Thứ Năm, 13 tháng 11, 2025

NOONG NHAI NỖI ĐAU CÒN BUỐT NHÓI...

     Ngày 13-3-1954, quân ta đánh trận mở màn vào Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. Càng về sau những cuộc giao tranh càng ác liệt, quân Pháp lần lượt buộc phải rút chạy khỏi nhiều cứ điểm quan trọng. Cho đến cuối tháng 4-1954, phạm vi trận địa mà chúng còn tạm thời kiểm soát chỉ rộng chừng vài km2.

 Trong cơn tuyệt vọng, thực dân Pháp đã phạm một tội ác ghê tởm nhất, hèn hạ nhất là sát hại dân thường - điều mà Công ước quốc tế đã nghiêm cấm - ném bom vào trại tập trung Noong Nhai!

Ông Lò Văn Inh - một nạn nhân sống sót sau vụ thảm sát 1954 - ngậm ngùi kể: Sáng hôm ấy, bà con Noong Nhai tập trung rất đông để đưa tang một người trong trại bị chết vì bệnh thương hàn. Trên trời, tiếng máy bay “bà già” ro ro trong sương mù, bọn “thám không” bay trước để xác định tọa độ oanh kích. Sau mấy vòng lượn trên bầu trời Noong Nhai, những chiếc “bà già” khuất vào trong sương. Đó là điều vẫn thường xảy ra hằng ngày, nên chẳng ai để ý lắm. Quá trưa, từng tốp những chiếc khu trục (B54) bất ngờ xuất hiện. Chiếc sau nối chiếc trước, nhằm mục tiêu trại tập trung Noong Nhai cắt bom. Từ dưới đất những cột lửa ngùn ngụt bốc lên không trung, khói đen cuồn cuộn phủ tối một vùng trời. Sau loạt bom sát thương, chúng ném tiếp 12 quả bom napalm. Những tiếng nổ chát chúa, rung chuyển cả một góc phía nam lòng chảo Mường Thanh. Dân chúng kêu khóc hoảng loạn, chạy tứ tán khắp nơi. Những người bị thương không chạy kịp, bị bom thiêu cháy. Mấy đơn vị bộ đội đóng gần đấy, một mặt bắn trả máy bay giặc, một mặt xông vào lửa đạn cứu dân. Những người bị thương được bộ đội nhanh chóng đưa ra ven suối sơ cứu tạm thời.

 Kết thúc cuộc thảm sát dã man, nhiều gia đình không còn một người nào sống sót như gia đình ông Lường Văn É (bản Huổi Cánh, xã Thanh An), chết cả năm người; gia đình ông Lò Văn Inh (bản Hồng Cúm, xã Thanh An), chết cả sáu người; gia đình ông Lường Văn Cu (bản Huổi Cánh, xã Thanh An), chết cả bảy người; gia đình ông Lường Văn Puốn (bản Huổi Cánh, xã Thanh An), có 22 người, chết 21 người; gia đình ông Lù Văn Yêu (bản Hồng Cúm, xã Thanh An), có 19 người, chết 14 người...

 Tổng cộng có 444 người dân vô tội chết, hàng trăm người bị thương, nhiều người bị tàn phế suốt đời.

Chỉ trong tích tắc, 444 đồng bào vô tội phần lớn là phụ nữ và trẻ em ngã xuống giữa biển lửa, không kịp một lời trăng trối. Hàng trăm người khác bị thương, những mái nhà tan nát, những tiếng khóc hòa vào khói bom.

Noong Nhai trở thành vết thương khắc vào lịch sử, là minh chứng đau lòng cho tội ác chiến tranh và sức chịu đựng phi thường của dân tộc Việt Nam.

Đó không chỉ là ký ức của riêng Điện Biên, mà là lời nhắc nhở cho mọi thế hệ hôm nay để hiểu giá trị của hòa bình./.




Yêu nước ST.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét