Ba người lính ấy tên Uyển (giữa) – người Hà nội, sinh viên Bách Khoa, Tiến (bên phải) và Thư (bên trái) cùng quê Thái Bình. Họ đã h.y s.inh trong trận đ.ánh vào cứ điểm pháo Pađu. Họ đều là lính đặc công tiểu đoàn 10, Quảng Trị.
Đêm hôm ấy tôi cùng hành quân vào trận với họ ( 29-5-1969) – Trận đ.ánh không thành. Uyển hy sinh nằm vắt trên vòng dây thép gai. Hai người còn lại h.y s.inh khi trận đánh bị lộ.
Khi đất nước vang tiếng bom đạn của k.ẻ t.hù các anh xếp bút mực xanh rồi băng mình vào gian khó với lòng nhiệt thành và tình yêu Tổ quốc trong tim.
Những người lính tuổi 20 đi vào chiến trường như một lẽ tự nhiên, lặng lẽ chia tay mẹ, chia tay người thân với “nước mắt chỉ để dành cho ngày gặp mặt”. M.áu lửa ở phía trước nhưng không mấy ai chùn lòng. Rất nhiều người đã nằm lại với những mảnh đất lành quê hương. Nằm lại trong lòng đất mẹ khi mới ở tuổi đôi mươi nhưng các anh là cả một thế hệ đi cùng đất nước hôm nay. Sự h.y s.inh của họ viết nên trang sử vẻ vang của dân tộc.
Bức ảnh chụp trước lúc đơn vị làm lễ truy điệu và tuyên thệ của các anh. (Truy điệu những người trong mũi cảm tử đánh vào trung tâm)...
ST
những con người quá dũng cảm
Trả lờiXóa