THAY ĐỔI TƯ DUY
TRONG ĐẦU TƯ, PHÁT TRIỂN VĂN HÓA
Đầu tư phát triển văn hóa là một nội dung quan trọng, xuyên suốt trong chiến lược, đường hướng, mục tiêu phát triển đất nước của Đảng, Nhà nước ta. Tuy nhiên, thời gian qua vấn đề đầu tư cho phát triển văn hóa vẫn còn tồn tại không ít bất cập, hạn chế.
Để thực hiện hiệu quả mục tiêu mà
Đảng ta đề ra “văn hóa thực sự trở thành sức mạnh nội sinh, động lực phát triển
đất nước và bảo vệ Tổ quốc”, bên cạnh nỗ lực, quyết tâm của cả hệ thống chính
trị, toàn xã hội, thực tế đang đòi hỏi các cấp chính quyền, cơ quan chức năng
nhanh chóng có những giải pháp, điều chỉnh kịp thời, đồng bộ, phù hợp tình hình
thực tiễn.
Những năm qua vấn đề văn hóa và phát triển văn hóa luôn là một nội dung quan trọng được Đảng, Nhà nước ta hết sức quan tâm, chú trọng trong các đường hướng, mục tiêu phát triển của đất nước.
Trên cơ sở đó, nhiều chính sách,
chiến lược, cơ chế đầu tư cho phát triển văn hóa của Chính phủ được ban hành và
triển khai tích cực, đồng bộ. Tiêu biểu có thể kể đến như: “Chiến lược phát triển
văn hóa đến năm 2020”; “Chiến lược phát triển các ngành công nghiệp văn hóa Việt
Nam đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030”; Chỉ thị số 25/CT-TTg ngày 10/9/2021 của
Thủ tướng Chính phủ về việc đẩy mạnh triển khai Chiến lược phát triển văn hóa đối
ngoại của Việt Nam và mới đây là “Chiến lược phát triển văn hóa đến năm 2030”
được Thủ tướng Chính phủ ký quyết định ban hành ngày 12/11/2021. Nhờ đó, công
tác phát triển văn hóa trên cả nước thu được những kết quả tích cực.
Tại nhiều tỉnh, thành phố, việc đầu
tư mua sắm trang thiết bị, nâng cấp cơ sở vật chất được chú trọng, các thiết chế
văn hóa được tu bổ, xây dựng mới, đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu của người
dân. Các giá trị văn hóa truyền thống được gìn giữ và tiếp tục phát huy vai trò
trong đời sống hiện đại.
Trong lĩnh vực văn học nghệ thuật,
Chính phủ đã có những chính sách thiết thực như thành lập “Quỹ hỗ trợ sáng tạo
văn học nghệ thuật” giúp các văn nghệ sĩ được nhận hỗ trợ đầu tư cho sáng tác,
giới thiệu, quảng bá tác phẩm.
Công tác đào tạo, bồi dưỡng lực
lượng kế cận trong lĩnh vực văn học nghệ thuật được quan tâm, có chiến lược cụ
thể. Công nghiệp văn hóa đã có sự khởi sắc. Các giá trị văn hóa Việt Nam không
ngừng được quảng bá, lan tỏa.
Có thể khẳng định sau 35 năm tiến
hành công cuộc đổi mới đất nước, sự nghiệp xây dựng và phát triển văn hóa Việt
Nam đã đạt được những thành tựu ý nghĩa, góp phần nâng tầm vị thế của Việt Nam trên
trường quốc tế.
Tuy nhiên, bên cạnh những thành
tích đã đạt được, thực trạng nguồn lực đầu tư cho phát triển văn hóa hiện nay
còn không ít bất cập, chưa xứng tầm, vẫn còn tình trạng thiếu đồng bộ, chưa
đúng địa chỉ, dàn trải, hiệu quả chưa như mong muốn.
Hội nghị lần thứ mười Ban Chấp
hành Trung ương Đảng khóa IX đã ban hành Kết luận số 30-KL/TW ngày 20/7/2004 về
“Xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc”,
trong đó đề ra “Tăng đầu tư cho văn hóa, phấn đấu đến năm 2010 ít nhất đạt 1,8%
tổng chi ngân sách của Nhà nước”.
Tuy nhiên, kết quả khảo sát và
các số liệu thống kê của nhiều địa phương giai đoạn 2015-2020 cho thấy đầu tư
cho lĩnh vực văn hóa ở mức thấp, thậm chí chưa một tỉnh nào đạt mức đầu tư 1,8%
tổng chi ngân sách địa phương cho văn hóa. Tính chung cả nước, mức chi ngân
sách cho lĩnh vực văn hóa giai đoạn này chỉ đạt mức 1,71%, thấp hơn so với chỉ
tiêu đặt ra.
Cũng theo báo cáo của cơ quan chức
năng, tính đến năm 2020, hầu hết các tỉnh, thành phố trên cả nước mới chỉ đạt
được từ 50-60% định mức tỷ lệ chi cho sự nghiệp văn hóa thông tin.
Lấy thí dụ ở Hà Nội, dù là trung
tâm văn hóa của đất nước song giai đoạn 2015-2020 mức chi cho sự nghiệp văn hóa
thông tin của thành phố chưa đạt được mức 0,8% tổng chi ngân sách địa phương.
Cụ thể năm 2015, Hà Nội chi cho sự
nghiệp văn hóa thông tin là 812 tỷ đồng, chiếm 0,72% tổng chi ngân sách, nhưng
đến năm 2018, mức chi chỉ đạt 127 tỷ đồng chiếm 0,095% tổng chi ngân sách. Năm
2020, Hà Nội đạt mức chi cao nhất là 0,767% tổng chi ngân sách.
Giáp Hà Nội và là địa phương có
nhiều di tích, di sản văn hóa cấp quốc gia, song mức đầu tư cho văn hóa ở tỉnh
Vĩnh Phúc không những không đạt chỉ tiêu mà còn ngày càng sụt giảm.
Cụ thể năm 2015, Vĩnh Phúc chi
cho sự nghiệp văn hóa thông tin là 229,144 triệu đồng, thì đến năm 2017 chỉ còn
là 207,279 triệu đồng, chiếm tỷ lệ 0,544 tổng chi ngân sách địa phương. Đến năm
2019 tỷ lệ này tiếp tục giảm xuống mức 0,43%.
Đầu tư cho phát triển văn hóa
chưa đạt mức yêu cầu đặt ra, thậm chí có địa phương cho biết nhiều năm qua hoàn
toàn chưa nhận được nguồn đầu tư của tỉnh, thành phố do vậy muốn duy trì hoạt động
địa phương phải tự xoay xở trong điều kiện vô cùng chật vật, thiếu thốn.
Không được đầu tư phù hợp, thích
đáng nên tại nhiều tỉnh, thành phố, cơ sở vật chất cho ngành văn hóa xuống cấp
trầm trọng, thiếu vắng các hoạt động văn hóa cộng đồng, đời sống tinh thần của
người dân một số nơi chưa được quan tâm, chăm sóc đúng mức.
Không ít bảo tàng phải đóng cửa
hoặc hoạt động cầm chừng vì thiếu trang thiết bị, nguồn nhân lực, hiện vật
nghèo nàn hoặc có nhiều hiện vật nhưng phải cất kho vì không có diện tích trưng
bày, ngày càng bị hư hỏng. Thư viện địa phương do thiếu đầu tư bài bản, đồng bộ,
nên không có điều kiện bổ sung các đầu sách mới, khó thu hút độc giả tìm đến.
Đây mới chỉ là một vài thí dụ nhỏ,
dễ bắt gặp nhưng phần nào cũng đã cho thấy nếu thiếu việc đầu tư, hỗ trợ sẽ ảnh
hưởng không nhỏ đến sự phát triển của văn hóa nói riêng và sự phát triển của xã
hội nói chung.
Trước thực trạng này, Phó Giáo
sư, Tiến sĩ Bùi Hoài Sơn, Ủy viên Thường trực Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc
hội bày tỏ: “Chính vì đầu tư hạn chế, nhỏ giọt và ít như thế lại thành vòng
xoáy là khi đầu tư chưa đủ, chưa tạo điều kiện để các thiết chế và hoạt động
văn hóa phát huy hiệu quả thì lại hạn chế đầu tư. Tôi cho rằng quan trọng nhất
là phải thay đổi tư duy đầu tư văn hóa. Đó là yếu tố sống còn”.
Trong Chiến lược phát triển kinh
tế-xã hội 10 năm (2021-2030), đề cập đến công tác phát triển văn hóa, Đảng ta
xác định: “Phát triển toàn diện, đồng bộ các lĩnh vực văn hóa, bảo đảm vừa phát
huy những giá trị tốt đẹp của dân tộc, vừa tiếp thu những tinh hoa văn hóa nhân
loại tạo động lực phát triển kinh tế-xã hội và hội nhập quốc tế”; đồng thời chỉ
ra nhiệm vụ thời gian tới đó là “Quan tâm đầu tư đúng mức để phát triển văn
hóa, thu hẹp khoảng cách về hưởng thụ văn hóa giữa thành thị và nông thôn, giữa
các vùng miền và các giai tầng xã hội” (1). Đây là vấn đề có vai
trò rất quan trọng trong phát triển văn hóa của quốc gia.
Ngày 24/11/2021, phát biểu chỉ đạo
tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp tục nhấn mạnh:
“Nâng mức đầu tư một cách hợp lý từ nguồn ngân sách nhà nước, đồng thời khơi
thông các nguồn lực xã hội, nguồn lực trong nước và nước ngoài cho phát triển
văn hóa”.
Đây là định hướng quan trọng để
các địa phương, ban, ngành liên quan triển khai thực hiện có hiệu quả việc đầu
tư cho phát triển văn hóa, theo phương châm “đúng, trúng, hiệu quả”.
Thời gian qua, nhiều chuyên gia đề
xuất tăng mức đầu tư cho văn hóa, tối thiểu phải đạt mức 2% tổng chi ngân sách
hằng năm, đồng thời sử dụng hiệu quả các nguồn lực xã hội để bảo vệ và phát huy
các giá trị di sản văn hóa.
Nếu có mức đầu tư tương xứng, các chuyên gia kỳ vọng văn hóa
sẽ được chấn hưng và phát huy vai trò, vị thế của mình. Bởi đầu tư cho văn hóa
là quá trình đầu tư dài hạn, đầu tư cho tương lai, là đòn bẩy để phát triển các
lĩnh vực, ngành nghề khác trong xã hội.
Bên cạnh việc xem xét nâng mức đầu
tư cho phát triển văn hóa thì điều quan trọng và cần thiết hiện nay là thay đổi,
nâng cao nhận thức của các cấp chính quyền trong hoạch định chính sách phát triển
văn hóa cũng như nỗ lực, tạo cơ chế, chính sách huy động các nguồn lực đầu tư
cho phát triển văn hóa.
Thực tế vẫn còn tình trạng có địa
phương, người đứng đầu các cơ quan, đơn vị xem nhẹ, bỏ qua văn hóa trong mục
tiêu phát triển của ngành, địa phương mình, thay vào đó đặt nặng vấn đề phát
triển kinh tế, coi kinh tế mới là mục tiêu cần phấn đấu và đạt được bằng mọi
giá. Điều này cho thấy cần có sự đổi mới tư duy mạnh mẽ, coi văn hóa là một nguồn
lực, đầu tư cho văn hóa là đầu tư cho phát triển.
Cùng với đó cần rà soát, đổi mới
cơ chế, chính sách về đầu tư cho văn hóa, phát huy tính chủ động, vai trò trách
nhiệm của từng địa phương, tránh làm theo phong trào, cào bằng, vừa tốn kém vừa
không hiệu quả.
Ngành chức năng cũng như các điạ
phương cần sớm xây dựng các kế hoạch, chương trình hành động để tập trung đầu
tư cho phát triển văn hóa một cách bài bản, phù hợp, trên cơ sở đó đề xuất mức
và hình thức đầu tư phù hợp.
Sử dụng hiệu quả ngân sách nhà nước
chi cho văn hóa bảo đảm đúng trọng tâm, trọng điểm; đẩy mạnh hợp tác công-tư
trong bảo tồn, phát triển văn hóa nghệ thuật, huy động nguồn lực xã hội hóa,
nguồn vốn của các tổ chức, cá nhân trong, ngoài nước và các nguồn hợp pháp khác
đầu tư cho lĩnh vực văn hóa nghệ thuật; có cơ chế kiểm tra, giám sát đối với việc
thực hiện đầu tư, bảo đảm đúng mục tiêu, hiệu quả, hạn chế những sai sót, tiêu
cực, lãng phí; xây dựng cơ chế ưu đãi phù hợp với thực tiễn và có tính khả thi
nhằm thu hút đầu tư trong và ngoài nước vào lĩnh vực văn hóa nghệ thuật, thúc đẩy
phát triển các ngành công nghiệp văn hóa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét