( Tiếp)
Sự điều chỉnh chiến lược của Mỹ
sau chính biến ở Liên Xô và Đông Âu
Ở thời kỳ này, Mỹ tiếp tục
theo đuổi chiến lược "can dự” nhưng có sự điều chỉnh nhất định, tăng cường
"dính líu" vào các nước nhưng bằng các biện pháp "cứng rắn” hơn,
trong đó coi trọng "đòn phủ đầu” để thực hiện cái gọi là "chủ nghĩa
quốc tế riêng của Mỹ”. Ngoại trưởng Mỹ Colin Powell trong một cuộc điều trần
ngày 17-1-2001, tuyên bố: "Chủ nghĩa quốc tế riêng của Mỹ sẽ không có bất
kể sự nhún nhường nào khiến cho Mỹ phải rút lui khỏi thế giới, co về pháo đài
của chủ nghĩa bảo hộ hoặc về một hòn đảo biệt lập”.
Sau sự kiện ngày 11-9, Mỹ ra
sức lợi dụng cuộc chiến "chống khủng bố”, lấy cớ "kiểm soát việc sản
xuất, tàng trữ vũ khí giết người hàng loạt" để tính toán, điều chỉnh chiến
lược. Đặc biệt, sau khi lôi kéo đồng minh vào cuộc chiến “chống khủng bố” và một
số nước lớn ngả theo mình, Mỹ đơn phương tuyên bố rút khỏi Hiệp ước cấm tên lửa
đạn đạo (ABM), đẩy nhanh việc thử nghiệm Hệ thống phòng thủ tên lửa quốc gia
(NMD), thành lập Bộ tư lệnh Bắc Mỹ, tăng chi phí quân sự nhằm châm ngòi một
cuộc chạy đua vũ trang mới, tăng cường khả năng răn đe để thực hiện ý đồ
"xây dựng thế giới một siêu cường” do Mỹ đứng đầu. Mỹ trực tiếp can thiệp
(cả bằng quân sự) vào nhiều nước để mở rộng ảnh hưởng của mình ở khu vực Trung
Đông và châu Á - Thái Bình Dương, thông qua chiêu bài "dân chủ, nhân
quyền” để can dự sâu hơn, nhằm "diễn biến hòa bình” đối với các nước, hoặc
gây áp lực nhằm hướng lái các nước theo “quỹ đạo” của Mỹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét