LÊ QUỐC QUÂN VÀ NHỮNG LUẬN ĐIỆU PHẢN ĐỘNG
Mới đây trên trang mạng xã hội Voatiengviet.com, Lê quốc Quân lại giật tít: “Bất đồng
chính kiến: Tại sao không?” Nội dung là sự xuyên tạc, suy diễn vô căn cứ nhằm
phủ nhận việc bảo đảm quyền con người, tự do ngôn luận của Đảng và Nhà nước ta,
hòng làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng, cho rằng:
“Việc ngăn chặn các tiếng nói bất đồng là một phần tất yếu trong quá trình cai
trị của đảng cộng sản”. Tuy nhiên, thực tiễn đã bác bỏ hoàn toàn những lời lẽ
xuyên tạc, suy diễn bịa đặt, phán bừa của y, bởi vì:
Thứ nhất, quyền tự do ngôn luận
không phải là quyền tự do tuyệt đối.
Quyền tự do ngôn luận là một trong những quyền cơ bản của con
người được ghi nhận trong Tuyên ngôn thế giới về quyền con người năm 1948: “Mọi
người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ ý kiến” (Điều 19) và Công ước quốc
tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966: “Mọi người có quyền tự do ngôn
luận” (Điều 19).
Tự do ngôn luận là quyền cơ bản, song nó không tách rời với
trách nhiệm và nghĩa vụ của công dân, được quy định trong luật pháp quốc tế và
pháp luật quốc gia. Tuyên ngôn thế giới về quyền con người năm 1948 khẳng định:
“Khi hưởng thụ các quyền và tự do của mình, mọi người chỉ phải tuân thủ những
hạn chế do luật định, nhằm mục đích bảo đảm sự công nhận và tôn trọng thích
đáng đối với các quyền và tự do của người khác, cũng như nhằm đáp ứng những nhu
cầu chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và lợi ích chung của một xã hội
dân chủ” (khoản 2 Điều 29) và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị
năm 1966 tiếp tục khẳng định: “Việc thực hiện quyền tự do ngôn luận có thể phải
chịu một số hạn chế nhất định và những hạn chế này cần được quy định bởi pháp
luật, nhằm: a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác; b) Bảo vệ an
ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của xã hội” (khoản
3 Điều 19).
Như vậy, tự do quyền ngôn luận không phải là quyền tự do
tuyệt đối, mà nó còn bị giới hạn bởi các yếu tố như luật pháp, phong tục tập
quán, đạo đức xã hội. Nếu để tự do tuyệt đối nghĩa là tự do vô chính phủ, tự do
kiểu hoang dã, ai cũng nói năng, phát ngôn bừa bãi, xuyên tạc sự thật, bịa đặt,
chia sẻ thông tin không kiểm chứng, bất chấp đúng sai sẽ dẫn đến tình trạng mất
kiểm soát, gây rối loạn xã hội, nhiễu loạn thông tin, có thể tạo ra khủng hoảng
thông tin xã hội, dẫn đến bất ổn định an ninh trật tự xã hội.
Thứ hai, tự do ngôn luận ở Việt Nam được
đề cao và bảo đảm theo pháp luật
Ở Việt Nam, quyền tự do ngôn luận được ghi nhận ngay trong bản
Hiến pháp đầu tiên (Hiến pháp năm 1946): “Công dân Việt Nam có quyền: tự do
ngôn luận” (Điều 10), và tiếp tục được kế thừa trong các bản Hiến pháp năm 1959
và Hiến pháp năm 1980. Tại điều 25, Hiến pháp năm 2013 tiếp tục khẳng định:
“Công dân có quyền tự do ngôn luận”, “việc thực hiện các quyền này do pháp luật
quy định”. Đây là cơ sở pháp lý quan trọng khẳng định Đảng và Nhà nước luôn tôn
trọng và bảo đảm quyền tự do ngôn luận của công dân.
Thực tiễn đời sống ở Việt Nam những năm qua cho thấy, quyền làm
chủ của nhân dân được phát huy tốt hơn trong các lĩnh vực của đời sống xã hội
bằng dân chủ trực tiếp và dân chủ đại diện, nhất là trong lĩnh vực chính trị,
kinh tế, văn hóa xã hội. Đặc biệt, kể từ khi hòa mạng Internet toàn cầu (năm
1997), Việt Nam liên tục thiết lập những kỷ lục mới, bảo đảm quyền tự do ngôn
luận, báo chí, đáp ứng một cách tốt nhất nhu cầu tìm kiếm, trao đổi, thụ hưởng
thông tin mọi lúc, mọi nơi của người dân cả trên các phương tiện truyền thông
đại chúng, cũng như truyền thông xã hội. Người dân Việt Nam có thể dễ dàng truy
cập vào tất cả các trang web, báo chí trên thế giới; có thể bày tỏ mọi suy
nghĩ, trăn trở, mong muốn chính đáng, hợp pháp, bảo đảm thuần phong mỹ tục, mà
không gặp phải bất cứ sự hạn chế, ngăn chặn, cấm đoán nào. Nhà nước Việt Nam
luôn quan tâm chăm lo thực hiện tốt quyền tự do cơ bản của con người, của công
dân, trong đó có tự do ngôn luận, nhưng đi kèm với đó phải là kỷ luật, kỷ
cương, pháp luật. Tạo mọi điều kiện tốt nhất để công dân thực hiện quyền tự do,
trong đó, có tự do ngôn luận nhưng với những hành vi lợi dụng tự do ngôn luận
để làm những điều trái luật, làm phương hại danh dự, nhân phẩm người khác; gây
tổn hại đến lợi ích của quốc gia, dân tộc… thì phải nghiêm trị theo pháp luật.
Như vậy, luận điệu của Lê Quốc Quân về tự do ngôn luận ở Việt
Nam là hoàn toàn sai trái nhằm mục đích hạ uy tín của Đảng, Nhà nước Việt Nam
trước cộng đồng thế giới. Chúng ta cần hết sức tỉnh táo và kiên quyết đấu tranh
bác bỏ luận điệu lợi dụng tự do, dân chủ, nhân quyền để xuyên tạc chống phá
Việt Nam của y và đồng bọn./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét