Xây dựng hoàn thiện nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân theo hướng (tinh thần Đại hội
XIII) “kiến tạo phát triển, liêm chính, hành động”. Xây dựng, hoàn thiện hệ thống
pháp luật làm công cụ điều chỉnh các quan hệ xã hội cơ bản. Nâng cao chất lượng
công tác xây dựng pháp luật, trước hết là quy trình xây dựng luật, pháp lệnh;
luật, pháp lệnh cần quy định cụ thể, tang tính khả thi để đưa nhanh vào cuộc sống.
Tăng tính ổn định, bền vững của pháp luật. Xây dựng cơ chế kiểm soát quyền lực
nhà nước. Đây là biện pháp để hạn chế sự lộng quyền, lạm quyền và là cơ sở
khách quan yêu cầu phải có cơ chế (nhốt quyền lực trong lồng cơ chế), phương thức
kiểm soát, giám sát quyền lực nhà nước. Kiểm soát, giám sát cả từ các nhánh quyền
lực lẫn nhau, cả từ nhân dân và các tổ chức của nhân dân. Ở đây nhân dân vừa ủy
quyền, vừa kiểm soát, đánh giá hiệu lực, hiệu quả việc thực hiện các quyền mà
mình đã ủy thác. Tăng cường các biện pháp tuyên truyền, giáo dục, áp dụng các
hình thức thưởng phạt nghiêm minh đối với người được ủy quyền. Cán bộ, công chức
cần được giáo dục tốt, nhận thức được đầy đủ quyền và nghĩa vụ; vinh dự với vị
trí công tác của mình được nhân dân giao phó, lường trước được hậu quả bất lợi
khi vi phạm lợi ích chính đáng của nhân dân…để họ có năng lực tự điều chỉnh
hành vi, thực hiện đúng chức trách được giao, phục vụ lợi ích của nhân dân. Hoàn
thiện thể chế bầu cử theo nguyên tắc dân chủ. Bầu cử là phương thức để quyền lực
nhà nước được thiết lập bởi nhân dân và nhân dân tự thực hiện sự ủy quyền của
mình. Bầu cử có liên hệ mật thiết với dân chủ, bầu cử tự do và công bằng là
phương thức bảo đảm cho việc tôn trọng các quyền tự do, dân chủ. Trong một nền
dân chủ, quyền lực nhà nước chỉ được thực thi khi có sự nhất trí của người dân.
Cơ chế căn bản để chuyển sự nhất trí đó thành quyền lực nhà nước là tổ chức bầu
cử tự do, công bằng. (Ví dụ để bầu cử công bằng thì nhân dân phải được nhận thức
tốt, do vậy nâng cao chất lượng tuyên truyền giáo dục nhưng phải có kiểm tra nhận
thức của nhân dân. Trước khi bầu cử phải kiểm tra nhận thức, nếu nhận thức chưa
hết phải chịu trách nhiệm quyền công dân).Trong giai đoạn hiện nay ở Việt Nam,
quyền bầu cử phải gắn chặt với quyền bãi miễn đại biểu khi không còn xứng đáng-
đó là phương thức hữu hiệu để kiểm soát quyền lực nhà nước. Phát huy dân chủ,
thực hiện cạnh tranh trong bầu, bổ nhiệm cán bộ. Về nguyên tắc, ở Việt Nam
không có sự cạnh tranh đảng phái, nhưng cần thiết có sự cạnh tranh giữa các đảng
viên trong việc tranh cử vào các vị trí lãnh đạo của Đảng ở các cấp; cạnh tranh
giữa đảng viên với người không phải đảng viên vào vị trí lãnh đạo một số cơ
quan nhà nước các cấp. Cạnh tranh là một hình thức biểu hiện cụ thể, sinh động
của dân chủ. Có quy định cạnh tranh công khai minh bạch sẽ hạn chế tình trạng cạnh
tranh không công khai, cạnh tranh ngầm trong lựa chọn, bổ nhiệm cán bộ. Cạnh
tranh là hình thức phát hiện và phát huy năng lực cán bộ tối ưu hơn sự phát hiện
và giới thiệu của tổ chức. Bởi, khi tổ chức giới thiệu nhân sự, các nhân được
giới thiệu không hoàn thành nhiệm vụ nhưng cả cá nhân và tổ chức không ai chịu
trách nhiệm về sự giới thiệu. Còn khi có sự cạnh tranh, tự ứng cử, các nhân ứng
cử chịu trách nhiệm trước tổ chức và cử tri vè năng lực, hiệu quả hoạt động của
mình. Mặt khác nhờ thực hiện cạnh tranh, tổ chức đảng và nhân dân có cơ hội đẻ
kiểm tra, giám sát tính hiệu quả trong hoạt động của các vị trí trên. Đây có thể
coi là hình thức mới của thực hiện dân chủ XHCN ở Việt Nam. Bởi vậy, không nên
cho rằng cạnh tranh dẫn đến mất đoàn kết, thống nhất trong Đảng. Bởi cạnh
tranh, Đảng cũng phải ban hành các quy chế, điều kiện cạnh tranh. Cá nhân tham
gia cạnh tranh phải tuân theo quy chế như điều lệ Đảng. Nghiên cứu phân định
quyền lực chính trị của Đảng với quyền lực công của Nhà nước và quyền lực tối
cao của nhân dân. Hiện nay ngoài quyền lực công của nhà nước đã được quy định
khá cụ thể trong Hiến pháp năm 2013 thì quyền lực chính trị của Đảng, quyền lực
tối cao của nhân dân chỉ được quy định khá chung chung. Yêu cầu đặt ra phải xác
định cụ thể, luật hóa nội dung, phạm vi, phương thức lãnh đạo của Đảng, vai trò
làm chủ của nhân dân để mỗi chủ thể thực hiện đúng vai trò của mình theo yêu cầu
của Nhà nước pháp quyền XHCN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét