Đây là những biện pháp mới, rất linh hoạt, mang
tính tổng hợp trên các phương diện và nảy sinh trong xu thế các nước thay đổi
cách thức sử dụng quyền lực và sự trỗi dậy của trào lưu dân túy, xu hướng bảo
hộ thương mại trong quan hệ quốc tế. Thực hiện tiến công toàn diện, có trọng
điểm song “diễn biến hòa bình” ngày càng coi trọng các “công cụ mềm” và “quyền
lực thông minh” nhằm vào các lĩnh vực chính trị tư tưởng, kinh tế, văn hóa - xã
hội, ngoại giao, nhất là vấn đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc, tôn giáo để từng
bước chuyển hóa đối phương, giành “chiến thắng mà không cần chiến tranh”. Trọng
tâm ở bên trong các nước thì họ tìm mọi cách khoét sâu mâu thuẫn, phân hóa nội
bộ, tạo ra những “khoảng trống” quyền lực, đẩy đối phương vào vòng bất ổn. Bên
ngoài, vẫn hỗ trợ bằng việc tạo áp lực, tăng cường lôi kéo, khống chế, từng
bước gây ảnh hưởng có lợi cho họ. Cách thức tiến hành rất tinh vi, khó nhận
diện; có lúc dụ dỗ, mua chuộc bằng vật chất; lúc thì núp dưới danh nghĩa hoạt
động từ thiện, nhân đạo; có khi kêu gọi mở rộng tự do, dân chủ, nhân quyền,
thúc đẩy quan hệ đối tác; đòi thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập;
nhiều khi lại ngấm ngầm thao túng, khống chế về tài chính, từng bước ép buộc
đối phương lệ thuộc về chính trị. Chiến lược chống phá từ từ, dần dần theo cách
“mưa dầm thấm lâu”. Phương châm hành động mềm dẻo, linh hoạt, “đối thoại thay
đối đầu”, “bắt tay thay súng đạn”, không phô trương rầm rộ, nhìn hình thức biểu
hiện bên ngoài ít khốc liệt, không tàn phá như chiến tranh vũ lực; thậm chí có
vẻ “gần gũi”, “thân thiện” trong một “thế giới phẳng” nhưng bản chất thì đang
âm thầm đẩy đối phương xuống đáy “vũng lầy” của sự khủng hoảng và dẫn đến đổ vỡ
ngay từ bên trong./.
T3.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét