Ở Việt Nam, tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Nhà nước của dân, do
dân, vì dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã được triển khai từ sau khi nước
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời: tổ chức Tổng tuyển cử để bầu Quốc hội khóa I
ngày 6/1/1946 theo nguyên tắc phổ thông đầu phiếu, bình đẳng, đoàn kết và bỏ
phiếu kín để Quốc hội trao cho Chủ tịch Hồ Chí Minh thành lập Chính phủ chính
thức, thông qua Hiến pháp 1946… Sau đó, việc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội
chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng
sản theo tư tưởng của Người được triển khai, vận dụng sáng tạo phù hợp điều kiện
cụ thể của Việt Nam trên tinh thần: Dựa vào dân, lấy dân làm gốc; nhân dân là
nguồn gốc và chủ thể của quyền lực Nhà nước và tất cả vì lợi ích của nhân dân.
Trong Nhà nước đó, các cơ quan trong tổ chức bộ máy Nhà nước và cả hệ thống
chính trị đều vì nhân dân phục vụ, thực hành theo nguyên tắc “các cơ quan của
Chính phủ, từ toàn quốc cho đến các làng, đều là công bộc của dân, nghĩa là để
gánh việc chung cho dân, chứ không phải để đè đầu dân như trong thời kỳ dưới
quyền thống trị của Pháp, Nhật. Việc gì lợi cho dân, ta phải hết sức làm. Việc
gì hại đến dân, ta phải hết sức tránh. Chúng ta phải yêu dân, kính dân thì dân
mới yêu ta, kính ta”(2) và “NƯỚC TA LÀ NƯỚC DÂN CHỦ. Bao nhiêu lợi ích đều vì
dân. Bao nhiêu quyền hạn đều của dân… Chính quyền từ xã đến Chính phủ Trung
ương do dân cử ra. Đoàn thể từ Trung ương đến xã do dân tổ chức lên. Nói tóm lại,
quyền hành và lực lượng đều ở nơi dân”(3) như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định.
Những nội dung nêu trên đều được khẳng định tại Văn kiện các kỳ Đại
hội của Đảng, trong Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ
nghĩa xã hội năm 1991 và Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên
chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011), mà điểm nhấn chính là: Việt
Nam kiên định con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, và chế độ “xã hội xã hội chủ
nghĩa mà nhân dân Việt Nam xây dựng là xã hội: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ,
công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ… con người có cuộc sống ấm no, tự do,
hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện; các dân tộc trong cộng đồng Việt
Nam bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp nhau cùng phát triển; có Nhà nước
pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân do Đảng Cộng
sản lãnh đạo”(4). Điều này cũng đúng như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng
định: Chúng ta xây dựng “một hệ thống chính trị mà quyền lực thực sự thuộc về
nhân dân, do nhân dân và phục vụ lợi ích của nhân dân, chứ không phải chỉ cho một
thiểu số giàu có” và hệ thống chính trị đó “hướng tới các giá trị tiến bộ, nhân
văn, dựa trên nền tảng lợi ích chung của toàn xã hội hài hòa với lợi ích chính
đáng của con người” trong tác phẩm Một số vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ
nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam.
Thực tế, việc “xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội
chủ nghĩa trong sạch, vững mạnh, tinh gọn, hoạt động hiệu lực, hiệu quả, vì
nhân dân phục vụ và vì sự phát triển của đất nước”(5) và “thực hành và phát huy
rộng rãi dân chủ xã hội chủ nghĩa, quyền làm chủ và vai trò chủ thể của nhân
dân; phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc; củng cố, nâng cao niềm tin của
nhân dân; tăng cường tạo đồng thuận xã hội”(6) tiếp tục là một nội dung quan trọng
được khẳng định tại Đại hội XIII của Đảng. Bởi rằng, ở Việt Nam, dân chủ là bản
chất của chế độ xã hội chủ nghĩa, vừa là mục tiêu, vừa là động lực của công cuộc
xây dựng chủ nghĩa xã hội. Nền dân chủ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam (nền dân chủ
cho đại đa số nhân dân lao động, phục vụ lợi ích cho đại đa số) khác với các nền
dân chủ tư sản (nền dân chủ cho thiểu số, phục vụ lợi ích cho thiểu số); trong
đó, nội dung cốt lõi là tôn trọng, bảo đảm quyền con người, quyền công dân gắn
với trách nhiệm và nghĩa vụ công dân được quy đinh trong Hiến pháp. Trong nền
dân chủ xã hội chủ nghĩa, dân chủ, pháp luật, kỷ cương xã hội không loại trừ,
mà thống nhất biện chứng, là tiền đề phát triển của nhau nhằm phát huy mọi khả
năng của con người trong vai trò làm chủ, trong việc thụ hưởng giá trị của tự
do, dân chủ, được sống, được hạnh phúc… trên tinh thần “không để ai bị bỏ lại
phía sau”.
Trong chế độ xã hội đó, cùng với sự phát triển về kinh tế, xã hội,
an ninh, quốc phòng, đối ngoại… của đất nước trên hành trình đổi mới và hội nhập
quốc tế, hệ thống pháp luật về quyền con người ngày càng được bổ sung, hoàn thiện.
Theo đó, quyền con người, quyền công dân được thực thi khi nhân dân thực hiện
quyền lực nhà nước bằng việc thực hiện các quyền tự do, dân chủ (quyền bầu cử,
bãi nhiệm; quyền ứng cử đại biểu Quốc hội và đại biểu Hội đồng nhân dân; quyền
tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ
quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước của công dân; quyền
biểu quyết khi Nhà nước tổ chức trưng cầu ý dân; quyền tham gia xây dựng, thi
hành và bảo vệ Hiến pháp; quyền khiếu nại, tố cáo; quyền giám sát đối với cơ
quan nhà nước, cán bộ, công chức, viên chức; quyền làm việc trong các cơ quan
nhà nước…) theo quy định của Hiến pháp và pháp luật. Có thể nói, với 36 điều
trong tổng số 120 điều quy định về quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của
công dân được quy định tại Chương II, Hiến pháp năm 2013 đã không chỉ khẳng định
sự nhất quán về nội dung quyền con người, quyền công dân đã được quy định trong
các bản Hiến pháp trước đó, mà còn thể chế hóa/luật hóa quan điểm của Đảng về
quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân phù hợp với thực tiễn Việt
Nam, với chuẩn mực quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia.
Thực tế cho thấy rằng, ở bất cứ quốc gia nào, thể chế chính trị
nào mà đời sống vật chất, tinh thần người dân ngày càng được nâng cao và quyền
con người, quyền công dân ngày càng được bảo đảm thì nơi đó là hạnh phúc. Cho
nên, việc giới dân chủ hải ngoại hay nhóm những người mượn danh dân chủ, đấu
tranh cho dân chủ xuyên tạc tình hình thực thi và đảm bảo nhân quyền ở Việt
Nam; mượn các sự kiện “tù nhân lương tâm như Phạm Chí Dũng, Phạm Thị Đoan
Trang, Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Tư, Trịnh Bá Phương, Lê Dũng Vova, Bùi Tuấn Lâm…”
để làm rùm beng trên các trang Việt Tân, Quyenduocbiet.com, TiengDan.com… và mạng xã hội chắc chắn đó
không phải là “những người đang đấu tranh cho tương lai tốt đẹp của đất nước”
như các thế lực thù địch ảo tưởng tự nhận. Thủ đoạn, một mặt, tô vẽ cho các
“nhà báo tự do”, “nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền”, “tù nhân lương tâm”,
“công dân yêu nước” hay trao các loại “giải thưởng nhân quyền”…; mặt khác xuyên
tạc sự thật việc thực thi và bảo đảm nhân quyền ở Việt Nam về bản chất là cùng
chung chiêu trò thâm độc để thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình” ở Việt Nam,
chống phá Đảng và chế độ, đòi thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập và
đưa đất nước theo con đường tư bản chủ nghĩa.
Cho nên, các luận điệu xuyên tạc sự thật mà các thế lực thù địch
hay nhóm những người giả danh dân chủ, nhân quyền, đấu tranh cho dân chủ, nhân
quyền “vinh danh những cá nhân đã hoạt động tích cực đấu tranh cho nhân quyền của
người dân Việt Nam” nhằm mục đích khuyến khích, ủng hộ và đấu tranh cho dân chủ,
nhân quyền ở Việt Nam như việc trao “giải thưởng nhân quyền năm 2022” cho Nguyễn
Tường Thụy… chỉ là sự cổ xúy cho những người đã “làm, tàng trữ, phát tán hoặc
tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm” nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam theo Điều 117, Bộ Luật hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung
năm 2017). Các hoạt động đó không phải là “sự quy tụ của những người có nhiệt
huyết, trách nhiệm, hoạt động vì tình yêu đất nước và thương dân” và “bị chụp
mũ cho cái tên phản động”, mà đó đích thị là các hoạt động lấy cớ vu cáo Việt
Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền, nhằm gây sức ép và hạ uy tín của Việt Nam để
tìm cách can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam; chống phá Đảng Cộng sản
Việt Nam và chế độ xã hội chủ nghĩa mà Việt Nam đang xây dựng. Cùng với đó, những
luận điệu “buôn” dân chủ, “buôn” nhân quyền, cổ xúy cho những người đã, đang
cam tâm chống phá Đảng và chế độ; sự tuyên truyền xuyên tạc làm rối loạn tình
hình chính trị ở Việt Nam để “tụng niệm” các giá trị dân chủ tư sản phương Tây,
tuyệt đối hóa tính phổ cập của quyền con người nhằm chụp mũ “Việt Nam đã vi phạm
quyền cơ bản của con người”, vi phạm tự do, dân chủ… cũng chính là một trong những
thủ đoạn nằm trong chiến dịch phá hoại tư tưởng, hạ thấp uy tín của Việt Nam
khi Việt Nam vừa được bầu làm thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm
kỳ 2023-2025 tại phiên họp của Đại hội đồng Liên hợp quốc khóa 77, ngày
11/10/2022.
Trên thực tế Đảng, Nhà nước, cả hệ thống chính trị, các tổ chức
chính trị - xã hội, các tổ chức xã hội, truyền thông, báo chí… đều vào cuộc, đều
không ngừng nỗ lực để mỗi người dân Việt Nam được thụ hưởng đầy đủ nhất và “tôn
trọng, bảo đảm, bảo vệ quyền con người, quyền công dân”(7). Cho nên, cần phải
nhận diện đúng và tiếp tục khẳng định rằng: Ở Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng
Cộng sản nhân quyền/quyền con người, quyền công dân đã được thực thi, được bảo
đảm bằng Hiến pháp và hệ thống pháp luật. Việc cần phải bác bỏ mọi luận điệu
bôi đen, bịa đặt, xuyên tạc, thâm chí vu khống về tình hình thực thi nhân quyền
ở Việt Nam của các thế lực thù địch là quan trọng và cần thiết!./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét