Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2019

NGHIÊM CẤM SỬ DỤNG KHÔNG GIAN MẠNG ĐỂ THỰC HIỆN HÀNH VI SAI TRÁI


Điều 8 Luật an ninh mạng đã nêu rõ “nghiêm cấm sử dụng không gian mạng để thông tin các nội dung” sau:
– Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam như xuyên tạc, phỉ báng chính quyền, xúc phạm dân tộc, quốc kỳ…; xuyên tạc lịch sử, phủ nhận thành tựu cách mạng, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xúc phạm tôn giáo, phân biệt đối xử về giới, phân biệt chủng tộc.
– Kích động gây bạo loạn, phá rối an ninh, gây rối trật tự công cộng như kêu gọi tụ tập đông người gây rối, chống người thi hành công vụ.
– Làm nhục, vu khống như xúc phạm nghiêm trọng danh dự, uy tín, nhân phẩm của người khác; thông tin sai sự thật xâm phạm danh dự, uy tín hoặc gây thiệt hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của người khác.
– Xúi giục, lôi kéo, kích động người khác phạm tội bằng không gian mạng.
– Đưa lên không gian mạng những thông tin thuộc bí mật cá nhân, bí mật gia đình, đời sống riêng tư trái quy định của pháp luật.
– Xâm phạm trật tự quản lý kinh tế như thông tin sai sự thật về sản phẩm, hàng hóa…; thông tin sai sự thật trong lĩnh vực tài chính, ngân hàng, thương mại điện tử, thanh toán điện tử…
– Thông tin sai sự thật gây hoang mang trong nhân dân, gây thiệt hại cho các hoạt động kinh tế – xã hội, gây khó khăn cho hoạt động của cơ quan nhà nước hoặc người thi hành công vụ, xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của người khác.
– Tuyên truyền, quảng cáo, mua bán hàng hóa, dịch vụ thuộc danh mục cấm theo quy định của pháp luật.
– Thông tin hoạt động mại dâm, tệ nạn xã hội, mua bán người; đăng tải thông tin dâm ô, đồi trụy, tội ác; phá hoại thuần phong, mỹ tục của dân tộc, đạo đức xã hội, sức khỏe cộng đồng.
– Cố ý xóa, làm hư hỏng, thay đổi thông tin thuộc bí mật nhà nước; bí mật kinh doanh, cá nhân, gia đình và đời sống riêng tư được truyền đưa, lưu trữ trên không gian mạng; cố ý thay đổi, hủy bỏ hoặc làm vô hiệu hóa các biện pháp kỹ thuật được xây dựng, áp dụng để bảo vệ thông tin thuộc bí mật nhà nước, kinh doanh, cá nhân và đời sống riêng tư.
– Cố ý nghe, ghi âm trái phép các cuộc đàm thoại; hành vi cố ý xâm phạm bí mật nhà nước, bí mật công tác, bí mật kinh doanh, bí mật cá nhân, bí mật gia đình và đời sống riêng tư.
Cấm lợi dụng hoạt động bảo vệ an ninh mạng để xâm phạm chủ quyền
Nghiêm cấm sử dụng không gian mạng để thực hiện các hành vi sau:
– Sản xuất, đưa vào sử dụng phương tiện, phần mềm hoặc có hành vi cản trở, gây rối loạn hoạt động của mạng máy tính, viễn thông; phát tán chương trình tin học gây hại cho hoạt động của mạng máy tính, viễn thông, phương tiện điện tử; xâm nhập trái phép vào mạng máy tính, viễn thông hoặc phương tiện điện tử của người khác.
– Chống lại hoặc cản trở hoạt động của lực lượng bảo vệ an ninh mạng; tấn công, vô hiệu hóa trái pháp luật làm mất tác dụng biện pháp bảo vệ an ninh mạng; lợi dụng hoạt động bảo vệ an ninh mạng để xâm phạm chủ quyền, lợi ích, an ninh quốc gia;..
– Thực hiện tấn công, khủng bố mạng; làm sai lệch, ngưng trệ, tê liệt hoặc phá hoại hệ thống thông tin quan trọng về an ninh quốc gia.
– Giả mạo trang thông tin điện tử của cơ quan, tổ chức, cá nhân; làm giả, lưu hành, trộm cắp, mua bán, thu thập, trao đổi trái phép thông tin thẻ tín dụng, tài khoản ngân hàng của người khác; phát hành, cung cấp, sử dụng các phương tiện thanh toán trái phép.
– Chiếm đoạt tài sản; tổ chức đánh bạc, đánh bạc qua mạng internet; trộm cắp cước viễn thông quốc tế trên nền internet; vi phạm bản quyền và sở hữu trí tuệ trên không gian mạng.


LÀM TƯỚNG PHẢI CÓ TÂM VÀ CÓ TẦM

Đại tướng Phạm Văn Trà, nguyên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng

Trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, có biết bao tấm gương về sự cống hiến, hy sinh, nhiều người được phong tặng danh hiệu anh hùng. Nhưng tôi cho rằng sự hy sinh của nhân dân mới là sự hy sinh lớn nhất và cao quý nhất. Vì vậy, không ai được phép dùng công trạng nhỏ bé của mình để tâng bốc bản thân, có những hành động và phát ngôn bừa bãi. Bài viết trên Báo QĐND về bệnh công thần đã góp phần phê phán kịp thời hiện tượng đó.

Kiên quyết ngăn ngừa, xử lý, không để bệnh công thần, kiêu ngạo cộng sản lộng hành, gây hại

Thượng tướng Võ Tiến Trung, nguyên Giám đốc Học viện Quốc phòng

Bệnh công thần rất nguy hiểm, thường đi đôi với kèn cựa địa vị và bất mãn. Kẻ địch thường xuyên lợi dụng triệt để vấn đề này để lôi kéo khiến cán bộ quay lưng, “chuyển hóa” và “trở giáo” với lý tưởng mình đã từng đi theo.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

Lấp "lỗ hổng" công tác cán bộ: Ngăn ngừa lạm dụng, thao túng quyền lực


Không ngẫu nhiên Quy định số 205-QĐ/TW được ban hành vào thời điểm chuẩn bị đại hội đảng bộ các cấp, tiến tới Đại hội toàn quốc lần thứ XIII của Đảng.
Cán bộ, đảng viên và nhân dân đánh giá việc Đảng ban hành quy định để kiểm soát quyền lực rất đúng thời điểm, cần thiết đối với công tác chuẩn bị nhân sự của nhiệm kỳ mới, bảo đảm cho việc lựa chọn được người đủ phẩm chất, năng lực và uy tín vào bộ máy lãnh đạo.
 Kiểm soát quyền lực nhằm ngăn ngừa lạm dụng, thao túng quyền lực
 Vấn đề kiểm soát quyền lực và chống chạy chức, chạy quyền trong công tác cán bộ từ lâu đã được đề cập trong nhiều văn bản của Đảng, bởi đây là nội dung rất quan trọng trong công tác xây dựng Đảng.
 Kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ nhằm ngăn ngừa lạm dụng, thao túng quyền lực, lấp "lỗ hổng" trong công tác cán bộ, đồng thời góp phần lựa chọn, bổ nhiệm, sử dụng cán bộ có đủ phẩm chất, năng lực, trách nhiệm trong thực hiện nhiệm vụ chính trị được giao.
Thực tế cho thấy đã có nhiều vụ việc lợi dụng chức vụ, quyền hạn được giao để kết bè, kết cánh, đưa người thân, "cánh hữu" vào các vị trí thuận lợi trong cơ quan công quyền, vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, quy chế làm việc và các quy định của Đảng, Nhà nước về công tác cán bộ.
Đã trở thành cán bộ cấp cao của Đảng, Nhà nước, nhưng một số trường hợp không gương mẫu, thiếu công tâm khách quan, có biểu hiện vun vén cho gia đình trong thực thi công vụ, đặc biệt là trong công tác cán bộ.
Công luận còn nhớ cách đây không lâu, ông Lê Phước Thanh đã bị Ban Bí thư cách chức Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam (nhiệm kỳ 2010-2015) vì những biểu hiện ưu ái trong việc quy hoạch, đào tạo, luân chuyển, điều động và bổ nhiệm cho con trai mình là Lê Phước Hoài Bảo, mặc dù không đủ tiêu chuẩn, điều kiện, vi phạm quy trình, thủ tục trong công tác cán bộ.
Hay trường hợp nguyên Phó Trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo Tây Nam bộ Nguyễn Phong Quang, người trực tiếp ký bổ nhiệm trên 30 trường hợp không đúng nguyên tắc, quy trình, thủ tục, điều kiện và tiêu chuẩn, đã bị Ban Bí thư cách tất cả các chức vụ trong Đảng (Phó Trưởng Ban thường trực Ban Chỉ đạo Tây Nam Bộ; Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Cơ quan Ban Chỉ đạo Tây Nam Bộ; Bí thư Đảng ủy Cơ quan Ban Chỉ đạo Tây Nam Bộ).
Đây chỉ là hai trong nhiều vụ việc có sai phạm trong công tác cán bộ, đã bị phát hiện và xử lý nghiêm khắc trong thời gian gần đây.
Tha hóa quyền lực trở thành vấn nạn khi một bộ phận cán bộ, đảng viên là "sản phẩm" của nạn chạy chức, chạy quyền.
Khi có bệ đỡ, con đường tiến thân của họ dễ dàng, rộng mở. Và từ đây tâm lý "chạy chọt" để có một ví trí, để tiến nhanh, tiến "thần tốc" đã ăn sâu, bén rễ.
Chạy chức, chạy quyền chính là căn nguyên gốc rễ dẫn đến những "lỗ hổng" nghiêm trọng trong công tác cán bộ, triệt tiêu động lực phấn đấu của những người có phẩm chất, năng lực, cũng như gây mất đoàn kết trong nội bộ.
Người có vị trí, bằng quyền hạn của mình, tìm cách cài cắm, đưa người thân, "cánh hữu" của mình vào những vị trí thuận lợi để từ đây dễ bề gây dựng bè cánh, phục vụ lợi ích cho một nhóm người.
Như căn bệnh lây lan, chạy chức, chạy quyền đang lặng lẽ hằng ngày, hằng giờ âm thầm tỏa chân rết vào tất cả các khâu của công tác cán bộ, với muôn vàn biểu hiện như chạy bằng cấp, chạy tuổi, chạy vào quy hoạch, chạy để được bổ nhiệm, chạy để được luân chuyển...
Cách thức chạy chức, chạy quyền tinh vi, lắt léo khác nhau nhưng hậu quả lại giống nhau, đó là làm cho bộ máy Nhà nước kém hiệu quả, người có năng lực phẩm chất không được trọng dụng, làm suy giảm niềm tin của nhân dân đối với Đảng.
Tại Hội nghị lần thứ 4 (Khóa XII), khi đánh giá về những bất cập, hạn chế trong việc kiểm soát quyền lực, Ban Chấp hành Trung ương đã chỉ rõ, việc “chạy chức, chạy quyền” là một bức xúc, nhức nhối trong công tác tổ chức - cán bộ hiện nay và đang diễn biến ngày càng tinh vi, phức tạp.
Tiếp đó, tại Hội nghị lần thứ 7 (khóa XII), Ban Chấp hành Trung ương nhận định: “Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy tuổi, chạy quy hoạch, chạy luân chuyển, chạy bằng cấp, chạy khen thưởng, chạy danh hiệu, chạy tội..., trong đó có cả cán bộ cao cấp, chậm được ngăn chặn, đẩy lùi…
Việc sắp xếp, bố trí, phân công, bổ nhiệm, giới thiệu cán bộ ứng cử vẫn còn tình trạng đúng quy trình nhưng chưa đúng người, đúng việc.
Tình trạng bổ nhiệm cán bộ không đủ tiêu chuẩn, điều kiện, trong đó có cả người nhà, người thân, họ hàng, “cánh hữu” xảy ra ở một số nơi, gây bức xúc trong dư luận xã hội.”
Trước vấn nạn đang đánh thẳng vào khâu trọng yếu trong công tác xây dựng Đảng, tại Hội nghị lần thứ 7 (Khóa XII), Ban Chấp hành Trung ương yêu cầu nhận thức sâu sắc về tác hại nghiêm trọng của tệ chạy chức, chạy quyền, coi đây là hành vi tham nhũng trong công tác cán bộ, cần đấu tranh quyết liệt, hiệu quả với các đối tượng có biểu hiện, hành vi chạy chức, chạy quyền.
 Chặn từ gốc tệ thao túng quyền lực
Tiếp tục xây dựng, hoàn thiện và thực hiện nghiêm cơ chế kiểm soát quyền lực, ngăn ngừa sự lạm quyền, vi phạm kỷ luật, kỷ cương theo tinh thần Nghị quyết Đại hội XII của Đảng, các cấp ủy, tổ chức Đảng đã chỉ đạo rà soát, hoàn thiện và thực hiện nghiêm cơ chế kiểm tra, giám sát, kiểm soát việc thực thi quyền lực của người có chức, có quyền, theo hướng quyền hạn đến đâu trách nhiệm đến đó; phân định rõ thẩm quyền và trách nhiệm tập thể, cá nhân trong từng công đoạn giải quyết công việc và có chế tài xử lý nghiêm những hành vi vi phạm.
Đặc biệt, tại Hội nghị Trung ương 7(Khóa XII), Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng yêu cầu “... hoàn thiện thể chế kiểm soát quyền lực và chống tệ chạy chức, chạy quyền, thân quen, cánh hữu, lợi ích nhóm trong công tác cán bộ theo nguyên tắc mọi quyền lực đều phải được kiểm soát chặt chẽ bằng cơ chế và quyền hạn phải được ràng buộc với trách nhiệm."
Điều này cho thấy vấn đề chống chạy chức, chạy quyền đã được chú trọng thực hiện đồng bộ, mạnh mẽ.
Cán bộ là nhân tố quyết định sự thành bại của cách mạng. Công tác cán bộ là khâu "then chốt" của công tác xây dựng Đảng và hệ thống chính trị.
Để lấp "lỗ hổng" trong công tác cán bộ, ngăn chặn từ gốc những mầm mống thao túng quyền lực, mới đây Bộ Chính trị đã ban hành Quy định số 205-QĐ/TW về việc kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy quyền.
Đây là lần đầu tiên, Bộ Chính trị ban hành quy định cụ thể về vấn đề kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ, trong đó nhận diện rõ ràng, cụ thể đối với hành vi chạy chức, chạy quyền, khẳng định quyết tâm của Đảng kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ.
Chỉ mặt, điểm tên - Quyết liệt xử lý
Quy định 205-QĐ/TW được ban hành đã nhận được sự đồng tình, đánh giá cao của đông đảo cán bộ, đảng viên, nhân dân.
Lần đầu tiên, một văn bản của Đảng đã quy định, chỉ rõ thế nào là chạy chức, chạy quyền; thế nào là bao che, tiếp tay cho các hành vi này.
Đó là việc tiếp cận, thiết lập quan hệ, hối lộ, mua chuộc người có trách nhiệm, chức vụ, quyền hạn hoặc người liên quan nhằm mục đích có được vị trí, chức vụ, quyền lợi; tranh thủ mọi lúc, mọi nơi, nhất là các dịp lễ tết, sinh nhật và các cơ hội khác, sử dụng danh nghĩa tình cảm cá nhân hoặc danh nghĩa tổ chức, cơ quan, đơn vị, cá nhân khác để tặng quà, tiền, bất động sản, sắp xếp các hoạt động vui chơi, giải trí cho cán bộ lãnh đạo, người có thẩm quyền hoặc người có liên quan nhằm mục đích được sự ủng hộ, tín nhiệm, được vị trí, chức vụ, quyền lợi.
Chạy chức, chạy quyền còn biểu hiện ở việc lợi dụng các mối quan hệ thân quen hoặc sử dụng lợi thế, vị trí công tác, uy tín của người khác để tác động, tranh thủ, gây sức ép với người có thẩm quyền, trách nhiệm trong việc giới thiệu, bổ nhiệm mình hoặc người khác - "cánh hữu" vào vị trí, chức vụ theo ý đồ cá nhân hoặc một nhóm người...; lợi dụng chức vụ, quyền hạn hoặc dùng uy tín, ảnh hưởng của bản thân và gia đình gợi ý, tác động, gây áp lực để người khác quyết định hoặc tham mưu, đề xuất, nhận xét, đánh giá, biểu quyết, bỏ phiếu giới thiệu nhân sự theo ý mình.
Quy định 205-QĐ/TW cũng chỉ rõ việc bao che, tiếp tay cho chạy chức, chạy quyền như biết nhân sự có hành vi chạy chức, chạy quyền nhưng che giấu, thỏa hiệp, không xử lý theo thẩm quyền hoặc không báo cáo cấp có thẩm quyền xử lý; không xử lý theo thẩm quyền quy định hoặc không báo cáo cấp có thẩm quyền xử lý khi nhận được đơn, thư phản ánh, tố cáo nhân sự có hành vi chạy chức, chạy quyền. Một số văn bản của Đảng đã nêu vấn đề này nhưng chưa quy định cụ thể và chưa nhận diện rõ hành vi chạy chức, chạy quyền hay bao che, tiếp tay cho chạy chức, chạy quyền.
Việc chỉ rõ những biểu hiện chạy chức, chạy quyền như trong Quy định 205-QĐ/TW làm cơ sở cho cơ quan chức năng xử lý, giúp cán bộ, đảng viên, nhân dân, Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức đoàn thể căn cứ vào đó để phát hiện, tố giác, phản ánh.
Cùng với đó, Quy định đã bổ sung chế tài, hình thức xử lý đối với người vi phạm. Ngoài hình thức xử lý theo Quy định 102-QĐ/TW của Bộ Chính trị về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm, người nào chạy chức, chạy quyền hoặc bao che, tiếp tay cho chạy chức, chạy quyền mà bị khiển trách, cảnh cáo, cách chức thì còn nhận thêm chế tài bổ sung là đưa ra khỏi quy hoạch cán bộ với thời hạn tương ứng là 18 tháng, 30 tháng và 60 tháng; không bố trí làm công tác tham mưu, nghiệp vụ về tổ chức, cán bộ, kiểm tra, thanh tra.
Trường hợp bị khai trừ ra khỏi Đảng sẽ bị xem xét buộc thôi việc hoặc chấm dứt hợp đồng lao động; đưa, nhận hối lộ hoặc vi phạm đến mức phải truy cứu trách nhiệm hình sự sẽ chuyển cơ quan chức năng để xem xét, xử lý theo quy định pháp luật.
Việc chỉ mặt, điểm tên hành vi chạy chức, chạy quyền và hành vi bao che, tiếp tay cho chạy chức, chạy quyền cho thấy sự quyết liệt của Đảng nhằm loại bỏ những "ung nhọt" đang tồn tại lâu năm trong công tác cán bộ.
Cùng với các quy định khác, Quy định 205-QĐ/TW sẽ là công cụ để kiểm soát chặt chẽ quyền lực trong công tác cán bộ, chống chạy chức, chạy quyền.
 DANTRI11102019


Chống “chạy chức, chạy quyền” - một giải pháp chống tham nhũng trong công tác cán bộ


I. Chống “chạy chức, chạy quyền” - một giải pháp chống tham nhũng trong công tác cán bộ
1. “Chạy chức, chạy quyền” là hình thức biểu hiện cụ thể của tham nhũng trong công tác cán bộ, phản ánh một phương diện của suy thoái về đạo đức, lối sống trong cán bộ, đảng viên. Vì vậy, chống “chạy chức, chạy quyền” là một hoạt động cơ bản của cuộc đấu tranh chống tham nhũng trong công tác cán bộ.
“Chạy” vốn hàm nghĩa chỉ một trạng thái vận động cơ học của động vật và con người, nhưng khi được gắn với “chức”, “quyền” thì “chạy chức, chạy quyền” lại mang tính chính trị - xã hội với ý nghĩa tiêu cực của xã hội loài người. Bản chất của “chạy chức, chạy quyền” là dùng các thủ đoạn, mánh lới, quan hệ, tiền bạc, vật chất... để đạt được mục đích mang tính vụ lợi.
“Chạy chức, chạy quyền” tạo ra một tiền lệ xấu trong công tác cán bộ, làm mất uy tín của Đảng, suy giảm lòng tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng. Chính vì vậy, trong nhiệm kỳ Đại hội XI và Đại hội XII, Đảng ta rất chú trọng đến các biểu hiện tiêu cực trong công tác cán bộ, đặc biệt là “Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy tuổi, chạy bằng cấp... chưa được ngăn chặn, đẩy lùi”(1). Hội nghị Trung ương 4 khóa XII của Đảng đã xem tình trạng “Thao túng trong công tác cán bộ; chạy chức, chạy quyền, chạy chỗ, chạy luân chuyển, chạy bằng cấp, chạy tội”, “sử dụng quyền lực được giao để phục vụ lợi ích cá nhân hoặc để người thân, người quen lợi dụng chức vụ, quyền hạn của mình để trục lợi”(2) là những biểu hiện cụ thể phản ánh suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Nghị quyết Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã đề ra nhiệm vụ: “hoàn thiện các quy định, quy chế; đồng thời, cương quyết đấu tranh, xử lý kịp thời, nghiêm minh những sai phạm, không có “vùng cấm””(3). Đặc biệt, tại Nghị quyết số 26-NQ/TW, ngày 19-5-2018, về Xây dựng đội ngũ cán bộ, nhất là cán bộ cấp chiến lược có phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ, Đảng đã khẳng định quyết tâm: “Nhận diện rõ, đấu tranh quyết liệt, hiệu quả với các đối tượng có biểu hiện, hành vi chạy chức, chạy quyền”; “Kiểm soát chặt chẽ quyền lực trong công tác cán bộ; chống chạy chức, chạy quyền”.
2. “Chạy chức, chạy quyền” - tệ nạn gây nhiều bức xúc trong nhân dân, nhức nhối trong xã hội
Trong suốt quá trình lãnh đạo cách mạng, Đảng ta luôn xem việc xây dựng đội ngũ cán bộ là vấn đề hệ trọng, là khâu “then chốt” trong công tác xây dựng Đảng và hệ thống chính trị. Tuy vậy, trong những năm gần đây, các biểu hiện “chạy chức, chạy quyền” đã trở thành tệ nạn gây nhiều bức xúc trong nhân dân, nhức nhối trong xã hội. Tình trạng này ngày càng trầm trọng hơn khi các đối tượng không chỉ “chạy” cho mình mà khi đã tìm được “chỗ đứng” còn “chạy” cho cả những người thân quen... “Chạy chức, chạy quyền” nhiều lúc, nhiều nơi diễn ra có hệ thống, có tổ chức, có đường dây, bằng cả trao đổi các yếu tố vật chất và phi vật chất... Hệ quả là các đối tượng tham gia “chạy chức, chạy quyền” liên kết thành bè cánh, phe nhóm, đường dây, “nhóm lợi ích”, “cánh hữu”. Đó chính là các nhóm lợi ích kinh tế có quan hệ chặt chẽ với nhóm lợi ích chính trị kiểu “chủ nghĩa gia tộc” hay “chủ nghĩa thân hữu”. Tình trạng “chạy chức, chạy quyền” diễn ra ở nhiều nơi với nhiều hình thức, mức độ, phạm vi, tính chất khác nhau:
“Chạy chức, chạy quyền” diễn ra ở phạm vi rộng: Nó không chỉ xuất hiện trong lĩnh vực kinh tế mà còn hiện hữu ở các lĩnh vực khác, như chính trị, tư pháp, giáo dục... Mục tiêu của “chạy chức, chạy quyền” là hướng tới chức vụ, quyền hạn có khả năng mang lại lợi ích cá nhân, cục bộ. Nhưng khi không đủ các tiêu chuẩn, điều kiện thì trước đó người ta phải “chạy bằng cấp”, “chạy thành tích”, thậm chí cả “chạy tuổi”... để có một hồ sơ nhân sự “đẹp”.
“Chạy chức, chạy quyền” ở mọi cấp độ: Chúng ta đã chứng kiến những trường hợp “chạy” điểm từ khi đi học, “chạy” việc, “chạy” hợp đồng, “chạy” biên chế, “chạy” chỗ trước khi quy hoạch, “chạy” chức trước khi bổ nhiệm, “chạy” để lên vị trí cao hơn, “chạy” luân chuyển sang chỗ nhiều “lộc” hơn, nhiều quyền hơn, “chạy” tuổi để kéo dài thời gian công tác, “chạy” tội khi bị điều tra, xét xử... Vụ việc sửa điểm thi ở một số địa phương trong kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông năm 2018 vừa qua là một minh chứng cho thấy tệ “chạy” đã trở nên hết sức nghiêm trọng. Đây không chỉ đơn thuần là “chạy” điểm thi để tốt nghiệp phổ thông trung học, mà bản chất sâu xa là “chạy” điểm cao để được vào học các trường đại học danh tiếng, làm “bệ đỡ” cho cả một quá trình công tác lâu dài sau này, thậm chí có tính quyết định đến sự nghiệp của cả đời người. Hay việc một số cán bộ được bổ nhiệm “thần tốc” thời gian qua đã tạo ra tâm lý bước vào quan lộ càng sớm càng có cơ hội lên cao, cơ hội làm giàu sớm. Từ cấp cơ sở ở địa phương đến Trung ương đã có không ít những trường hợp như vậy.
“Chạy chức, chạy quyền” diễn ra ở nhiều khâu trong công tác cán bộ: Nghị quyết Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã chỉ ra hiện tượng: “Việc sắp xếp, bố trí, phân công, bổ nhiệm, giới thiệu cán bộ ứng cử vẫn còn tình trạng đúng quy trình nhưng chưa đúng người, đúng việc”(4). Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã từng nêu thẳng vấn đề: “Tại sao có hiện tượng đề bạt, cất nhắc nhiều người nhà, người thân quen mặc dù không đủ tiêu chuẩn? Vì sao cứ nói bổ nhiệm đúng quy trình nhưng kết quả thực tế bố trí cán bộ lại là sai?...”(5). Rõ ràng, việc “chạy chức, chạy quyền”, tệ tham nhũng đã chi phối tới nhiều khâu trong công tác cán bộ, từ lựa chọn đối tượng đưa đi đào tạo, bồi dưỡng, đến quy hoạch, luân chuyển, đánh giá, bổ nhiệm. Trịnh Xuân Thanh là một ví dụ điển hình của tệ nạn “chạy chức, chạy quyền”. Vốn chưa phải là một cán bộ có năng lực nhưng nhờ “chạy thành tích” mà được công nhận các danh hiệu thi đua, rồi từ các thành tích, danh hiệu này lại tiếp tục “chạy chức, chạy quyền”. Rõ ràng, việc đánh giá cán bộ ở đây là không thực chất, việc quy hoạch cán bộ, đưa đi luân chuyển cũng chưa đúng quy trình...
3. Những hệ lụy của tệ nạn “chạy chức, chạy quyền”
Hiện tượng “chạy chức, chạy quyền” phản ánh những lỗ hổng, khiếm khuyết trong công tác cán bộ đã phát sinh tiêu cực. “Chạy chức, chạy quyền” khi chúng trở nên phổ biến, vi phạm các chuẩn mực đạo đức xã hội, tập quán tốt đẹp, thì biến thành tệ nạn xã hội và khi gây tác hại nghiêm trọng, đe dọa đến các nguyên tắc luật lệ, trật tự kỷ cương, luật pháp, ổn định chính trị - xã hội, thì chuyển hóa thành tội phạm xã hội. Tệ nạn này diễn ra trong một thời gian dài không được chấn chỉnh kịp thời đã dẫn đến tình trạng một số cán bộ vốn là sản phẩm của “chạy chức, chạy quyền” và khi có quyền cao, chức trọng họ lại tiếp tục “bảo kê”, dung dưỡng tệ “chạy chức, chạy quyền”. Con đường “chạy chức, chạy quyền” mà họ đã từng trải qua trở thành “quan lộ” tất yếu mà họ mặc nhiên ấn định cho cấp dưới, nếu ai không theo thì bị loại khỏi “cuộc chơi”. Tình trạng mất sức chiến đấu của cấp ủy đảng nhiều nơi làm cho thói độc đoán, chuyên quyền không bị ngăn chặn, kiểm soát; những người có trách nhiệm trong cơ quan, đơn vị bị vô hiệu hóa; những người làm công tác tổ chức cán bộ trở nên bị động, mất đi tính sáng tạo và tinh thần trách nhiệm được giao. Hệ quả của nó là người có đức, có tài, có kỹ năng quản lý bị chối bỏ và tệ “chạy chức, chạy quyền” có điều kiện bùng phát ngày càng nghiêm trọng trong xã hội...
1- Làm suy giảm năng lực lãnh đạo của Đảng và đánh mất niềm tin của nhân dân đối với đội ngũ cán bộ.
Công tác cán bộ là nhằm chọn ra những người ưu tú, vượt trội, vừa có năng lực chuyên môn, vừa có bản lĩnh chính trị và phẩm chất đạo đức. Đây là một công việc đòi hỏi danh dự, nhân phẩm, lương tri của những người có thẩm quyền trước Đảng, trước Tổ quốc, trước nhân dân... nhưng khi vướng vào tình trạng “chạy chức, chạy quyền” lại trở thành “bạn đồng minh” của tệ nạn xã hội. Tham nhũng trong công tác cán bộ đã làm xói mòn bản chất tốt đẹp của người cán bộ cách mạng. Theo lô-gíc thông thường, cán bộ là đội ngũ tinh hoa của xã hội, trở thành người lãnh đạo và dẫn đạo quần chúng, nhưng khi được hình thành thông qua quan lộ “chạy chức, chạy quyền” thì họ không xứng đáng với danh hiệu tinh hoa, bị xã hội lên án, không đủ uy tín trước nhân dân. Vì vậy, suốt một thời gian dài, nhiều cán bộ chưa đủ năng lực, thiếu phẩm chất đạo đức lại được đề bạt, bổ nhiệm “thần tốc”. Do đó, dẫn đến hàng loạt hệ lụy: (1) Đối với công việc, cán bộ lên chức nhờ chạy chọt vốn không đủ năng lực, trình độ đảm đương công việc nên hiệu quả công tác thấp, thậm chí mắc sai lầm. Do lên chức quá dễ dàng, không phải bằng năng lực của chính mình, nên họ dễ sa vào lộng quyền, lạm quyền, rồi nhũng nhiễu, vòi vĩnh trong thực thi công vụ, tạo bức xúc trong xã hội, làm mất lòng tin trong quần chúng nhân dân vào đội ngũ cán bộ và công tác cán bộ; (2) Đối với đồng nghiệp, họ làm mất động lực phấn đấu của những cán bộ nghiêm túc làm việc, khiến không ít cán bộ chán nản, không tập trung bồi dưỡng, nâng cao trình độ chuyên môn, mà tìm cách “chạy” để được lên chức. Ngay kể cả cán bộ có khả năng cũng mai một trình độ chuyên môn, không tự tin vào năng lực của bản thân mình, rồi nảy sinh tính cơ hội... (3) Đối với các tổ chức, họ coi thường và công khai vi phạm các nguyên tắc tổ chức, làm suy yếu tổ chức đảng, mất uy tín của tập thể; (4) Đối với bản thân, họ không phải trải qua quá trình rèn luyện nên tính tự cao, tự đại, tự mãn nảy nở, dễ sa vào “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Bài học từ sự sụp đổ của Liên Xô cho thấy, chính những sai lầm về công tác cán bộ đã tác động đến ý thức hệ tư tưởng, tạo cơ sở cho “diễn biến hòa bình” diễn ra nhanh chóng ngay trong đội ngũ cán bộ cấp cao.
Khi số lượng người “chạy chức, chạy quyền” ngày càng đông thì đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến chất lượng hoạt động lãnh đạo, quản lý. Đặc biệt đối với tầm vĩ mô, khi cán bộ cấp chiến lược không phải là những người tinh hoa sẽ kéo tụt sự phát triển của xã hội, thậm chí trở thành nguồn cội của những sai lầm trong các chủ trương, chính sách lớn của Đảng, Nhà nước.
2- Làm mất sức chiến đấu của đảng viên và suy yếu tổ chức đảng
Trước hết, đối với các tổ chức đảng: Năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu yếu kém của các tổ chức đảng vừa là nguyên nhân, vừa là hệ quả, góp phần không nhỏ khiến tệ “chạy chức, chạy quyền” ngày càng trầm trọng. Không ít trường hợp, các tổ chức đảng chỉ còn là nơi để cá nhân người đứng đầu cấp ủy, đứng đầu cơ quan, đơn vị, hợp thức hóa các quyết định vụ lợi của cá nhân.
Thứ hai, đối với đảng viên: Sức chiến đấu của chi bộ yếu kém cũng đồng nghĩa với sự giảm sút sức chiến đấu của từng cá nhân đảng viên. Một khi đảng viên có tâm lý “dĩ hòa vi quý”, “ngại va chạm”, nể nang, né tránh thì tự phê bình và phê bình trong sinh hoạt chi bộ chỉ còn mang tính hình thức. Tình trạng phổ biến ở không ít nơi là thấy người đứng đầu nói gì cấp dưới cũng nhất trí, cá nhân thủ trưởng quyết gì tập thể đều “đồng thuận”, kể cả biết đó là quyết định sai trái, nên vai trò tập thể bị vô hiệu hóa, vô hình chung tiếp tay, “đồng lõa” với những quyết định sai lầm.
4. Giải pháp chống “chạy chức, chạy quyền” trong thời gian tới
Một là, tăng cường giáo dục, nâng cao nhận thức và bảo vệ chính trị nội bộ
Coi trọng giáo dục chính trị, tư tưởng, nâng cao ý thức trách nhiệm, đề cao lòng tự trọng và danh dự của cán bộ để hình thành văn hóa không “chạy chức, chạy quyền”. Nhận thức sâu sắc về tác hại nghiêm trọng của tham nhũng trong công tác cán bộ làm băng hoại đạo đức xã hội, kỷ luật, kỷ cương và luật pháp, nhất là đối với tính chính đáng cầm quyền của Đảng... để đấu tranh quyết liệt, hiệu quả với các đối tượng có biểu hiện, hành vi “chạy chức, chạy quyền”.
Hoàn thiện quy chế bảo vệ chính trị nội bộ trong từng cơ quan, phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ nhằm bảo vệ chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, bảo vệ cương lĩnh và đường lối của Đảng, giữ vững nền tảng tư tưởng, chính trị cho cán bộ, đảng viên. Khi có dư luận không tốt về cán bộ, đảng viên, nhất là đối với cán bộ cấp chiến lược, cần nhanh chóng thẩm tra, kết luận nhằm bảo vệ sự trong sạch cho cán bộ, đồng thời phát hiện và ngăn chặn kịp thời các đối tượng cơ hội chính trị.
Hai là, đổi mới các chính sách đãi ngộ đối với cán bộ để tiền lương thực sự trở thành thu nhập chính gắn với ngăn chặn, kiểm soát chặt chẽ các lợi ích phi chính thức, bất hợp pháp có được nhờ chức vụ, quyền hạn, chống đặc quyền, đặc lợi.
Các đối tượng “chạy chức, chạy quyền” được ví như các “nhà đầu tư” vận hành theo các nguyên lý của “kinh tế ngầm”. Theo kinh tế học, khi ai đã bỏ ra chi phí nào đó cho mục đích “đầu tư” thì đều phải giải quyết bài toán lợi ích. Nói giản đơn, chỉ khi có lợi nhuận thì mới quyết định đầu tư. Những người muốn được lên chức nhanh cũng bởi họ thấy hấp dẫn trước những lợi ích giành được khi “chạy chức, chạy quyền” thành công. Do cơ chế vận hành của hệ thống chính trị chưa hoàn thiện và chính sách đối với cán bộ (tiền lương, tiền thưởng, dưỡng liêm, nhà ở...) chưa dung nạp được mục tiêu phòng, chống tham nhũng, thậm chí còn tạo lỗ hổng khuyến khích cán bộ “chạy chức, chạy quyền”, vì kết quả mang lại là những lợi ích to lớn và được “hợp pháp hóa”. Vì vậy, để chống “chạy chức, chạy quyền” trước hết phải đổi mới căn bản chính sách tiền lương theo nguyên tắc tiền lương phải trở thành thu nhập chính, bảo đảm cán bộ nuôi chính bản thân mình và gia đình; chính sách khen thưởng phải đúng người, đúng việc gắn với mức thưởng xứng đáng, khắc phục chủ nghĩa bình quân, hình thức. Ban hành chính sách nhà ở thống nhất trên toàn quốc đối với cán bộ, công chức, khắc phục tình trạng “mạnh ai nấy chạy” và gây bất bình đẳng giữa đội ngũ cán bộ, công chức tồn tại bấy lâu. Nghiên cứu chế độ dưỡng liêm, dưỡng đức đối với cán bộ, công chức như trong quan chế nhà nước quân chủ hay kinh nghiệm nhiều nước đã áp dụng thành công. Đồng thời, kiểm soát chặt chẽ thu nhập, tài sản thông qua một cơ chế minh bạch, bảo đảm mọi tài sản của cán bộ, công chức đều phải bị giám sát, xử lý theo quy định pháp luật nếu không có khả năng giải trình. Đó là cơ sở cho kiểm soát các hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn để kiếm chác các lợi ích phi chính thức, bất hợp pháp của cán bộ, công chức. Sửa đổi cơ chế, chính sách, chấm dứt các đặc quyền, đặc lợi - môi trường dung dưỡng cho chạy chức, chạy quyền - thông qua tiền lương hóa mọi chế độ, chính sách đãi ngộ. Chỉ khi chức vụ, quyền hạn không mang lại lợi ích “kinh tế ngầm”, phi pháp dưới dạng vật chất hay phi vật chất, thì mới ngăn chặn được từ gốc các tệ nạn, trong đó có tệ nạn “chạy chức, chạy quyền”.
Ba là, kiểm soát chặt chẽ quyền lực trong công tác cán bộ bằng thể chế, cơ chế
Đó là xây dựng một hệ thống thể chế, cơ chế không chỉ tạo điều kiện, môi trường cho cá nhân tự giác tuân thủ pháp luật, nguyên tắc tổ chức, mà còn dựng lên một hành lang pháp lý để không ai có thể vượt qua. Đó cũng là những thể chế, cơ chế đủ sức trừng trị, răn đe, nếu ai vi phạm sẽ bị xử lý nghiêm minh. Thể chế, cơ chế càng cụ thể càng giúp mọi thành viên tổ chức và xã hội dễ kiểm soát hành vi bản thân, đồng thời thuận lợi cho xử lý các vi phạm.
Hệ thống thể chế, cơ chế đó phải đột phá vào những khâu còn tạo lỗ hổng cho “chạy chức, chạy quyền”. Công khai, minh bạch các khâu, các hoạt động của công tác tổ chức và cán bộ, xóa bỏ quan niệm xem công tác cán bộ là bí mật, nhạy cảm - điều kiện cho giám sát công tác cán bộ. Xác định rõ trách nhiệm của thủ trưởng đơn vị, của tập thể cấp ủy, của người giới thiệu, của cán bộ làm công tác tham mưu về tổ chức - cán bộ, đối với các trường hợp được bổ nhiệm, luân chuyển, điều động. Đẩy nhanh việc bố trí bí thư cấp ủy tỉnh, huyện không phải là người địa phương để hạn chế, khắc phục tình trạng bổ nhiệm người nhà, dòng họ, cục bộ địa phương. Trên cơ sở thí điểm, cần sớm đẩy mạnh và mở rộng áp dụng hình thức thi tuyển cán bộ lãnh đạo, quản lý từ thứ trưởng trở xuống.
Bốn là, tăng cường trách nhiệm người đứng đầu và phát huy dân chủ rộng rãi
Một trong những quan điểm cơ bản được nhấn mạnh gần đây là Đảng thống nhất lãnh đạo công tác cán bộ và quản lý đội ngũ cán bộ theo nguyên tắc tập trung dân chủ đi đôi với phát huy trách nhiệm của các tổ chức và người đứng đầu các tổ chức trong hệ thống chính trị. Do vậy, từng khâu trong công tác cán bộ phải gắn với trách nhiệm từng tập thể cấp ủy, từng cá nhân người đứng đầu cấp ủy, cơ quan, đơn vị:
Người tiến cử, giới thiệu: Vấn đề này cần được công khai hóa, minh bạch hóa và thể chế hóa. Ban hành một quy chế, quy định riêng về tiến cử, bảo cử, giới thiệu với đầy đủ các quy định chặt chẽ về tư cách, hiệu quả làm việc, uy tín của người giới thiệu, tiến cử; các điều kiện, tiêu chuẩn, tư cách, phẩm chất, hiệu quả công việc trước đây được lượng hóa của người được giới thiệu, tiến cử; các quy định cụ thể người tiến cử, bảo cử không được có quan hệ thân tộc, thân hữu..., đồng thời có cơ chế xử lý người giới thiệu nếu cán bộ do mình giới thiệu không hoàn thành nhiệm vụ, gây hậu quả nghiêm trọng,... Tức là, buộc người tiến cử, bảo cử phải lấy danh dự, nhân phẩm và chức vụ của chính mình ra để bảo đảm.
Xây dựng cơ chế để nhân dân phát hiện, tiến cử những người có đức, có tài, có nguyện vọng cống hiến làm việc cho các cơ quan đảng, nhà nước và đoàn thể.
Người đánh giá cán bộ: Cần có quy định cụ thể trách nhiệm từng cá nhân và tập thể trong đánh giá cán bộ (gồm cả đánh giá cán bộ cấp trên và cấp dưới). Người đứng đầu phải chịu trách nhiệm cả cá nhân và trách nhiệm đứng đầu tập thể. Nếu có dấu hiệu thiên lệch, trù úm, đánh giá thiếu chính xác vì mục đích cá nhân thì phải có biện pháp xử lý, đồng thời có đánh giá lại để bảo đảm tính công bằng, minh bạch đối với cán bộ, bảo đảm cơ sở về lâu dài cho công tác cán bộ. Có quy định cụ thể thì cán bộ mới phát huy được vai trò cá nhân, tránh được tình trạng độc đoán, chuyên quyền của người đứng đầu.
Người ký quyết định luân chuyển, đề bạt, bổ nhiệm cán bộ: Quy định trách nhiệm cụ thể để người ký quyết định có trách nhiệm với công tác cán bộ như đối với chính bản thân mình. Bộ phận tham mưu giúp việc cũng phải phát huy hết trách nhiệm tìm hiểu rõ về cán bộ trước khi đưa vào danh sách luân chuyển, đề bạt, bổ nhiệm. Bên cạnh đó, cần cụ thể hóa các quy định, như quy định về cấm các hành vi đưa và nhận hối lộ trong mọi khâu của công tác cán bộ; quy định chế độ hủy bỏ, thu hồi các quyết định không đúng về công tác cán bộ; quy định về xử lý những tổ chức, cá nhân sai phạm hoặc tiếp tay cho sai phạm, đặc biệt là cán bộ cấp cao theo tinh thần không có “vùng cấm”. Nhìn chung, việc luân chuyển, bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ phải được bảo đảm các yếu tố cần thiết để thực hiện đúng pháp luật của Nhà nước và Điều lệ của Đảng, các tổ chức đoàn thể.
Năm là, quản lý chặt chẽ cán bộ gắn với tăng cường trách nhiệm các cấp theo thẩm quyền phân công, phân cấp
Xác định rõ từng cấp quản lý cán bộ, trong đó nhấn mạnh quyền hạn phải đi liền với trách nhiệm. Bộ Chính trị đã ban hành quy chế quản lý cán bộ, quy định về phân cấp quản lý cán bộ, đào tạo, bồi dưỡng cán bộ đối với các cấp ủy, các tổ chức đảng(6). Theo đó, cấp ủy, cấp ủy viên và thủ trưởng quản lý cán bộ phải chịu trách nhiệm trước cấp ủy và thủ trưởng cấp trên về việc đào tạo, bồi dưỡng, bổ nhiệm cán bộ thuộc quyền quản lý của mình. Chi bộ, đảng bộ có trách nhiệm quản lý cán bộ là đảng viên thuộc chi bộ, đảng bộ mình (kể cả đảng viên là cán bộ cấp cao), đây là các cấp có nhiệm vụ giám sát, kiểm tra, phát hiện hành vi “chạy chức, chạy quyền”, tham nhũng trong công tác cán bộ.
Trách nhiệm đối với công tác cán bộ theo phân cấp, bao gồm cả trách nhiệm xử lý các sai phạm. Nếu ở các khâu trên đây thể hiện tính phòng ngừa, ngăn chặn thì xử lý ở hành vi sai phạm khi đã bị phát hiện chính là thể hiện thái độ kiên quyết, đấu tranh trực diện để tạo nên tính răn đe đối với tệ nạn “chạy chức, chạy quyền”. Khi phát hiện sai phạm, bất luận ở cấp nào, đều không được bưng bít thông tin, mà phải công khai cho báo chí tiếp cận và xử lý kỷ luật Đảng không được thay thế cho xử lý của Nhà nước theo pháp luật. Chức vụ càng cao càng phải xử lý nghiêm minh theo nguyên tắc “không có vùng cấm”.
Sáu là, thường xuyên thực hiện kiểm tra, thanh tra, giám sát của các cơ quan dân cử, của xã hội, của báo chí đối với công tác cán bộ, đấu tranh chống “chạy chức, chạy quyền”.
Đây phải được xem là công tác đặc biệt quan trọng, phải tiến hành hai chiều: cấp trên kiểm tra đối với cấp dưới và cấp dưới giám sát đối với cấp trên. Hoạt động kiểm tra, thanh tra phải vừa thường xuyên, liên tục, vừa định kỳ, đột xuất theo chuyên đề..., đặc biệt, phải song hành với từng bước, từng khâu của toàn bộ quy trình công tác cán bộ. Trong bối cảnh hiện nay, phải đặc biệt phát huy vai trò giám sát của Quốc hội, hội đồng nhân dân; vai trò giám sát, phản biện xã hội của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các tổ chức chính trị - xã hội. Đặc biệt coi trọng các phản ứng xã hội từ phía quần chúng đối với các biểu hiện “cả họ làm quan” hay tình trạng “chạy chức, chạy quyền” theo “dây” trong công tác cán bộ. Giám sát của xã hội bao gồm từ hành vi của người có thẩm quyền trong luân chuyển, đề bạt, bổ nhiệm đến những người tham mưu công tác cán bộ, các đối tượng “chạy chức, chạy quyền”, những đối tượng “đứng sau hậu trường” giật dây kiểu “lợi ích nhóm”. Đồng thời, phải đề cao vai trò của báo chí trong giám sát, đấu tranh với tệ “chạy chức, chạy quyền”, tạo ra áp lực dư luận đối với các hành vi sai trái cả về mặt pháp lý và đạo lý, cổ vũ, tuyên dương những mô hình, cách làm mới phản ánh dân chủ trong công tác cán bộ, trọng dụng nhân tài./.
NTK.11.10.09

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

MÙA THU HÀ NỘI



Nói về mùa Thu Hà Nội, ai ai cũng thấy sao xuyến, bồi hồi nhớ sóng Hồ Tây, rặng Liễu, hoa sữa, phố cổ… Nói về Hà Nội, mỗi người đều có những kỷ niệm, ấn tượng riêng, nét đẹp riêng của Hà Nội đã có ngàn năm. Hà Nội có nhiều dấu ấn lịch sử rất đáng nhớ từ Đông Đô, Thăng Long. Nhớ về ngày giải phóng Thủ Đô, chúng ta thấy niềm vui của cả dân tộc, niềm vui chiến thắng, niềm tự hào dành được độc lập dân tộc, không vui sao được khi đoàn quân chiến thắng trở về. 65 năm qua, Hà Nội chiến đấu, Hà Nội xây dựng và phát triển; tự hào lắm khi Hà Nội là thành phố vì hòa bình, là đại diện cho dân tộc đã thay da, đổi thịt ngày càng hiện đại và văn minh từng bước sánh vai với các đô thị lớn hiện đại trên thế giới. Mong sao mỗi người giảm bớt cái tôi, chung tay xây dựng Thủ đô ngày càng giầu, đẹp.

BIỂN ĐÔNG



Biển Đông là biển tiếp giáp giữa Việt Nam và nhiều nước; mặc dù có Công ước về biển của Liên hợp quốc, nhưng tình hình hiện nay trên Biển Đông rất phức tạp, chủ yếu là do yêu sách quá đáng của Trung Quốc với các nước; không phù hợp với luật pháp quốc tế, chỉ biết lợi ích quốc gia dân tộc mình, chưa quan tâm đến lới ích chính đáng của quốc gia dân tộc khác, nhất là chưa tuân thủ luật chơi chung. Do tình hình, diễn biến có biểu hiện phức tạp trên Biển Đông,… nên Tổng Bí thư đã đề nghị Ban Chấp hành Trung ương phân tích và dự báo tình hình Biển Đông để thống nhất về nhận thức trong toàn Đảng và Nhân dân… Giải quyết với nước lớn là việc làm rất khó, nên chúng ta cần tin tưởng Đảng, Nhà nước sẽ có những quyết sách sáng suốt, phù hợp, bảo đảm lợi ích quốc gia dân tộc mình./.

ĐẤU TRANH VỚI CHỦ NGHĨA DÂN TÚY



Để phòng ngừa, ngăn chặn và đẩy lùi những biểu hiện của chủ nghĩa dân túy ở Việt Nam cần làm tốt những việc cơ bản sau: Làm cho mọi người nhận biết, cảnh giác đấu tranh kịp thời chống các quan điểm sai trái, lệch lạc và những biểu hiện của chủ nghĩa dân túy. Đẩy mạnh phát triển đất nước; đồng thời phòng, chống có hiệu quả tình trạng tham nhũng, tiêu cực; như Bác Hồ đã nói: “Việc gì có lợi cho dân, ta phải hết sức làm”, “việc gì có hại cho dân, ta phải hết sức tránh”. Giữ vững độc lập, chủ quyền trong quá trình hội nhập quốc tế, nâng cao khả năng định hướng dư luận xã hội. Chủ động nắm, phát hiện, xử lý và khắc phục kịp thời những biểu hiện, hậu quả của chủ nghĩa dân túy ở Việt Nam. Giúp cho mỗi người hiểu rõ quyền lợi và trách nhiệm của mình, nâng cao tính đồng thuận trong xã hội, tạo nên sức mạnh tổng hợp để phát triển đất nước ngày càng giầu mạnh, văn minh, hiện đại, như Bác Hồ hằng mong ước./ .

NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA DÂN TÚY



Tiếp theo là những phát ngôn và hành động của những phần tử cơ hội chính trị, nhất là những phát ngôn, những bài viết mang tính mỵ dân trên các phương tiện thông tin đại chúng, các diễn đàn, các trang mạng xã hội… thể hiện, như: Có những phát ngôn và hành động trái với đường lối quan điểm của Đảng và Nhà nước (về tự do, dân chủ không giới hạn; đòi đa nguyên, đa đảng đối lập; đòi từ bỏ con đường xã hội chủ nghĩa…). Lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân để kích động chủ nghĩa dân tộc cực đoan, phá hoại đường lối, chính sách đối ngoại đúng đắn của Đảng và Nhà nước; vô tình hoặc cố tình có âm mưu đẩy đất nước vào bất ổn, phá vỡ môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước. Lạm dụng các quyền tự do, dân chủ để đưa ra những đòi hỏi phi lý, những chương trình hành động mị dân, không đúng chính sách, pháp luật, thiếu tính khả thi, xa rời thực tế; tranh thủ dư luận với dụng ý xấu, động cơ không lành mạnh, từ đó gây chia rẽ, làm mất đoàn kết nội bộ. Đặc biệt là lợi dụng tình hình đời sống và sản xuất còn khó khăn, yếu kém để kính động, lôi kéo một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân dân không vững vàng đi theo, gây rối, chống phá, gây mất ổn định chính trị và trật tự an toàn xã hội hoặc sử dụng công nghệ thông tin, mạng xã hội để bịa đặt, tung tin thất thiệt, gây hoang mang trong quấn chúng, nhân dân. Ngoài ra còn một biểu hiện nữa là, xuất hiện những người cơ hội dưới dạng “theo đuôi quần chúng”, “chiều theo” ý kiến, nguyện vọng của một nhóm người nhất định nhân danh quần chúng, để lấy lòng quần chúng…/.

NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA DÂN TÚY



Những biểu hiện, như: “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, sự suy thoái về tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, phai nhạt, xa rời mục tiêu, lý tưởng của Đảng, tôn thờ và chạy theo những lợi ích trước mắt, thực dụng của một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân dân - đây là những biểu hiện manh nha của chủ nghĩa dân túy. Thực tế chúng ta đã thấy, một số phần tử phản động, cơ hội về chính trị ra sức tuyên truyền xuyên tạc, bôi nhọ, vu cáo, bác bỏ nền tảng tư tưởng của Đảng (ngọn đèn soi rọi lối đi cho cách mạng Việt Nam); “tầm thường hóa” lý luận khoa học của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cổ súy mọi người chỉ theo đuôi thực tiễn, xem thường lý luận, làm cho mọi người không quan tâm, mất niềm tin, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước; phủ nhận chủ nghĩa xã hội, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội và khả năng đổi mới, phát triển đất nước theo con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam; xem nhẹ vai trò lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước và sự sáng tạo của nhân dân trong công cuộc đổi mới./.

NHẬN DIỆN PHONG TRÀO DÂN TÚY



Phong trào dân túy thường nhấn mạnh đến đặc điểm văn hóa, tình cảm tự phát và nhất là lợi ích thường nhật, trước mắt của người dân. Các hoạt động của phong trào dân túy thường được diễn ra: Thông qua các cuộc gặp gỡ trực tiếp, tìm hiểu và nắng nghe, chia sẻ ý kiến, nguyện vọng của số đông trong một nhóm dân cư bị thiệt thòi nhất định hoặc các cuộc họp của dân chúng, trưng cầu dân ý hay các hình thức dân chủ trực tiếp, trong khi lại ít hoặc không cần quan tâm đến nguyện vọng, lợi ích chung của toàn xã hội; tập trung chú ý vào các quyền và lợi ích nhiều hơn là trách nhiệm và nghĩa vụ của các nhóm dân cư này. Thông qua hoạt động nghị trường ở các cơ quan dân cử với các tranh luận nghị sự, các sinh hoạt của các tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức xã hội, tổ chức xã hội nghề nghiệp, các cuộc mít tinh, biểu tình… Thông qua cá nhân các nhà dân túy - những người được hâm mộ với những phong cách chính trị có khả năng tạo “hình ảnh lớn” và “ấn tượng mạnh”, có các hình thức và thủ thuật “hùng biện chính trị” khi nêu chiến lược hay sách lược đấu tranh mang tính mị dân, nhằm lôi kéo, tranh thủ quần chúng để đạt mục đích của cá nhân hoặc nhóm người./.

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019


Khám phá sự thật



CẦN LÊN ÁN NGAY VỚI LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC SAI SỰ THẬT VỀ Ô NHIỄM MÔI TRƯỜNG Ở HÀ NỘI CỦA VIỆT TÂN
                                    
Ô nhiễm không khí hiện đang là mối quan tâm chung của xã hội toàn cầu. Bởi nó được xem là tác nhân hàng đầu gây nên những ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường và sức khỏe cộng đồng…  Ở Việt nam hiện nay thủ đô Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh trong những ngày qua cũng đang bị ô nhiễm không khí cục bộ. Có nhiều nguyên nhân gây ô nhiễm không khí khách quan, chủ quan gây ra. Về khách quan là do sự biến đổi của khí hâu, thời điềm thời tiết giao mùa, mưa ít, cháy rừng ở một só nước trong khu vực. Về chủ quan là do sự tác động của con người như: khí thải của nhà máy, phương tiện giao thông…gây nên tình trạng này.
Lợi dụng tình trang ô nhiễm không khí này,  trong những ngày gần đây trên trang facebook của bè lũ phản đông Việt Tân lại đăng bài viết lấy dẫn chứng thông qua phỏng vấn của một số người nước ngoài viện cớ ô nhiễm không khí để làm xấu đi hình ảnh thủ đô của chúng ta.  Những kẻ phản động này bề ngoài nói yêu nước, yêu dân tộc, quê hương đất nước nhưng hành động của chúng lại ngược lại. Xin thông báo với mọi người rằng ô nhiễm không khí là thực trạng chung của toàn cầu, không chỉ riêng các thành phố lớn của nước ta mà ở các nước khác như: thủ đô London của Anh; Los Angeles - thành phố lớn nhất thuộc bang California - bị xếp hạng thành phố ô nhiễm tầng ozone nghiêm trọng nhất nước Mỹ. Ô nhiễm không khí tại New Delhi Ấn Độ; tại Bangkoc, Thái Lan hay Băc Kinh, Trung Quốc…
Cùng với đó chúng còn xuyên tạc sự lãnh đạo của Đảng ta, cho rằng Đảng ta chậm chạp trong việc khắc phục hiện tương ô nhiễm này. Đó là những những lời lẽ xuyên tạc, sai sự thật bởi:
Trong các Hội nghị của Đảng ta không chỉ bây giờ mà thường xuyên luôn có sự quan tâm và bàn về vấn đề giải quyết tình trạng ô nhiễm môi trường nói chung và ô nhiễm không khí nói riêng. Đảng ta đã triển khai nhiều giải pháp và thực hiện có hiệu quả giúp cải thiện môi trường nước ta, như:
Thay mặt Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư Trần Quốc Vượng vừa ký ban hành Kết luận của về tiếp tục thực hiện Nghị quyết Trung ương 7 khoá XI  về chủ động ứng phó với biến đổi khí hậu, tăng cường quản lý tài nguyên và bảo vệ môi trường: Về một số nhiệm vụ cấp bách, Bộ Chính trị yêu cầu, khẩn trương hoàn thành các công trình chống ngập đang thi công ở Thành phố Hồ Chí Minh;  bổ sung các giải pháp dần hình thành hệ thống chống ngập đồng bộ, hiệu quả. Triển khai các giải pháp chống ngập cho vùng lõi thành phố Cần Thơ.
Hoàn thành việc điều tra và xây dựng bản đồ tài nguyên nước mặt và nước ngầm. Có cơ chế, chính sách phù hợp để nâng cao hiệu quả sử dụng nước, ngăn chặn xu hướng suy giảm tài nguyên nước. Tích cực đàm phán, hợp tác với các quốc gia thượng nguồn để bảo vệ và sử dụng có hiệu quả tài nguyên nước ở lưu vực các dòng sông xuyên biên giới, nhất là sông Mê Kông và Sông Hồng.Tăng cường các biện pháp phòng ngừa, kiểm soát đối với các dự án đầu tư, cơ sở sản xuất có nguy cơ cao gây ô nhiễm môi trường. Có chính sách hạn chế sản xuất, nhập khẩu và sử dụng đồ nhựa có tính năng sử dụng một lần trên toàn quốc. Không nhập khẩu máy móc, thiết bị, phương tiện đã qua sử dụng tiềm ẩn các chất nguy hại, gây ô nhiễm.
Bộ Chính trị cũng yêu cầu khắc phục ngay tình trạng ô nhiễm không khí, nguồn nước thải tại thành phố Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh. Chú trọng bảo vệ môi trường nông thôn, trọng điểm là các làng nghề, khu vực chăn nuôi tập trung.
Đặc biệt Bộ Chính trị yêu cầu xử lý triệt để tình trạng ô nhiễm tại các bãi thải xung quanh các thành phố lớn, không để người dân sinh sống tại khu vực lân cận bức xúc, khiếu kiện do ô nhiễm bãi thải gây ra. Tăng cường năng lực quan trắc, giám sát, cảnh báo ô nhiễm môi trường.
Phát biểu kết luận nội dung kinh tế-xã hội trong Phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng Chín, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lưu ý các bộ, ngành, thành viên Chính phủ ưu tiên cho công tác chuẩn bị các văn kiện, báo cáo trình Kỳ họp thứ 8, Quốc hội khóa XIV. Nhắc lại vấn đề đang gây bức xúc nhân dân về tình trạng ô nhiễm không khí tại hai thành phố lớn là Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, Thủ tướng một lần nữa yêu cầu lãnh đạo hai địa phương đông dân nhất cả nước cần có những biện pháp cụ thể, ngăn ngừa và giải quyết dứt điểm tình trạng này.
Đối với Thủ đô Hà Nội và thành phố Hồ Chí minh cũng đã triển khai nhiều biện pháp để ứng phó và khắc phục tình trạng ô nhiễm không khí.Qua đây chúng ta thấy rằng Đảng và Nhà nước ta luôn luôn quan tâm đến đời sống của mọi nguời dân và sự phát triển của đất nước mục đích cao nhất cũng là vì đời sống của nhân dân. Và để khắc phục tình trạng ô nhiễm môi trường, ô nhiễm không khí không chỉ là sự lãnh đạo, chỉ đạo và thực hiện các giải pháp của Nhà nước mà còn phải là sự bắt tay, cộng đồng, trách nhiệm của tất cả các tổ chức, mọi người dân trong việc bảo vệ môi trường. Vì thế để cải thiện môi trường nói chung và ô nhiễm không khí nói riêng mỗi người dân cần luôn ủng hộ và thực hiện nghiêm các đường lối, chủ trương của Đảng, thực hiên các hành động để bảo vệ môi trường. Đề cao trách nhiệm, ý thức của bản thân cũng như mọi người trong xã hội về bảo vệ môi trường. Tích cực tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường từ đó góp phàn xây dựng quê hương, đất nước giàu đẹp, phát triển, đấu tranh vơi những hành vi làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp của quê hương, đất nước, tránh để kẻ thù lợi dụng chống phá./.
Vũ Tâm


CẦN LÊN ÁN NGAY VỚI XUY LUẬN CỦA ĐỖ NGÀ VỀ MỐI QUAN HỆ GIỮA ĐẢNG VỚI NHÂN DÂN
                                    
“Trong quá trình lãnh đạo cách mạng Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta luôn luôn nhận thức sâu sắc vai trò to lớn của nhân dân, thường xuyên chăm lo xây dựng và củng cố mối quan hệ mật thiết giữa Đảng với nhân dân. Quan hệ giữa Đảng với nhân dân được hình thành do đòi hỏi khách quan của sự nghiệp cách mạng. Đây là mối quan hệ rất đặc biệt: Đảng vừa là người lãnh đạo, cầm quyền, vừa là người phục vụ nhân dân, còn nhân dân tự giác đồng tình với sự lãnh đạo của Đảng, lại là chủ nhân của đất nước. Sức mạnh của Đảng là ở sự gắn bó mật thiết giữa Đảng với nhân dân”.
Và thực tiễn Lãnh đạo đất nước của Đảng ta cũng thể hiện rõ quan điểm nhất quán là lấy dân làm gốc, luôn chăm lo đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân, luôn lắng nghe ý kiến của nhân dân. Lãnh đạo đất nước ngày càng phát triển, đời sống của nhân dân ngày càng được cải thiện. Ấy vậy mà bọn phản động lại bịa đặt đủ mọi lý do, mọi thủ đoạn để tiếp tục “ cắn” vào mối quan hệ không thể tách rời đó!

VOA ĐƯA TIN THIẾU THIỆN CHÍ
                                    
Ngày 27/9/2019, VOA tiếng Việt đưa tin “Việt Nam trả đũa, uy hiếp các nhà hoạt động hợp tác với Liên hợp quốc”. Nội dung tin được VOA viện dẫn chỉ cần chú tâm đọc 1 lần, người đọc cũng không khó để nhận ra rằng những thông tin đó chỉ dựa vào các tài liệu mơ hồ, thiếu căn cứ; các cuộc phỏng vấn những phần tử người Việt lưu vong ở nước ngoài để cắt xén, thổi phồng, xuyên tạc sự thật nhằm tác động tiêu cực tới dư luận quốc tế, làm ảnh hưởng đến uy tín của Việt Nam, đồng thời bảo vệ một số cá nhân vốn lâu nay vẫn được họ gán nhãn hiệu là “nhà hoạt động, người bảo vệ nhân quyền, tù nhân lương tâm”…
Cần khẳng định những nội dung đánh giá tiêu cực, với các cụm từ như “trả đũa”, “uy hiếp” về nhân quyền ở Việt Nam trong Báo cáo và một số ý kiến tại các hoạt động trong khuôn khổ Hội nghị đã không phản ánh đúng bản chất vấn đề. Bởi, nếu có thái độ khách quan, các tổ chức, cá nhân này sẽ phải công nhận quan điểm, chính sách nhất quán cũng như những thành tựu của Việt Nam trong tôn trọng, bảo đảm nhân quyền của công dân. Hiến pháp năm 2013 khẳng định: bình đẳng, không phân biệt đối xử trước pháp luật; quản lý nhà nước và xã hội; không bị tra tấn, bạo lực, truy bức, nhục hình hoặc bất kỳ hình thức đối xử nào khác xâm phạm thân thể, sức khỏe, xúc phạm danh dự, nhân phẩm; bình đẳng giới...

Chủ động đấu tranh phòng, chống các quan điểm sai trái, thù địch trên mạng internet
                             
          Trong những năm gần đây, với sự ra đời của các mạng xã hội ở Việt Nam cũng như trên toàn thế giới đã tạo ra một làn sóng mới kích thích sự phát triển của kênh truyền thông cộng đồng. Ở nước ta, mạng xã hội đã và đang phát triển nhanh chóng đã vượt ra ngoài giới hạn về không gian và thời gian, có vai trò ngày càng quan trọng trong đời sống xã hội. Tuy nhiên, trong thời gian qua nảy sinh việc lợi dụng trang zalo, facebook không ít cán bộ, đảng viên, học sinh, sinh viên và quần chúng nhân dân đã đăng tải thông tin cá nhân của mình cùng với những hoạt động của lên chia sẻ.
          Không gian mạng nói chung, mạng internet nói riêng được các thế lực thù địch coi là phương tiện chủ yếu để chuyển tải, phát tán các thông tin sai trái, thù địch đến đông đảo cán bộ, đảng viên, học sinh, sinh viên và quần chúng nhân dân. Vì vậy, việc nhận dạng chính xác âm mưu, thủ đoạn và chủ động đấu tranh phòng, chống quan điểm sai trái, thù địch của các thế lực thù địch trên không gian mạng là hết sức cần thiết; để chủ động đấu tranh phòng, chống các quan điểm sai trái thù địch trên không gian mạng, cần phải tăng cường quản lý của các cơ quan, đơn vị và trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân đối với các hoạt động chống phá của thế lực thù địch trên không gian mạng.