Cái dở của mấy anh dân chủ là luôn vỗ ngực cho rằng mình là “nhà hoạt động xã hội”, “người phản biện chính sách”,… nhưng chưa thấy anh em góp được ý kiến nào hữu ích cho xã hội, mà ngược lại, chỉ truyền nhau các bí kíp “chọc gậy bánh xe”, đâm bị thóc chọc bị gạo.
Nguy hiểm hơn, với danh nghĩa phản biện xã hội đó, anh em lại dần quay sang bôi nhọ lãnh tụ, xuyên tạc lịch sử, đăng tải thông tin không đúng sự thật. Và khi ngày càng lấn sâu vào vết xe đổ này, cánh cửa của gia đình ngày càng khép lại, và một cách cửa khác ngày càng mở rộng đón chào anh em, đó là cánh cửa… nhà tù mà thôi.
Như trường hợp của anh Nguyễn Lân Thắng mà tôi nói dưới đây. Việc anh bỉ bôi, chê bai hai cán bộ xã “gian gian díu díu mập mờ” tại Hội trường của xã là có thể chấp nhận được. Vì cơ bản là 2 anh chị đó quá sai, bị dân chửi bới là không sai. Nhưng mà anh lại lái câu chuyện sang hướng bôi nhọ Chủ tịch Hồ Chí Minh, hạ uy tín của Đảng lại là một chuyện hoàn toàn sai trái. Lúc này, pháp luật sẽ vào cuộc và anh bị tóm về phường sẽ là chuyện một sớm một chiều.
Mà nhân tiện anh bỉ bôi chuyện người khác “gian gian díu díu”, tôi cũng mạn phép lôi lại ảnh anh bị người ta tóm sống ở khách sạn khi đang “tu luyện” với một nữ thí chủ khác, tất nhiên không phải vợ của anh. 5 năm trôi qua, mà anh nhanh quên quá, bản thân mình đạo đức chẳng ra gì lại cứ mở miệng chê bai người khác được.
Yêu nước ST.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét