Chủ tịch Hồ Chí Minh đề cao vai
trò phụ nữ từ rất sớm, năm 1922, Người có bài viết” Phụ nữ An Nam và sự đô hộ của
Pháp”. Đăng trên báo Le paria: Bài báo đã bóc trần thực tế đối sử tàn bạo của
ché độ thực dân đối với phụ nữ nước ta dưới vỏ bọc “văn minh”, “tự do”, “công
lý”. Năm 1926, tại Quảng Châu, Trung Quốc, Người viết bài Mục dành cho phụ nữ: Về sự bất công của phụ nữ. Chỉ qua vài dòng ngắn
ngủi, Người đã lột tả được sự bất công về giới cao độ trong xã hội Việt Nam thời
đó và kết luận bằng một lời hiệu triệu kêu gọi phụ nữ đứng lên dòi các quyền
chính đáng của mình. Năm 1952, giữa lúc cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp
dang trong thời kỳ dầy khó khan, thách thức, nhân ngày Quốc tế phụ nữ 8-3, Người
đã viết bài Nam nữ bình quyền, nêu rõ
thực chất cuộc đấu tranh giải phóng phụ nữ ở Việt Nam: “nhiều người lầm tưởng
đó là một việc dễ, chỉ: hôm nay anhnaus cơm, rửa bát, quét nhà, hôm sau em quét
nhà, nấy cơm, rửa bát thế là bình đẳng, bình quyền. Lầm to”. Đó là một cuộc
cách mạng khá to và khó. Vì sao. Vì trọng trai, khinh gái là một thói quen mấy
ngìn năm để lại. Vì nó ăn sâu trong đầu óc của mọi người, mọi gia đình, mọi tầng
lớp xã hội…Thứ hai: Vũ lực của cuộc cách mạng này là sự tiến bộ về chính trị,
kinh té, văn hóa, pháp luật.Phải cách mạng từng người, từng gia đình, đén toàn
dân. Dù to và khó nhưng nhất định thành công.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét