Nghị quyết số 36-NQ/TW, ngày 22-10-2018, của Hội nghị Trung ương 8 khóa XII, “Về Chiến lược phát triển bền vững kinh tế biển Việt Nam đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2045” (Nghị quyết số 36-NQ/TW) khẳng định vị trí, tầm quan trọng trong phát triển kinh tế biển, đồng thời xác định nhiệm vụ đưa nước ta trở thành quốc gia mạnh về biển, giàu từ biển. Để cụ thể hóa mục tiêu đó, cần thực hiện đồng bộ nhiều giải pháp mang tính đổi mới, sáng tạo, đột phá trong thời gian tới. Thực trạng phát triển kinh tế biển
Nước ta có nhiều tiềm năng, lợi thế để
phát triển kinh tế biển, đặc biệt là đường bờ biển dài khoảng 3.260km; khoảng
hơn 3.000 đảo và quần đảo lớn nhỏ, trong đó, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa
có vị trí chiến lược rất quan trọng; các vùng biển thuộc chủ quyền, quyền chủ
quyền và quyền tài phán quốc gia rộng hơn 1 triệu km2 (trải dài trên 28 tỉnh, thành phố
ven biển). Nghị quyết số 36-NQ/TW, ngày 22-10-2018, của Hội nghị Trung ương 8
khóa XII, “Về Chiến lược phát triển bền vững kinh tế biển Việt Nam đến năm
2030, tầm nhìn đến năm 2045” đề ra mục tiêu tổng quát và mục tiêu cụ thể nhằm
đưa Việt Nam trở thành quốc gia mạnh về biển, có sự phát triển bền vững, thịnh
vượng, bảo đảm an ninh, an toàn nền kinh tế biển; trong đó, xác định đến năm
2030, các ngành kinh tế thuần biển có đóng góp vào GDP cả nước đạt khoảng 10%;
kinh tế của 28 tỉnh, thành phố ven biển ước đạt 65 - 70% GDP cả nước; các ngành
kinh tế biển phát triển bền vững theo các tiêu chuẩn quốc tế; tăng cường kiểm
soát khai thác tài nguyên biển gắn với bảo đảm khả năng phục hồi của hệ sinh
thái biển,...
Nằm bên bờ Tây của Biển Đông, một biển lớn và thuộc loại
quan trọng nhất của khu vực Châu Á - Thái Bình Dương cũng như của thế giới,
Việt Nam có một vùng biển rộng khoảng 1 triệu km2, gấp 3 lần diện tích đất liền
(1). Đặc điểm địa hình của Việt Nam hẹp về chiều ngang, nhưng lại trải dài dọc
theo Biển Đông, được Biển Đông bao bọc toàn bộ sườn phía Đông và phía Nam,
không chỉ cho phép chúng ta phát triển nhiều lĩnh vực kinh tế biển mà biển Đông
còn trở thành “lá chắn sườn” trong hệ thống phòng thủ quan trọng, bảo vệ đất
nước. Do đó, từ rất sớm, nhất là trong quá trình phát triển và hội nhập quốc tế
những năm gần đây, Đảng và Nhà nước ta đã nhận thức sâu sắc và thể hiện rõ quan
điểm phát triển nền kinh tế độc lập, tự chủ, trong đó kinh tế biển và bảo vệ
chủ quyền biển, đảo luôn được quan tâm sâu sắc.
Trước yêu cầu bức thiết của công cuộc xây dựng và bảo vệ
Tổ quốc, ngày 6-5-1993, Bộ Chính trị (khóa VII) đã ban hành Nghị quyết 03-NQ/TƯ
về “Một số nhiệm vụ phát triển kinh tế biển trong những năm trước mắt” khẳng
định tầm quan trọng và vị trí chiến lược biển và kinh tế biển trong nền kinh tế
quốc dân. Đến Đại hội lần thứ VIII của Đảng (6-1996), lần đầu tiên Đảng ta tập
trung bàn về phát triển các lĩnh vực liên quan đến biển, đặc biệt là các biện
pháp đẩy mạnh phát triển kinh tế biển gắn với đảm bảo QP-AN, bảo vệ vững chắc
chủ quyền biển, đảo. Nghị quyết Đại hội VIII nhấn mạnh: “Vùng biển và ven biển
là địa bàn chiến lược về kinh tế và an ninh, quốc phòng, có nhiều lợi thế phát
triển và là cửa mở lớn của cả nước để đẩy mạnh giao lưu quốc tế, thu hút đầu tư
nước ngoài. Khai thác tối đa tiềm năng và các lợi thế của vùng biển và ven
biển, kết hợp với an ninh, quốc phòng, tạo thế và lực để phát triển mạnh kinh
tế - xã hội (KT-XH) bảo vệ và làm chủ vùng biển của Tổ quốc”.
Từ đó, sự quan tâm lãnh đạo phát triển kinh tế, bảo vệ
chủ quyền biển, đảo trở thành nhiệm vụ trọng tâm trong đường lối phát triển
KT-XH, QP-AN của Đảng, thúc đẩy sự nghiệp đổi mới đất nước ngày càng phát
triển. Ngày 22-9-1997, Bộ Chính trị (khóa VIII) ban hành Chỉ thị 20-CT/TƯ về
“Đẩy mạnh phát triển kinh tế biển theo hướng công nghiệp hoá, hiện đại hoá”
(CNH-HĐH). Đặc biệt, đến Đại hội lần thứ X của Đảng đã xác định: Phát triển
kinh tế biển toàn diện, có trọng tâm, trọng điểm, sớm đưa nước ta trở thành quốc
gia mạnh về kinh tế biển trong khu vực, gắn với bảo đảm QP-AN và hợp tác quốc
tế. Chủ trương của Đảng đã tạo nên những chuyển biến mới tích cực trong nhận
thức của toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta về vị trí, vai trò và tầm quan
trọng của biển, đảo trong phát triển nền kinh tế quốc dân và bảo vệ Tổ
quốc.Thực hiện chủ trương của Đảng và Nhà nước, trong những năm qua, cùng với
việc đẩy mạnh quá trình đổi mới và mở cửa, các lĩnh vực kinh tế biển gắn với
bảo vệ QP-AN thường xuyên được tăng cường và có nhiều bước chuyển biến đáng kể.
Kinh tế biển đã có sự thay đổi về cơ cấu ngành nghề theo hướng CNH, HĐH. Xuất
hiện nhiều ngành kinh tế biển gắn với công nghệ - kỹ thuật hiện đại như khai
thác dầu khí, công nghiệp đóng tàu, đánh bắt xa bờ, vận tải biển, du lịch biển
- đảo và tìm kiếm cứu hộ, cứu nạn... Việc khai thác nguồn lợi từ biển đã đóng
góp quan trọng cho sự phát triển của đất nước, nhất là cho xuất khẩu (dầu khí,
hải sản...). Theo ước tính hiện nay, tỷ trọng các ngành kinh tế biển và liên
quan đến biển chiếm 48% GDP cả nước. Kinh tế biển đã được các cấp, các ngành,
nhất là những tỉnh ven biển chú ý hơn. Qua đó, các công việc về biển đã được
triển khai và làm được nhiều hơn (hoạch định biên giới trên biển, ban hành
khung luật pháp, phát triển các hải đảo kết hợp bảo vệ QP-AN trên biển).
Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện mục tiêu chiến lược biển, chúng ta đang
đứng trước nhiều thách thức gay gắt về phát triển kinh tế biển như khai thác
tài nguyên và môi trường biển; sự suy giảm các nguồn lợi thủy sản, đa dạng sinh
học và các hệ sinh thái biển; về ô nhiễm môi trường… và một số thách thức về
QP-AN nếu chúng ta không có những quyết tâm mới.
Về kinh tế biển, nhìn chung, quy mô còn nhỏ bé và đang ở
trình độ thấp, chưa tương xứng với tiềm năng kinh tế biển của nước ta. Nếu so
với các nước trên thế giới và khu vực thì Việt Nam còn yếu kém về nhiều mặt.
Giá trị thu được từ hoạt động kinh tế biển so với một số nước đều ở mức thấp
hoặc rất thấp. Mặc dù có rất nhiều cố gắng trong quá trình “đẩy mạnh phát triển
kinh tế biển theo hướng CNH, HĐH” nhưng nghề biển nước ta vẫn chủ yếu là nghề
truyền thống, chiếm trên 60% GDP do kinh tế biển tạo ra. Các nghề mới như khai
thác dầu khí, công nghiệp đóng tàu, nuôi trồng hải sản đặc sản, du lịch biển
chỉ mới được phát triển bước đầu. Các nghề biển công nghệ cao như năng lượng
sóng thuỷ triều, khai thác khoáng sản dưới lòng nước sâu, hoá chất và dược liệu
biển... hầu như chưa được tập trung nghiên cứu. Cũng phải thẳng thắn nhìn nhận
rõ, chúng ta còn nhiều khó khăn trong quá trình CNH, HĐH nền kinh tế biển, bởi
công nghệ, kỹ thuật khai thác kinh tế biển nhìn tổng thể vẫn còn ở trình độ rất
thấp. Các công trình kỹ thuật và dịch vụ xây dựng hạ tầng biển còn nhiều bất
cập, yếu kém. Tình trạng đó đang đặt ra nhu cầu cấp bách phải có một chiến lược
phát triển kinh tế biển được bổ sung với những luận cứ khoa học và cơ sở thực
tiễn vững chắc, mới có thể đáp ứng những nhiệm vụ tăng tốc kinh tế biển để “đến
năm 2020, nước ta trở thành quốc gia mạnh về biển, làm giàu từ biển”. Để hoàn
thành nhiệm vụ phát triển kinh tế biển gắn với bảo vệ chủ quyền biển, đảo hiện
nay, cần tập trung thực hiện tốt một số giải pháp sau:
Một là, tăng cường công tác tuyên truyền về phát triển
kinh tế gắn với bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo, giữ vững môi trường hòa
bình ổn định để xây dựng đất nước. Coi đây là một nhiệm vụ quan trọng, thường
xuyên của cả hệ thống chính trị, nhằm tạo nên sự thống nhất cao trong cán bộ,
đảng viên và các tầng lớp nhân dân về mục tiêu chiến lược biển, đảo đến năm
2020 trên tất cả các lĩnh vực KT-XH, chiến lược QP-AN, đối ngoại, khoa học -
công nghệ biển; xây dựng kết cấu hạ tầng biển. Qua đó, xây dựng vững chắc thế
trận QP-AN, thế trận lòng dân, kiên quyết bảo vệ vững chắc chủ quyền quốc gia
trên biển, thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam, bảo
vệ chế độ chính trị - xã hội, lợi ích dân tộc...; đồng thời, giữ vững được môi
trường hòa bình, ổn định lâu dài để phát triển đất nước và hội nhập quốc tế.
Trong công tác tuyên truyền, “không chỉ nói là được” mà phải có đủ luận chứng
khoa học, thực tiễn, cung cấp đầy đủ, kịp thời những thông tin chủ trương của
Đảng và Nhà nước về lĩnh vực liên quan đến biển, đảo. Trong đó, chú trọng các
tài liệu khoa học đã kết luận về tiềm năng biển, quy hoạch phát triển kinh tế
biển; các tài liệu lịch sử - pháp lý thuyết phục, khẳng định chủ quyền, quyền
chủ quyền, quyền tài phán đối với các vùng biển, đảo nước ta trên cơ sở Luật
Biển Việt Nam và Công ước của Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982; các tuyên bố
nguyên tắc ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC) và Bộ Quy tắc ứng xử mang tính
pháp lý của các bên ở Biển Đông (COC) khi được thông qua. Đồng thời, cần chuyển
tải kịp thời quan điểm, lập trường của Việt Nam trong vấn đề biển Đông tới cộng
đồng quốc tế, cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài.
Hai là, xây dựng các chính sách phù hợp với điều kiện
hiện nay nhằm khai thác tiềm năng và các lợi thế về biển, đồng thời tăng cường
bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo, tạo nên sự gắn kết chặt chẽ hoạt động của
các lĩnh vực kinh tế biển với QP-AN để trở thành một thể thống nhất trên phạm
vi cả nước và từng địa phương, tạo điều kiện cho các địa phương nhất là những
địa phương ven biển phát triển kinh tế biển gắn với bảo vệ vùng trời, vùng biển
của đất nước. Các chủ trương về thực hiện Chiến lược biển phải xứng tầm và được
nghiên cứu, xây dựng dựa trên các căn cứ khoa học, hiện đại, các cơ sở dữ liệu,
được đánh giá một cách toàn diện về thực trạng phát triển biển, những thuận
lợi, thế mạnh và cả những khó khăn, thách thức mà Việt Nam phải đối mặt… Đồng
thời, mở rộng chính sách, liên kết làm ăn kinh tế ở vùng biển thuộc quyền chủ
quyền của ta với những nước phát triển trong khu vực và trên thế giới, nhằm tạo
ra những đối tác đan xen lợi ích trong phát triển kinh tế biển. Thông qua đó
khẳng định chủ quyền của ta, hạn chế âm mưu lấn chiếm biển, đảo của các thế lực
thù địch đối với nước ta, tạo ra thế và lực mới để giải quyết hòa bình các vấn
đề tranh chấp trên biển, đảo với các nước có liên quan.
Ba là, phát huy sức mạnh tổng hợp của cả nước, ưu tiên
nguồn lực cho phát triển kinh tế gắn với bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo,
góp phần thực hiện có hiệu quả chiến lược phát triển KT-XH trên các vùng ven
biển, hải đảo, “phấn đấu đến năm 2020, kinh tế biển đóng góp khoảng 53 - 55%
GDP, 55 - 60% kim ngạch xuất khẩu của cả nước, giải quyết tốt các vấn đề xã
hội, cải thiện một bước đáng kể đời sống của nhân dân vùng biển và ven biển...”
Biển Việt Nam chứa đựng nhiều tiềm năng to lớn về kinh
tế, nhưng để biến các tiềm năng ấy thành nguồn lực, động lực đẩy mạnh sự nghiệp
CNH, HĐH đất nước, việc đầu tư nguồn lực thích đáng cho các ngành kinh tế mũi
nhọn, có thế mạnh như: Khai thác, chế biến dầu khí; hệ thống cảng và dịch vụ
vận tải biển; khai thác, chế biến hải sản, du lịch... ở các vùng ven biển, trên
các đảo và quần đảo là hết sức cần thiết. Trong đó, cần ưu tiên xây dựng các
tập đoàn kinh tế mạnh, các trung tâm dịch vụ có đủ khả năng vươn xa, kết hợp
phát triển kinh tế với làm chủ biển, đảo; tập trung nguồn vốn, khoa học, công
nghệ, nguồn lao động để khai thác có hiệu quả các tiềm năng của biển; ưu tiên
phát triển hạ tầng cơ sở kinh tế - xã hội và QP-AN trên khu vực quần đảo Trường
Sa và các đảo lớn xa bờ, tạo điều kiện thuận lợi đẩy nhanh tốc độ sản xuất của
nhân dân đang sinh sống trên các đảo và quần đảo. Đồng thời, giải quyết tốt các
vấn đề xã hội và nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của nhân dân, coi đó như
một vấn đề then chốt trong xây dựng thế trận lòng dân trên biển.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét