Thực tiễn lịch sử 92 năm lãnh đạo cách mạng Việt Nam cho thấy, ngay từ khi mới ra đời, Đảng Cộng sản Việt Nam được nhân dân tin tưởng giao phó trọng trách trở thành lực lượng lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Điều đó không phải là do mong muốn chủ quan của Đảng, mà chính là sự giao phó của lịch sử, của cách mạng Việt Nam thông qua quá trình sàng lọc, lựa chọn một cách đúng đắn.
Dưới
sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng, trong thế kỷ 20, Đảng đã lãnh đạo toàn thể dân
tộc giành được những thắng lợi vĩ đại. Từ thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm
1945 và việc thành lập Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đến thắng lợi của các
cuộc kháng chiến oanh liệt giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc, đánh thắng chủ
nghĩa thực dân cũ và mới, hoàn thành cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân, thực
hiện thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước đi lên CNXH. Đặc biệt, sau hơn 35 năm tiến
hành sự nghiệp đổi mới, quy mô nền kinh tế tăng từ 26,88 tỷ USD năm 1986 lên
271,2 tỷ USD năm 2020; thu nhập bình quân đầu người tăng từ 182USD năm 1990 lên
2.779USD năm 2020. Sau 25 năm (1995-2020), Việt Nam đã làm được kỳ tích, đưa
nền kinh tế tăng gấp 10 lần cả về quy mô và thu nhập bình quân trên đầu người,
tăng 21 hạng về quy mô nền kinh tế và tăng 54 hạng về thu nhập đầu người trên
bảng xếp hạng các quốc gia.
Như
vậy, luận điệu của các thế lực thù địch, phản động cho rằng, đa đảng thì có dân
chủ và một đảng thì mất dân chủ, thực ra là một trò “lập lờ đánh lận con đen”
nhằm cổ vũ cho việc thiết lập cơ chế đa nguyên, đa đảng tại Việt Nam. Đề cập
đến vấn đề này, trả lời câu hỏi của phóng viên báo Express Ấn Độ về việc liệu
đã đến lúc chín muồi để Việt Nam có một hệ thống đa đảng, hoặc có các đảng khác
ngoài Đảng Cộng sản Việt Nam để có thể tính tới các quan điểm của nhiều nhóm
sắc tộc, nhiều dân tộc khác nhau, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định:
Không phải có nhiều đảng thì dân chủ hơn, ít đảng thì ít dân chủ hơn, mỗi nước
có hoàn cảnh, điều kiện lịch sử cụ thể khác nhau, điều quan trọng là xã hội có
phát triển không, nhân dân có được hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc không và
đất nước có ổn định để ngày càng phát triển đi lên không? Đó là tiêu chí quan
trọng nhất. Và cũng không nhất thiết cứ kinh tế thị trường thì phải đa đảng và
ở Việt Nam chưa thấy sự cần thiết khách quan phải có chế độ đa đảng, ít nhất
cho đến bây giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét