Thứ Tư, 8 tháng 7, 2020

Việt Nam là “quán quân” trong cuộc chiến chống đại dịch


Việt Nam là “quán quân” trong cuộc chiến chống đại dịch

Trong một bài viết mới đây, trang mạng Courthouse News Service cho rằng Việt Nam chính là “quán quân” thế giới trong cuộc chiến chống đại dịch Covid-19.

Cho đến nay, quốc gia với gần 100 triệu dân chỉ có hơn 350 ca mắc Covid-19, phần lớn trong số này đã được công bố khỏi bệnh và không ghi nhận ca tử vong nào. Theo bài viết, thành công của Việt Nam trong cuộc chiến chống đại dịch Covid-19 là nhờ cách ly triệt để các trường hợp mắc bệnh cũng như truy dấu người tiếp xúc với virus SARS-CoV-2. Bài viết cũng đề cập tới những nỗ lực của Việt Nam trong việc cứu chữa cho bệnh nhân số 91-nam phi công người Anh vốn được xem là ca mắc Covid-19 nặng nhất tại quốc gia Đông Nam Á này.
NTT

WHO thừa nhận nguy cơ SARS-CoV-2 lây qua không khí.


Tổ chức Y tế thế giới (WHO) hôm 7-7 thừa nhận có bằng chứng mới cho thấy virus SARS-CoV-2 (gây đại dịch Covid-19) có thể lây nhiễm qua không khí, một ngày sau khi hàng trăm nhà khoa học đến từ 32 quốc gia khẳng định tổ chức này đang xem thường rủi ro nêu trên.
Phát biểu tại buổi họp báo ở TP Geneva - Thụy Sĩ, bà Benedetta Allegranzi, chuyên gia của WHO, khẳng định đang xuất hiện một số bằng chứng về khả năng lây nhiễm qua không khí của virus corona, đặc biệt là trong những điều kiện rất cụ thể, đông đúc, chật chội và kém thông thoáng.
Dù vậy, chuyên gia này nhấn mạnh cần thu thập và phân tích thêm bằng chứng để đưa ra kết luận về rủi ro này. Nếu bằng chứng trên được xác nhận, theo đài BBC, nó có thể ảnh hưởng đến hướng dẫn chống dịch đối với không gian trong nhà.
Trong suốt nhiều tháng, WHO khẳng định virus SARS-CoV-2 chủ yếu lây qua những giọt nhỏ bắn ra từ mũi hoặc miệng của người nhiễm sau khi họ hắt hơi hoặc ho. Những hạt nhỏ này không lơ lửng trong không khí mà nhanh chóng lắng xuống bề mặt. Vì thế, rửa tay được xác định là biện pháp phòng dịch chính.
Dù vậy, nhóm khoa học trên khẳng định có bằng chứng thuyết phục cho thấy SARS-CoV-2 có thể lây lan trong không khí, thông qua những hạt nhỏ hơn rất nhiều có thể lơ lửng trên không vài giờ sau khi bắn ra từ người nhiễm.
Hải Đăng st

Cái gọi là "đảng viên bị tư sản hóa"

Gần đây, một số luận điệu cho rằng, "chế độ độc đảng ở Việt Nam đã biến mọi đảng viên bị tư sản hóa", và do đó, "chính chế độ độc đảng đang đẩy đất nước vào con đường tư bản".
Ở Việt Nam , Đảng cộng sản Việt Nam  là đảng duy nhất có đầy đủ năng lực để hoàn thành sứ mệnh lãnh đạop cách mạng Việt Nam. Điều này đã được minh chứng hơn 80 năm qua. Trong Đảng cộng sản Việt Nam  không có quy định nào khuyến khích, tạo điều kiện cho đảng viên tư sản hóa. Đảng luôn khuyến khích mọi cán bộ, đảng viên phấn đấu làm giàu chính đáng, sống và làm việc theo hiến pháp, pháp, luật. Ở Việt Nam  không thừa nhận giai cấp tư sản. Những đảng viên bị tư sản hóa đó chính sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, "tự diễn biến", "tự chuyển hóa"ở những cá nhân cụ thể trong đội ngũ cán bộ, đảng viên.
                                                                                                                                    Tự nhiên

Phản phát triển - cái giá của chủ nghĩa tự do

Lâu nay, nhiều người vẫn lớn tiếng nói về chủ nghĩa tự do với hàng loạt cái được gọi là bảo đảm tự do nhất cho con người, như: "khuyến khích tiêu dùng tối đa", "nhân quyền cao hơn chủ quyền", "tự do không biên giới".... Hậu quả của các chính sách này lại là phản phát triển, suy thoái về kinh tế, suy đồi về đạo đức, văn hóa, vô chính phủ...
Rõ ràng, công cuộc phát triển sẽ còn đi theo lối phản phát triển nếu các quốc gia không xác lập được cho mình một cách rõ ràng về nội dung phát triển của cộng đồng mình theo bản sắc riêng, phó mặc số phận nền kinh tế, tài chính cho IMF, WB...
Tự nhiên

Những luận điệu của những kẻ cơ hội, xét lại
cố tình không hiểu bản chất khoa học, cách mạng, thời đại của lý luận
 Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh
(Phần I)

Có quan điểm cho rằng, chủ nghĩa Mác - Lênin chỉ phù hợp với thế kỷ XIX hoặc cùng lắm là đầu thế kỷ XX - thời đại văn minh cơ khí, còn bây giờ là thế kỷ XXI - thời đại của cách mạng khoa học - công nghệ, cách mạng công nghiệp 4.0, văn minh tin học, kinh tế tri thức, kinh tế số, toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế; hoặc vin vào sự sụp đổ của mô hình xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu, sự thích nghi của chủ nghĩa tư bản... để phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, xuyên tạc quan điểm đường lối của Đảng ta. Theo đó, họ cho rằng chủ nghĩa Mác - Lênin đã bị lỗi thời, hoặc tư tưởng Hồ Chí Minh là sự sao chép, gán ghép khiên cưỡng vào Việt Nam (!). Cũng có quan điểm dựa vào yếu tố địa lý, vào trình độ phát triển của quốc gia để phủ nhận tính phổ biến của chủ nghĩa Mác - Lênin. Quan điểm đó cho rằng, chủ nghĩa Mác  được xây dựng trên cơ sở thực tiễn các nước tư bản phát triển nên không phù hợp với các nước lạc hậu, kém phát triển như Việt Nam, đó không phải là sản phẩm của Việt Nam mà du nhập từ phương Tây nên không phù hợp với điều kiện Việt Nam. Quan điểm đó đã không thấy sức mạnh của sự trừu tượng hóa, khái quát hóa lý luận của chủ nghĩa Mác, những quy luật của chủ nghĩa Mác vạch ra không chỉ đúng với các nước phát triển mà đúng cả với các nước kém phát triển. Về mặt phương pháp luận, C.Mác đã từng chỉ ra rằng trong cái phát triển cao chứa đựng cái phát triển ở trình độ thấp hơn dưới dạng lọc bỏ.  
Những ý kiến trên đây cố tình không dựa trên quan điểm khách quan, lịch sử, cụ thể mà xem xét có một số luận điểm cụ thể của C.Mác, Ph.Ăngghen, V.I.Lênin không còn phù hợp với điều kiện lịch sử mới hiện nay, đã bị thực tiễn lịch sử vượt qua hoặc bị nhận thức sai mà bây giờ phải nhận thức lại cho đúng. Song sự phát triển của lịch sử đến nay đều khẳng định những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác - Lênin, trong bản chất khoa học và cách mạng của nó, vẫn giữ nguyên giá trị cần phải bảo vệ. Chẳng hạn các quy luật của phép biện chứng duy vật, của lý luận nhận thức mácxít, của học thuyết về hình thái kinh tế - xã hội, học thuyết giá trị thặng dư, học thuyết về sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân, những tư tưởng khoa học về nhà nước, cách mạng xã hội, về CNXH... Hoàn cảnh lịch sử - cụ thể luôn luôn thay đổi, song những quy luật phát triển cơ bản, phổ biến của lịch sử loài người mà chủ nghĩa Mác - Lênin nêu lên là không thay đổi, có giá trị bền vững lâu dài...
(CÒN NỮA)


TƯỞNG KHÔN MÀ DẠI

Mới đây trên tường nhà của Lm Nguyễn Đình Thục lộ thông tìn về cảnh anh ta phải rời khỏi thánh đường lúc nửa đêm. Chưa biết sự tình cụ thể nhưng Thân làm linh mục, một thời làm mưa làm gió khắp Giang hồ Nghệ An, mà nay thấy anh Thục sao phải ra đi tủi hổ thế này hả anh Thục.
Nếu anh thực sự được chiên tin, chiên yêu chắc anh phải đường đường chính chính làm bữa tiệc chia ly rồi ngẩng cao đầu mà đi chứ? Đằng này lại phải lặng lẽ nửa đêm ra đi như trốn chạy như thằng ăn cắp thế?
Giá như trước đây anh sống tử tế, chấp hành đúng pháp luật và giáo lý, không xúi dục giáo dân làm bậy mà đường hướng cho bà con sống tốt đời, đẹp đạo thì có phải giờ này anh đã  không phải ra đi hoặc ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu không???
Xem ra, anh tưởng mình khôn nhưng vẫn còn dại lắm chú Thục à!

ĐẠO LÀM QUAN

Dư luận đang ồn ào về  chuyện vị quan tỉnh nọ cho xe công vụ vào tận cầu thang sân bay đón người thân, dù lối ra sảnh chỉ cách chưa đầy 100m...  Hình như mặt trái cơ chế thị trường bây giờ đã "sinh ra" một bộ phận "quan lại" có tư tưởng coi mình là "bề trên" là "thượng đẳng" so với quần chúng Nhân dân!? So sánh với các vị lãnh đạo tiền bối thời kỳ chiến tranh cách mạng thì xa xôi quá, chỉ xin các vị hãy nhìn vào một người đương thời, chức quan to, rất to ở Đất nước mình. Nhìn để học ông ấy mà sống cho ra... đạo làm quan.

Khi ông ấy là ủy viên trung ương Đảng mà vẫn rụt rè gửi người bạn học tập hồ sơ xin việc cho con, dù bằng cấp, trình độ đào tạo của con mình hoàn toàn đầy đủ. Rồi ngay cả khi con không được tiếp nhận, ông vẫn khiêm nhường cảm ơn, thậm chí cáo lỗi với người bạn được nhờ.

Khi ông ấy là Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội nhưng về thăm ngôi trường cấp 3 Nguyễn Gia Thiều, ông vẫn xin được đứng sau khi chụp ảnh, nhường ghế ngồi hàng đầu cho các thầy cô, bạn học lớn tuổi hơn.

Khi ông ấy là người đứng đầu Thủ đô vẫn lặng lẽ một mình đi xe máy về thăm Trường Đại học Tổng hợp trong sự ngỡ ngàng của cô thầy bè bạn. Không xe đưa rước, không trống rong cờ mở, không võng lọng nghênh ngang, chỉ là một người đàn ông cao tuổi tự đi xe về trường.

Khi ông ấy là Chủ tịch Quốc hội, tứ trụ triều đình, đám cưới con gái ông ấy hầu như không ai biết. Sau đó một số bạn bè thân lắm mới nhận được thiếp báo hỷ mà thôi.

Khi ông ấy là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, đi dự gặp mặt lớp cũ ông ấy đã nói: Xin cho em, cho tôi bỏ mọi chức tước bên ngoài căn phòng này. Em đến đây mãi mãi là học trò của các thầy các cô ngày nào. Tôi đến đây mãi mãi là bạn học của các bạn... Chức tước như phù vân !

Đấy chẳng phải đâu xa, ông ấy là một vị quan đương chức đang hiển hiện trước mắt chúng ta. Một người đàn ông gần 80 tuổi có gương mặt hiền hòa, mái tóc trắng tinh thường mặc chiếc áo rét màu cánh gián đã cũ rất nhiều năm.

Các quan chức bây giờ hãy nhìn ông ấy mà soi lại bản thân mình. Cảnh giới cao nhất của đạo làm quan không phải là lên xe xuống ngựa, trống giong cờ mở, kính gửi kính thưa, một vâng hai dạ... mà chính là xóa nhòa khoảng cách với nhân dân. Nghĩ cho cùng núi cao phải có đất bồi, núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu ?

Ông ấy chính là một "vị quan" biết con đường để tu dưỡng của mình, vì đạo đức của ông quan ảnh hưởng lên cuộc đời của nhiều người khác. Dẫu ở thời đại nào, triều đại nào đi chăng nữa người ta cũng luôn mong có những người quan tốt để cho dân nương nhờ. Khi người làm quan mà đạt được đạo thì lòng họ thư thái, hạnh phúc muôn vàn...

Ông ấy là một vị quan tốt !

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2020

Thong tin ve tinh dich ovid 19


Chiều 7-7, Ban Chỉ đạo Quốc gia phòng, chống dịch Covid-19 cho biết, 82 ngày Việt Nam không có ca lây nhiễm Covid-19 trong cộng đồng. Như vậy đến thời điểm này, Việt Nam ghi nhận 369 trường hợp dương tính với virus SARS-CoV-2; 229 ca mắc Covid-19 từ bên ngoài sau khi nhập cảnh được cách ly ngay.

Hiện Việt Nam có 13.047 người tiếp xúc gần và nhập cảnh từ vùng dịch đang được theo dõi sức khỏe (cách ly). Trong đó, 100 người cách ly tập trung tại bệnh viện; 12.628 người cách ly tập trung tại cơ sở khác; 319 người cách ly tại nhà, nơi lưu trú.
Về tình hình điều trị, trong ngày đã có một trường hợp được công bố khỏi bệnh tại Bệnh viện Đa khoa Bà Rịa - Vũng Tàu. Đó là bệnh nhân 336, nam, 38 tuổi, quốc tịch Việt Nam. Đến thời điểm này, Việt Nam đã có 342/369 trường hợp được công bố khỏi bệnh trong tổng số bệnh nhân mắc Covid-19 (chiếm 92,7%). Các trường hợp còn lại hiện đang được điều trị tại các cơ sở y tế trong cả nước, đa số có sức khỏe ổn định. Trong số này, hiện có 3 ca âm tính lần 1 với virus SARS-CoV-2 và 3 ca âm tính lần 2 trở lên.
Về bệnh nhân 91 (nam phi công người Anh), Tiểu ban Điều trị cho biết, căn cứ kết luận Hội chẩn Quốc gia ngày 3-7, bệnh nhân 91 được chính thức công bố khỏi bệnh Covid-19, bệnh nhân có thể ra viện và không cần cách ly. Tuy nhiên bệnh nhân còn tiếp tục ở lại Bệnh viện Chợ Rẫy điều trị phục hồi chức năng vận động để có thể hồi hương trên chuyến bay thương mại ngày 12-7. 
TVS

Thủ đoạn tung tin giả về công tác phòng chống dịch bệnh Covid-19 nhằm chia rẽ mối quan hệ giữa Việt Nam và các nước.


Trong nỗ lực chống phá sự nghiệp xây dựng, đổi mới đất nước ta, các thế lực thù địch không ngừng tung các chiêu trò nhằm chia rẽ mối quan hệ quốc tế của Đảng, Nhà nước ta. Trước những ảnh hưởng to lớn của dịch bệnh Covid-19, chúng không ngừng sử dụng mạng xã hội để tung tin giả, xuyên tạc, định hướng dữ luận nhằm chia rẽ mối quan hệ của Việt nam với các nước khác.Thủ đoạn của chúng là tung những thông tin bịa đặt, bóp méo sự thật về tình hình dịch bệnh, xuyên tạc công tác chỉ đạo, điều hành của Chính phủ, Bộ Y tế và các bộ, ngành chức năng, trên không gian mạng chúng còn thực hiện các cuộc thăm dò ý kiến nhằm tạo ra những luồng thông tin trái chiều gây áp lực với Đảng và Nhà nước ta trước nhiều nội dung khác nhau như: “cấm biên với Trung Quốc”; “Các khu công nghiệp liên doanh nước ngoài, nhất là Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc là ổ dịch, chính phủ đang che dấu”; “phân biệt đối xử với người nước ngoài trong thời dịch bệnh..”, “kỳ thị những người nước ngoài đang công tác lâu dài ở Việt Nam”… Mục đích của chúng là để nhằm tuyên truyền, kích động người dân tẩy chay, không tuân thủ hướng dẫn của Bộ Y tế về công tác phòng, chống dịch bệnh Covid-19, gần đây chúng còn tung ra cả những tài liệu “hướng dẫn điều trị, chữa trị bệnh Covid-19 tại nhà” rất vô lý và phi khoa học, thậm chí là nguy hại đến sức khỏe, tính mạng nếu làm theo. Càng nguy hiểm hơn khi một số người thiếu hiểu biết, vô trách nhiệm đã vô tình tiếp tay khi chia sẻ, phát tán những thông tin thất thiệt này. Bản chất chiêu trò của chúng nhằm vào việc chia rẽ quan hệ đối ngoại của Việt Nam với các nước; mặt khác gây ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động sản xuất, kinh doanh của các doanh nghiệp, phá hoại nền kinh tế Việt Nam. Cái đích chúng hướng đến là khiến nhân dân suy giảm lòng tin vào Đảng, Nhà nước, cố tình xuyên tạc hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng, chức năng quản lý, điều hành của Chính phủ Việt Nam trong phòng, chống dịch bệnh.
Thực tế chứng minh, chúng ta là quốc gia có ý thức phòng chống dịch bệnh sớm, tiến hành các biện pháp phù hợp với quy định của WTO, công tác ngoại giao, giao thương với các quốc gia. Chúng ta có chính sách nhân ái với các bệnh nhân mắc bệnh, điều trị ở Việt Nam. Cùng với chiến thắng ban đầu với dịch bệnh Covid-19, tài năng của các y bác sỹ trong chữa trị bệnh cho các bệnh nhân trong và ngoài nước, đặc biệt là bệnh nhân nặng là phi công người An ( Vừa được tuyên bố khỏi bệnh, chuẩn bị về nước). Việt Nam đã thực sự là điểm sáng nhiều quốc gia khâm phục, mong muốn học hỏi kinh nghiệm. Quan trọng hơn nữa, đây chính là những minh chứng bác bỏ những thông tin sai lệch, xuyên tạc chia rẽ mối quan hệ tốt đẹp của Việt Nam với bạn bè năm châu vì sự tiến bộ của loài người nói chung, vì cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho người dân Việt Nam cùng cộng đồng quốc tế./.

TRÒ HỀ

Diễn đàn xã hội dân sự, Lập quyền dân, Văn đoàn độc lập, câu lạc bộ Lê Hiếu Đẳng...với các “tên tuổi” như Nguyễn Quang A, Nguyên Ngọc, Hoàng Hưng... lại vừa lên đồng tập thể khi họ vừa soạn thảo và tán phát cái gọi là "Bản tuyên bố phản đối tư pháp Việt Nam trong xét xử vụ Đồng Tâm???".
Nực cười là khi vụ án vẫn chưa đưa ra xét xử, mà mới chỉ dự kiến lịch vào tháng 8 thôi nhưng các tổ chức, cá nhân này đã lên đồng tập thể gào rú “có vi phạm”, giống y chiêu bài bỏ phiếu chưa diễn ra nhưng đã biết “có gian lận trong bầu cử” trong mấy kịch bản cách mạng sắc màu mà Mỹ và EU hay dùng.
Hài hơn, họ còn lớn tiếng yêu cầu cụ Tổng Trọng “ra lệnh” dừng việc xét xử của Hà Nội??? Quả là ngáo hết chỗ nói!
Thực ra, hành động của đám con nhang này không có gì khác là cố tình rửa tội cho cha con Lê Đình Kình và nhóm giết người Đồng Thuận. Xem ra, với các nhà “dân chủ”, bênh vực những kẻ giết người máu lạnh, chống người thi hành công vụ từ lâu đã được họ xem là thiên chức cao cả của mình rồi.

BÀI HỌC QUÝ GIÁ TỪ LỊCH SỬ ĐỂ PHÒNG CHỐNG CÁC TƯ TƯỞNG XÉT LẠI NGÀY NAY

Những hiện tượng nêu trên dễ trở thành những dòng thác nguy hiểm cuốn phăng và nhấn chìm thành quả cách mạng. Sự thất bại từ Liên Xô và Đông Âu là những bài học đắt giá.

Một đêm đông giá lạnh cuối tháng 12-1991, lá cờ đỏ búa liềm từ đỉnh tháp Kremli ở thủ đô Moscow (Nga) sau 74 năm tung bay đã phải hạ xuống, thay vào đó là lá cờ ba sắc. Liên Xô sụp đổ, CNXH với tư cách là một thể chế cũng tan rã trên quê hương V.I.Lênin và sau đó là 8 nước Đông Âu. Ít ai biết rằng, sự kiện đó có liên quan đến việc Gorbachev, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Liên xô khởi xướng một trào lưu tư tưởng mang tên “suy ngẫm lại lịch sử” cách đó chỉ 4 năm (1987) với tinh thần công kích Stalin, phủ nhận thắng lợi của chiến tranh Vệ quốc... Tháng 3-1988, báo Nước Nga Xô-viết đăng bức thư của Nina Andreyeva, nữ giảng viên ở Học viện Khoa học kỹ thuật Leningrad lên án trào lưu suy ngẫm lại lịch sử, chỉ rõ nó thực chất là dòng nước ngược, bôi đen Liên Xô xã hội chủ nghĩa (XHCN).

Thế nhưng, thay vì ủng hộ ý kiến tâm huyết này, Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Liên Xô triệu tập hội nghị khẩn cấp để đánh trả “thế lực chống đối cải tổ”. Ngày 5-4-1988, Báo Sự Thật đăng bài phản kích Nina Andreyeva. Sau đó, các cơ quan báo chí đồng loạt phản kích. Toàn bộ lịch sử Liên Xô bị miêu tả như một mớ đen ngòm. Sang năm 1989, trào lưu chuyển sang phê phán, phủ định Cách mạng Tháng Mười, Chủ nghĩa Lênin và chính Lênin, bãi bỏ môn học Chủ nghĩa Mác-Lênin trong trường học. Cơn lốc xét lại lịch sử ngày càng mạnh mẽ, lôi cuốn toàn bộ xã hội. Một số tờ báo và tạp chí cấp tiến, như: Họa báo, Tia lửa và Tin tức Moscow công khai phủ định quá khứ, phủ định lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô, phủ định CNXH.

Sau này, năm 1994, nhà văn Boldarev đã nhìn lại: “Trong 6 năm, báo chí đã thực hiện được mục tiêu mà quân đội châu Âu có trang bị tinh nhuệ nhất cũng không thể thực hiện được khi xâm lược nước ta bằng lửa và kiếm vào những năm 40. Quân đội đó có thiết bị kỹ thuật hàng đầu nhưng thiếu một thứ. Đó là hàng triệu ấn phẩm mang vi trùng”.

Những cuộc hội thảo rầm rộ nhằm xem xét lại vai trò của V.I.Lênin và Hồng quân trong chiến tranh vệ quốc, xuyên tạc, bóp méo lịch sử, bôi nhọ các gương anh hùng cách mạng. Khi hình tượng V.I.Lênin bị đánh sụp thì Đảng cũng tự đào hố chôn mình và đó cũng là lúc Gorbachev tuyên bố giải tán Đảng Cộng sản Liên Xô dẫn đến sự tan rã của Liên bang Cộng hòa XHCN Xô viết. Một sự kiện sau này được Tổng thống Nga Vladimir Putin thừa nhận đó là cơn địa chấn khủng khiếp, là thảm họa của thế kỷ 20.

Đau xót trước sự công phá khủng khiếp của trào lưu xét lại lịch sử, năm 1991, nhà thơ Tố Hữu đã viết bài thơ có đoạn: “…Cả đàn sói chồm lên, cắn vào lịch sử/ Cào chiến công, xé cả xác anh hùng/ Ôi! Nỗi đau này là nỗi đau chung/ Lương tâm hỡi, lẽ nào ta tự sát? Lũ phản bội, điên cuồng, hèn nhát/ Và cả bầy quân cướp nước, giết người/ Chớ vội cười! Chân lý vẫn xanh tươi…”.

Đây cũng không phải là lần đầu chủ nghĩa xét lại xuất hiện ở Liên Xô. Vào đầu những năm 60, 70 của thế kỷ 20, ở Liên Xô xuất hiện “Chủ nghĩa xét lại hiện đại” do Khơrutsốp (nguyên Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô) khởi xướng đòi xét lại học thuyết Mác-Lênin. Trong thời kỳ đó, ở Việt Nam cũng xuất hiện những cán bộ, đảng viên, trí thức, văn nghệ sĩ, phóng viên báo chí, triết gia, sĩ quan quân đội… ngả theo “chủ nghĩa xét lại”.

Tuy nhiên, sau đó hiện tượng này được chấn chỉnh, Đảng Cộng sản bảo vệ được trận địa tư tưởng. Vào cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90, trước địa chấn xét lại ở Liên Xô, ở nước ta trào lưu này lại sống lại. Có lần, trao đổi với phóng viên Báo Quân đội nhân dân, nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu đã đau xót nhắc đến làn sóng muốn bỏ Đảng, bỏ chế độ XHCN... Nhưng điều may mắn là Đảng ta đã nhìn thẳng vào sự thật, nhận rõ nguy cơ và nhanh chóng xốc lại tư tưởng và đội ngũ, xác định kiên định mục tiêu con đường XHCN mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn.

Bài học quý từ Cuba, đất nước XHCN anh em vững vàng suốt mấy chục năm qua trong vòng vây kìm kẹp của đế quốc có tinh thần đoàn kết keo sơn của toàn dân để bảo vệ thành quả cách mạng. Còn nhớ khi lãnh tụ Fidel Castro từ trần, người dân Cuba xếp hàng ký tuyên thệ sẽ bảo vệ thành quả cách mạng đã được Fidel định nghĩa lúc sinh thời. Lời thề mà những người dân Cuba đã ký tên cam kết viết: "Chúng tôi sẽ tiếp tục chiến đấu vì những lý tưởng này. Chúng tôi xin thề!".

Bảo vệ thành quả cách mạng - nhiệm vụ không bao giờ được lơi lỏng

Sinh thời, V.I.Lênin từng nêu một luận điểm nổi tiếng: “Một cuộc cách mạng chỉ có giá trị khi nào nó biết tự vệ”. Tôn trọng sự thật lịch sử cũng là điều được V.I.Lênin đặc biệt quan tâm. Dù sách báo viết về Cách mạng Tháng Mười đã có rất nhiều nhưng V.I.Lênin đánh giá rất cao cuốn sách “Mười ngày rung chuyển thế giới” do nhà báo trẻ người Mỹ John Reed viết, ra mắt lần đầu năm 1919 tại Mỹ.

Có lẽ, lý do khiến V.I.Lênin viết thư cho nhà xuất bản, kêu gọi phải in tác phẩm ra hàng triệu bản bằng đủ các thứ tiếng là vì tinh thần tôn trọng sự thật lịch sử. John Reed đã làm được điều đúng như tâm niệm: “Kể lại lịch sử những ngày vĩ đại ấy bằng con mắt của một người ghi chép có lương tâm, cố gắng ghi lại sự thật”.

Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn thấm thía cái giá của độc lập, tự do và để giữ gìn nó, phải biết trân trọng các trang sử truyền thống, biết bảo vệ thành quả cách mạng. Người từng viết: “Dân ta phải biết sử ta/ Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam”. Người cũng thường xuyên nhắc nhở: “Chúng ta phải ra sức bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ hòa bình, cho nên chúng ta phải củng cố quốc phòng...”. Theo Người: “Tự vệ là bảo vệ lấy mình, lấy gia đình mình, rồi đến thành phố mình, nước mình”.

Ngay từ bản Hiến pháp đầu tiên (1946) do Người làm Trưởng ban soạn thảo đã có lời nói đầu nêu rõ nhiệm vụ bảo vệ thành quả cách mạng: “Nhiệm vụ của dân tộc ta trong giai đoạn này là bảo toàn lãnh thổ, giành độc lập hoàn toàn và kiến thiết quốc gia trên nền tảng dân chủ. Được quốc dân giao cho trách nhiệm thảo bản Hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa, Quốc hội nhận thấy rằng Hiến pháp Việt Nam phải ghi lấy những thành tích vẻ vang của cách mạng và phải xây dựng trên những nguyên tắc dưới đây…”.

Điều 64, Hiến pháp năm 2013 quy định: “Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN là sự nghiệp của toàn dân… Cơ quan, tổ chức, công dân phải thực hiện đầy đủ nhiệm vụ quốc phòng và an ninh”.

Những bài học lịch sử và thực tiễn càng cho chúng ta thấm thía vì sao phải bảo vệ thành quả cách mạng, phê phán và đẩy lùi mọi âm mưu, thủ đoạn hạ thấp thành quả cách mạng, xuyên tạc lịch sử. Hơn lúc nào hết, chúng ta phải luôn bảo vệ sự thật lịch sử, bảo vệ những chiến công, thành quả của cách mạng như những điều thiêng liêng nhất. Những hiện tượng xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ lịch sử phải được coi là hành vi phá hoại, như đào phá vào nền móng, chân tường của ngôi nhà hòa bình, độc lập của Tổ quốc. Với những người là cán bộ, đảng viên thì đó chính là những biểu hiện của "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" đã được ghi rõ trong Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII, trong các điều cấm đảng viên không được làm.

Đặc biệt, tại Quyết định số 102-QĐ/TW năm 2017 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng về việc xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm có nêu rõ phải khai trừ khỏi Đảng những đảng viên: “Cố ý nói, viết có nội dung xuyên tạc lịch sử, xuyên tạc sự thật, phủ nhận vai trò lãnh đạo và thành quả cách mạng của Đảng và dân tộc”.

Đảng viên phải gương mẫu, đồng chí, đồng đội và nhân dân phải tăng cường giám sát việc phát ngôn của cán bộ, đảng viên; không để những biểu hiện suy thoái tư tưởng chính trị nảy sinh kéo dài mà không được chấn chỉnh dẫn đến trượt dài trên vũng bùn sai phạm như một vài cán bộ nghỉ hưu có dấu hiệu "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" gần đây.

Bảo vệ không chỉ bằng làm tốt việc giáo dục lịch sử, giáo dục truyền thống mà còn phải gắn với bảo vệ thể chế, bảo vệ cuộc sống hòa bình, ổn định, phát triển đất nước, không ngừng nâng cao chất lượng cuộc sống vật chất và tinh thần của nhân dân. Thế hệ đi sau trên nền tảng thành quả của người đi trước phải trân trọng, vun đắp và biết phát huy để những thành quả ấy ngày càng đơm hoa, kết trái; để lịch sử như tấm gương soi, giúp thế hệ sau soi vào cả quá khứ và hiện tại, tương lai với sự trân trọng, biết ơn, rút ra những bài học kinh nghiệm quý giá.

XDĐ

          “Diễn biến hoà bình” là một trong những âm mưu, thủ đoạn chiến lược rất nguy hiểm của các thế lực thù địch nhằm chống phá độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội; tập trung vào lật đổ chính quyền đương nhiệm, chuyển hoá chế độ xã hội theo chủ nghĩa tư bản.
          Mục đích của “Diễn biến hoà bình” nhằm lật đổ chính quyền thông qua phương thức biểu tình, bạo loạn. Cách làm này đã từng phát huy tác dụng đối với một số nước trên thế giới, Tuy nhiên hiện nay, khi đẩy mạnh chiến lược “Diễn biến hoà bình”, các thế lực thù địch thường tiến hành cách mạng màu để thúc đẩy nhanh sự chuyển hoá chế độ xã hội, trước hết và quyết định nhất là thay đổi bộ máy lãnh đạo, điều hành đất nước theo kịch bản của chúng.
          Là một trong những nước xã hội chủ nghĩa còn lại đang tiến hành thắng lợi công cuộc đổi mới, cho nên, Việt Nam là một trong những trọng điểm chống phá của các thế lực thù địch. Chúng đang ra sức đẩy mạnh chiến lược “Diễn biến hoà bình” và không loại trừ khả năng tiến hành cách mạng màu để chống phá cách mạng nước ta. Một trong những thách thức đối với sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc đã được Đảng ta chỉ ra là: “Hoạt động “Diễn biến hoà bình”, bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch sẽ gia tăng. Các thế lực phản động tiếp tục sử dụng chiêu bài dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào nội bộ ta”. Đây là nguy cơ lớn đối với sự ổn định và phát triển của đất nước. 
          Để phòng, chống “Diễn biến hoà bình” của các thế lực thù địch, các cấp, các ngành, lực lượng vũ trang và toàn dân phải tỉnh táo trước những âm mưu thủ đoạn “Diễn biến hoà bình” của các thế lực thù địch, phản động. Kiên quyết đấu tranh ngăn chặn các hoạt động chống Đảng, Nhà nước của các thế lực thù địch, phản động; đảm bảo an ninh chính trị nội bộ; phòng ngừa, ngăn chặn không để xảy ra trong mọi tình huống. Nâng cao ý thức cảnh giác của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân trước âm mưu, hoạt động của các thế lực thù địch, từ đó tham gia vào công tác phòng, ngừa, ngăn chặn làm thất bại ý đồ thực hiện “Diễn biến hoà bình” của địch
          Từng bước hạn chế, tiến tới loại bỏ các nguyên nhân, điều kiện có thể dẫn đến “Diễn biến hoà bình” ở nước ta. Trong đó tập trung giải quyết dứt điểm các “điểm nóng” về an sinh xã hội như khiếu kiện, đình công, chủ động triển khai các biện pháp bảo đảm an ninh trên lĩnh vực chính trị, tư tưởng, văn hóa, xã hội, kinh tế, tài chính, thông tin truyền thông, an ninh mạng, đẩy lùi tình trạng tham nhũng, lợi ích nhóm. Không để các thế lực thù địch, phản động lợi dụng để tập hợp lực lượng, hình thành, công khai hóa tổ chức chính trị đối lập ở trong nước, tiến hành các hoạt động biểu tình, bạo loạn trên quy mô lớn ở Việt Nam.
          Tăng cường sự lãnh đạo của Đảng, củng cố bảo vệ vững chắc an ninh chính trị nội bộ; đấu tranh ngăn chặn có hiệu quả tình trạng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, bất mãn, vi phạm pháp luật, nhất là trong hàng ngũ cán bộ các cấp. Kiên quyết loại trừ các điều kiện hình thành tổ chức chính trị đối lập, không chấp nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. 
          Củng cố lòng tin của các tầng lớp nhân dân đối với Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa. Tăng cường khối đại đoàn kết dân tộc, mở rộng hợp tác quốc tế tạo nền tảng, sức mạnh chính trị, phục vụ phát triển kinh tế, tăng cường tiềm lực quốc phòng, an ninh, đảm bảo giải quyết triệt để mầm mống, nguy cơ “Diễn biến hoà bình” ở Việt Nam.
          Phát huy sức mạnh tổng hợp của khối đại đoàn kết toàn dân tộc được định hướng và quy tụ bởi chủ nghĩa yêu nước Việt Nam, do Đảng Cộng sản lãnh đạo và Nhà nước xã hội chủ nghĩa quản lý, điều hành; kết hợp chặt chẽ sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại để phòng, chống “Diễn biến hoà bình”. Đây là một nguyên tắc chiến lược, quán triệt quan điểm tổng hợp trong lãnh đạo và tổ chức đấu tranh phòng, chống “Diễn biến hoà bình”, bạo loạn lật đổ. Sức mạnh tổng hợp của khối đại đoàn kết toàn dân tộc được định hướng và quy tụ bởi chủ nghĩa yêu nước Việt Nam là một đặc trưng bản chất và là một ưu thế vượt trội để giành chiến thắng trong suốt quá trình dựng nước, giữ nước của dân tộc ta. Nhờ đó, chúng ta có thể tranh thủ được sự đồng tình, ủng hộ to lớn của các lực lượng yêu chuộng hoà bình và tiến bộ trên thế giới, kết hợp chặt chẽ sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại để vượt qua mọi khó khăn, thách thức và giành chiến thắng./.
TMT.08.7.20

HƠN CẢ MỘT LỜI CẢM ƠN DÀNH CHO PHÓ THỦ TƯỚNG VŨ ĐỨC ĐAM

Hôm nay Phó thủ tướng Vũ Đức Đam sẽ thôi trực tiếp điều hành Bộ Y Tế theo quyết định của Thủ tướng chính phủ.

Bác Đam đã đảm nhận vị trí này trong thời kỳ dịch Covid-19 đang rơi vào giai đoạn cam go và khó khăn nhất với nhiều trường hợp lây nhiễm cộng đồng cao, nhưng cùng toàn thể đội ngũ y tế và nhân dân, PTT đã trực tiếp chỉ đạo, đưa ra những phương án phòng ngừa tốt nhất để đưa chúng ta đến với kết quả tốt đẹp hôm nay.

Một lần nữa xin gửi tới bác Đam, hơn cả một lời cảm ơn vì những điều tuyệt vời bác đã làm suốt những năm qua. Giờ thì ngoài lúc làm việc bác lại có thể thoải mái đi đá bóng được rồi =))) Chúc bác khoẻ và ghi nhiều bàn thắng ạ ❤
Trung  Kiên st

HỌC TẬP TƯ TƯỞNG CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH VỀ GIÁO DỤC, RÈN LUYỆN ĐẠO ĐỨC CÁCH MẠNG CHO ĐỘI NGŨ CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN



          Bác Hồ kính yêu là lãnh tụ lỗi lạc của toàn dân tộc, là người sáng lập, rèn luyện và lãnh đạo Đảng ta, Người đặc biệt quan tâm vấn đề xây dựng, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ. Vì “cán bộ là cái gốc của mọi công việc”; “công việc thành công hoặc thất bại đều do cán bộ tốt hoặc kém. Do vậy Đảng phải nuôi dạy cán bộ, như người làm vườn vun trồng những cây cối quý báu. Phải trọng nhân tài, trọng cán bộ, trọng mỗi một người có ích cho công việc chung của chúng ta”.

Mục đích che dấu sau các cuộc tập trận của hải quân Trung Quốc


1. Việc Trung Quốc cùng lúc tập trận trên các biển Hoàng Hải, Đông Hải, Nam Hải (theo cách gọi của Trung Quốc) trong căng thẳng xung đột biên giới với Ấn Độ đặt ra nhiều điều phải suy nghĩ nghiêm túc về chiến lược và chiến thuật của Trung Quốc.
Một là, Trung Quốc đang tạo ra rất nhiều kẻ thù. Ở trên bộ, hiện Trung Quốc đang chủ động tranh chấp lãnh thổ với 12 trên tổng số 14 quốc gia có biên giới chung với Trung Quốc. Mỗi khi biên giới với các nước láng giềng căng thẳng đều do bắt đầu từ phía Trung Quốc. Căng thẳng biên giới Trung - Ấn hiện nay là do Trung Quốc muốn thay đổi hiện trạng đường biên giới. Chiến tranh Trung – Ấn (1962), Trung –Xô (1969), Trung – Việt (1979 -1989) đều bắt đầu từ Trung Quốc tấn công trước.
Ở trên biển, Trung Quốc tranh giành với tất cả các quốc gia có giáp giới biển. Đó là với 2 miền Triều Tiên ở Hoàng Hải. Với Nhật Bản ở Đông Hải. Với Việt Nam, Phillipines, Malaysia và Indonesia ở Nam Hải. Và với Mỹ ở Thái Bình Dương.
Hai là, Trung Quốc đang dồn trọng tâm tranh chấp sang biên giới biển. Trung Quốc không bao giờ ngừng tranh chấp lãnh thổ trên bộ. Nhưng đó là cuộc tranh chấp mà Trung Quốc giữ vai trò “nhạc trưởng”. Trung Quốc chỉ cánh tay về biên giới nước nào là phía đó vang lên tiếng súng xung đột. Là kẻ đi chiếm đất, Trung Quốc thích gây chiến lúc nào là bắt đầu lúc đó. Sự xâm lược đất nằm trong thế chủ động của Trung Quốc.
Khác với đất liền, Trung Quốc không thể dàn quân thường trực theo biên giới biển. Cho nên trên biển, thế chủ động không phải lúc nào cũng thuộc về Trung Quốc. Trên biển, các quốc gia khác có thể chủ động tuần tra và khai thác vùng biển thuộc chủ quyền của họ, dẫu rằng Trung Quốc có tuyên bố là của Trung Quốc thì Trung Quốc cũng không có khả năng ngăn cản triệt để.
Bởi thế, khi Trung Quốc chuyển trọng tâm sang xâm chiếm biển, thì Trung Quốc phải đủ khả năng đối phó trên tất cả 3 biển Hoàng Hải, Đông Hải, Nam Hải. Hơn thế nữa,Trung Quốc phải đủ tiềm lực đối phó cùng lúc trên đất liền với các đối thủ quan trọng. Cho nên Trung Quốc đã tập trận trên cả 3 biển Hoàng Hải, Đông Hải, Nam Hải trong căng thẳng biên giới Trung - Ấn mà Trung Quốc không chủ động tăng nhiệt.
2. Nhưng Trung Quốc có gắng phô diễn sức mạnh trên biển bao nhiêu thì cũng không che được sự thực về lực lượng và sức mạnh mạnh thực tế của Hải quân Trung Quốc.
Hải quân Trung Quốc tuy nhiều về số lượng nhưng không phải dẫn đầu về công nghệ. Dẫu là tàng hình, dẫu là săn ngầm, dẫu là phát hiện và khóa mục tiêu ở khoảng cách 200 – 300 km… nhưng công nghệ Trung Quốc đều là hạng 2. Khi chiến sự xẩy ra, sự chậm trễ dù chỉ 0,0001% giây, tàu chiến, tàu ngầm, máy bay của Trung Quốc sẽ đều bị bắn hạ trước. Trên biển không phải là trên bộ để 1 người lính chống trả được cả trung đội hay sống sót dưới làn mưa bom. Trên biển bị bắn hạ là thua trận.
Ở mặt khác, hợp đồng tác chiến của Hải quân Trung Quốc còn ở mức “vỡ lòng”. Hàng không mẫu hạm Liêu Ninh mua lại của Liên Xô cũ chở lèo tèo mấy chiếc J 10, J 16 (phiên bản copy của SU 27) chỉ mang tính phô diễn mà không đủ tính thực chiến. Trung Quốc biết điều đó nên phải gấp rút xây dựng căn cứ quân sự trên đảo nhân tạo. Không phải cứ có tàu chiến là kịp thời xung trận và xung trận hiệu quả. Trong tình thế ở giữ đại dương mênh mông, bất kỳ hướng nào cũng có địch mà không có gì để che chở, thì làm mồi cho đối thủ với hệ thống điều khiển tự động tìm diệt và điều khiển vệ tinh trúng đến từng mét vuông là điều khó tránh khỏi. Hải quân Trung Quốc, vì thế khi gặp đối thủ trên cơ về công nghệ (như Nhật Bản) là tan xác, bất chấp đối thủ có ít hơn về số lượng tàu chiến. Điều mà Trung Quốc cuối cùng phải dựa vào để đe dọa chính là vũ khí hạt nhân.
3. Trung Quốc tuy to miệng trước các nước mạnh mà không dám gây chiến. Nhưng Trung Quốc đánh thật các nước nhỏ.
Dựa vào số đông các tàu chiến và tàu hải cảnh có sức chứa lớn, giống như bọn cướp đường, Trung Quốc ồ ạt kéo cả hàng trăm tàu chiến khi có sự cố trên biển để áp đảo về số lượng. Bằng hàng chục vạn tàu dân quân bọc thép trang bị vũ khí ngầm, Trung Quốc ồ ạt đâm đuổi thuyền cá các nước và chiếm lĩnh ngư trường các nước. Bằng cách này, Trung Quốc chiếm trọn bãi cạn Scarborough của Philippines đâm chìm thuyền cá Việt Nam ở khắp mọi nơi, tiến sâu cả vào lãnh hải Indonesia, lấy trọn ngư trường ở Biển Đông Nam Á.
Bằng cách này, không chỉ chiếm lĩnh ngư trường, Trung Quốc đưa tàu chiến đến để bảo vệ tàu Hải Dương 981, tàu Hải dương Địa chất 8 của Trung Quốc xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, của Malaysia và của Philippines.
Ngang ngược hơn, Trung Quốc cấm bắt đánh cá ở Biển Đông Nam Á bất cứ lúc nào Trung Quốc muốn; Trung Quốc cấm tàu thuyền các nước đến bất cứ khu vực nào Trung Quốc thích. Trung Quốc đang tập trận không chỉ phô diễn lực lượng, mà khẳng định các biển nơi Trung Quốc đang tập trận là biển của Trung Quốc.
Sau cấm đánh bắt cá và cấm tàu thuyền đi lại trên biển, Trung Quốc toan tính cấm máy bay các nước đi lại trên bầu trời. Các cuộc tập trận hiện nay của Trung Quốc là màn pháo dạo đầu để khai trương vùng nhận dạng phòng không ADIZ của Trung Quốc trên Biển Đông Nam Á. Đấy mới là mục đích quan trọng nữa của các tập trận của Hải Quân Trung Quốc hiện nay.
4. Điều đó lý giải tại sao Hoa Kỳ ngày 4/7/2020 đã tập hợp hai nhóm tàu sân bay USS Nimitz và USS Ronald Reagan tiến vào Biển Đông Nam Á, trong khi Trung Quốc đang ngang nhiên tập trận ở quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.
Để làm được điều này, Hoa Kỳ đã có các cuộc chuyển quân trường chinh thần tốc. Chuyến bay liên tục 28 tiếng đồng hồ của pháo đài bay B-52H từ Louisiana tới Biển Đông Nam Á tập trận cùng hai nhóm tàu sân bay USS Nimitz và USS Ronald Reagan trước khi hạ cánh xuống đảo Guam đã nói lên khả năng tác chiến của Mỹ tại Biển Đông Nam Á khi cần thiết. Và đừng lầm tưởng về ý chí cũng như khả năng của Hoa Kỳ. Càng đừng quá cậy nhờ vào con virus Vũ Hán đã đánh gục Hải quân Hoa Kỳ và làm giảm sức mạnh của chính cả Hoa Kỳ.
Đến Biển Đông Nam Á, các chiến đấu cơ của USS Nimitz và USS Ronald Reagan đã cất cánh hàng trăm lượt mỗi ngày. Ngày 4-7, B-52H đã có màn phô diễn dẫn đầu đội hình 12 máy bay gồm 10 chiến đấu cơ F/A-18 và 2 máy bay cảnh báo sớm E-2C.
Sự diễn tập của Hải quân Mỹ trong đối trọng với cuộc tập trận của Trung Quốc ở quần đảo Hoàng Sa là khẳng định Biển Đông Nam Á không phải là “ao nhà” của Trung Quốc. Rằng Trung Quốc không thể áp đặt vùng cấm trên biển, nên Trung Quốc đừng mưu toan áp đặt phòng nhận diện trên bầu trời.
Không ai muốn chiến tranh. Trung Quốc, mặc dù mạnh miệng nhưng không dám đối đầu với Mỹ. Mỹ cũng không muốn đối đầu với Trung Quốc. Nhưng sai lầm của Mỹ đang bắt Mỹ phải trả giá.
Đó là sai lầm bản lề không sửa chữa của Nixon và Kissinger năm 1971 khi để cho Trung Quốc thế chân chính quyền Trung hoa Dân quốc của Tưởng Giới Thạch tại Liên hợp quốc. Đó là sai lầm chiến lược thiên niên kỷ khi để Trung Quốc chiếm quần đảo Hoàng Sa năm 1974. Đó là nước cờ sa bẫy Trung Quốc khi Mỹ để Trung Quốc gia nhập WTO năm 2001. Đó là sự lùi bước tệ hại của Hoa Kỳ khi để Trung Quốc xây đảo nhân tạo năm 2014 tại Trường Sa.
Đến bây giờ thì nước Mỹ đã bắt đầu cảnh tỉnh. Không thể nhân nhượng được hơn nữa trước Trung Quốc. Không nhân nhượng Trung quốc đã lấn tới. Càng nhân nhượng Trung Quốc càng lấn tới.
Mọi đàm phán hòa hoãn đều dựa trên quyền lợi quốc gia là nhân tố quyết định số 1. Chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, rút khỏi hiệp ước tên lửa tầm trung INF với Nga, rút khỏi WHO đều là vì quyền lợi của Hoa Kỳ mà kẻ đe dọa chính là Trung quốc. Nhưng tất cả đó chỉ là những nước cờ cục bộ. Những nước cờ cục bộ đó đưa lại cho Hoa Kỳ những lợi ích ngắn hạn chỉ đủ làm cho Trung Quốc tạm dừng bước. Nhưng rồi Trung Quốc sẽ tiếp tục lấn tới - mà luật an ninh Hongkong vừa được ban bố bởi chính quyền Bắc Kinh cho thấy sự bướng bỉnh không lùi bước của Trung Quốc.
Rồi đến lúc Hoa Kỳ phải cắt khối ung thư Trung Quốc bằng những cuộc đại phẫu luật lớn hơn nhiều. Trong đó rất đáng phải làm là thành lập tổ chức mới thay thế Liên hợp quốc.
5. Còn Việt Nam thì sao?
Thời gian qua các nước khối ASEAN mà cụ thể là Indonesia, Việt Nam, Phillipines và Malaysia đã có sự đồng thuận khích lệ khi mở chiến dịch “công hàm” phản kháng sự xâm lược ngang ngược của Trung Quốc ở Biển Đông Nam Á. Gần đây nhất, Công hàm ngày 12/6/2020 của Indonesia gửi Liên hợp quốc đã khẳng định rõ ràng rằng:
“Không có thực thể nào ở quần đảo Trường Sa có vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa riêng, do vậy không có thực thể nào sinh ra vùng biển chồng lấn với vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Indonesia”.
“Không có quyền lịch sử nào của CHND Trung Hoa tồn tại trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Indonesia. Nếu có quyền lịch sử nào đó tồn tại trước khi UNCLOS 1982 có hiệu lực, thì các quyền này đã bị các điều khoản của UNCLOS 1982 hủy bỏ”.
“Do vậy, Chính phủ Indonesia thấy không có lý do pháp lý nào theo luật pháp quốc tế để tiến hành đàm phán về xác định biên giới biển với CHND Trung Hoa, hoặc bất kỳ vấn đề nào khác liên quan đến quyền hàng hải, hoặc những đòi hỏi quyền lợi được đưa ra trái với luật pháp quốc tế”.
Lập trường “Không có lý do pháp lý nào theo luật pháp quốc tế để tiến hành đàm phán về xác định biên giới biển với CHND Trung Hoa, hoặc bất kỳ vấn đề nào khác liên quan đến quyền hàng hải, hoặc những đòi hỏi quyền lợi được đưa ra trái với luật pháp quốc tế” – phải là lập trường đá tảng của Việt Nam, Indonesia, Philippines và Malaysia trong quan hệ với Trung quốc ở Biển Đông Nam Á.
Hơn thế nữa, Việt Nam phải có đối sách quyết liệt và rõ ràng hơn trong tập trung nguồn lực chống lại sự xâm lược của Trung Quốc vào nguồn tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam.
Việt Nam không thể rời bỏ bãi Tư Chính. Việt Nam không thể từ bỏ khu vực Cá Rồng Đỏ dù Repsol ra đi. Tạm ngừng khai thác chỉ là khoảng dừng.
Hơn thế nữa, Việt Nam cần có bảo bối mới trong bảo vệ chủ quyền biển đảo. Việt Nam cần có những vũ khí “khắc tinh” với Hải quân Trung quốc, nhất là chống lại lực lượng tàu ngầm Trung Quốc. Việt Nam cần có những vũ khí tìm diệt mới mà Trung quốc không có. Chỉ trong trường hợp đó, sự hung hăng của Hải quân Trung Quốc ở biển Đông Nam Á mới thực sự bị kiềm chế. Nếu Việt Nam chỉ sở hữu các loại vũ khí mà Trung Quốc có thì Trung Quốc luôn lấn tới cậy nhờ vào số đông áp đảo. Nên nhớ rằng trên biển khác với trên bộ. Trên biển không thể cậy nhờ chỉ mỗi tinh thần quyết thắng và mưu mẹo.
Hơn thế nữa, Việt Nam phải có đồng minh trên biển. Việt Nam phải tập trận trên biển. Chuẩn bị cho chiến trận là cách tốt nhất để ngăn chặn chiến trận.
Bàn cờ thế giới đang nóng bỏng cho một bước ngoặt thay đổi radical (căn bản). Nhưng Việt Nam dường như đang bận tâm quá nhiều về bàn cờ nhân sự.
Nguyên thủ quốc gia chỉ có bàn cờ thế giới. Nguyên thủ quốc gia không có bàn cờ nhân sự. Bàn cờ nhân sự là của nhân dân./.
ST


Một số thủ đoạn chống phá đại hội Đảng của các thế lực thù địch



Trong những ngày gần đây khi chúng ta đang tổ chức Đại hội Đảng các cấp, tiến tới chuẩn bị Đại hội Đảng toàn quốc, các đối tượng thù địch, phản động, cơ hội chính trị trong và ngoài nước tập trung công kích, tuyên truyền chống phá vào nền tảng tư tưởng của Đảng, vị trí, vai trò lãnh đạo của Đảng, nguyên tắc tổ chức, cán bộ, công tác nhân sự đại hội…
Chúng chuẩn bị rất kỹ lưỡng về nội dung, hình thức chống phá; tiến hành bài bản, hệ thống với việc huy động cùng lúc nhiều phương tiện, lực lượng tham gia mà đứng đầu là các tổ chức khủng bố, phản động lưu vong ở ngoài như: Việt Tân, Chính phủ Quốc gia Việt Nam lâm thời, Đảng Dân chủ nhân dân, Đảng Vì dân, Tập hợp dân chủ đa nguyên…
Bên cạnh đó, chúng phát huy tối đa các trung tâm truyền thông nước ngoài như Đài BBC tiếng Việt, VOA tiếng Việt, RFA tiếng Việt, các tổ chức quốc tế, NGO nước ngoài như: Theo dõi Nhân quyền thế giới – HRW, Ân xá quốc tế – AI, Phóng viên không biên giới – RSF… để thực hiện việc phát tán hàng ngàn bài viết, tài liệu, video, phim, ảnh có nội dung sai trái nhằm tuyên truyền chống phá Đảng và chế dộ.
Chúng tập trung vào các nội dung: Phủ nhận, chống phá nền tảng tư tưởng của Đảng, phủ nhận quan điểm, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; phủ nhận vị trí, vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và bôi nhọ lãnh đạo Đảng, Nhà nước; tuyên truyền xuyên tạc công cuộc đấu tranh chống tham nhũng, chống suy thoái, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ của Đảng ta; đưa ra những thông tin xuyên tạc, bịa đặt về nguyên tắc tổ chức, cán bộ, công tác nhân sự Đại hội Đảng.
Lấy hiện tượng quy kết thành bản chất, thật giả lẫn lộn, bóp méo, xuyên tạc sự thật vào những sự kiện dư luận quan tâm bằng những kỹ xảo tinh vi của công nghệ, tạo dựng chuyện bằng cách lắp ghép, trích dẫn, cắt xén các lời phát ngôn, bài viết, hình ảnh… Mục đích của các thế lực thù địch, phản động là gây nhiễu loạn thông tin, làm cho người đọc, người xem thiếu kinh nghiệm dễ lầm tưởng, khó phân biệt, nhận diện thật – giả, đúng – sai.
Từ đó, đánh giá không đúng bản chất của vấn đề, sự kiện, nhân vật. Những luồng thông tin xấu độc làm ảnh hưởng đến niềm tin của người dân về sự lãnh đạo Đảng và điều hành của Nhà nước, ảnh hưởng đến khối đại đoàn kết toàn dân. Nguy hiểm hơn, nhiều thông tin kích động, tạo dựng mâu thuẫn, dẫn đến nhận thức sai lầm trong dư luận Nhân dân dẫn đến những hành động vi phạm pháp luật.
Tuy không có gì mới, nhưng nó được tung ra, truyền bá một cách tinh vi theo kiều “mưa đâm thấm đất”, bàn tán, phản biện… gây nghỉ ngờ trong dư luận xã hội hết sức độc hại, nguy hiểm.
Chuẩn bị cho Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIII, chỉ đạo công tác đấu tranh tư tưởng, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “Những luận điệu của các thế lực thù địch và các phần tử phản động, cơ hội chính trị…tuy không có gì mới, nhưng nó được tung ra, truyền bá vào lúc này là hết sức độc hại, nguy hiểm, gieo rắc hoang mang, nghi ngờ, phân tâm, mất niềm tin trong nội bộ ta, tác động hòng làm đội ngũ ta “tự diễn biến, “tự chuyển hóa””.
Chính vì vậy, nâng cao nhận thức cách mạng, tăng cường cảnh giác, “đề kháng” đối với thông tin xấu độc, kiên quyết đấu tranh phản bác các quan điểm, thông tin sai trái, đặc biệt trên mạng internet là nhiệm vụ rất quan trọng của mỗi chúng ta, nhất là mỗi cán bộ, đảng viên hiện nay./.

Nhận diện và đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng trong công cuộc đổi mới ở Việt Nam

Qua gần 35 năm đổi mới dưới sự lãnh đạo của Đảng đã cho thấy, đất nước ta, dân tộc ta đã đạt được những thành tựu vô cùng to lớn, có ý nghĩa lịch sử trên tất cả các lĩnh vực. Điều đó cũng khẳng định quá trình chấn hưng đất nước theo con đường xã hội chủ nghĩa và tư tưởng Hồ Chí Minh mà Đảng ta, Nhân dân ta đã lựa chọn là hoàn toàn đúng đắn, sáng tạo.
Tuy nhiên, vì những  mục tiêu đen tối, các thế lực có dã tâm với chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam đã và đang ra sức xuyên tạc, phủ nhận những thành quả mà công cuộc đổi mới mang lại.
Một là, lợi dụng internet, mạng xã hội và những mặt tiêu cực trong xã hội chưa được khắc phục, một số kẻ đã tán phát luận điệu, xuyên tạc bản chất của xã hội xã hội chủ nghĩa, bôi đen hình ảnh của đất nước Việt Nam.
Hai là, các thế lực thù địch cố tình xuyên tạc rằng: “Đảng đã hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng để lãnh đạo đất nước”1. Chúng đổ lỗi cho Đảng trước nguy cơ tụt hậu về kinh tế của đất nước so với những nước trong khu vực; từ đó, cho rằng trong thời đại ngày nay, chủ nghĩa Mác - Lênin đã lỗi thời, nên còn đi theo con đường xã hội chủ nghĩa là sai lầm. Chúng “khuyên” chúng ta đi theo mô hình “xã hội dân chủ”, thực hiện “chính trị đa nguyên”, “đa đảng đối lập”, xóa bỏ Điều 4 trong Hiến pháp về quyền lãnh đạo của Đảng. 
Mục đích của chúng rất rõ ràng: nếu chưa thể hạ bệ được sự lãnh đạo của Đảng, nếu không thể làm suy giảm vai trò và uy tín của Đảng trong đấu tranh giải phóng dân tộc, chống xâm lược, thì cũng làm cho quần chúng nhân dân hoài nghi, dao động, đi đến mất niềm tin vào khả năng lãnh đạo của Đảng trong xây dựng kinh tế, phát triển đất nước, làm suy yếu sức mạnh của chúng ta trong sự nghiệp đổi mới đất nước, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Ba là, các thế lực thù địch luôn có âm mưu, thủ đoạn phủ nhận những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử của công cuộc đổi mới. Chúng tuyên truyền những luận điệu xuyên tạc trái với quan điểm, nghị quyết, chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước ta. Chúng kết hợp chống phá đường lối chính trị với chống phá trên các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh, đối ngoại.
Bốn là, các thế lực thù địch cho rằng Việt Nam chỉ đổi mới kinh tế mà không hề đổi mới chính trị, vẫn giữ nguyên bộ máy lãnh đạo chuyên quyền của Đảng Cộng sản. Thực chất là phủ nhận và đòi xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Cùng với những âm mưu và luận điệu xuyên tạc, các lực lượng thù địch tiến hành thực hiện các phương thức mới để chống phá công cuộc đổi mới hiện nay theo hướng ngày càng tinh vi và phức tạp:
Trước hết, chúng tận dụng các phương tiện thông tin hiện đại bằng cách lập những trang mạng xã hội, có bộ máy chuyên nghiệp, tuyên truyền xuyên tạc, chống phá ta dưới nhiều hình thức để lừa bịp nhân dân.
Thứ hai, các thế lực thù địch chống phá một cách kiên trì, bền bỉ, luôn kiên trì bám sát mục tiêu, đối tượng mà chúng nhằm vào để nhằm tác động thường xuyên đưa đến sự chuyển hóa trong tư tưởng, nhận thức của nhân dân về sự nghiệp đổi mới do Đảng ta lãnh đạo.
Thứ ba, tiến hành cách thức chống phá tinh vi kết hợp với những luận điệu, lời lẽ bịa đặt trắng trợn. Chúng tung ra những thông tin lập lờ giữa đúng và sai, giữa thật và giả, kể cả bịa đặt trắng trợn để gây hoài nghi trong nhân dân.
Thứ tư, chúng chống phá với những phương thức đa dạng, nhiều chiều. Chúng tận dụng tối đa các hình thức, như: tuyên truyền miệng, các phương tiện truyền thông hiện đại, mạng xã hội, các loại hình văn hóa, nghệ thuật, xuất bản, báo chí,… được chúng tận dụng tối đa.
“Đổi mới” ở Việt Nam từ năm 1986 là sự lựa chọn tất yếu nhằm đưa Việt Nam thoát khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế - xã hội trầm trọng, là một bước ngoặt quan trọng trong tiến trình phát triển của đất nước. Sau gần 35 năm vượt qua các thử thách và khó khăn to lớn, tiến hành công cuộc đổi mới toàn diện trên mọi mặt: chính trị, kinh tế, xã hội, đối ngoại,... đến nay, Việt Nam có đầy đủ cơ sở để khẳng định rằng đổi mới là sự lựa chọn đúng đắn; Việt Nam đã vào quỹ đạo phát triển mới về chất, phù hợp với xu thế của thời đại và ý nguyện của nhân dân. Sự hưởng ứng đường lối đổi mới ngày càng sâu rộng, tự giác của nhân dân; khả năng tiếp cận và hội nhập có hiệu quả của đất nước vào đời sống chính trị, kinh tế của cộng đồng quốc tế; những kết quả to lớn và toàn diện mà đổi mới mang lại là bằng chứng hiển nhiên, thuyết phục về tính tất yếu lịch sử của quá trình đổi mới ở Việt Nam.
Khi tiến hành công cuộc đổi mới, Đảng ta đã chủ trương kết hợp ngay từ đầu đổi mới kinh tế với đổi mới chính trị. Xác định nhiệm vụ đổi mới, phát triển kinh tế là trung tâm, xây dựng Đảng là then chốt. Từ thành tựu đổi mới kinh tế mà từng bước đổi mới hệ thống chính trị. Đó chính là bài học thành công trong đổi mới chính trị ở Việt Nam, bảo đảm giữ vững sự ổn định chính trị trong mọi hoàn cảnh.
Các thế lực thù địch cho rằng ở Việt Nam không có dân chủ, quyền con người bị vi phạm. Họ luôn lợi dụng vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền” để đả kích sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước. Sự thật là, khi xây dựng Nhà nước pháp quyền trong điều kiện một Đảng duy nhất cầm quyền, cần phải nhận thức và xử lý mối quan hệ giữa Đảng cầm quyền, Nhà nước pháp quyền và quyền làm chủ của nhân dân, tức là quan hệ: Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ. Đây là vấn đề lớn về lý luận, về thực tiễn trong xây dựng, hoàn thiện hệ thống chính trị trong xã hội văn minh, hiện đại mà con người và nhân dân là trung tâm.
Các thế lực phản động, thù địch công khai phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đòi xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng và thực hiện “đa nguyên”, “đa đảng”. Thực tế minh chứng: sự lãnh đạo của Đảng không ngừng được đổi mới, nhất là tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng nhằm nâng cao năng lực lãnh đạo, cầm quyền và sức chiến đấu của Đảng. Sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng không những được nhân dân, toàn xã hội khẳng định mà còn được cộng đồng thế giới và khu vực, các đối tác thừa nhận, củng cố mối quan hệ giữa các đảng cầm quyền trên thế giới. Thước đo sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là kinh tế phát triển, chính trị, xã hội ổn định, văn hóa, giáo dục, khoa học phát triển, đời sống nhân dân không ngừng được cải thiện, nâng cao về mọi mặt, quốc phòng - an ninh được giữ vững, ngoại giao rộng mở, vị thế uy tín Việt Nam ngày càng nâng cao trên trường quốc tế. Đó là sự thật mà bất kỳ thế lực đen tối nào cũng không thể phủ nhận.
Tuy nhiên, trong quá trình xây dựng đất nước, chúng ta khó tránh khỏi những hạn chế, khuyết điểm, đặc biệt là trong khâu tổ chức thực hiện; nhưng đó là những hạn chế và khuyết điểm không thuộc về bản chất của chế độ. Đảng ta luôn nhìn thẳng vào sự thật, dũng cảm nhận khuyết điểm, thiếu sót, đã và đang tích cực sửa chữa, khắc phục, nhằm không ngừng nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của mọi tầng lớp nhân dân.
Lợi dụng những hạn chế, khuyết điểm của một số chính quyền ở cơ sở trong thực hiện chủ trương, chính sách để nói xấu, công kích Đảng và Nhà nước, không phải là hành động “vì dân”, “vì nước”, mà là hành động “đục nước béo cò”, làm tổn hại đến sự ổn định chính trị - xã hội, đến nguyện vọng và lợi ích chính đáng của nhân dân. Không phải vì những khuyết điểm, hạn chế nào đó; không phải vì sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên; cũng không phải vì việc giải quyết chưa tốt một vụ việc nào đó mà có thể bất mãn chế độ, chống đối lại Đảng và Nhà nước.
Điều đúng đắn hiện nay trong bối cảnh chuẩn bị tổ chức đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội XIII của Đảng là: mọi người Việt Nam đều phải chung vai gánh vác cùng với Đảng, Nhà nước và nhân dân thực hiện thắng lợi sự nghiệp đổi mới, đưa đất nước tiếp tục đi lên. Đại hội XII của Đảng đã nhận định: “Những thành tựu đó tạo tiền đề, nền tảng quan trọng để nước ta tiếp tục đổi mới và phát triển mạnh mẽ trong những năm tới; khẳng định đường lối đổi mới của Đảng là đúng đắn, sáng tạo: con đường đi lên chủ nghĩa xã hội của nước ta là phù hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam và xu thế phát triển của lịch sử.

LỊCH SỬ MÃI GHI NHỚ NHỮNG KẺ BÁN NƯỚC, CHIÊU HỒI NỔI TIẾNG CỦA DÂN TỘC

      Trong lịch sử dân tộc cũng lắm kẻ chiêu hồi theo giặc, bán nước cho giặc. Rốt cuộc cuộc đời của chúng sau đó cũng tàn lụi, con cháu không thể mở mày, mở mặt để tự hào về ông cha mình, thậm chí còn bị chính con cái, cháu chắt dòng tộc mình ruồng bỏ, lịch sử lưu tên kẻ bán nước. Nổi lên ở một số nỗi nhục khi nhắc đến như sau:

1. TRẦN ÍCH TẮC

Có thể gọi Trần Ích Tắc  là một hoàng tử nhà Trần, là con của Trần Thái Tông, em cùng cha khác mẹ với Trần Thánh Tông và Chiêu Minh đại vương Trần Quang Khải,  là chú của Trần Nhân Tông. Một tên tội đồ nhân danh kẻ "cõng rắn cắn gà nhà".

Vì có tham vọng muốn thay thế ngôi vị của Thánh Tông và Nhân Tông. Khi quân Nguyên Mông sang xâm lược Việt Nam lần thứ hai (1285), ngày 15 tháng 3, Ích Tắc đem cả gia đình đi hàng giặc, được đưa về Trung Quốc và được Hốt Tất Liệt phong làm An Nam quốc vương và chờ ngày đưa trở về nước. Sau khi quân Nguyên Mông đại bại, Trần Ích Tắc ở lại Ngạc Châu  nay thuộc tỉnh Hồ Bắc cho giữ chức quan Hồ Quảng bình chương chính sự, gia phong tới Ngân Thanh vinh lộc đại phu rồi Kim tử quang lộc đại phu, Nghi đồng tam tư và chết ở Trung Quốc vào năm Thiên Lịch thứ 2 (1329) đời Nguyên Văn Tông. Một tên tội đồ nhân danh kẻ "cộng rắn cắn gà nhà".

2. LÊ CHIÊU THỐNG

Lê Chiêu Thống, tên thật là Lê Duy Khiêm; khi lên ngôi lại đổi tên là Lê Duy Kỳ, là vị hoàng đế thứ 16 và là cuối cùng của hoàng triều Lê nước Đại Việt, giữ ngôi từ cuối tháng 7 âm lịch năm 1786 tới đầu tháng 1 năm 1789.

Lê Chiêu Thống không đủ uy tín và tài năng cai quản Vương triều và để đất nước rơi vào loạn lạc, vì thế phải hết dựa vào thế lực này đến thế lực khác, cầu cứu nhà Thanh đưa gần 30 vạn quân sang xâm lược nước ta hòng duy trì ngôi vị. Nhưng ý trời đã định, trưa ngày mùng năm Tết Kỷ Dậu (1789), Quang Trung cưỡi voi, áo bào xạm đen khói súng, đem quân tiến vào Thăng Long đánh tan 29 vạn quân Thanh chỉ có 5 ngày, sớm hơn 2 ngày so với dự định (lúc khao quân ở Nghệ An ngày 30 Tết, Quang Trung hẹn ngày mùng 7 Tết vào Thăng Long mở tiệc ăn mừng). Triều đại Lê Chiêu Thống sụp đổ hoàn toàn, gia đình Triều Lê phải nhận kết cục lưu vong trên đất nước Trung Quốc với bao điều đàm tiếu của nhân dân.

3. NGUYỄN ÁNH

Nguyễn Ánh sinh  ngày  8 tháng 2 năm 1762 , chết 3 tháng 2 năm 1820), húy là Nguyễn Phúc Ánh, thường được gọi tắt là Nguyễn Ánh,  là vị vua sáng lập nhà Nguyễn, triều đại quân chủ phong kiến cuối cùng trong lịch sử Việt Nam. Để đạt được tham quyền cố vị trong một chế độ vương triều thối nát của Chúa Nguyễn đàng trong bị Vương Triều Tây Sơn đánh đổ.  Nguyễn Ánh đã cầu viện hơn 10 vạn quân Xiêm La (Thái Lan ngày nay) lật đổ Nhà tây Sơn; cầu viện thực dân Pháp dẫn đến Pháp xâm lược Việt Nam và thực hiện chế độ bóc lột, đàn áp quần chúng nhân dân gần 80 năm.
Năm 1802, sau khi chiếm được kinh đô Phú Xuân, một trong những việc làm đầu tiên của vua Gia Long là làm lễ “Hiến phù”, tức là cho dẫn vua tôi Tây Sơn đã bị bắt làm tù binh đến trước bàn thờ tổ tiên để báo cáo chiến thắng.

Vịn vào tục lệ ngàn xưa ấy nhằm uy hiếp tinh thần của đông đảo nhân dân còn lưu luyến nhà Tây Sơn và phong trào “áo vải cờ đào”. Gia Long đã hành hình vua quan Tây Sơn còn sống sót và gia đình họ một cách vô cùng dã man. Sau khi Gia Long nghỉ ngơi khoảng hai tháng ở kinh đô Đàng Trong, đã chính thức ra tay trừng phạt tù nhân của mình.

Trước hết là bắt vua Quang Toản phải tự mắt nhìn vào một loạt các cảnh gồm 5 động tác:

- Phơi bày thi thể của bố mẹ Quang Toản và những người than cận nhất của nhà vua một cách nguyên xi như lúc mới bốc ở dưới mộ chiều hôm trước.

- Lắp lại thành từng bộ phận hoặc toàn than những hài cốt của vua Quang Trung và bố mẹ Người để gây cảm xúc rung rợn, thương tâm.

- Tập trung những hài cốt đã lắp cùng với tất cả những hài cốt rời rạc của gia đình vào một cái giỏ lớn.

- Bắt buộc tất cả lính tráng và những người có mặt phải đến và đi tiểu vào cái giỏ hài cốt ấy.
Giã nát tất cả hài cốt thành bột và bỏ vào một cái giỏ khác đặt sát tận mắt vua Quang Toản để gây thêm đau khổ cho nhà vua.

- Sau khi khủng bố tinh thần như vậy Quang Toản được ăn một bữa cơm khá ngon rồi bị bịt mồm lại bằng giẻ rách, tất cả gia quyến của nhà vua cũng đều bị bịt mồm để ngăn cản họ kêu la chửi rủa.

- Rồi người ta dẫn đến bốn con voi, căng tay chân Quang Toản ra và trói một tay hoặc một chân của nhà vua vào một chân sau của mỗi con voi. Dưới sự điều khiển của tượng binh, bốn con voi đồng thời chạy về bốn hướng để xé than nhà vua thành bốn mảnh.

- Từ bốn mảnh xác ấy người ta róc thịt, lột da lấy xương để ra một nơi. Còn da thịt chia làm 5 phần bằng nhau đem ra phơi bày ở 5 chợ đông người nhất của kinh thành trên những cái cột cao để cho diều, quạ, mặt cắt…đến rỉa thịt. “Quang Tự, Quang Điện, Nguyễn Văn Trị rồi các con của Nguyễn Nhạc gồm Thanh, Hán, Dũng bị giết ngay sau khi bị bắt, 31 người có quan hệ huyết thống với Nguyễn Huệ đều bị xử lăng trì”.

“Quang Toản và những người con khác của Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ là Quang Duy, Quang Thiệu và Quang Bàn bị 5 voi xé xác, đầu bị bỏ vào vò và giam trong ngục”. Riêng với thiếu phó Trần Quang Diệu, vì nổi tiếng là người rất có hiếu với mẹ nên được vua Gia Long miễn cho hình phạt “voi xé” và được hưởng hình phạt “chặt đầu”. Cha bị chặt đầu nhưng con gái ông vẫn phải chịu hình “voi xé”. Cô bé này khoảng 14 - 15 tuổi, rất xinh đẹp và dễ thương, khi thấy một con voi ra quấn mình, cô réo lên một tiếng vô cùng thê thảm: “mẹ ơi cứu con với”…Bùi Thị Xuân trả lời “nhưng con ơi, con nên chết với bố mẹ hơn là sống với bè lũ lang sói kia”. Lời nói ấy vừa chấm dứt thì con voi bị kích thích đưa vói quấn lấy cô bé rồi tung lên cao rồi cho rơi xuống cắm đứng vào cặp vòi nhọn hoắt của nó và nó làm thế hai lần thì cô bé chết.

Đến lượt nữ tướng Bùi Thị Xuân, bà đã hiên ngang đi thẳng tới con voi sắp giết mình và như muốn chọc tức nó. Khi bà lại gần con voi thì có một tiếng hô lớn: “Qùy xuống cho voi dễ nắm bắt”, bà không quỳ và cứ ung dung đến sát cạnh con voi. Thấy con voi vẫn đứng im, người nài phải thúc dục nó bằng nhiều cách nó mói chịu quấn than bà tung lên đến ba lần bà mới tắc thở. Người ta nói: “ Có lẽ thấy nữ tướng Bùi Thị Xuân hiên ngang đi tới, voi đã nhận ra đó là một trong những người chủ cũ của nó”.

Các quan văn khác của Tây Sơn như Ngô Thì Nhậm và Phan Huy ích ra hàng thì cho đánh đòn và được tha về (riêng Ngô Thì Nhậm thì bị Đặng Trần Thường trước có thù riêng nên cho người đánh chết).

Việc trả thù Tây Sơn của Nguyễn Ánh với mục đích tỏ rõ uy thế, tạo khiếp sợ và buộc những người chống đối (ở đây chủ yếu là các cựu thần Lê -Trịnh) phải quy thuận trước vương triều mới. Chính vì vậy, Nguyễn ánh không hề tìm cách che đậy sự tàn bạo của mình trong việc này. Ông tuyên bố: “Trẫm vì chín đời mà trả thù”. Dù trải qua 9 đời chúa, 13 đời vua, Bảo Đại là vị vua cuối cùng bán nước cho Pháp và lịch sử vẫn luôn ghi rõ Nguyễn Ánh là một kẻ "cộng rắn cắn gà nhà" và có nhiều giai thoại tàn độc nhất trong lịch sử Việt Nam.

4. NGÔ ĐÌNH DIỆM

(1901 - 2 tháng 11năm 1963) từng làm quan nhà Nguyễn thời vua Bảo Đại, sau đó làm Thủ tướng cuối cùng của Quốc gia Việt Nam, rồi trở thành Tổng thống bù nhìn đầu tiên của của chế độ ngụy quyền bán nước sau khi thành công trong việc phế truất Bảo Đại.

Ngô Đình Diệm là kẻ cấu kết với đế quốc Mỹ phá hoại hiệp định Gioneve thiết lập quyền lực chuyên chế theo thể chế gia đình trị, dẫn đến cuộc tàn sát đẫm máu nhiều người dân vô tội và đồng bào Phật giáo ở Miền Nam... bị CIA và các đảng phái chính trị đối lập giết hại cả gia đình năm 1963...
Xem thêm tội ác Ngô Đình Diệm: http://tuanbaovannghetphcm.vn/lich-su-dan-toc-khong-co-cho-cho-ke-ruoc-voi-giay-ma-to/.

5. HOÀNG VĂN HOAN

Hoàng Văn Hoan sinh tại Quỳnh Lưu, Nghệ An, tên thật là Trần Xuân Phong. Năm 1926, tham gia lớp huấn luyện cách mạng do Hồ Chí Minh mở ở Trung Quốc. Năm 1930, gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương.

Sau Cách mạng Tháng Tám, là Thứ trưởng Bộ quốc phòng và Ủy viên chính trị toàn quốc Vệ quốc quân.

Từ năm 1950 đến năm 1957 làm Đại sứ đầu tiên của Việt Nam tại Trung Quốc kiêm Đại sứ tại Triều Tiên và Mông Cổ. Hoàng Văn Hoan có vị trí hơn một đại sứ bình thường vì thường được Mao Trạch Đông tiếp riêng để bàn thảo các vấn đề hai nước, kể cả chiến lược đánh miền Nam của Ban lãnh đạo Hà Nội.

Năm 1951 Hoàng Văn Hoan được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam và từ năm 1956 đến năm 1976 là Ủy viên Bộ chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam sau đó Hoàng Văn Hoan bị Tổng bí thư Lê Duẩn cho ra khỏi Ban Chấp hành Trung ương Đảng.

Hoàng Văn Hoan hoàn toàn theo đường lối Maoist, ủng hộ Trung Quốc trong cuộc chiến 1979, chế độ Pol Pot và phái bảo thủ tại Trung Quốc. Ngày 11 tháng 6 – 1979, lấy cớ sang Cộng hòa Dân chủ Đức để chữa bệnh, với sự giúp sức của tình báo Trung Quốc, Hoàng Văn Hoan đã bỏ trốn tại sân bay Karachi (Pakistan) rồi sang Bắc Kinh.

Tại Bắc Kinh, Hoàng Văn Hoan đã xuyên tạc tình hình trong nước, chính sách đối ngoại của Nhà nước. Sau sự kiện này Hoàng Văn Hoan đã trở thành biểu tượng của sự phản bội. Truyền thông Việt Nam lúc đó đã so sánh Hoàng Văn Hoan với Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc. Đó là thời điểm quan hệ Việt - Trung căng thẳng khi Trung Quốc xua quân xâm lược Việt Nam hồi đầu năm.

Không lâu sau, nhà nước Việt Nam lần lượt hủy bỏ các chức vụ và xóa Đảng tịch, Đảng Cộng sản Việt Nam của Hoàng Văn Hoan. Ngày 26 tháng 6 năm 1980, Việt Nam tuyên bố xử tử hình vắng mặt Hoàng Văn Hoan với tội danh phản bội Tổ quốc.

Hoàng Văn Hoan mất tại Bắc Kinh năm 1991 và được Trung Quốc tổ chức lễ tang cấp nhà nước, thi hài được chôn tại nghĩa trang Bát Bảo Sơn, nơi chôn cất của các quan chức cao cấp của Trung Quốc. Sau này hài cốt của Hoàng Van Hoan đã được con trai chuyển về Việt Nam.

Quốc Văn ST

90 NĂM SON SẮT NIỀM TIN, TỰ HÀO TIẾP BƯỚC

Từ khi thành lập đến nay, Đảng ta luôn xem trọng công tác tuyên giáo, từ đó tập trung chỉ đạo rất sát sao, phù hợp sức dân, phù hợp thực tiễn với tình hình để vừa giữ vững độc lập tự do, chủ quyền của dân tộc, vừa làm điểm tựa xây dựng và phát triển đất nước trên nhiều lĩnh vực: kinh tế, xã hội, quốc phòng, an ninh,… Mọi chủ trương, chính sách, đường lối của Đảng, Nhà nước đến với dân để dân biết, dân hiểu, dân bàn, dân đồng thuận đều được hệ thống tuyên giáo các cấp vận dụng khéo léo, nhuần nhuyễn, đi vào cuộc sống của nhân dân một cách căn cơ, bền vững. Đây được xem là thành trì vững chắc đủ sức đối phó với âm mưu diễn biến hòa bình trên mặt trận không tiếng súng của các thế lực thù địch. Trong tình hình hiện nay, kẻ thù đã tìm mọi cách để đánh phá ta với nhiều chiêu thức rất thâm hiểm, sâu độc, dài hơi. Mục đích mà chúng hướng đến là làm suy giảm lòng tin trong nhân dân đối với Đảng và Nhà nước, nguy hiểm hơn là việc gây chia rẽ trong nội bộ Đảng, tạo xu thế tự diễn biến, suy thoái đạo đức, lối sống, nhận thức, phát ngôn trong nội bộ đảng. Những ngày gần đây, nhiều thông tin phản động được lan truyền nói xấu Đảng, bôi nhọ uy tín lãnh đạo Đảng và Nhà nước đã được vạch trần để củng cố lòng tin trong nhân dân. Cạnh đó, chúng còn xuyên tạc lịch sử truyền thống của dân tộc ta lên các trang mạng xã hội với những thông tin sai sự thật về chủ quyền biển đảo, về các mối quan hệ đối nội, đối ngoại của Đảng, Nhà nước ta. Song song đó, trong khi Đảng ta đang ra sức làm trong sạch nội bộ Đảng, kiên quyết loại trừ ra khỏi hàng ngũ những “con sâu” làm mất uy tín Đảng vi phạm những điều đảng viên không được làm, đi ngược lại lợi của dân tộc thì các thế lực thù địch tung nhiều thông tin trái ngược, xuyên tạc chủ trương đúng đắn được nhân dân đang đồng tình ủng hộ cao. Đó là chưa kể xuất hiện ngày càng nhiều các trang thông tin điện tử “giả mạo” có tên miền của Ban Tuyên giáo Trung ương và các trang mạng chính thống đã được Nhà nước cho phép lưu hành. Song song đó, báo chí chính thống đang phải hoạt động song trùng với các mạng xã hội, trong đó mạng xã hội tích cực có rất nhiều nhưng mạng xã hội tiêu cực cũng không ít đã làm một bộ phận người dân lo lắng, hoài nghi trước những thông tin “ảo” rất nguy hiểm. Cùng với đó là sự tấn công rất thâm hiểm của bọn phản động ngoài nước đã lợi dụng các trang mạng xã hội để công kích, đánh phá ta trên mặt trận tư tưởng, văn hóa. Nhìn trên tổng thể để thấy rằng công tác tuyên giáo của ta đang đứng trước rất nhiều khó khăn thách thức, đòi hỏi cả hệ thống chính trị nhanh chóng vào cuộc với quyết tâm cao nhất. Trước hết phải thấy rằng: cán bộ tuyên giáo có tâm, có tầm, có tài mới có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được phân công. Thực tế cho thấy, một số cán bộ làm công tác tuyên giáo chưa phát huy tốt vị trí, vai trò của mình là định hướng dư luận, phản bác những sai trái bằng kinh nghiệm thực tiễn, bằng vốn kiến thức dồi dào, chính xác mà nói như người xưa là “Nói có sách, mách có chứng”. Cạnh đó, một số cán bộ tuyên giáo chưa trang bị tốt kỹ năng tuyên truyền trước đám đông để đạt hiệu quả tốt nhất; một số khác chưa thực sự mẫu mực trong đạo đức, lối sống, quan hệ, ứng xử, phát ngôn với quần chúng nên chưa được sự hậu thuẫn, tín nhiệm cao. Một số cán bộ tuyên giáo chưa đủ khả năng thao tác các phương tiện nghe nhìn tiên tiến, hiện đại (đa phần là cán bộ tuyên giáo cao tuổi) như: máy chiếu, máy tính nên rất lúng túng khi được phân công báo cáo chính trị, lên lớp các khóa học dẫn đến tình trạng “đọc- chép” mất nhiều thời gian, gây nhàm chán cho học viên. Lo ngại nhất là một số ít cán bộ tuyên giáo không thường xuyên cập nhật những thông tin mới nhất, chính thống nhất dẫn đến “lạc hậu” tình hình hay phát ngôn, thông tin lại cho quần chúng những thông tin chưa được kiểm định, thiếu chuẩn xác. Có cán bộ tuyên giáo truyền đạt chung chung, nửa vời gây sự khó hiểu, đánh đố người nghe, người xem. Phải thấy rằng cán bộ tuyên giáo trong tình hình hiện nay là rất quan trọng. Từ đó mỗi người làm công tác này phải nhận thức rõ vị trí, tầm quan trọng của mình trước quần chúng để có những phát ngôn chuẩn mực; đấu tranh có bài bản, có luận cứ khoa học hẳn hoi trước những luận điệu thâm độc của kẻ thù. Song song đó, người làm công tác tuyên giáo cần có những bước dự báo tình huống để định hướng tốt dư luận xã hội, làm tốt vai trò “người phát ngôn” của Đảng và Nhà nước vận động nhân dân sống, làm việc theo Hiến pháp và pháp luật, xây dựng đất nước ngày càng dân chủ, văn minh. Ngoài ra, phải thấy rằng công tác tuyên giáo không chỉ chăm bẵm vào các buổi học tập chính trị, nói chuyện thời sự, bằng các văn bản, chỉ thị trên các phương tiện truyền thông (báo nói, báo in, báo điện tử, báo ảnh…) mà cần bố trí lồng ghép nhuần nhuyễn vào các hoạt động khác để “mềm” hóa các chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước vào nhận thức, suy nghĩ, hành động của toàn dân như: nêu gương, nhân rộng các điển hình tiên tiến trên nhiều lĩnh vực; lồng ghép vào nội dung các hội thi, hội diễn văn hóa, nghệ thuật, thể thao; thông qua các hoạt động cổ động trực quan… Thách thức đan xen thuận lợi, công tác tuyên giáo đang mở ra nhiều cơ hội đi kèm với những khó khăn trước mắt nhưng với sự quan tâm rất sát sao, chặt chẽ của Đảng, Nhà nước; sự đồng tâm hợp lực của cả hệ thống chính trị; sự cộng đồng trách nhiệm của toàn xã hội; sự nỗ lực không ngừng của đội ngũ cán bộ tuyên giáo, chúng ta hoàn toàn tin rằng, công tác này sẽ ngày được nâng cao hơn, hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu đặt ra trong tình hình hội nhập và phát triển của đất nước hiện nay. ST.com