Mục tiêu xuyên suốt không thay đổi của các thế lực thù địch đối với cách
mạng Việt Nam là thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” nhằm xóa bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng Cộng sản, làm sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa, đưa Việt Nam
theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa, chịu sự chi phối của phương Tây. Để tiếp tục
thực hiện mục tiêu đó, các thế lực thù địch đã kịp thời rút kinh nghiệm, điều
chỉnh chính sách, thủ đoạn như bỏ cấm vận kinh tế và bình thường hoá quan hệ về
ngoại giao. Nếu chỉ nhìn thuần túy về hình thức thì những thay đổi đó có vẻ
“thân thiện hơn”, nhưng thực chất các thế lực thù địch đang sử dụng chiến lược
“diễn biến hòa bình” để chống phá cách mạng nước ta với cường độ, quy mô quyết
liệt hơn.
Các thế lực thù địch đang thực hiện phương châm: hành động chống phá thì
quyết liệt nhưng thủ đoạn phải rất mềm dẻo, vừa công khai, vừa bí mật, đẩy mạnh
các hoạt động thâm nhập “chui sâu, leo cao” vào các tổ chức của ta để trong
đánh ra, ngoài đánh vào. Thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch bằng chiến
lực “diễn biến hòa bình” đối với cách mạng nước ta rất linh hoạt, phong phú và
cũng rất khó phân định một cách rạch ròi. Những thủ đoạn chống phá của chúng
được biểu hiện cụ thể đó là:
Thứ nhất, điều
chỉnh chính sách đối với Việt Nam, tăng cường hợp tác nhiều mặt qua đó thâm
nhập, thúc đẩy quá trình “tự diễn biến” ở Việt Nam. Các
thế lực thù địch bên ngoài xác định, bằng mọi giá phải thay đổi cơ chế chính
trị của Việt Nam, đồng thời phá vỡ quan hệ “đối tác chiến lược toàn diện Việt
Nam – Trung Quốc”, lôi kéo Việt Nam ngả về phía Mỹ và phương Tây. Vì vậy, Mỹ
chủ trương dùng tài trợ, cố vấn, chuyên gia…tác động trực tiếp hoặc gián tiếp
đến các chương trình chiến lược của Việt Nam, để từng bước “chuyển hóa”, làm
chệch đường lối, chính sách và pháp luật Việt Nam. Họ cho rằng, để “chuyển hóa”
được chế độ chính trị ở Việt Nam thì vấn đề tiên quyết phải làm triệt tiêu các
giá trị làm nên chế độ cộng sản; đồng thời phải xây dựng một ý thức hệ, một hệ
thống lý luận chính trị có khả năng làm triệt tiêu chủ nghĩa cộng sản và làm
nền tảng tư tưởng cho việc xây dựng một giai cấp mới ở Việt Nam.
Thứ hai, tạo
môi trường và điều kiện hình thành “xã hội dân sự”, tạo cơ hội để thành lập các tổ chức chính trị đối lập xuất hiện công khai. Từ đó làm cho Đảng Cộng sản Việt
Nam không kiểm soát được tình hình, tạo tình thế “không thể không thay đổi” dẫn
đến đột biến chính trị – xã hội. Từng bước “dân chủ hóa chính quyền”, cô lập,
tách các tổ chức đảng, đảng viên ra khỏi quần chúng để có điều kiện tạo áp lực
xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng. Đẩy mạnh hoạt động xâm nhập, móc nối, tác động,
“chuyển hóa” vào nội bộ Việt Nam. Các thế lực thù địch nhận định, lực lượng
ngầm trong nội bộ Đảng, Nhà nước Việt Nam có tính chất quyết định, nòng cốt cho
việc chuyển hóa, thúc đẩy “tự diễn biến” trong nội bộ Trung ương Đảng Cộng sản
Việt Nam. Việc thúc đẩy “chuyển hóa” trong nội bộ lãnh đạo của Việt Nam phải
thực hiện bằng cách xây dựng “đội ngũ mới” (lực lượng đối lập trong Đảng, chính
quyền), đẩy mạnh vấn đề “dân chủ phương Tây” trong nội bộ Việt Nam, và hình
thành cho được lực lượng đối lập trong nội bộ Việt Nam. Mặt khác, các thế lực
phương Tây tìm cách thúc đẩy tham nhũng, đồng thời lợi dụng chống tham nhũng và
những thiếu sót của Đảng để kích động, gây chia rẽ, tạo sự hoài nghi, mâu thuẫn
trong nội bộ Đảng, chia rẽ Đảng với quần chúng nhân dân. Tích cực lôi kéo các
phần tử “đỏ vỏ xanh lòng” để xây dựng lực lượng trong nội bộ ta, từng bước thực
hiện ý đồ “dùng cộng sản lật đổ cộng sản”, làm tê liệt hệ thống chính trị xã
hội chủ nghĩa.
Thứ ba, tác
động hướng lái lĩnh vực giáo dục – đào tạo. Chúng cho rằng, đây là một trong những mũi đột
phá, là con đường xâm nhập chuyển hóa nhanh nhất. Các thế lực thù địch cho
rằng, để thay đổi Việt Nam cần phải dựa vào quy luật toàn cầu về kinh tế và
chất xám của thế hệ trẻ Việt Nam được học tập, đào tạo ở phương Tây. Đồng thời
khẳng định: Hợp tác giáo dục là con đường ngắn nhất để cải thiện hình ảnh dân
chủ theo kiểu phương tây trong mắt người Việt Nam, tạo điều kiện thuận lợi để
thúc đẩy xã hội dân sự ở Việt Nam. Thúc đẩy các chương trình, dự án liên quan
đến giáo dục – đào tạo đã được ký với Việt Nam, không ngừng đặt điều kiện yêu
cầu Việt Nam loại bỏ các môn học chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh
trong nội dung giảng dạy; giảng viên và sinh viên được tự do tư tưởng, không bị
chi phối hoặc phụ thuộc bất cứ một hệ tư tưởng nào.
Thứ tư, tiếp
tục lợi dụng vấn đề “dân chủ, nhân quyền, tự do, tôn giáo” để gây sức ép, can
thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Việc cổ vũ “dân chủ, nhân quyền” là yếu tố quan
trọng trong chính sách ngoại giao của Mỹ đối với Việt Nam. Do đó họ đã tăng
cường giám sát và yêu cầu tôn trọng “dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo”,
tranh thủ tạo áp lực ngoại giao ở mọi cấp độ đối với Việt Nam. Thường xuyên đưa
nhân viên ngoại giao đến các địa phương để “khuyến khích” các hoạt động thúc
đẩy “dân chủ” và “tự do tôn giáo” theo quan điểm của Mỹ và phương tây. Trên
thực tế các nước phương Tây đã dùng nhiều biện pháp, trong đó huy động tối đa hệ
thống truyền thông để tuyên truyền xuyên tạc tình hình, vu cáo Việt Nam “thiếu
dân chủ, vi phạm nhân quyền, không có tự do tôn giáo, đối xử không công bằng
với người dân”. Tìm mọi cách luật hóa vấn đề “dân chủ, nhân quyền, tôn giáo,
dân tộc” và lập ra nhiều tổ chức theo dõi vấn đề này nhằm áp đặt theo kiểu Mỹ.
Thứ năm, hỗ
trợ, chỉ đạo lực lượng phản động chống đối chính trị ở trong và ngoài nước tiến
hành các hoạt động chống Việt Nam. Đối với Đảng Cộng sản Việt Nam chúng tăng cường
đả phá đường lối, quan điểm của Đảng, nhất là đường lối kinh tế thị trường theo
định hướng xã hội chủ nghĩa. Tiếp tục chống phá thần tượng Hồ Chí Minh. Đối với
Nhà nước, chúng đòi nâng cao dân trí về chính trị, chấp nhận tự do ngôn luận,
tự do hội họp, tự do in ấn, phát hành các ấn phẩm, tài liệu tham khảo về chính
trị, pháp luật, dân chủ, nhân quyền. Đối với quần chúng nhân dân (chủ yếu là
học sinh, sinh viên, tri thức ở các thành phố, du học sinh và kiều bào) tập
trung vào các vấn đề như: Họ đưa ra những “nguyên nhân” bất ổn định chính trị,
chậm phát triển kinh tế ở Việt Nam; các sự kiện lịch sử về “chiến tranh Nam –
Bắc”; chủ quyền biển, đảo…
Thứ sáu, tiếp
tục lôi kéo, chuyển hóa quân đội nhằm từng bước làm suy yếu và phi chính trị
hóa lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam. Các thế lực thù địch cho rằng, Đảng Cộng sản Việt
Nam còn đứng vững là do vẫn nắm được lực lượng vũ trang. Nếu làm cho lực lượng
vũ trang biến chất, Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ mất chỗ dựa, mất một công cụ đắc
lực thực hiện chuyên chính vô sản, khi đó chế độ xã hội chủ chủ nghĩa Việt Nam
sẽ tan rã giống như các nước Đông Âu và Liên Xô trước đây. Vì vậy, chủ nghĩa đế
quốc và các thế lực thù địch tiếp tục thúc ép các nước đồng minh tăng cường hợp
tác với Quân đội Việt Nam trong một kế hoạch cụ thể như: hợp tác hoặc viện trợ
về y tế cho các cơ sở, trung tâm, viện nghiên cứu quân y của Quân đội Việt Nam
để đẩy nhanh quá trình tiếp cận và ”chuyển hóa”; kích động và hô hào “dân sự
hóa quân đội”, kêu gọi Quân đội “bỏ Đảng, trở về với dân tộc”; phủ nhận vai trò
lãnh đạo của Đảng đối với Quân đội, từng bước làm giảm sức mạnh chiến đấu của
Quân đội.
Tóm lại, nhận diện rõ âm mưu, thủ đoạn tinh vi, xảo
quyệt của các thế lực thù địch đối với việc thực hiện chiến lược “diễn biến hòa
bình” ở Việt Nam hiện nay là vấn đề có ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Điều đó,
đòi hỏi các cấp, các ngành, các lực lượng phải tích cực, chủ động đấu tranh
phòng, chống “diễn biến hòa bình” trong tình hình mới. Đây là yêu cầu, nhiệm vụ
cấp bách và là trách nhiệm chính trị của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân, góp
phần bảo vệ vững chắc chế độ xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đang ra sức xây
dựng./.
T3.