Có người nói với tôi, báo chí là quyền lực thứ tư đấy. Tôi lắc đầu quầy quậy phủ nhận: cậu nhầm rồi, chả có quyền lực thứ mấy nào ở đây cả, quan niệm thế vừa ko chuẩn, vừa dễ làm cho những anh cầm bút viết báo sinh ra ảo tưởng, mà một khi đã sinh ra ảo tưởng sẽ dễ làm cho con người ta cuốn theo cái thứ hão huyền ấy.
Thực tế báo chí ko thể ra lệnh cho ai được mà nó chỉ có thể là 1 kênh, 1 kênh thôi... tạo nên dư luận xã hội, truyền tin đến đám đông và qua đó xuất hiện những tác động không nhỏ trong cộng đồng.
Vậy nên, nhất thiết đã chọn nghề nhà báo thì cũng có nghĩa rằng đời ta là 1 hành trình của đọc, đi và viết. Đọc để có ngôn ngữ phong phú, đi để thêm tư liệu thực tiễn, tìm hơi thở của thực tiễn để làm cho những gì ta viết có tính thuyết phục chứ ko phải 1 thứ trên trời rơi xuống, 1 thứ vô vị ko giúp ích gì hay cũng có thể là 1 thứ ko có thật. Vậy nên để trong lòng bạn đọc có niềm tin thì nhà báo nhất thiết phải đi chứ đừng làm báo sau laptop. Hãy xách balo lên và đi nếu như bạn thấy mình có đủ đam mê để theo nghề đó…! Một thế giới thực tiễn phong phú, ngút ngàn đến bất tận đang chờ bạn khám phá, nó sinh động, mới mẻ, hấp dẫn, và cuốn hút lắm….!
Nói như thế, chứ thực sự để trở thành 1 nhà báo “lòng trong, bút sắc” như cố nhà báo Hữu Thọ từng quan niệm, ko phải là điều dễ dàng nhất là khi trong xã hội hiện nay quá nhiều tác động đa chiều.
Chả thế thời gian trước mới xuất hiện từ “báo sạch”. Tưởng gì ....đã là báo thì nó là báo chứ sao lại phải xưng hẳn cái tên báo sạch…lạ thật….! Cho nên một thời gian sau té ra cái thứ báo sach đó khi hai lăm đã rõ mười lại thành "báo bẩn" đúng nghĩa…!
Nhà báo phải chịu trách nhiệm với sản phẩm của mình, bởi đó là đưa con tinh thần do mình thai nghén và sinh nó ra…! Và chính nó sẽ cho thấy ấy là cây bút già dặn hay mới chập chững bước vào nghề. Nhưng dù mới hãy đã có thâm niên thì bất cứ anh báo nào cũng đều phải có bản lĩnh khi đã đứng trong hàng ngũ báo chí cách mạng….! Viết gì..? Viết điều ấy sẽ hướng đến ai..? Lấy chất liệu thực tế ở đâu..? Khi nào..? Rất nhiều câu hỏi mà nhà báo phải trả lời đc khi chuẩn bị thai nghén sản phẩm…
Cũng thấy mừng vì bao năm qua báo chí nước nhà đã có rất nhiều cống hiến vì sự nghiệp chung, nhưng cũng thấy đôi chút ngậm ngùi lắm vì đây đó vẫn còn ko ít “sạn”. “Sạn” chủ quan, “sạn” khách quan đều có cả…! "Sạn" đó sẽ chỉ mất đi khi những người cầm bút thực sự ko để sự ảo tưởng choán ngợp tâm hồn mình. Thay vào đó nhất thiết phải là thứ “bản lĩnh nghề “đc rèn rũa, đc thử lửa và đc “vạ đập” trong trường thực tiễn./.
Phan xi păng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét