Thứ Hai, 4 tháng 1, 2021

 

NỰC CƯỜI LUẬN ĐIỆU “PHI CHÍNH TRỊ HÓA QUÂN ĐỘI”

------------------------------

“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân

Quân điếu phạt trước lo trừ bạo”

 

Lời mở đầu trên đây trong Bình Ngô đại cáo cách nay hơn 6 thế kỷ, cho thấy sự khởi thủy tính nhân bản, nhân văn, chính trị của Quân đội ta. Dân tộc Việt Nam trải qua hàng ngàn năm dựng nước gắn liền với giữ nước, sau 1117 năm chống ách đô hộ phong kiến phương Bắc, từ đại thủy chiến Bạch Đằng năm 938, Ngô Vương đã xây dựng quân đội tự chủ, tự lực, tự cường, hình thành tư tưởng quân sự với binh pháp đánh vào nhân tâm, kết hợp giữa sức mạnh của tinh thần và sức mạnh của mưu trí, dựa vào lòng dân và thế hiểm trở của địa hình. Trong các cuộc kháng chiến chống quân xâm lược Tống, Nguyên – Mông, Minh, Thanh, quân đội của Đại Việt đều xuất thân từ nhân dân, thời bình thì vừa luyện binh sĩ, vừa trực tiếp tham gia sản xuất, gắn bó với cuộc sống đời thường (sử gọi là chính sách “Ngụ binh ư nông”).

 

Quân sĩ, tướng lĩnh, triều đình và muôn dân đều một ý chí giữ gìn nền tự chủ dân tộc và cuộc sống an lành cho người dân, sức mạnh của quân đội bao gồm binh hùng, tướng giỏi, nhưng điều quan trọng là được muôn dân giúp sức, dân trở thành nguồn đầu quân, người tiếp tế lương thực, thực phẩm, là tai mắt cho quân đội, che chở, bao bọc, bảo vệ quân đội, còn quân đội là điểm tựa cho lòng dân. Trong kháng chiến chống quân Nguyên – Mông, sức mạnh của Đại Việt nằm trong khối đại đoàn kết toàn dân tộc, anh em hòa mục, trên dưới một lòng, nhân dân giúp sức.

 

Thời chống giặc Minh, “bốn phương manh lệ” cùng nhất tề hướng theo cờ nghĩa Lam Sơn. Thời chống quân Thanh, chỉ trong thời gian ngắn, nhân dân đã sung vào đội quân của Quang Trung đến hàng vạn người.

 

Tiếp nối truyền thống quân và dân là một, Đảng cộng sản Việt Nam đã sớm thành lập, lãnh đạo xây dựng Quân đội Nhân dân Việt Nam đi từ không tới có, từ ít thành đông, từ đơn sơ đến chính qui, từng bước hiện đại. Điểm khác biệt căn bản giữa quân đội ta với quân đội các nước chính là ở tính Nhân dân, tính Đảng, tính dân tộc.

 

Quân đội Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ tự coi mình là đội quân chuyên nghiệp, đánh thuê, mà luôn xác định đây là lực lượng nòng cốt trong thế trận quốc phòng toàn dân, hồn cốt của chiến tranh nhân dân. Vì thế, bản chất chính nghĩa của Quân đội Nhân dân Việt Nam được Đảng, Nhân dân và từng cán bộ, chiến sĩ thẩm thấu, hành động, Quân đội có nghĩa vụ “giữ lấy nước”; Nhân dân có bổn phận chăm lo, che chở, đùm bọc cho Quân đội; Đảng, Nhà nước có trách nhiệm lãnh đạo, quan tâm xây dựng Quân đội ngày càng trong sạch, vững mạnh. Quân đội cùng với Công an là hai thanh bảo kiếm của Đảng, Nhà nước, chế độ, là đôi cánh bảo vệ hòa bình và cuộc sống an lành cho Nhân dân.

 

Tách rời Đảng, Nhà nước, thiếu sự gắn bó máu thịt với Nhân dân, Quân đội sẽ chỉ còn là đội quân lính chiến chuyên nghiệp, mất đi động lực tinh thần phụng sự Tổ quốc, phụng sự Nhân dân.

 

Quân đội Liên Xô và quân đội các nước xã hội chủ nghĩa Đông âu hùng mạnh là thế, nhưng chỉ vì xem nhẹ tính tư tưởng chính trị, tách biệt với Đảng và Nhân dân, ngoảnh mặt với chế độ, nên tự đánh rơi thanh bảo kiếm, mất nhuệ khí chiến đấu, đứng nhìn thành quả cách mạng bị tan vỡ theo màu “dân chủ”, “dân túy”. Đảng cộng sản Liên Xô tan rã, mất vị thế cầm quyền chính là vì xem nhẹ sự lãnh đạo trực tiếp, toàn diện đối với quân đội, nên nỗi “cơ đồ đắm biển sâu”.

 

Cách nay 76 năm, từ sự ra đời của Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân với 34 chiến sĩ, trang bị vũ khí rất thô sơ, nhưng đội quân đó đã sớm thổi luồng sinh khí chính trị vào Nhân dân, bắt được hơi thở của cách mạng dưới sự lãnh đạo của Đảng. Trận thắng đầu tiên trong lịch sử quân sự Việt Nam diễn ra ở Phay Khắt, Nà Ngần tuy khiêm tốn, không lừng lẫy như những đại chiến dịch sau này trong lịch sử vệ quốc của dân tộc ta, song đó là chiến thắng của niềm tin chính trị, rằng tinh thần quả cảm và động cơ chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc, vì Nhân dân mới là vũ khí vô địch, sức mạnh của quân đội từ đó tới nay vẫn thuộc về tính Nhân dân, được soi rọi bởi tính Đảng, vì Đảng không có lợi ích tối cao nào vượt lên trên lợi ích Tổ quốc, Nhân dân.

 

Đảng thành lập Quân đội, thành lập Công an không phải chỉ bảo vệ sự tồn tại của Đảng, không phải chỉ vì lợi ích cục bộ của một nhóm, Đảng thành lập, lãnh đạo, rèn luyện Quân đội và Công an trước hết, sau cùng chính là vì nền độc lập dân tộc, cuộc sống hòa bình, hạnh phúc của Nhân dân. Theo đó, cán bộ, chiến sĩ Quân đội được mang danh dự “Bộ đội Cụ Hồ”, được Cụ Hồ trao lá cờ Quyết chiến quyết thắng. Quân với Dân như cá với nước, đó không chỉ là câu khẩu hiệu đơn thuần, đó là triết lý nhân sinh của dân tộc Việt Nam luôn phải thường trực hai nhiệm vụ dựng nước đi đôi với giữ nước.

 

Một quân đội dù đông đến mấy, dù có nhiều vũ khí hiện đại đến mấy, nhưng nếu tách khỏi Nhân dân thì quân đội đó thiếu động lực tinh thần, một quân đội nếu thiếu sự lãnh đạo của Đảng, quân đội đó chắc chắn mất phương hướng, tàu không có lái, mất la bàn thì cũng chỉ là khối khắt vô tri vô giác. Chủ trương, đường lối quân sự của Đảng ta được chắt lọc từ tinh hoa nghệ thuật giữ nước của tổ tiên, được vận dụng sáng tạo vào từng hoàn cảnh lịch sử cụ thể, muốn lấy yếu chống mạnh, lấy ít đánh nhiều, thì chỉ có thể dựa vào sức mạnh của tư tưởng chính trị, sức mạnh của lòng nhân ái và sự hy sinh vô điều kiện cho Tổ quốc.

 

Đảng ta, Bác Hồ, Nhân dân ta đã hun đúc nên khí phách Quân đội anh hùng mang đầy đủ các nhân tố hòa quyện trong khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Có nhà thơ từng đúc kết “ôm đất nước những người áo vải”, Quân đội của ta được sinh ra trong một dân tộc mà “giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”, “trẻ con cũng hóa những anh hùng”, biết bao người chiến sĩ cộng sản đã bất tử trong tranh đấu giành độc lập, nên tính Đảng trong Quân đội cũng chính là tính Nhân dân. Trong chiến tranh vệ quốc, có những chiến công hiển hách, song cũng có những chiến bại đau xót, nhưng lòng Dân chưa bao giờ nghi ngờ ý chí và sức mạnh của Quân đội ta.

 

Kẻ thù có thể dùng trăm phương ngàn kế để mua chuộc, chia rẽ cá nhân, thậm chí một nhóm người, trong quân đội có thể còn có người tha hóa, làm ảnh hưởng thanh danh của Quân đội, nhưng trong lịch sử 76 năm có Đảng lãnh đạo, Quân đội Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ phản bội Tổ quốc, phản bội Nhân dân. Sự thất bại của lính lê dương trong kháng chiến chống Thực dân Pháp xâm lược, sự thảm bại không lý giải được của đội quân tay sai Ngụy quyền Sài Gòn cùng lính Mỹ và đồng minh là minh chứng cho tinh thần bất diệt “Không có gì quí hơn độc lập tự do” của dân tộc Việt Nam, trong đó có chất thép của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Các cuộc cách mạng màu, cách mạng đường phố đã và còn tiếp tục diễn ra đâu đó, các thế lực thù địch luôn tìm cách gieo họa cho đất nước Việt Nam bằng những chiêu trò dân chủ giả hiệu, trước hết bắt đầu từ đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Quân đội.

 

 Những ai yêu nước, yêu chế độ hãy cảnh giác cao độ với những luận điệu đen tối như vậy, bởi chế độ chính trị ở Việt Nam đã được xây đắp trên nền lịch sử hàng ngàn năm, được bồi đắp qua gần 91 năm có Đảng lãnh đạo, biết bao xương máu của chiến sĩ cộng sản, của người dân để hun đúc chất thép bách chiến bách thắng của Quân đội, Công an, tất cả vì tương lai tươi sáng dân tộc.

 

Những kẻ chính trị đầu lưỡi, “anh hùng bàn phím” cũng chỉ vì thù hận giai cấp, đố kỵ chế độ hoặc ham hố lợi ích vật chất mà cam tâm tung bụi làm vẩn đục bầu sinh khí chính trị của đất nước. Càng sát đến Đại hội XIII của Đảng, các luận điệu xuyên tạc càng “nở rộ” như nấm độc, chắc chắn lòng Dân đủ sức kháng thể với những loại vi rút chính trị; xem ra, ta còn phải chung sức đồng lòng vừa chống vi rút Cô – rô – na, vừa chống “vi rút dân chủ”.  

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét