Để chống
phá cách mạng Việt Nam, các thế lực thù địch coi “diễn biến hòa bình” trên lĩnh
vực tư tưởng, văn hoá là mũi đột phá, hòng làm tan rã niềm tin, gây hỗn loạn về
lý luận, tư tưởng, tạo ra “những khoảng trống” để đưa hệ tư tưởng tư sản thâm
nhập vào cán bộ, đảng viên và nhân dân nhằm chuyển hoá, xoá bỏ hệ tư tưởng xã
hội chủ nghĩa. Bởi vậy, cần nhận diện rõ bộ mặt thật của thủ đoạn thâm độc này
để có phương sách đấu tranh phù hợp, hiệu quả.
Sau khi Liên
Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu sụp đổ, các thế lực thù địch tập trung
mọi nỗ lực tấn công tiêu diệt chủ nghĩa xã hội và phong trào cộng sản, công
nhân quốc tế còn lại trên phạm vi toàn cầu, trong đó có Việt Nam bằng chiến
lược “Diễn biến hòa bình”. Nội dung chính của chiến lược này là sử dụng mọi thủ
đoạn kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hoá, xã hội, đối ngoại, an ninh, kết hợp
với răn đe quân sự để ngầm phá từ bên trong, tạo ra lực lượng chính trị đối lập
núp dưới chiêu bài tự do, dân chủ, nhân quyền; kích động các mâu thuẫn tôn
giáo, dân tộc, chủng tộc,… để gây rối loạn trong nước. Trong các thủ đoạn đó, chúng
xác định chống phá trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa là khâu đột phá với nhiều âm
mưu, thủ đoạn thâm độc; lấy cái hiện tượng đưa vào
bản chất, lấy cái đơn lẻ đánh vào hệ thống, biến những việc đơn giản
thành phức tạp để đánh lừa dư luận và tâm lý người dân.
Không mấy khó
hiểu khi các thế lực thù địch sử dụng con bài tư tưởng, văn hóa làm đòn tấn
công phủ đầu, dọn đường thực hiện các thủ đoạn khác để chống phá cách mạng nước
ta. Bởi, chúng hiểu quá rõ vai trò to lớn của tư tưởng, văn hóa trong chỉ đạo
hành động của con người và định hướng quá trình đi lên của một quốc gia, dân
tộc. Thực tế cho thấy, nền tảng văn hóa, tư tưởng vững chắc sẽ làm cho con
người luôn gắn bó với cộng đồng, tạo sức mạnh nội sinh, sự đồng thuận xã hội, truyền
thống yêu nước, thương nòi, khối đại đoàn kết toàn dân tộc và sự phát triển bền
vững trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội. Nếu tư tưởng, văn hóa không vững, bị
xâm lăng, sẽ dẫn đến thiếu sự đồng nhất, phân rã về tư tưởng trong xã hội; lai
căng, xuống cấp về bản sắc văn hóa; suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức,
lối sống; người dân thiếu niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà
nước và con đường đi lên của dân tộc. Và điều đó sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường:
chính trị khủng hoảng, kinh tế trì trệ, pháp luật kém hiệu lực, nền tảng xã hội
lung lay, tạo mảnh đất màu mỡ để các thế lực thù địch “tự tung tự tác” bằng nhiều
mưu mô, thủ đoạn hòng làm chuyển hóa, thay đổi chế độ. Nguy hiểm hơn, tình trạng đó sẽ dẫn đến “tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong đội ngũ cán bộ, đảng viên và trong xã hội,
gây nên những tổn thất khó lường đối với sự nghiệp cách mạng của dân tộc và vận
mệnh của Đảng, chế độ. Kịch bản này đã từng xảy ra ở Liên Xô và các nước Đông
Âu vào những năm 90 của thế kỷ XX. Lợi dụng những sai lầm của Đảng Cộng sản
trong lãnh đạo Nhà nước, quản lý xã hội, các thế lực thù địch đẩy mạnh tấn công
trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, làm xói mòn giá trị truyền thống, khủng hoảng
niềm tin, Đảng mất vai trò lãnh đạo đối với lực lượng vũ trang và toàn xã hội,
để các phần tử cơ hội ngóc đầu dậy, dẫn đến sụp đổ nhanh chóng một thể chế
chính trị tồn tại hơn 70 năm trong lịch sử nhân loại, kéo theo sự sụp đổ của cả
hệ thống.
Trong chiến
lược “Diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, âm mưu chống phá
cách mạng nước ta của các thế lực thù địch là không thay đổi, mục tiêu cuối
cùng của chúng là xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ
xã hội chủ nghĩa, đưa Việt Nam phát triển theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa. Để đạt
điều đó, chúng từng bước phá vỡ, đẩy lùi lý luận chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư
tưởng Hồ Chí Minh ra khỏi nền tảng tư tưởng của Đảng, đời sống tinh thần của xã
hội và cho rằng: “Chủ nghĩa Mác – Lê-nin đã thuộc về quá khứ, một quá khứ thật
oanh liệt, đầy hào hùng và những bi kịch, mà không thuộc về hiện tại, lại càng
không thuộc về tương lai”; “Tư tưởng Hồ Chí Minh không còn phù hợp với điều
kiện mới của kinh tế thị trường và hội nhập quốc tế, nên không thể lấy tư tưởng
Hồ Chí Minh làm nền tảng”, v.v. Đồng thời, tăng cường công kích, xuyên tạc,
đánh thẳng vào đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà
nước và mục tiêu, con đường độc lập dân tộc gắn với chủ nghĩa xã hội mà dân tộc
ta đã lựa chọn. Chúng lý sự rằng, con đường đó “không còn phù hợp với quy luật
của lịch sử, làm cho đất nước không thể phát triển” và đòi Việt Nam từ bỏ con
đường đi lên theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Cùng với đó, các
thế lực thù địch còn thúc đẩy “dân chủ hóa” hoạt động Quốc hội, lợi dụng “cải
cách hành chính” nhằm chuyển hóa chế độ chính trị ở nước ta thông qua việc đòi
“cải tổ hệ thống chính trị, cải tổ Chính phủ, cải tổ cách thức điều hành đất
nước”; tăng cường quảng bá “3 trụ cột”: xã hội dân sự, kinh tế thị trường và
nhà nước pháp quyền theo hướng tư bản chủ nghĩa, làm cho Việt Nam chệch con
đường xã hội chủ nghĩa cả cơ sở hạ tầng và kiến trúc thượng tầng, thực hiện
không đánh mà thắng. Chúng tăng cường xâm nhập, hướng lái nền kinh tế và lợi
dụng quan hệ kinh tế để gây sức ép, đòi Việt Nam thay đổi cơ chế, chính sách,
tạo tiền đề cho sự thay đổi chính trị và lôi kéo nước ta vào “vòng xoáy” toàn
cầu hóa, thúc đẩy kinh tế thị trường tự do kiểu phương Tây. Đồng thời, tiến
hành xâm nhập vào các ngành kinh tế mũi nhọn, chủ chốt để chi phối, gây khó
khăn cho việc kiểm soát, điều hành nền kinh tế phát triển theo định hướng xã
hội chủ nghĩa; đầu tư vào các lĩnh vực, địa bàn chiến lược, nhạy cảm của Việt
Nam nhằm dựa vào đó để chống phá lâu dài về chính trị, quân sự, v.v.
Tranh thủ
những yếu tố khách quan xuất hiện trong bối cảnh nước ta đổi mới, mở cửa, hội
nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, các thế lực thù địch đẩy mạnh truyền bá các
“giá trị” văn hóa, lối sống phương Tây, xác lập hệ tư tưởng tư sản; xóa bỏ
truyền thống văn hóa, chuẩn mực đạo đức, lối sống tốt đẹp của dân tộc, làm phai
nhạt bản sắc xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Thông qua con đường hợp tác trên các
lĩnh vực: giáo dục - đào tạo, quốc phòng - an ninh, báo chí, truyền thông, hội
thảo, triển lãm, tài trợ, … để từng bước hình thành các tổ hợp, tập đoàn, câu
lạc bộ, nhóm nhà báo, báo tư nhân, trang thông tin điện tử, cơ quan ngôn luận của
“lực lượng dân chủ” ở Việt Nam. Lợi dụng cuộc đấu tranh chống tham nhũng, tiêu
cực, chúng xuyên tạc thực trạng xã hội, khoét sâu yếu kém, làm ra vẻ như ở Việt
Nam đang có khủng hoảng về kinh tế - xã hội, tình trạng tham nhũng tràn lan,
không kiểm soát được, v.v. Ngoài ra, chúng còn chống phá ta trên lĩnh vực văn
hóa, văn học - nghệ thuật, báo chí, xuất bản, như: vận động thành lập “Văn đoàn
độc lập”, “Hội Nhà báo độc lập”, “Công đoàn độc lập”; tán phát một số cuốn sách
được xuất bản ở Hải ngoại, như: “Con đường Việt Nam” của Trần Huỳnh Duy Thức,
“Bên thắng cuộc” của Huy Đức, “Đèn cù” của Trần Dĩnh,… nhằm “bôi nhọ” đời tư
Chủ tịch Hồ Chí Minh và các đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng, v.v.
Về vấn đề “dân
tộc”, “tôn giáo”, chúng nhen nhóm hình thành, củng cố các tổ chức, “liên tôn”
để tập hợp lực lượng, tung tin xuyên tạc Việt Nam “vi phạm tự do, dân chủ, nhân
quyền”, “đàn áp những người bất đồng chính kiến” và kích động quần chúng gây
rối, chống đối chính quyền. Đồng thời, khuyến khích tư tưởng hẹp hòi, tâm lý kỳ
thị dân tộc, hướng đồng bào về cái gọi là “Vương quốc Mông tự trị”, “Nhà nước
Đề ga Mông - ta - nha”, “Vương quốc Khơ me Crôm”; đẩy mạnh các hoạt động tài
trợ, đào tạo, nhen nhóm chuẩn bị lực lượng chống đối, thúc đẩy di cư tự do,
vượt biên trái phép, khiếu kiện đền bù giải phóng mặt bằng, tranh chấp đất đai,
hoạt động của các phần tử đội lốt tôn giáo,… gây mất an ninh chính trị, trật
tự, an toàn xã hội trên địa bàn. Đáng chú ý là, chúng tăng cường liên kết giữa
các tổ chức phản động trong nước với nước ngoài để dựng “ngọn cờ”, tập hợp lực
lượng, hình thành phe phái đối lập với Đảng Cộng sản Việt Nam; triệt để lợi
dụng các phương tiện thông tin, như: Mạng internet, viễn thông, đài phát thanh
nước ngoài, phát hành ấn phẩm, tờ rơi,… để đăng tin, bài, tán phát tài liệu
chống phá ta, nhất là vào dịp Đảng ta tiến hành đại hội các cấp tiến tới đại
hội XII của Đảng.
Đối với lực
lượng vũ trang, các thế lực thù địch xác định: “Đảng Cộng sản Việt Nam còn đứng
vững là do vẫn nắm được lực lượng vũ trang, nếu đánh đổ được lực lượng này,
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ mất chỗ dựa, khi đó chế độ Cộng sản Việt Nam sẽ tan
rã giống như Đông Âu và Liên Xô trước đây”, nên chúng ra sức tác động chuyển
hóa, đòi “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang bằng nhiều thủ đoạn tinh vi,
xảo quyệt. Trên lĩnh vực tư tưởng,
chúng tập trung phá hoại nền tảng tư tưởng của Đảng trong xây dựng lực lượng vũ
trang cách mạng, làm suy giảm lòng tin, phai nhạt mục tiêu, lý tưởng chiến đấu;
kích động gây rối nội bộ, chia rẽ lực lượng vũ trang với nhân dân, Quân đội với
Công an và các tổ chức, đoàn thể xã hội khác. Không những thế, chúng còn đòi
tách Quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, từng bước thực hiện “dân sự hóa Bộ
Quốc phòng”, “hành chính hóa quân sự”, nhằm biến Quân đội thành đội quân chuyên
nghiệp, nhà nghề, phi chính trị. Trên
lĩnh vực văn hóa, chúng tuyên truyền, xâm nhập các loại văn hóa độc hại,
lối sống cơ hội, thực dụng, ích kỷ, hẹp hòi, vô cảm vào trong các đơn vị, đầu
độc đời sống tinh thần của cán bộ, chiến sĩ, với mục đích hình thành lối sống
tiêu cực, đi ngược lại thuần phong, mỹ tục của dân tộc và bản chất, truyền
thống tốt đẹp của quân đội cách mạng – “Bộ đội Cụ Hồ”, v.v.
Có thể khẳng
định, chiến lược “Diễn biến hòa bình”, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa là một âm mưu, thủ đoạn hết sức nguy hiểm, thâm
độc. Xét về nội dung tuy không mới, nhưng về thủ đoạn, cách thức tiến hành thì
có sự thay đổi, điều chỉnh so với trước. Nguy hiểm hơn, hoạt động tuyên truyền,
chống phá của các thế lực thù địch tập trung chủ yếu vào thế hệ trẻ; các doanh
nhân, trí thức, văn nghệ sĩ, nhà báo; đi sâu vào vùng nông thôn, vùng sâu, vùng
xa, vùng có đông đồng bào dân tộc thiểu số sinh sống - nơi mà trình độ dân trí
so với mặt bằng chung của cả nước còn thấp, đời sống vật chất, tinh thần còn
nhiều khó khăn. Bởi vậy, hơn lúc nào hết, chúng ta cần đề cao cảnh giác, nhận
diện đúng và chủ động đấu tranh làm thất bại âm mưu, hành động chống phá của các
thế lực thù địch, bảo vệ vững chắc trận địa tư tưởng của Đảng, bản sắc văn hóa
của dân tộc. Đối với các đơn vị Quân đội, cần làm tốt việc quán triệt các chỉ
thị, nghị quyết của Đảng, nhiệm vụ của các đơn vị; nắm vững định hướng chính
trị, tư tưởng; tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo của các cấp ủy đảng, cán bộ chủ trì
và vai trò của Ban Chỉ đạo chống “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng,
văn hóa ở từng cấp. Toàn quân tập trung giáo dục nâng cao nhận thức về chủ
nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh , đường lối, chủ trương của Đảng,
chính sách, pháp luật của Nhà nước; tăng cường công tác lãnh đạo, quản lý tư
tưởng, xây dựng bản lĩnh chính trị, kiên định mục tiêu, lý tưởng chiến đấu cho
cán bộ, chiến sĩ; giữ vững và phát huy bản chất giai cấp công nhân, truyền
thống vẻ vang của Quân đội trong từng thời kỳ; ngăn chặn, đẩy lùi các biểu hiện
tiêu cực, lạc hậu, chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống.
Đồng thời, xây dựng tổ chức đảng trong sạch, vững mạnh, đơn vị vững mạnh toàn
diện, môi trường văn hóa phong phú, lành mạnh; nâng cao sức “tự đề kháng”, quản
lý chặt chẽ tình hình tư tưởng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong
từng tổ chức, cá nhân, góp phần giữ vững trận địa tư tưởng của Đảng trong Quân
đội, đảm bảo cho Quân đội luôn là lực lượng chính trị, lực lượng chiến đấu
trung thành, tin cậy của Đảng, Nhà nước và Nhân dân, đóng vai trò nòng cốt trong
giữ vững ổn định chính trị, tăng cường quốc phòng, bảo vệ Tổ quốc trong thời kỳ
mới./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét