Năm 1967, đơn vị tôi di chuyển vào Thừa Thiên Huế để bảo vệ tuyến đường Trường Sơn mới mở trên địa phận thuộc huyện A Lưới. Lúc đó, tôi được biên chế về Đại đội 4 súng máy 12,7mm thuộc Bộ tư lệnh 559.
Đúng 6 giờ 30 phút ngày 27-4-1967, máy bay địch quần thảo xung quanh trận địa của chúng tôi ở xã Hồng Vân, huyện A Lưới. Trước đó, cán bộ, chiến sĩ phụ trách 3 khẩu súng máy 12,7mm đã lấy tầm ngắm và sẵn sàng chiến đấu. Phương án chiến đấu đã xác định, các khẩu đội chờ lệnh. Lúc đó qua kính ngắm, tôi cũng xác định được máy bay địch cách trận địa khoảng 2 cây số. Hơn 8 giờ, được lệnh của cấp trên, các khẩu đội nhanh chóng lấy hướng, tầm và nhả đạn vào một chiếc trực thăng với cự ly hơn 1 cây số.
Chúng tôi nhìn thấy chiếc máy bay địch có một luồng khói phụt ra, bị trọng thương rơi vào hướng số 4. Chỉ 5 phút sau, mấy chiếc UH-1A lại lao đến, hàng loạt đạn phòng không của ta như những vòng lửa trùm lấy và 1 chiếc máy bay bị bắn rơi tại chỗ. Một lúc sau, qua ống kính ngắm, tôi phát hiện có 1 chiếc A-4D đang lao xuống. Lập tức, Đại đội trưởng Nguyễn Phú Thọ lệnh cho 3 khẩu súng liên tiếp nhả đạn, chiếc máy bay A-4D đã bốc cháy tại chỗ.
Bị đòn đau, địch huy động nhiều loại máy bay tập trung quần thảo và thả bom vào trận địa. Đại đội trưởng điều động thêm 2 khẩu súng chi viện kịp thời. Khi 2 chiếc F-100 lao xuống, chưa kịp thả bom thì 1 chiếc bị trúng đạn rơi tại chỗ, 1 chiếc bỏ chạy ra hướng biển. Bọn địch thấy tình hình thất thế nên điều động thêm 2 chiếc F-4H đến, chưa kịp bay một vòng đã bị bắn trọng thương, phải tìm đường tháo chạy.
Trong lúc địch hoảng hốt, chưa xác định vị trí của trận địa, chúng cho 1 chiếc L-19 bay lượn, tìm trận địa của ta. Trận địa trên cao điểm của ta đồng thời nổ súng liên tiếp 4 loạt, chiếc L-19 bị thương hoảng hồn bỏ chạy. Đại đội trưởng Nguyễn Phú Thọ tới động viên, khen ngợi các khẩu đội đã anh dũng, mưu trí, quyết tâm đánh thắng địch.
Chúng tôi chưa kịp nghỉ ngơi, lấy lại sức thì lập tức có 2 chiếc F-4H lượn một vòng xung quanh trận địa. Bọn chúng phát hiện trận địa đặt 2 khẩu súng mới bổ sung nên bổ nhào xuống ném bom rồi ngay sau đó vội vàng tháo chạy. Đáp trả hành động của địch, 3 khẩu súng ở trận địa khác đã nổ súng và bắn trúng 1 chiếc F-4H...
Sau một ngày chiến đấu căng thẳng, quyết liệt, trên khuôn mặt các chiến sĩ ám đầy bụi khói, mùi thuốc súng nồng nặc trên quần áo, nhưng nụ cười chiến thắng đầy rạng rỡ. Chúng tôi vui mừng được cấp trên thông báo, ngày 27-4-1967, Đại đội 4 súng máy 12,7mm của chúng tôi bắn rơi 10 máy bay và khiến một số chiếc bị thương phải tháo chạy...
56 năm đã trôi qua nhưng ký ức về trận đánh địch đổ bộ đường không của Đại đội 4 súng máy 12,7mm anh hùng chúng tôi nhớ mãi không quên./.
St
một ngày đáng nhớ
Trả lờiXóa