Thứ Tư, 27 tháng 8, 2025

SỰ THẬT KHÔNG THỂ CHỐI CÃI VỀ THẮNG LỢI CỦA CÁCH MẠNG THÁNG TÁM VÀ CỐNG HIẾN CỦA QUÂN ĐỘI ANH HÙNG!

1. Phê phán quan điểm sai trái cho rằng, Quân đội nhân dân Việt Nam không có vai trò gì trong Cách mạng Tháng Tám năm 1945
Trong dòng chảy lịch sử dân tộc, Cách mạng Tháng Tám năm 1945 là mốc son chói lọi, mở ra kỷ nguyên độc lập, tự do, đưa dân tộc Việt Nam bước sang thời đại mới - thời đại Hồ Chí Minh. Thắng lợi vĩ đại ấy là kết quả của sự lãnh đạo tài tình, sáng suốt của Lãnh tụ Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Đông Dương (nay là Đảng Cộng sản Việt Nam), của tinh thần đoàn kết toàn dân tộc, trong đó có vai trò đặc biệt quan trọng của lực lượng vũ trang cách mạng - tiền thân của Quân đội nhân dân Việt Nam ngày nay. Tuy nhiên, một số quan điểm sai trái, thậm chí xuyên tạc cho rằng, Quân đội ta “không có vai trò gì trong Cách mạng Tháng Tám”, “chỉ là sản phẩm sau này của cuộc kháng chiến chống Pháp”, từ đó phủ nhận vị trí, vai trò và công lao to lớn của Quân đội ta trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc. Đây là những luận điệu xuyên tạc lịch sử, cần được đấu tranh, phê phán mạnh mẽ.
Trước hết, cần khẳng định rằng, những quan điểm trên là sai lệch, bởi chúng đã cố tình cắt xén, bóp méo sự thật lịch sử, xuyên tạc phẩm chất “Bộ đội Cụ Hồ”. Quân đội ta, với tiền thân là Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập ngày 22-12-1944 theo Chỉ thị của Lãnh tụ Hồ Chí Minh, đã sớm trở thành lực lượng vũ trang cách mạng nòng cốt của Đảng. Sự kiện thành lập Quân đội ta không phải là một bước đi tình cờ, mà là quyết định mang tầm chiến lược, thể hiện tầm nhìn thiên tài của Đảng và Bác Hồ: “Chính trị trọng hơn quân sự, nhưng chính trị không có vũ trang thì chính trị sẽ yếu ớt”. Nói cách khác, lực lượng vũ trang cách mạng ra đời là tất yếu khách quan nhằm đáp ứng nhu cầu bức thiết của cách mạng Việt Nam trong thời kỳ “ngàn cân treo sợi tóc”.
Thứ hai, luận điệu cho rằng, Quân đội nhân dân Việt Nam không có vai trò gì trong Cách mạng Tháng Tám là sự phủ nhận sự thật: lực lượng vũ trang cách mạng chính là hạt nhân tổ chức, rèn luyện và dẫn dắt phong trào đấu tranh vũ trang của nhân dân. Trước khi Nhật đầu hàng Đồng Minh (8-1945), phong trào vũ trang khởi nghĩa đã diễn ra sôi nổi trên nhiều địa phương, từ Bắc Sơn, Võ Nhai, Cao - Bắc - Lạng đến nhiều vùng căn cứ cách mạng. Cán bộ, chiến sĩ Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân và Cứu quốc quân đã tham gia chiến đấu dũng cảm, kiên cường, đã mở rộng vùng giải phóng, bảo vệ căn cứ địa, cổ vũ tinh thần nhân dân đứng lên khởi nghĩa, giành chính quyền. Nếu không có các lực lượng vũ trang này, liệu cuộc Tổng khởi nghĩa giành chính quyền về tay nhân dân trong Tháng Tám có thể nổ ra đồng loạt, nhanh chóng và giành thắng lợi trong vòng nửa tháng?
Thứ ba, việc xuyên tạc vai trò của Quân đội ta còn là thủ đoạn chính trị thâm độc của các thế lực thù địch nhằm chia rẽ mối quan hệ gắn bó máu thịt giữa Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân dân. Chúng phủ nhận công lao, cống hiến của Quân đội nhằm gieo rắc tâm lý hoài nghi, ngờ vực trong nội bộ ta, làm giảm niềm tin của nhân dân vào Quân đội anh hùng. Nếu ta không kiên quyết đấu tranh phê phán, làm sáng tỏ cội nguồn lịch sử, những luận điệu ấy có thể ảnh hưởng đến nhận thức, làm suy giảm sức mạnh của khối đại đoàn kết dân tộc.
Do vậy, việc bảo vệ sự thật lịch sử, khẳng định vai trò quan trọng của Quân đội ta trong Cách mạng Tháng Tám không chỉ là nhiệm vụ khoa học, mà còn là yêu cầu chính trị cấp thiết. Thực tiễn đã chứng minh: Quân đội ta, ngay từ buổi đầu còn non trẻ, đã góp phần to lớn, quyết định vào sự thành công của Cách mạng Tháng Tám 1945.
2. Quân đội nhân dân Việt Nam là lực lượng nòng cốt cho toàn dân chống thực dân Pháp, phát xít Nhật và làm nên Cách mạng Tháng Tám năm 1945 
Lịch sử cách mạng Việt Nam khẳng định rõ: Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám là kết quả tổng hòa của nhiều yếu tố khách quan và chủ quan, trong đó lực lượng vũ trang cách mạng giữ vai trò nòng cốt, xung kích đi đầu. Chính Đảng và Lãnh tụ Hồ Chí Minh đã sáng lập, giáo dục và rèn luyện lực lượng vũ trang, biến họ thành công cụ bạo lực cách mạng của nhân dân, là “thanh gươm” và “lá chắn” bảo vệ cách mạng, bảo vệ Đảng.
Ngay từ những năm 1940 - 1941, khi phong trào cách mạng phát triển mạnh, Đảng ta và Lãnh tụ Hồ Chí Minh đã đặt vấn đề xây dựng lực lượng vũ trang cách mạng. Các đội du kích Bắc Sơn, Cao Bằng, Võ Nhai… chính là những hạt nhân đầu tiên, “hạt giống đỏ của cách mạng”. Trên cơ sở ấy, Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập (22-12-1944), với 34 chiến sĩ ban đầu, nhưng đó là những con người kiên trung, sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Chỉ trong một thời gian rất ngắn, đội quân này đã lập nhiều chiến công vang dội như Phay Khắt, Nà Ngần, mở đầu cho truyền thống quyết chiến, quyết thắng của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng.
Tháng 5-1945, các lực lượng vũ trang được thống nhất thành Việt Nam Giải phóng quân, đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng. Đây là bước phát triển tất yếu, biến lực lượng vũ trang từ những đơn vị nhỏ lẻ thành đội quân cách mạng có tổ chức, có kỷ luật tự giác, nghiêm minh, sẵn sàng làm nhiệm vụ lịch sử, theo tiếng gọi thiêng liêng của Đảng.
Cách mạng Tháng Tám năm 1945 là một sự kiện đặc biệt, nổ ra trong bối cảnh đặc biệt: phát xít Nhật đầu hàng Đồng Minh, chính quyền tay sai rệu rã, song kẻ thù vẫn còn lực lượng vũ trang mạnh với vũ khí hiện đại. Nếu không có sự tổ chức, dẫn dắt của lực lượng vũ trang cách mạng, quần chúng nhân dân không thể tự phát đứng lên đấu tranh giành chính quyền nhanh chóng và thắng lợi.
Vai tò của Lực lượng vũ trang cách mạng thể hiện rõ trong việc giữ vững căn cứ địa cách mạng: Cao Bằng, Bắc Kạn, Thái Nguyên và Bắc Giang. Chính nơi đây đã trở thành “An toàn khu” của Xứ ủy Bắc kỳ và Trung ương Đảng, là nơi bảo vệ cơ quan đầu não của Đảng, nơi tập kết lực lượng chuẩn bị cho Tổng khởi nghĩa giành chính quyền. Cùng với đó, lực lượng vũ trang cách mạng đã mở rộng vùng giải phóng: nhờ các chiến dịch vũ trang, nhiều địa phương đã giải phóng sớm, tạo thế “tiền khởi nghĩa”, làm bàn đạp cho cao trào cách mạng cả nước; đã truyền lửa cách mạng bằng những chiến công của Giải phóng quân, góp phần đọng viên, cổ vũ tinh thần quần chúng, khơi dậy niềm tin “Nhật, Pháp có thể bị đánh bại, nhân dân ta có thể giành độc lập”.
Đồng thời, Quân đội ta làm nòng cốt trong khởi nghĩa giành chính quyền: từ nông thôn đến đô thị, từ các tỉnh trung du đến thủ đô Hà Nội, lực lượng vũ trang cách mạng đã phối hợp cùng quần chúng nhân dân đánh chiếm cơ quan đầu não của địch, buộc chúng phải đầu hàng.
Có thể khẳng định, không có lực lượng vũ trang cách mạng thì sẽ không có “ngày 19-8 lịch sử” ở Hà Nội, không có những đoàn quân tiến vào Huế, Sài Gòn, ép buộc chính quyền bù nhìn phải sụp đổ, không có ngày 2-9-1945 với bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Rõ ràng, Quân đội nhân dân Việt Nam - biểu tượng của sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc và của niềm tin chiến thắng. Trong Cách mạng Tháng Tám, lực lượng vũ trang không đơn độc. Họ chính là con em của nhân dân, từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu. Mối quan hệ máu thịt đó tạo nên sức mạnh vô song của Quân đội Cụ Hồ. Những đội tự vệ cứu quốc, dân quân du kích khắp nơi chính là cánh tay nối dài của lực lượng vũ trang cách mạng. Nhờ có Quân đội làm nòng cốt, phong trào quần chúng mới có chỗ dựa vững chắc, có niềm tin để đồng loạt đứng lên.
Vì vậy, Đảng ta đã khẳng định: “Cách mạng Tháng Tám thành công là kết quả của đường lối cách mạng đúng đắn, sự lãnh đạo tài tình và có lực lượng vũ trang làm nòng cốt cho toàn dân khởi nghĩa”. Điều đó khẳng định Quân đội nhân dân Việt Nam chính là biểu tượng của ý chí sắt đá, là sự kết tinh của sức mạnh dân tộc trong giai đoạn lịch sử bước ngoặt.
Vai trò nòng cốt của Quân đội ta trong Cách mạng Tháng Tám đã để lại những bài học quý giá, đó là bài học về: Xây dựng quân đội kiểu mới, từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu. Đây là nguyên tắc bất di bất dịch; phải luôn luôn đặt Quân đội dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng. Đây là sự bảo đảm Quân đội luôn trung thành với Tổ quốc, với Đảng, Nhà nước và với nhân dân, với con đường cách mạng. Đó là, kết hợp sức mạnh chính trị với sức mạnh vũ trang - muốn cách mạng thành công, không chỉ dựa vào tinh thần chính trị mà cần có lực lượng vũ trang làm nòng cốt. Những bài học ấy vẫn còn nguyên giá trị cho sự nghiệp đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc hôm nay. Quân đội ta tiếp tục kế thừa và phát huy truyền thống “Trung với Đảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội”.
Phủ nhận vai trò của Quân đội ta trong Cách mạng Tháng Tám năm 1945 là một sự xuyên tạc trắng trợn lịch sử. Hơn 80 năm xây dựng, phát triển, chiến đấu, chiến thắng và trưởng thành của Quân đội ta đã chứng minh: Từ những ngày đầu thành lập, lực lượng vũ trang cách mạng - tiền thân của Quân đội nhân dân Việt Nam - đã là lực lượng nòng cốt, xung kích, dẫn dắt toàn dân vùng lên, làm nên thắng lợi vĩ đại của cuộc Tổng khởi nghĩa và Cách mạng Tháng Tám. Đó là sự thật không thể chối cãi, là niềm tự hào và là minh chứng bất hủ cho sức mạnh của dân tộc Việt Nam dưới ngọn cờ lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh./.
Yêu nước ST.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét