Công tác tuyên truyền đặc biệt là một bộ phận trong công tác vận động cách mạng của Đảng, nội dung quan trọng trong hoạt động công tác đảng, công tác chính trị của Quân đội. Trước sự biến đổi của tình hình, công tác này cần được chú trọng nghiên cứu, nhận thức rõ và tiến hành hiệu quả hơn nữa, đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ xây dựng Quân đội, củng cố quốc phòng, bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới.
Thực tiễn đã chứng minh, tuyên truyền đặc biệt là mũi tiến công hiệu quả, góp phần không nhỏ vào thắng lợi to lớn của sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, đúng như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy: “Đánh mà thắng địch là giỏi. Không đánh mà thắng địch càng giỏi hơn. Không đánh mà thắng là nhờ địch vận”1.
Tiếp tục kế thừa truyền thống và kinh nghiệm quý báu đó, với tư duy chiến lược về bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa, những năm gần đây, quán triệt, thực hiện các chỉ thị của Đảng, trực tiếp của Thường vụ Quân ủy Trung ương2, công tác tuyên truyền đặc biệt được cấp ủy, chỉ huy các cơ quan, đơn vị trong toàn quân quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo, hướng dẫn và tổ chức thực hiện tích cực, sát tình hình thực tiễn, yêu cầu, nhiệm vụ của đơn vị, địa phương. Nhận thức, trách nhiệm của cán bộ, chiến sĩ, nhất là đội ngũ cán bộ chủ trì đối với công tác quan trọng này ngày càng được nâng cao; năng lực nghiên cứu, dự báo, nhận định, đánh giá tình hình, tham mưu của cơ quan và cán bộ làm công tác tuyên truyền đặc biệt có nhiều chuyển biến tích cực. Nội dung, hình thức, phương pháp ngày càng được đổi mới, sáng tạo; xử lý khéo léo, thận trọng, hiệu quả các vụ việc phức tạp xảy ra, đảm bảo đúng đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, thể hiện rõ vai trò là mũi tiến công chính trị sắc bén, phương thức đấu tranh hiệu quả. Nhờ đó, góp phần làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch, giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.
Hiện nay, tình hình thế giới, khu vực tiếp tục diễn biến phức tạp, khó lường, xuất hiện các hình thái chiến tranh mới, đặt ra yêu cầu cao với nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc. Các thế lực thù địch ra sức lợi dụng các vấn đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo, những vấn đề tồn tại của đất nước để đẩy mạnh hoạt động chống phá với nhiều thủ đoạn tinh vi, nguy hiểm. Trong khi đó, công tác tuyên truyền đặc biệt trong Quân đội vẫn còn những hạn chế, bất cập nhất định,... đặt ra một số vấn đề cần tiếp tục nghiên cứu và có giải pháp tháo gỡ để nâng cao hiệu quả công tác này.
Thứ nhất, về nhận thức và công tác lãnh đạo, chỉ đạo. Cấp ủy, chỉ huy, cán bộ, chiến sĩ một số cơ quan, đơn vị chưa nắm chắc vị trí, vai trò, nhiệm vụ, nội dung, biện pháp tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt; có thời điểm chưa xác định rõ đối tượng; chưa phân biệt rõ công tác này với các mặt công tác khác. Thực trạng này xuất phát từ nhiều nguyên nhân, trong đó chủ yếu là do việc nghiên cứu, quán triệt, học tập chưa sâu kỹ, chưa quan tâm đúng mức tới công tác này của lãnh đạo, chỉ huy các cấp. Đây là vấn đề mấu chốt, nếu không khắc phục kịp thời tất yếu dẫn tới chất lượng, hiệu quả công tác tuyên truyền đặc biệt, nhất là việc nghiên cứu, dự báo tình hình, tham mưu, đề xuất sẽ không đáp ứng được yêu cầu. Để khắc phục hạn chế trên, theo chúng tôi, trước hết và quan trọng nhất là ở từng cấp phải tiếp tục quán triệt nghiêm túc và lãnh đạo, chỉ đạo đơn vị tăng cường tuyên truyền, giáo dục nâng cao nhận thức, trách nhiệm cho cán bộ, chiến sĩ, nhất là lực lượng nòng cốt về vị trí, vai trò, ý nghĩa, tầm quan trọng của công tác tuyên truyền đặc biệt trong thời kỳ mới; nhận diện rõ đối tác, đối tượng của cách mạng Việt Nam; nắm chắc nhiệm vụ, quan điểm chỉ đạo, phương châm, nguyên tắc, nội dung, biện pháp tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt. Trên cơ sở chỉ thị, hướng dẫn của Quân ủy Trung ương và cơ quan chức năng, từng cấp ủy, tổ chức đảng phải cụ thể hóa vào nghị quyết lãnh đạo thường kỳ, nghị quyết chuyên đề, gắn với phân công cấp ủy viên phụ trách. Nội dung, hoạt động công tác tuyên truyền đặc biệt phải được cụ thể hóa trong chương trình, kế hoạch công tác của chỉ huy và tổ chức thực hiện chặt chẽ. Từng cơ quan, đơn vị cần nghiên cứu, dự báo, chủ động xây dựng các phương án, kế hoạch tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt sát với từng nhiệm vụ, địa bàn, đối tượng, nhất là khu vực biên giới, biển, đảo, địa bàn chiến lược, trọng điểm.
Quá trình tiến hành cần thực hiện tốt phương châm, nguyên tắc chỉ đạo vừa hợp tác vừa đấu tranh, tăng cường hợp tác quốc tế, tránh xung đột, đối đầu, sử dụng biện pháp đấu tranh chính trị là chủ yếu, chủ động phòng ngừa là chính; tích cực, chủ động nhưng thận trọng, kiên quyết nhưng mềm dẻo; kiên trì, linh hoạt, khôn khéo, kiềm chế, không chủ quan, đơn giản trong nhận định, đánh giá tình hình; sẵn sàng triển khai công tác tuyên truyền đặc biệt đáp ứng tốt yêu cầu, nhiệm vụ trong mọi tình huống.
Hai là, về phát huy sức mạnh tổng hợp. Thực tiễn thời gian qua cho thấy, việc phối hợp giữa các cơ quan, đơn vị, lực lượng chức năng trong và ngoài Quân đội trong tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt có lúc, có nơi chưa chặt chẽ, chưa kịp thời tham mưu cho cấp ủy, chính quyền địa phương xử lý hiệu quả các vụ việc phức tạp, “điểm nóng”; chưa phát huy được sức mạnh tổng hợp của hệ thống chính trị và toàn dân trong tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt. Để phối hợp hiệu quả, nhịp nhàng trong mọi mặt công tác là vấn đề khó, đối với công tác tuyên truyền đặc biệt lại càng khó hơn. Do đó, chúng tôi cho rằng, cấp ủy, chỉ huy các đơn vị cần tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo gắn công tác tuyên truyền đặc biệt với hoạt động công tác dân vận; tuyên truyền, vận động nhân dân tích cực tham gia bảo vệ an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội; phối hợp theo dõi, nắm chắc tình hình địa bàn, nhân dân; tham mưu với cấp ủy, chính quyền địa phương tổ chức giao ban địa bàn; thành lập các tổ, đội công tác, cán bộ tăng cường cơ sở; xây dựng lực lượng chính trị nòng cốt trong các khu công nghiệp, khu chế xuất, tôn giáo, địa bàn trọng điểm; chú trọng sử dụng đội ngũ cán bộ cơ sở, cựu chiến binh, dân quân tự vệ, các chức sắc, chức việc tôn giáo, già làng, trưởng bản, người có uy tín trong đồng bào các dân tộc để tiến hành công tác tuyên truyền đặc biệt.
Trên các địa bàn chiến lược, trọng điểm, vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc, tôn giáo, các đơn vị cần chủ động tham mưu, phối hợp chặt chẽ với cấp ủy, chính quyền, các đoàn thể chính trị - xã hội địa phương đẩy mạnh tuyên truyền, đấu tranh vạch trần âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch; tuyên truyền, vận động nhân dân đề cao tinh thần cảnh giác, không nghe lời kẻ xấu, không di, dịch cư tự do, không vượt biên trái phép, không tham gia hoạt động tôn giáo trái pháp luật, không theo “tà đạo”, đạo lạ; không bị lôi kéo, kích động tham gia biểu tình, bạo loạn; giác ngộ, cảm hóa những người bị lợi dụng, khống chế, dụ dỗ, mua chuộc; nhận diện, phân hóa, cô lập kẻ chủ mưu, cầm đầu, làm thất bại âm mưu kích động tư tưởng ly khai, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc; kịp thời xử lý các vụ việc phức tạp.
Trong giai đoạn hiện nay, cần chủ động, linh hoạt, sáng tạo trong nghiên cứu, xây dựng nội dung, phương án, hình thức tiến hành tuyên truyền đặc biệt; kết hợp giữa các biện pháp truyền thống với ứng dụng khoa học kỹ thuật, công nghệ; giữa hoạt động trên thực địa với đấu tranh trên không gian mạng và các phương tiện thông tin đại chúng. Phối hợp chặt chẽ công tác tuyên truyền đặc biệt với phát huy vai trò Ban Chỉ đạo 35, lực lượng 47 ở các cấp trong Quân đội, phản bác các thông tin xấu độc, định hướng dư luận trong cán bộ, chiến sĩ và quần chúng nhân dân, góp phần làm thất bại âm mưu “diễn biến hòa bình”, bạo loạn lật đổ. Đồng thời, tích cực tham gia xây dựng hệ thống chính trị cơ sở vững mạnh, phát huy “thế trận lòng dân” vững chắc, giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội trên các địa bàn, tạo sức mạnh tổng hợp, nâng cao hiệu quả công tác tuyên truyền đặc biệt.
Ba là, về lực lượng và phương tiện tiến hành. Một trong những vấn đề khó khăn hiện nay là chưa có quy định về biên chế, tổ chức, hoạt động, chế độ, chính sách đối với lực lượng làm nhiệm vụ tuyên truyền đặc biệt ở các đơn vị. Lực lượng chủ yếu là kiêm nhiệm; năng lực chuyên môn, khả năng sử dụng ngoại ngữ, tiếng dân tộc thiểu số còn hạn chế. Thực tế cho thấy, có những tình huống trên biển phải huy động cán bộ giảng dạy ngoại ngữ ở các nhà trường để thực hiện nhiệm vụ tuyên truyền đặc biệt. Đây cũng là nguyên nhân sâu xa ảnh hưởng tới hiệu quả công tác này. Do vậy, thiết nghĩ, các cơ quan chức năng cần đẩy nhanh việc rà soát, nghiên cứu, đề xuất sửa đổi, bổ sung các văn bản quy định về tên gọi, biên chế, tổ chức, hoạt động của cơ quan, lực lượng làm công tác tuyên truyền đặc biệt trong toàn quân; quan tâm đào tạo, bồi dưỡng, quy hoạch, xây dựng lực lượng làm công tác tuyên truyền đặc biệt bảo đảm số lượng, chất lượng đáp ứng tốt yêu cầu, nhiệm vụ trong tình hình mới; có cơ chế, chính sách phù hợp, tạo động lực mạnh mẽ để lực lượng làm công tác tuyên truyền đặc biệt phát huy trách nhiệm và năng lực trong thực hiện nhiệm vụ. Đồng thời, thường xuyên nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn, biên soạn giáo trình, đưa nội dung công tác tuyên truyền đặc biệt vào chương trình giảng dạy tại các học viện, nhà trường; chú trọng công tác tập huấn, bồi dưỡng nghiệp vụ công tác tuyên truyền đặc biệt, nhất là trong nhiệm vụ huấn luyện, diễn tập tác chiến, đấu tranh trên thực địa. Cùng với đó, quan tâm đầu tư sản xuất, mua sắm trang thiết bị thế hệ mới đồng bộ, hiện đại, bảo đảm cho các đơn vị thực hiện nhiệm vụ tuyên truyền đặc biệt được thuận lợi, hiệu quả.
Phạm vi bài viết chưa thể đề cập toàn diện và sâu sắc về công tác tuyên truyền đặc biệt của Quân đội, song chúng tôi cho rằng, nội dung trên có thể được xem là những vấn đề cơ bản đã, đang đặt ra, cần được nghiên cứu, tham khảo và vận dụng sáng tạo, linh hoạt phù hợp đặc thù từng đơn vị, từng nhiệm vụ, góp phần nâng cao hiệu quả công tác quan trọng này trong tình hình mới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét