Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2024

Tư tưởng Hồ Chí Minh về nhân quyền

 Tư tưởng Hồ Chí Minh về nhân quyền là tư tưởng nhân sinh quan đạo đức gắn với pháp quyền nhằm bảo đảm quyền “là người và làm người” của tất cả mọi người, trước hết là người lao động, gắn với quyền dân tộc – giai cấp, thông qua thực hành bảo đảm nhân quyền nhằm góp phần cải tạo thế giới theo định hướng xã hội chủ nghĩa (XHCN). Trên cơ sở nhân phẩm truyền thống “người ta là hoa của đất” và “trọng dân”, Hồ Chí Minh vận dụng, phát triển sáng tạo tư tưởng của Lênin (1870-1924) về quyền dân tộc tự quyết dưới chủ nghĩa xã hội (CNXH); tư tưởng tự do, bình đẳng, bác ái của Cách mạng tư sản Pháp năm 1789; tư tưởng “Tam dân” (dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc) của Tôn Trung Sơn (1866-1925) và tư tưởng về quyền tự nhiên của mỗi cá nhân trong luật nhân quyền quốc tế – thành quyền độc lập, tự do, hạnh phúc gắn CNXH của mỗi người và dân tộc Việt Nam trên cơ sở chủ nghĩa Mác-Lênin. Đây là tư tưởng – lí luận để Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam vận dụng, phát triển sáng tạo trong thời kỳ đổi mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét