid-19 khi đã lỡ tiếp xúc với chúng.
TS.BS Lê Quốc Hùng,
Trưởng khoa Bệnh Nhiệt đới, Bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM - người trực tiếp điều
trị thành công cho hai cha con người Trung Quốc mắc Covid-19.
TS.BS Lê Quốc Hùng cho
biết: "Cơ chế nhiễm và gây bệnh của Covid-19 như sau: Sau khi đi vào vùng
hầu họng, virus sẽ xâm nhập vào các tế bào niêm mạc và nhân lên, từ một con sẽ
sản sinh ra hàng trăm con.
Khi phát triển đủ lớn
cả về số lượng và cấu trúc, chúng sẽ phá vỡ tế bào để tràn lan ra ngoài và mỗi
con lại tìm cách chui vào một tế bào mới. Cứ như thế, chu trình phát triển được
lặp lại nhiều lần và ngày càng đi sâu hơn vào cơ thể. Đây gọi là giai đoạn ủ
bệnh."
Đến một lúc nào đó,
tuỳ thuộc vào sức khỏe mỗi người, số lượng virus đủ lớn sẽ phá vỡ cơ chế tự bảo
vệ của con người, bệnh sẽ phát ra. Đây là giai đoạn phát bệnh.
Như vậy, trong giai
đoạn ủ bệnh, người mang virus không có triệu chứng nên người khác không thể
biết. Do đó, họ có khả năng âm thầm lây truyền virus sang người khác.
Đó là những phương
pháp tránh tập trung chỗ đông người, đứng xa người nghi nhiễm bệnh trên 2 m,
đeo khẩu trang (bất cứ loại nào), thường xuyên rửa tay... như Bộ Y tế đã thông
báo. Để phòng tránh bị nhiễm virus hay lây truyền cho người khác, TS. BS Lê
Quốc Hùng cho rằng chúng ta phải cố gắng ngăn chặn virus đi vào vùng hầu họng
của chính mình.
"Tuy nhiên, kinh
nghiệm của bản thân tôi thì còn một nút chặn sau cùng phòng khi những biện pháp
trên bị bỏ qua. Đây là nút chặn vô cùng quan trọng, mặc dù cũng đã được nhắc
tới nhưng có thể việc thực hiện chưa đúng và đủ.
Nút chặn này là việc
súc họng với dung dịch sát khuẩn. Một khi virus vượt qua được những bức “tường
lửa” nêu trên thì dung dịch sát khuẩn hầu họng sẽ đón sẵn để tiêu diệt nó. -
ông nói. - Các virus sau khi nhân lên phá vỡ tế bào chui ra ngoài thì dung dịch
sát khuẩn cũng đợi sẵn để tiêu diệt nó. Như vậy, kể cả người chưa nhiễm và
người đã nhiễm, dung dịch sát khuẩn hầu họng sẽ là cứu cánh sau cùng để phòng
chống nhiễm bệnh cũng như phát tán bệnh."
Cũng theo ông, việc
dùng dung dịch sát khuẩn vùng hầu họng để súc miệng cũng cần phải đúng cách mới
hiệu quả. Mỗi loại dung dịch có khả năng diệt virus trong những khoảng thời
gian khác nhau, có loại kéo dài 1-2 giờ sau khi súc họng nhưng có loại dài hơn
4 giờ.
BS TS.BS Lê Quốc Hùng
cũng khuyến cáo một số nguyên tắc cơ bản sau:
1. Phải súc họng chứ
không súc miệng. Có nghĩa là ráng để dung dịch xuống sâu nhất vùng cổ họng mà
bạn có thể chịu được.
2. Không cần quá nhiều
trong một lần súc, khoảng 5 ml là đủ. Càng nhiều sẽ càng khó đưa dung dịch
xuống sâu vùng hầu họng.
3. Mỗi lần súc khoảng
2 phút, trong đó có ba lần đưa xuống họng, mỗi lần khoảng 15 giây. Sau khi súc
xong, để nguyên, không súc lại bằng nước.
4. Súc họng trước khi
đi ra ngoài và ngay khi từ ngoài về nhà (hay ngay khi tiếp xúc gần với người
khác). Nếu trên máy bay thì nên súc mỗi 3 giờ (với chlohexidine) hay ngay sau
khi ăn.
5. Trong vùng có dịch
thì súc định kỳ theo thời gian tác dụng của mỗi loại dung dịch.
6. Đừng chủ quan nghĩ
rằng nút chặn sau cùng này thay thế được các biện pháp khác. Hiệu quả của việc
phòng bệnh là sự phối hợp đồng bộ tất cả những biện pháp.
