Cũng vì sự dễ trỗi dậy, lây lan và nguy hại của chủ nghĩa cá nhân, nên theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, những cán bộ, đảng viên nếu không tự đề kháng và “miễn dịch” được trước sự cám dỗ của chủ nghĩa cá nhân thì tất yếu sẽ sa vào cá nhân chủ nghĩa, bị chủ nghĩa cá nhân trói buộc, sẽ “thoái bộ và lạc hậu”.
Những
người do “cá nhân chủ nghĩa mà phạm nhiều sai lầm” là những người “ngại gian
khổ, khó khăn, sa vào tham ô, hủ hóa, lãng phí, xa hoa. Họ tham danh, trục lợi,
thích địa vị, quyền hành. Họ tự cao tự đại, coi thường tập thể, xem khinh quần
chúng, độc đoán, chuyên quyền. Họ xa rời quần chúng, xa rời thực tế, mắc bệnh
quan liêu, mệnh lệnh. Họ không có tinh thần cố gắng vươn lên, không chịu học
tập để tiến bộ”.
Họ
không chỉ thiếu tính tổ chức, kỷ luật, kém tinh thần trách nhiệm, không chấp
hành đúng đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, làm mất đoàn kết nội bộ
mà còn làm hại đến lợi ích của cách mạng, của nhân dân. Họ xa rời nhân dân, xem
thường quần chúng, chỉ muốn phê bình người khác nhưng không muốn người khác phê
bình mình; không tự phê bình hoặc tự phê bình một cách không thật thà, nghiêm
chỉnh, gây tổn hại đến danh dự và uy tín của Đảng...
Và
cũng vì thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu mỗi cấp ủy, mỗi tổ chức đảng và đội
ngũ cán bộ, đảng viên phải nâng cao đạo đức cách mạng, phải phòng, chống và
quét sạch chủ nghĩa cá nhân bằng việc thực hiện nghiêm vũ khí tự phê bình và
phê bình. Đây là việc làm vừa quan trọng và cần thiết, vừa thường xuyên và lâu
dài của những người đảng viên cộng sản, góp phần để Đảng luôn trong sạch, vững
mạnh, thật sự “là đạo đức, là văn minh”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét