Vụ thông chốt kinh hoàng ở Hà Nội để lại nhiều bình luận đại ý “Sao chiến sĩ CSCĐ không nổ súng?”.
Phải nói thẳng “Không thể bắn và không được bắn”.
Cảnh sát làm việc có nguyên tắc, không phải lúc nào cũng rút súng ra được.
Và khi nhiều người dân đang đứng chờ xem tổng duyệt, việc nổ súng là rất rủi ro. Các chiến sĩ CSCĐ không rút súng ra là ĐÚNG.
CSGT, CSCĐ hay các lực lượng vũ trang khác mặc quân phục là để thể hiện vai trò đại diện của luật pháp. Luật pháp nghiêm minh, nên bộ quân phục cũng mang tính trấn áp bằng hình ảnh bên ngoài. Tính trấn áp ấy để ngăn chặn manh động gây hậu quả lớn hơn. Kỳ vọng của trấn áp này là để tội phạm biết sợ mà dừng tay. Nhưng bọn tội phạm không biết sợ thì sao? Thì rủi ro dồn hết về lực lượng Cảnh sát.
Việc chiến sĩ CSCĐ bị tông trúng, không thể đặt câu hỏi kiểu “Tại sao không làm thế này, không làm thế kia?”. Đơn giản, các chiến sĩ đang làm nhiệm vụ theo phân công, chỉ đạo, phải đứng theo vị trí, theo đội hình. Và khi đứng giữa tội phạm với nhân dân, mặc định các chiến sĩ cảnh sát phải lựa chọn lao vào tội phạm để tránh thương vong cho dân. Hai đứa manh động cố ý thông chốt là đồng nghĩa cố ý đâm thẳng vào đội hình. Do đó, hành vi này không thể xem là tai nạn, mà là tội ác có chủ đích.
Như vậy, nếu không tông phải chiến sĩ CSCĐ này, chúng cũng tông người khác.
Khuyết danh ST.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét