Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022
Nhạt phai lý tưởng cách mạng - “đường gần” dẫn đến tự suy thoái
Trong thời khắc thiêng liêng của buổi lễ kết nạp Đảng, lời nói đầu tiên của mỗi đảng viên vang lên tha thiết, xúc động từ trái tim mình là: “Trước Quốc kỳ, Đảng kỳ và chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, tôi xin thề “Tuyệt đối trung thành với mục tiêu lý tưởng cách mạng của Đảng, chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị của Đảng…”. Lời thề đó được nhiều thế hệ đảng viên cộng sản khắc cốt ghi tâm trong suốt cuộc đời, nhưng cũng có người để cho lý tưởng cách mạng của Đảng “buông trôi”, nhạt nhòa theo năm tháng, thậm chí đi ngược lại lý tưởng mình hằng theo đuổi, tôn thờ.
Từng có ý kiến cho rằng, thời buổi kinh tế thị trường mà nói đến lý tưởng cách mạng nghe có vẻ cũ kỹ, sáo mòn, khô khan, không hợp thời, khó hội nhập với thế giới. Thậm chí có ý kiến khuyến nghị: Cứ tập trung chăm lo phát triển kinh tế, làm giàu đi, khi mọi người, mọi nhà đều sung túc, của cải xã hội dồi dào, thì đương nhiên là hiện thực hóa lý tưởng rồi. Thoạt nghe thì tưởng đúng, nhưng sự thật đó là thái độ cổ xúy cho tư tưởng cấp tiến, dễ làm những người cộng sản rơi vào tâm thế dao động, thiếu lập trường kiên định, mất phương hướng rèn luyện, phấn đấu để thực hiện những mục đích cao cả mà sự nghiệp cách mạng đã đặt ra.
Nếu như trước đây, lý tưởng cách mạng của Đảng đòi hỏi người đảng viên có tinh thần dấn thân, xông pha vào nơi gian khổ, hiểm nguy, sẵn sàng chiến đấu, hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc; thì thời nay, lý tưởng cách mạng của Đảng mong muốn, yêu cầu cán bộ, đảng viên cần đề cao tinh thần phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân; biết giải quyết hài hòa mối quan hệ giữa lợi ích xã hội, lợi ích tập thể và lợi ích cá nhân, trong đó phải lấy lợi ích xã hội, lợi ích tập thể làm trọng; biết xử lý đúng mực, hợp lý, hợp tình mối quan hệ giữa cống hiến và hưởng thụ; biết gắn kết chặt chẽ và thực hiện giữa nói và làm, trong đó cần coi trọng làm đến nơi đến chốn, làm thực chất, làm hiệu quả, làm vì sự trưởng thành của bản thân và sự vững mạnh, tiến bộ của tập thể. Nếu cứ để một chút lơ là, một chút lơi lả, một chút dễ dãi, một chút “thỏa hiệp” với chính mình thì theo ngày tháng, “một chút” đó sẽ lớn dần lên thành “mụn nhọt”, thậm chí thành “ung thư” thì phẩm chất, nhân cách, tư cách của người cán bộ, đảng viên sẽ rơi vào tình trạng “chết lâm sàng”. Từ đó, lý tưởng cách mạng không chỉ nhạt phai, mà đã tự suy thoái và người cộng sản biến thành “bóng ma” của chính mình!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét