Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

SỰ THẬT KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC




Trong bài viết trên Facebook hôm 31/5 nhằm chia buồn việc cựu thủ tướng Thái Lan Prem Tinsulanonda qua đời, Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long cho rằng giai đoạn lãnh đạo của ông Prem trùng với thời điểm mà ông gọi là "sự xâm lược của Việt Nam với Campuchia và chính phủ Campuchia thay thế Khmer Đỏ". Ông còn nói rằng Thủ tướng Thái Lan Prem đã phối hợp với các đối tác ASEAN để chống lại "sự chiếm đóng" của Việt Nam. Đây là một sự xuyên tác lịch sử trắng trợn, xúc phạm đến sự hi sinh cao cả của hàng ngàn cán bộ, chiến sỹ quân Tình nguyện Việt Nam đã giúp dỡ nhân dân Campuchia thoát khỏi chế độ diệt chủng Pôn Pốt.
Phát biểu trên của ông Lý Hiển Long đã tạo nên một làn sóng phản kháng mạnh mẽ từ nhân dân Campuchia, nhân Việt Nam và cả người dân Singapo.
Đại diện cho nhân dân Campuchia, Thủ tướng Hun Sen đã phát biểu: "Tôi rất lấy làm tiếc về việc ngài Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long hôm 31/5 đăng trên Facebook rằng tướng Prem khi còn là Thủ tướng Thái Lan đã cùng các thành viên ASEAN chống lại việc Việt Nam xâm lược Campuchia và chống lại việc Chính phủ Campuchia mới thay thế Khmer Đỏ". Theo ông Hun Sen, phát biểu của ông Lý cho thấy Singapore ủng hộ chế độ diệt chủng và muốn chế độ này quay trở lại Campuchia. Đây còn là sự xúc phạm đối với sự hy sinh trong sáng của quân Tình nguyện Việt Nam, những người đã giúp giải phóng Campuchia thoát khỏi chế độ diệt chủng. Cuối cùng Thủ tướng Hun Sen đặt câu hỏi: "Vậy cuối cùng, tôi muốn hỏi ngài Thủ tướng Lý Hiển Long rằng, liệu ông ấy có xem phiên tòa xét xử các lãnh đạo Khmer Đỏ là đúng đắn hay không?",
Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Lê Thị Thu Hằng hôm 4/6 cho biết Việt Nam lấy làm tiếc về một số nội dung phát biểu phản ánh không khách quan thực tế lịch sử, gây tác động không tốt đến dư luận. Bà Hằng khẳng định đóng góp và hy sinh của Việt Nam trong việc cùng nhân dân Campuchia chấm dứt tội ác diệt chủng của Khmer Đỏ là sự thật đã được thừa nhận rộng rãi. Ngày 16/11/2018, Toà án đặc biệt của Campuchia (ECCC) đã ra phán quyết về tội ác diệt chủng chống nhân loại của Khmer Đỏ, trả lại công bằng cho các nạn nhân, được Liên Hợp Quốc và cộng đồng quốc tế hoan nghênh.
Trên tờ Online Citizen của Singapore, tác giả Brad Bowyer bình luận phát ngôn của ông Lý là “thiếu nhạy cảm và thừa thãi” đồng thời thể hiện “ một giai đoạn tăm tối trong lịch sử khi chúng ta (Singapo) đứng cùng phe với Pôl Pốt, bất chấp những tội ác mà ông ta gây ra, chỉ để đạt được những mục đich chính trị khu vực của chúng ta”. Bowyer thẳng thắn nhận định “những người Việt Nam được xem là anh hùng giải phóng đối với rất nhiều người dân từng trải qua những khoảng thời gian tồi tệ đó (dưới chế độ Khmer Đỏ)”.
Trước phản ứng mạnh mẽ của dư luận, Ngoại trưởng Singapore Vivian Balakrishnan đã giải thích bối cảnh và mục đích của phát biểu do Thủ tướng Lý Hiển Long đưa ra trên mạng xã hội cũng như ở Đối thoại Shangri-La không có ý xúc phạm Việt Nam và Campuchia, đồng thời khẳng định coi trọng mối quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam.
Hơn lúc nào hết, nhân dân Việt Nam, nhân dân Campuchia và những người dân yêu chuộng hòa bình của Singapo đang chờ một lời giải thích thỏa đáng từ Thủ tướng Lý Hiển Long và Chính phủ Singapo./.
                                                                                                                       LVK

  Với những công nghệ một thế giới mới, khác biệt với thế giới mà con người đang sống đã ra đời-đó là thế giới ảo, thế giới dựa trên kỹ thuật số, trên internet, mạng điện tử. Có thể nói, trong thời đại CMCN 4.0 đi đôi với cơ hội, nhân loại cũng phải đối diện với những thách thức mới-một trong những thách thức đó là phân biệt đâu là thực, đâu là ảo, đâu là giả. 
  Ở Việt Nam, Đảng và Nhà nước Việt Nam sớm nhận thấy tầm quan trọng của KH&CN, đặc biệt là internet. Việt Nam kết nối internet khá sớm (năm 1997). Từ đây người Việt Nam có thể tiếp cận với các nguồn thông tin dựa trên internet. Tuy nhiên cũng như nhiều quốc gia, những thế lực chống phá Việt Nam trong và ngoài nước đã lợi dụng internet, mạng xã hội để tán phát thông tin xấu độc, phá hoại cuộc sống thanh bình của nhân dân Việt Nam. Ứng phó với tình hình đó, Đảng, Nhà nước Việt Nam đã có nhiều biện pháp trấn áp tội phạm mạng, đồng thời xây dựng hành lang pháp lý nói chung, pháp luật về mạng điện tử nói riêng, trong đó có Luật An ninh mạng năm 2018.
  Thế nhưng các thế lực thù địch trong, ngoài nước đã xuyên tạc chính sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước Việt Nam về nhiều mặt, đặc biệt là quyền tự do ngôn luận, báo chí, tự do sử dụng dịch vụ internet, mạng điện tử nói chung, mạng xã hội nói riêng. Họ viết-Việt Nam ngày nay đã là thành viên của Liên hợp quốc và nhiều công ước quốc tế về quyền con người (QCN), trong đó có “Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị” năm 1966, trong đó, quy định: “1. Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp; 2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tùy theo sự lựa chọn của họ…” (Điều 19).
   Cách đây ít ngày (ngày 17-1-2019), Tổ chức Theo dõi nhân quyền (HRW) ở Hoa Kỳ đã ra “Phúc trình năm 2019”. Trong phần về Việt Nam, báo cáo này viết: “Tình hình nhân quyền Việt Nam-xuống cấp nghiêm trọng”, “Chính phủ Việt Nam đã đàn áp những người đấu tranh cho nhân quyền một cách hệ thống-đã “xâm phạm các quyền dân sự và chính trị cơ bản” như cản trở các quyền tự do biểu đạt, chính kiến và ngôn luận; ngăn chặn các quyền tự do báo chí và tiếp cận thông tin. Luật An ninh mạng đặt tất cả các phương tiện truyền thông ở Việt Nam dưới sự kiểm soát của Nhà nước và Đảng. Luật An ninh mạng là cách mới nhất bóp nghẹtquyền tự do ngôn luận của các blogger; ngăn cấm các quyền tự do lập hội và nhóm họp hay hạn chế các hoạt động tự do thực hành tôn giáo... Nhà nước Việt Nam không cho báo chí tư nhân hoạt động, ngoài ra còn cấm thành lập các tổ chức nhân quyền, công đoàn độc lập hay các nhóm chính trị…”. Vậy thực tế QCN của nhân dân Việt Nam được bảo đảm như thế nào? Và vì sao các thế lực thù địch, những phần tử cơ hội về chính trị lại xuyên tạc tình hình nhân quyền ở Việt Nam?
  Theo quan điểm chung của cộng đồng quốc tế, bảo đảm QCN ở bất cứ quốc gia, dân tộc nào bao giờ cũng phải đồng thời thực hiện hai nhiệm vụ: (1) Bảo đảm các điều kiện về tinh thần và vật chất cho tất cả mọi người và (2) Đấu tranh bằng nhiều hình thức với các thế lực chống phá chế độ xã hội, nhà nước, bảo đảm cuộc sống bình yên của người dân. Có thể nói, thủ đoạn chống phá Việt Nam của các thế lực thù địch ngày nay là “gắp lửa bỏ tay người”. Thông qua các phương tiện truyền thông, chúng dùng chiêu trò “tôn trọng, bảo vệ QCN” mà thực chất là xuyên tạc tình hình, kích động người dân chống phá chế độ để rồi vu cáo Việt Nam vi phạm QCN.
  Đã từ lâu, hằng năm Hoa Kỳ tán phát hai bản “Phúc trình thường niên về tình hình nhân quyền trên thế giới” (một bản của Bộ Ngoại giao; một bản của HRW) và một bản về tình hình tự do tôn giáo (của Bộ Ngoại giao) trên thế giới. Trong 3 bản “phúc trình" nói trên, tình hình nhân quyền và tôn giáo ở Việt Nam thường được “tô đậm” hơn các nước. Nói chính xác là thường bị xuyên tạc vu cáo nhiều hơn cả.
  Cũng như nhiều năm trước, năm 2018, Hoa Kỳ tập trung xuyên tạc việc cơ quan chức năng Việt Nam xử lý, trừng phạt những blogger lợi dụng internet, mạng xã hội để chống phá chế độ. Tuy nhiên, một thực tế là trước tòa, các bị báo đều thành khẩn nhận tội và hết sức ăn năn, hối cải bởi những hành vi, việc làm sai trái của mình. Hầu hết các bị cáo đều cho rằng, do năng lực và kiến thức pháp luật còn hạn chế, hoặc bị người khác mua chuộc, xúi giục. Điều rất đáng nói là những thông tin được các bị cáo trình bày tại tòa không phải đến bây giờ mới được nói đến, mà trên các phương tiện thông tin đại chúng của Việt Nam đã nhiều lần đề cập. Vậy nhưng tiếc thay, nhưng người soạn thảo cái gọi là "bản phúc trình" thì lại không hay biết?
  Trên lĩnh vực pháp luật, năm 2018, nhằm bảo đảm quyền và nghĩa vụ của cá nhân, tổ chức, Quốc hội Việt Nam khóa XIV đã thông qua nhiều dự án luật và nghị quyết, trong đó có Luật Quốc phòng (sửa đổi); Luật Cạnh tranh; Luật An ninh mạng; Luật Tố cáo; Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Thể dục, thể thao; Luật Đo đạc và Bản đồ; Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của các luật liên quan đến Luật Quy hoạch,  Nghị quyết về chất vấn và trả lời chất vấn;  Nghị quyết về chương trình giám sát của Quốc hội năm 2019...  Hoạt động xây dựng pháp luật của Quốc hội Việt Nam nói trên cho thấy QCN, hay nói cách khác là quyền làm chủ của nhân dân đối với Nhà nước và xã hội thông qua cơ quan quyền lực đã được đổi mới, hiệu quả hơn các năm trước.
Trên lĩnh vực quyền kinh tế-xã hội, kết quả nổi bật là tăng trưởng GDP năm 2018 đạt 7,08%, vượt chỉ tiêu Quốc hội đề ra (6,7%); bình quân 3 năm 2016-2018 tăng 6,57% (chỉ tiêu kế hoạch 5 năm là 6,5-7%); dự trữ ngoại hối Nhà nước đạt kỷ lục... Môi trường đầu tư kinh doanh tiếp tục được cải thiện; cả năm có khoảng 130.000 doanh nghiệp đăng ký mới...
  Thực hiện mục tiêu giảm nghèo bền vững theo nghị quyết của Quốc hội, Chính phủ Việt Nam đã huy động các nguồn lực vào các hoạt động giảm nghèo, nhất là đối với vùng có điều kiện khó khăn, vùng đồng bào dân tộc thiểu số. Tính đến cuối năm 2018, tỷ lệ hộ nghèo bình quân cả nước giảm còn khoảng 5,35% (giảm 1,35% so với cuối năm 2017). Tỷ lệ bao phủ bảo hiểm y tế ước đạt 86,9%, vượt chỉ tiêu đề ra (85,2%).
  Phong trào “Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa” được đẩy mạnh, Chính phủ Việt Nam đã ban hành nghị định mới về công nhận các danh hiệu văn hóa. Tính đến năm 2018, Việt Nam có thêm 11 di tích và 29 di sản văn hóa phi vật thể quốc gia được xếp hạng.
  Nhằm bảo đảm QCN, quyền công dân trong điều kiện cuộc CMCN 4.0, Nhà nước Việt Nam đã thành lập Ủy ban Quốc gia về Chính phủ điện tử để đẩy nhanh tiến độ xây dựng “Chính phủ điện tử”; ứng dụng rộng rãi CNTT, kết nối liên thông, cung cấp dịch vụ công trực tuyến; đối thoại trực tiếp với công nhân, nông dân, trí thức; nâng cao hiệu quả tiếp nhận phản ánh, kiến nghị của người dân, doanh nghiệp thông qua các cổng thông tin điện tử của các cơ quan Nhà nước.
Đối với nhân dân Việt Nam, QCN không thể tách rời độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia, an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội. Trong năm 2018, thế trận quốc phòng toàn dân, thế trận an ninh nhân dân được củng cố; an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội được bảo đảm vững chắc. Nhà nước và Quân đội nhân dân Việt Nam đã chủ động ứng phó với các tình huống phức tạp, bảo đảm an ninh, an toàn cho ngư dân và các hoạt động kinh tế trên biển. Thúc đẩy đàm phán, hợp tác giải quyết các vấn đề tồn tại về biên giới, lãnh thổ; xây dựng, quản lý biên giới hòa bình, ổn định và phát triển.
  Nhìn lại năm 2018, cho dù các thế lực thù địch tán phát thông tin xuyên tạc, bôi đen chế độ xã hội cũng không thể phủ nhận được thành quả QCN của nhân dân Việt Nam.

Xuyên tạc lịch sử chính là phá hoại tương lai

         Cứ đến dịp kỷ niệm 30-4 hằng năm, lại xuất hiện những cụm từ cũ rích, cố tình tô vẽ lại những quan điểm sai lầm. Gần đây, trên một trang xưng là của cộng đồng người Việt ở nước ngoài vẫn nhắc lại những từ ngữ như “tháng Tư là tháng "vo gạo bằng nước mắt”, “mùa quốc hận-tháng tư đen”. Nhiều trang mạng viết coi cuộc kháng chiến thực chất chỉ là nội chiến, là chiến tranh ủy nhiệm, chiến tranh ý thức hệ nên không có gì đáng tự hào. Một số ít người tự cho mình là cấp tiến, tùy tiện phán xét quá khứ, cho rằng kỷ niệm ngày chiến thắng không phải là một việc “tử tế”.
      Cù Huy Hà Vũ, kẻ sinh ra trong một gia đình cách mạng, từng bị tòa án tuyên án khi bóp méo sự thật về cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc, gây chia rẽ, thù hằn dân tộc. Gần đây, khi sang Mỹ, Vũ phát ngôn cho rằng, hòa hợp dân tộc không dừng ở hòa hợp giữa hai bên “thắng cuộc” và "thua cuộc" mà còn là hòa hợp giữa những nhà dân chủ với chính quyền hiện nay. Chỉ khi nào “chế độ cộng sản sụp đổ, người Việt mới có hòa hợp, hòa giải”. Nguyễn Lân Thắng, "kẻ đốt đền" trong một gia đình khoa học thì lại muốn nổi tiếng bằng những lời xảo ngôn: "Mình mong ngày 30-4 sẽ chuyển thành ngày tưởng niệm những mất mát của dân tộc, đừng nói chuyện ai thắng, ai thua". Lý Thái Hùng, kẻ tự xưng là "tổng bí thư" của tổ chức khủng bố Việt Tân gần đây đã hô hào biến ngày 30-4 từ "quốc hận" trở thành “tinh thần quốc kháng” để chống lại chế độ cộng sản.
    Tháng 9-2018, tại Washington (Mỹ), cái gọi là “tập hợp vì dân chủ cho Việt Nam” đã tổ chức hội thảo có chủ đề “Nhìn lại chiến tranh Việt Nam” và đưa ra một số luận điểm bịa đặt, biện hộ cho cuộc chiến tranh phi nghĩa. Họ kêu gọi: “43 năm qua, Việt Nam vẫn chưa có tự do, vẫn chưa có dân chủ. Thành ra sứ mệnh của người trẻ tại hải ngoại sẽ phải tiếp tục đồng hành, tiếp tục tranh đấu cho tự do và dân chủ”.
    Xung quanh bộ phim tài liệu 10 tập The Vietnam War (Chiến tranh Việt Nam) được Mỹ công chiếu, một số người trong nhóm "Văn đoàn độc lập" đã xét lại lịch sử: “Có nhất thiết phải qua chiến tranh mới giành được độc lập không? Giá chúng ta tìm một con đường khác ít xương máu hơn cho nền độc lập của đất nước thì quý biết nhường nào?”. "Nếu không cần chống Mỹ, miền Nam có giàu như Hàn Quốc không?".
Không thể phủ nhận sự thật và đảo ngược chân lý
   Để xem xét lịch sử thì cần phải có cái nhìn toàn diện, khách quan, tôn trọng sự thật. Cho dù cuộc kháng chiến đã lùi xa 44 năm hay lâu dài hơn nữa thì lịch sử dân tộc và thế giới đều ghi nhận và chúng ta phải luôn khẳng định, tự hào về thắng lợi của một cuộc kháng chiến chính nghĩa, trường kỳ, vĩ đại vì nền hòa bình, độc lập, tự do của Tổ quốc. Đúng như Báo cáo chính trị tại Đại hội Đảng lần thứ IV, đại hội đầu tiên sau ngày đất nước thống nhất đã ghi rõ: “Năm tháng sẽ trôi qua, nhưng thắng lợi của nhân dân ta trong sự nghiệp kháng chiến chống Mỹ, cứu nước mãi mãi được ghi vào lịch sử dân tộc ta như một trong những trang chói lọi nhất, một biểu tượng sáng ngời về sự toàn thắng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng và trí tuệ con người, và đi vào lịch sử thế giới như một chiến công vĩ đại của thế kỷ 20, một sự kiện có tầm quan trọng quốc tế to lớn và có tính thời đại sâu sắc".
  Nhà sử học người Pháp, kiêm chuyên gia nghiên cứu về lịch sử Đông Dương Alain Rusco cho rằng, sự kiện 30-4 “gây tiếng vang lớn trên trường quốc tế về một dân tộc không chịu khuất phục trước quân thù… để có được chiến thắng này hàng triệu người dân Việt Nam đã ngã xuống trong nhiều thập kỷ đầy cam go, quyết liệt”.
  Gần đây, trả lời báo chí về bộ phim tài liệu The Vietnam War, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng khẳng định: "Cuộc kháng chiến chống Mỹ của nhân dân Việt Nam mang tính chính nghĩa, phát huy được truyền thống sức mạnh đoàn kết của cả dân tộc, được bạn bè và nhân dân thế giới hết sức ủng hộ. Chính vì thế đã đi đến thắng lợi cuối cùng và thống nhất đất nước".
Trong cuốn hồi ký “Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng”, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đúc kết một trong những đặc điểm nổi bật về cuộc kháng chiến là: “Cả nước đánh Pháp, đánh Mỹ, không phân biệt tiền tuyến, hậu phương. Ý chí thống nhất Tổ quốc là thế và lực mạnh trong chiến tranh. Nước Việt Nam là một. Dân tộc Việt Nam là một. Chiến trường Việt Nam là một. Cả dân tộc kết thành một khối trong tình đồng bào cùng chung giống nòi Hồng Lạc, không thể cắt chia. Thù nhà nợ nước là chung của cả dân tộc…”. Những kẻ ngày nay xuyên tạc cho rằng bên này, bên kia mới là thắng cuộc, bên này mới là giải phóng bên kia… chẳng những không hiểu cội nguồn lịch sử mà còn xúc phạm xương máu cha ông.
  Trên thực tế, chính những người trong cuộc là Mỹ và chính quyền Sài Gòn cũng đều đã thừa nhận tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam; chỉ một bộ phận chống cộng, mang nặng hận thù và những kẻ "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" ngày nay mới tin vào những luận điệu như chiến tranh ý thức hệ, nội chiến hay quan điểm lập lờ “bên nào thắng thì nhân dân đều bại”(!).
Chính Robert McNamara, cựu Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, người được xem là “kiến trúc sư” của cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam đã rút ra 11 “sai lầm một cách tồi tệ”, đáng chú ý nhất là đã lẫn lộn cuộc đấu tranh ý thức hệ với cuộc đấu tranh bảo vệ Tổ quốc của cả một dân tộc. Ông viết: "Chúng ta (Mỹ) đã đánh giá sai khi đó (và từ đó đến nay) những chủ đích địa chính trị của các đối thủ là mở rộng làn sóng đỏ xuống Đông Nam Á và chúng ta đã phóng đại những mối nguy hại từ hành động của họ đối với nước Mỹ”.
  Henry Kissinger, cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ viết: "Hà Nội chỉ chiến đấu với một lẽ duy nhất, đó là lòng yêu nước của họ. Và một nước Việt Nam thống nhất dưới sự lãnh đạo của những người cộng sản Việt Nam, chiến thắng vào năm 1975…”.
  Theo các tài liệu mới được giải mật của chính quyền Mỹ, ngày 27-9-1948, trong một văn kiện của Bộ Ngoại giao Mỹ xác định mục tiêu lâu dài của Mỹ là “thủ tiêu ở mức tối đa có thể được ảnh hưởng của cộng sản ở Đông Dương, Mỹ muốn thấy Việt Nam và Đông Dương có một nhà nước dân tộc chủ nghĩa tự trị thân Mỹ”. Ngày 30-12-1949, Tổng thống Mỹ S.Truman phê chuẩn một văn kiện của Hội đồng An ninh quốc gia Mỹ, trong đó nêu rõ: “Mục tiêu lâu dài của Mỹ là thủ tiêu ở mức độ tối đa có thể được ảnh hưởng của cộng sản ở Việt Nam và Đông Dương... Mỹ muốn thấy ở Việt Nam và Đông Dương có các nhà nước chống cộng, thân Mỹ”. Điều này cũng được Đại tướng Võ Nguyên Giáp nhắc lại nhân kỷ niệm 35 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước: "Bác Hồ đã sớm nhìn thấy âm mưu đen tối của Mỹ. Từ 1950, Bác đã chỉ ra sự dính líu và can thiệp của Mỹ vào chiến tranh Ðông Dương. Ðể tranh thủ hòa bình, Bác đã 11 lần gửi thư cho Tổng thống Mỹ S.Truman...” nhưng không có phản hồi.
  Giáo sư Trần Chung Ngọc, một người Mỹ gốc Việt, một cựu quân nhân trong quân lực Việt Nam cộng hòa từng có nhiều bài viết phân tích sâu sắc về cuộc chiến tranh. Ông viết: “Mỹ không có lý do nào chính đáng để can thiệp vào Việt Nam từ năm 1945 đến năm 1975. Mỹ đã bất kể đến công pháp quốc tế, không dựa trên pháp lý mà dựa trên “luật rừng” và “cường quyền thắng công lý” để can thiệp vào Việt Nam với ý đồ “bành trướng thế lực và ảnh hưởng trên toàn khu vực”…
Quá khứ - dòng máu Lạc Hồng tạo nên nhân cách
  Một trong 9 biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ mà Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII chỉ ra là: “Hạ thấp, phủ nhận những thành quả cách mạng; thổi phồng khuyết điểm của Đảng, Nhà nước. Xuyên tạc lịch sử, bịa đặt, vu cáo các lãnh tụ tiền bối và lãnh đạo Đảng, Nhà nước”. Mỗi cán bộ, đảng viên và người dân cần hết sức tỉnh táo để phát hiện, ngăn chặn.
Không chỉ cán bộ, đảng viên mà mỗi người dân yêu nước Việt Nam cũng cần phải có tiếng nói đúng với lương tâm và lẽ phải. Quá khứ không chỉ là lịch sử mà còn là hành trang, là sức mạnh tinh thần, là dòng máu Lạc Hồng tạo nên nhân cách của mỗi người dân đất Việt. Nếu quên tổ tiên, quên công lao của thế hệ đi trước, quên những hy sinh cao cả vì độc lập, tự do của dân tộc thì không thể là người Việt Nam chân chính. Phẫn nộ với ý kiến cho rằng "không cần chiến tranh sau này đất nước vẫn giàu mạnh", nhà sử học người Mỹ gốc Việt Nguyễn Mạnh Quang đã viết: “Trừ phi không biết hoặc thuộc loại phản quốc, khi có một nước khác đến ngồi trên đầu làm chủ, không có một người dân tử tế nào bằng lòng chờ cho có ngày bọn thực dân tự động trả lại cơ đồ ông cha mình cả. Nếu theo luận điệu ươn hèn như trên, thì những công lao và sự hy sinh của hàng triệu anh hùng nghĩa sĩ trong các lực lượng nghĩa quân kháng chiến của nhân dân ta trong đại cuộc đánh đuổi giặc Pháp ngoại xâm từ năm 1858 đến 1954 đều là vô ích hay sao! Và hàng triệu anh hùng nghĩa sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến 1954-1975 để đòi lại miền Nam trong tay Mỹ, đem lại thống nhất cho đất nước cũng là vô ích hay sao! Ðưa ra luận điệu này là tỏ ra vô ơn với hàng triệu anh hùng nghĩa sĩ đã ngã xuống cho Tổ quốc Việt Nam được trường tồn”.
  Trên thực tế, đã có rất nhiều tiếng nói từ những người ở phía bên kia chiến tuyến sau này thừa nhận sai lầm của họ và ghi nhận chiến thắng vĩ đại của cả dân tộc cũng như chiến công của những người cộng sản. Tướng Nguyễn Hữu Có, phó thủ tướng kiêm tổng trưởng quốc phòng Việt Nam cộng hòa, sau này trả lời phóng vấn Báo Pháp luật TP Hồ Chí Minh, nói: “Chiến thắng 30-4 rất vĩ đại, là chiến thắng của sức mạnh toàn dân tộc Việt Nam... Không còn chiến tranh, không còn bom rơi đạn nổ trên quê hương mình là điều lớn nhất mà việc kết thúc chiến tranh mang lại". Cựu thủ tướng Việt Nam cộng hòa Nguyễn Cao Kỳ nhận xét về việc gọi ngày 30-4 là "quốc hận" và đòi "phục quốc": "Thống nhất xứ sở là nhiệm vụ lịch sử của mỗi một người con Việt Nam nhưng chúng tôi đã không làm được. Những người anh em phía bên kia đã làm được, phải chấp nhận đó là lịch sử và đất nước đã được thống nhất rồi. Vậy mà còn quay ra nói phục quốc? Nước Việt Nam có mất cho Tây... đâu mà phục quốc?".
Bài học cho tương lai
  Ngay cả những người Mỹ đương đại cũng luôn nhìn lịch sử với sự tôn trọng để rút ra bài học cho tương lai. Trong bài thuyết trình "Cuộc chiến đã qua đi: Hồi ức và bài học lịch sử" trình bày tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TP Hồ Chí Minh năm 2018, Giáo sư D.G.Faust, Hiệu trưởng Trường Đại học Harvard nói: “Lịch sử soi rọi những sự mù quáng và tàn bạo đã làm nên chiến tranh. Nó giúp chúng ta hình dung và đấu tranh cho hòa bình”.
Chúng ta cũng có thể tham khảo được nhiều bài học từ nước Nga. Sau khi Liên Xô tan rã, đã xuất hiện nhiều tiếng nói phủ nhận những thành tựu thời Xô viết, xét lại Cách mạng Tháng Mười, coi đó như một cuộc đảo chính man rợ, coi chế độ Xô viết như chủ nghĩa phát xít… Thế nhưng sau đó, chính quyền từ thời Tổng thống Nga Putin đã nhanh chóng bác bỏ những quan điểm sai trái trên, tiếp tục đề cao các giá trị truyền thống tốt đẹp thời Xô viết, coi đó là niềm tự hào chung để cố kết dân tộc Nga, tăng thêm sức mạnh. Phê phán những quan điểm sai trái, một bài báo từ hãng thông tấn Sputnik của Nga khẳng định: Không có chính quyền dân chủ nào được lập nên trên đầu mũi súng và không có nền dân chủ nào lại xúi giục những người anh em trong cùng một đất nước bắn giết lẫn nhau, dối trá và phỉ báng lịch sử của mình.
  Sự dối trá, hèn hạ phỉ báng lịch sử, khơi gợi hận thù để lặp lại sai lầm, kích động mâu thuẫn… không chỉ là hành động vô luân, vô ơn với tiền nhân, với người hy sinh vì hòa bình, độc lập, thống nhất mà còn là sự phá hoại tương lai của dân tộc. Chúng ta phải kiên quyết lên án, xóa bỏ những tư tưởng ấy để “mở nền thái bình muôn thuở", "dập tắt chiến tranh muôn đời”.   

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2019

Tôn trọng sự thật lịch sử Campuchia để trân trọng hòa bình


Ngày 31 tháng 5 năm 2019, bài phát biểu của Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long tại phiên khai mạc Đối thoại Shangri-La lần thứ 18 cũng như status mà ông Lý đăng tải trên trang Facebook cá nhân đã vấp phải sự phản ứng mạnh mẽ của dư luận quốc tế và khu vực. Khoan hãy đề cập đến dụng ý của ông Lý Hiển Long trong những phát biểu này, chỉ riêng việc ông Lý cho rằng Việt Nam "xâm lược", "chiếm đóng" Campuchia và rằng chính quyền mới được thành lập ở Campuchia vào năm 1979 thay thế chế độ Khmer Đỏ là bất hợp pháp đã khiến chính giới và dư luận Campuchia cũng như khu vực cho rằng ông Lý Hiển Long đang xuyên tạc lịch sử và xúc phạm đến những nạn nhân của chế độ diệt chủng Khmer Đỏ.
Sự bức xúc và phản đối mạnh mẽ của dư luận cũng là chính đáng bởi những người có lương tri đều biết rằng thời kỳ cầm quyền của Khmer Đỏ (từ 1975 đến 1979) được xem là một chương đen tối nhất trong lịch sử đất nước Campuchia. Đó là một “nhà nước kỳ dị”: không chợ, không tiền, không trường học, không đô thị, không trí thức, không tôn giáo… Chỉ trong 3 năm 8 tháng và 20 ngày cầm quyền, khoảng 2 triệu người (chiếm khoảng 1/3 dân số Campuchia khi đó) đã chết bởi các biện pháp tra tấn dã man, hành quyết như thời trung cổ của Khmer Đỏ. Nhiều học giả đã gọi chế độ do Pol Pot - Ieng Sary cầm đầu là một trong những chế độ tàn bạo nhất trong thế kỷ XX - một chế độ diệt chủng được so sánh với chế độ phát xít Hitler - đó là sự thật lịch sử. 2 triệu người đã chết; những "cánh đồng xương trắng"; những ngôi mộ tập thể; các phương pháp tra tấn mà chế độ Khmer Đỏ sử dụng để tàn sát chính đồng bào của mình, hiện đang được trưng bày tại Bảo tàng diệt chủng Tuol Sleng (vốn là trại tù giam giữ và hành quyết hàng chục ngàn người) là minh chứng không thể chối cãi về sự bạo tàn của chế độ Khmer Đỏ - đó là sự thật lịch sử.
Việt Nam - đất nước khi đó vừa bước ra khỏi cuộc chiến tranh tàn khốc kéo dài nhiều thập kỷ đã lại phải bước vào cuộc chiến biên giới Tây - Nam nhằm bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ trước sự khiêu khích xâm chiếm của Khmer Đỏ. Không những bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của mình, quân tình nguyện Việt Nam đã bất chấp mọi hy sinh, gian khổ, phối hợp với lực lượng vũ trang Mặt trận Đoàn kết dân tộc cứu nước Campuchia mở cuộc tổng tiến công giải phóng thủ đô Phnôm Pênh (7/1/1979) và toàn bộ đất nước Campuchia (17/1/1979) - đó là sự thật lịch sử.
Trong cuộc chiến giúp nhân dân Campuchia thoát khỏi thảm họa diệt chủng, hơn 200.000 người con ưu tú đất Việt đã ngã xuống trên đất nước Chùa Tháp, nhiều người trong số họ vẫn chưa được quy tập trở về đất mẹ. Những Đài tưởng niệm Quân tình nguyện Việt Nam trên đất nước Campuchia ngày nay là minh chứng hùng hồn nhất cho tính chính nghĩa của Việt Nam khi giúp đất nước Campuchia hồi sinh.
Tháng 6/2017 tới Việt Nam đúng dịp kỷ niệm 40 năm ngày Thủ tướng Hun Sen và đồng đội bắt đầu con đường cách mạng, cứu đất nước Campuchia khỏi chế độ diệt chủng Pol Pot, người đứng đầu chính phủ Campuchia bày tỏ: “Không có sự giúp đỡ của Việt Nam thì Campuchia không có ngày nay. Nếu không có sự hỗ trợ tình nguyện của Việt Nam, Campuchia sẽ không được giải phóng và hồi sinh. Dứt khoát là thế”.
Đã có rất nhiều quan chức, học giả của Việt Nam, Campuchia và nhiều nước khác trong khu vực đều có chung quan điểm rằng, việc nhắc lại một giai đoạn đau thương trong lịch sử đất nước Campuchia phải vì mục đích thêm trân trọng, không lặp lại sai lầm trong quá khứ và cố gắng gìn giữ hòa bình, ổn định ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương nói chung cũng như khu vực Đông Nam Á nói riêng trong bối cảnh khu vực và thế giới đang phải đối mặt với nhiều thách thức về an ninh, cạnh tranh địa chiến lược, biến đổi khí hậu.... chứ không phải để tạo ra sự chia rẽ, mất đoàn kết.



Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2019

MONG ÔNG LÝ NHÌN ĐÚNG SỰ THẬT ĐỂ CÓ PHÁT NGÔN THỰC SỰ ĐÚNG


Những bức ảnh ghi lại tội ác của Khơmeđỏ trong 3 năm 8 tháng 20 ngày cầm quyền tại Cămphuchia, chúng đã sát hại dã ma gần 3 triệu người dân vô tội.
 
 












 

Tiếng nói người trong cuộc

“Tuyên bố này phản ánh lập trường của Singapore lúc đó ủng hộ chế độ diệt chủng và muốn nó quay trở lại tại Campuchia. Singapore là nước chủ nhà tổ chức một cuộc họp dẫn đến việc thành lập chính phủ hỗn hợp ba phái Campuchia dân chủ và đã kéo dài cuộc chiến tại Campuchia, cũng như sự thống khổ của nhân dân Campuchia hơn 10 năm. Đó là hành động chống lại sự tồn vong của nhân dân Campuchia”
"Lập luận đó (của ông Lý Hiển Long) cũng là xúc phạm đối với sự hy sinh của quân tình nguyện Việt Nam, những người đã giúp giải phóng Campuchia thoát khỏi chế độ diệt chủng. Những bình luận của ông Lý Hiển Long cũng phơi bày cho nhân dân Singapore và thế giới thấy rằng lãnh đạo Singapore lúc đó thực sự góp phần vào cuộc thảm sát người dân Campuchia".
"Vậy cuối cùng, tôi muốn hỏi ngài Thủ tướng Lý Hiển Long liệu ông có coi phiên tòa xét xử các lãnh đạo Khmer Đỏ là hợp pháp hay không?".
Còn ông Lý, Ông sẽ nói gì?


Dân Việt Nam chúng tôi mong Ông hãy nhìn đúng sự thật để có phát ngôn thực sự đúng.