Thời gian vừa qua, Cơ quan An ninh điều tra Bộ
Công an đã khởi tố bị can, bắt tạm giam ông Trương Huy San và Trần Đình Triển về
tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi
ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân” theo quy định tại Khoản 2, Điều 331 Bộ luật
hình sự.
Không để lỡ cơ hội, ngay sau đó một loạt các nhà đài “dân chủ”
đã nhanh chóng “nổi lên” để bênh vực cho “đồng đội” của mình dưới cái mác “bảo
vệ quyền tự do ngôn luận”. Trong đó, bài viết “Bắt giam luật sư Trần Đình Triển,
Việt Nam tỏ rõ ‘không chấp nhận tiếng nói chỉ trích, phản biện’” của VOA là một
bài viết tiêu biểu cho cho giọng điệu chung của những “nhà dân chủ” này: tự
khoác cho mình chiếc áo “Các tổ chức nhân quyền và các nhà quan sát” hoạt động
vì lợi ích chung của nhân loại, đồng thời mượn “oai phong” của Ủy ban Luật gia
Quốc tế (ICJ) khi trích dẫn email của một “vị đại diện” trong tổ chức này nhưng
không rõ tên tuổi phán xét việc việc Trần Đình Triển bị bắt là “Điều này dường
như nhằm mục đích tùy tiện làm suy yếu quyền tự do ngôn luận của ông ấy, được bảo
vệ theo luật nhân quyền quốc tế”. Từ đó kích động dư luận, tạo áp lực đòi Nhà
nước Việt Nam “bãi bỏ điều luật mà họ cho là “mơ hồ” này để phù hợp với các chuẩn
mực nhân quyền quốc tế.”
Song những gì “dận chủ” VOA tuyên truyền và đòi hỏi liệu có
đúng vì quyền và lợi ích của nhân dân Việt Nam? Để trả lời rõ cho câu hỏi này,
xin được làm rõ một số điểm như sau:
Đầu tiên, nhìn lại lịch sử của thế giới, trong tiến trình
xây dựng nền văn minh, tất cả các quốc gia đều quản lý xã hội bằng công cụ pháp
luật. Tùy theo tình hình, điều kiện cụ thể mà mỗi quốc gia không ngừng hoàn thiện
hệ thống pháp luật của mình để phù hợp với chuẩn mực chung của thế giới và thực
tiễn đất nước. Và tự do ngôn luận tuy là quyền cơ bản của con người nhưng để
duy trì sự ổn định chính trị, trật tự, an toàn xã hội, để đảm bảo quyền, lợi
ích của người dân trong của mỗi đất nước thì quyền này luôn cần có giới hạn và
cần đặt trong khuôn khổ của pháp luật.
Cụ thể, liên quan đến chuẩn mực chung của thế giới, tại Khoản
2 Ðiều 29 Tuyên ngôn nhân quyền quốc tế (1948) quy định: “Mỗi người đều có những
nghĩa vụ đối với cộng đồng, trong khi hưởng thụ các quyền về tự do cá nhân, phải
chịu những hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận
và tôn trọng đối với các quyền tự do của người khác và phù hợp với những đòi hỏi
chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung”.
Còn tại các quốc gia, dù là giàu hay nghèo, dù tiến bộ hay
chậm phát triển luôn có những quy định rõ ràng về việc thực hành dân chủ cũng
như bảo đảm quyền tự do ngôn luận: Chẳng hạn, ở Pháp, pháp luật về tự do ngôn
luận đưa ra các giới hạn, chế tài nghiêm khắc, trừng trị hành vi lạm dụng quyền
tự do ngôn luận làm ảnh hưởng tới quyền, lợi ích hợp pháp của người khác, bao gồm
việc bảo vệ nhân phẩm con người, chống lại việc vu khống, bôi nhọ; chống phân
biệt chủng tộc, tôn giáo; chống kích động bạo lực, gây hận thù (Luật Tự do báo
chí, năm 1881); chống lại việc xâm phạm đời tư (Bộ luật Dân sự); cấm xuất bản một
số tài liệu liên quan đến an ninh quốc gia (Luật Hình sự). Việc bày tỏ quan điểm
cá nhân trên internet cũng chịu sự điều chỉnh của Luật Tự do báo chí. Hay tại Đức,
Hiến pháp quy định rất nghiêm khắc "Ai lợi dụng các quyền tự do ngôn luận,
đặc biệt là tự do báo chí, tự do tuyên truyền… làm công cụ chống lại trật tự của
xã hội tự do dân chủ sẽ bị tước bỏ quyền công dân". Ngay tại Mỹ - một quốc
gia luôn tự hào với việc thực hiện quyền tự do ngôn luận thì quyền đó vẫn nằm
trong chế tài của luật pháp, thể hiện chủ yếu qua án lệ của các tòa án, đặc biệt
là Tòa án Tối cao Hoa Kỳ, cho phép chính quyền ngăn chặn và trừng phạt các phát
ngôn có tính chất khiêu dâm, tục tĩu, phỉ báng, xúc phạm, gây hấn, v.v.
Ở Việt Nam, Nhà nước luôn đặt quyền tự do dân chủ của công
dân lên hàng đầu, sự tôn trọng và đảm bảo được quy định rõ trong Hiến pháp và
các quy định của pháp luật. Tuy nhiên, "Quyền công dân không tách rời
nghĩa vụ công dân; mọi người có nghĩa vụ tôn trọng quyền của người khác; công
dân có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ đối với Nhà nước và xã hội. Việc thực hiện
quyền con người, quyền công dân không được xâm phạm lợi ích quốc gia, dân tộc,
quyền và lợi ích hợp pháp của người khác" (Theo Ðiều 15, Hiến pháp năm
2013) và để cụ thể hóa Hiến pháp, Điều 331 Bộ Luật Hình sự nước Cộng hòa Xã hội
Chủ nghĩa Việt Nam quy định cụ thể về Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm
phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân như
sau:
- Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo
chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân
chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá
nhân, thì bị phạt cảnh cáo, phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm hoặc phạt tù
từ 06 tháng đến 03 năm.
- Phạm tội gây ảnh hưởng xấu đến an ninh, trật tự, an toàn
xã hội, thì bị phạt tù từ 02 năm đến 07 năm.
Rõ ràng, pháp luật Việt Nam đã được xây dựng rất cụ thể,
hoàn toàn phù hợp với các quy định về chuẩn mực và xu hướng phát triển chung của
quốc tế để bảo đảm cho sự phát triển tự do, toàn diện của nhân dân, góp phần
xây dựng và duy trì xã hội trong vòng trật tự, ổn định, ngăn chặn các tổ chức
và cá nhân lợi dụng quyền tự do, dân chủ để xâm phạm quyền con người. Vậy mà Trần
Đình Triển – một cá nhân có hơn 40 năm hành nghề luật sư lại làm trái những quy
định đó khi đăng tải các bài viết bài viết trên Facebook cá nhân có nội dung
sai lệch, xuyên tạc làm ảnh hưởng xấu đến lợi ích quốc gia, an ninh, trật tự của
xã hội. Biết rõ nhưng cố tình làm trái lại, đây là sự chống đối công khai với
Nhà nước, với xã hội. Nó bộc lộ những suy nghĩ lệch lạc, sự suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức lối sống của Trần Đình Triển. Và làm sai thì phải bị phạt,
vi phạm pháp luật thì cần bị xử lý, đó là quy luật tất yếu của Nhà nước pháp
quyền xã hội chủ nghĩa. Thế nhưng khi phải trả giá cho hành động của mình: Trần
Đình Triển bị bắt thì VOA lại lớn tiếng dùng chiêu bài quen thuộc quy chụp đó
là “tùy tiện làm suy yếu quyền tự do ngôn luận của ông ấy”. Phải công nhận là
VOA rất “quen tay, hay việc” nên từ một đối tượng vi phạm pháp luật bị cơ quan
chức năng xử lý thì qua tay các “thánh” với cái danh xưng mỹ miều “quyền tự do
ngôn luận” những kẻ đó lại được “tôn vinh” thành những “người hùng vì nhân
dân”, “những nhà dân chủ’, "luật sư nhân quyền",… Bấy nhiêu đó đủ để
chúng ta thấy được “cái tầm” anh cả đi đầu trong nền “dận chủ” của VOA!
Trước một sự thật không thể chối cãi như vậy, chúng ta một lần
nữa nhận rõ được cái mưu hèn, kế bẩn của VOA khi kích động nhân dân, đòi hỏi
Nhà nước Việt Nam “bãi bỏ điều luật mà họ cho là “mơ hồ” này để phù hợp với các
chuẩn mực nhân quyền quốc tế”. Hành động của chúng hoàn toàn không vĩ đại như
chúng luôn tự tung hô là vì quyền tự do, dân chủ hay vì lợi ích của nhân dân, của
nhân loại mà mục tiêu của chúng chỉ là xóa bỏ Ðiều 331 Bộ luật Hình sự, từ đó
đưa các đối tượng chống phá Nhà nước ra ngoài vòng pháp luật; để thoải mái
xuyên tạc hoạt động của cơ quan tiến hành tố tụng, để hạ bệ, bôi nhọ hệ thống
pháp luật Việt Nam, chính quyền các cấp, hòng làm suy giảm niềm tin của nhân
dân đối với cơ quan công quyền, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Ðảng, vai trò quản
lý của Nhà nước.
Trong bối cảnh đất nước hiện nay, một số người do thiếu
thông tin, thiếu sự hiểu biết mà vẫn vô tình bị mờ mắt tin theo cái chiêu bài tự
do, dân chủ, nhân quyền mà các thế lực thù địch lợi dụng hòng chống phá Ðảng,
Nhà nước và chế độ ta. Vì vậy, mỗi người Việt Nam yêu nước cần nhận thức đúng đắn
về quyền tự do ngôn luận, từ đó nêu cao ý thức trách nhiệm khi tham gia mạng xã
hội, đề cao cảnh giác, chủ động đấu tranh, phản bác, ngăn chặn các luận điệu
sai trái, thông tin xấu độc và tích cực chia sẻ, lan tỏa các thông tin lành mạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét