Đồng bào các tôn giáo trước hết là
người Việt Nam. Vì vậy, ở đồng bào theo tôn giáo có tình yêu quê hương, đất
nước, lòng tự hào và ý thức dân tộc sâu sắc. Họ đều mong muốn xoá bỏ áp bức,
bóc lột, bất công xã hội, khao khát có cuộc sống tự do, ấm no, hạnh phúc. Điều
đó phù hợp với mục tiêu, lý tưởng cách mạng. Mặt khác, sự nghiệp cách mạng là
sự nghiệp của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Đây chính là cơ sở để tập hợp lực lượng, xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân vì
sự nghiệp cách mạng. Trong quá trình cách mạng, đồng bào các
tôn giáo ngày càng nhận thức sâu sắc lợi ích của bản thân và của dân tộc mình,
tôn giáo mình gắn bó với lợi ích của toàn dân tộc và của cách mạng; tự do tín ngưỡng,
tôn giáo phải gắn liền và phụ thuộc vào độc lập, tự do của Tổ quốc; Tổ quốc có
độc lập, thống nhất thì tôn giáo mới có tự do. Sự thống nhất lợi ích đó là
“điểm tương đồng” căn bản, tạo động lực để đồng bào các dân tộc, các tôn giáo
một lòng, một dạ theo Đảng làm cách mạng trong đấu tranh giải phóng dân tộc
trước đây, trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa hiện nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét