Thứ Tư, 10 tháng 8, 2022

Đôi lời nhắn nhủ cho những thành phần "ăn cơm cà, uống nước lã, ngồi xó nhà, bàn chuyện chính sự"

 

Tranh thủ lướt "web", thấy các nhà "rân chủ", nhà "rân quyền" đang rần rần kỉ niệm cái gọi là ngày ra đời “bản tuyên ngôn lịch sử - “Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006”, hết bất ngờ này đến ngạc nhiên khác không hiểu chúng cho ra tuyên ngôn khoai sắn gì, đầu óc chúng chứa đựng cái gì khi chẳng hiểu về lịch sử phát triển dân tộc, về điều kiện và hoàn cảnh của đất nước nhưng cứ "ăng ẳng" kêu phải chuyển hóa thể chế nước ta sang thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, có cạnh tranh lành mạnh. Độc lập Dân tộc, chứ không phải là chủ nghĩa xã hội…

Nhân cái sự này mới thấy rằng rất nhiều người đội lốt “phật”, mang danh dân chủ, nhân quyền, vì lợi ích nhân dân, lo toan cho vận mệnh đất nước…nhưng lại gián tiếp “cõng rắn cắn gà nhà”, phá hoại có mục đích chứ không hề ngu dốt, "trì độn" có hệ thống như chúng ta vẫn nghĩ.

Chúng không ngô nghê, ngốc nghếch, thiếu hiểu biết như chúng ta vẫn nghĩ, ngược lại chúng đã được nhồi sọ, được trả công, được trả tiền cho những bài viết, cho những trò “lố” mà chúng vắt óc để sáng tạo ra nhằm mục đích “ăn vạ thuê, khóc mướn” cho những nhân vật “dân oan” mà chúng tạo dựng lên, cho những “quan thầy” chuyên lót dép lê ngồi vỉa hè hóng chuyện chính trị. Chúng là những thành phần ăn cơm cà, uống nước lã, ngồi xó nhà bàn chuyện quốc gia đấy mà.

Những người có hiểu biết, những người yêu nước chân chính ai mà không hiểu tại sao ở Việt Nam không tồn tại đa nguyên, đa đảng mà vẫn chỉ có Đảng cộng sản Việt Nam cầm quyền; tại sao không chỉ dừng lại ở Độc lập dân tộc, mà còn phải đi lên Chủ nghĩa xã hội. Nhân tiện bàn về vấn đề này, Kem ốc xin được dùng kiến thức ít ỏi của mình nhấn mạnh cho các vị "chấy thức rận chủ" biết đường mà im miệng, biết thân biết phận thôi cái trò lót dép lê hóng chuyện chính trị nhé.

Thứ nhất, hiện nay tại sao Việt Nam chỉ có một đảng lãnh đạo? điều đó có thực sự dân chủ không? Tại sao không thực hiện đa đảng? Bởi vì: Nhìn lại lịch sử phát triển nhân loại, không hẳn cứ nhiều đảng thì nhiều dân chủ, ít đảng ít dân chủ, mà một đảng thì không dân chủ…Lịch sử nhân loại cũng cho thấy mỗi quốc gia có hoàn cảnh và điều kiện phát triển riêng, có nước có vua, nhưng có nước không có vua, có nước có thủ tướng, có cả tổng thống, nhưng cũng có nước không có thủ tướng…Chúng ta không chỉ dựa vào đó mà đánh giá một cách phiến diện, quy chụp, mà cần nhìn vào xã hội có thực sự phát triển, nhân dân có thực sự ấm no hạnh phúc, tình hình chính trị có được thực sự ổn định. Trên thực tế, bạn bè quốc tế đã thừa nhận xã hội Việt Nam đang ngày càng phát triển, nhân dân Việt Nam ngày càng có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, tình hình chính trị rất ổn định, đất nước luôn bình an để phát triển. Đảng cộng sản Việt Nam luôn lấy hòa bình ổn định làm tiền để, đổi mới làm động lực để đưa đất nước ngày một phát triển, ngày một đi lên theo phương châm phát triển nền kinh tế thị trường có sự định hướng xã hội chủ nghĩa.

Thứ hai, Chúng ta đi lên chủ nghĩa xã hội vì “Chỉ có chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và những người lao động trên thế giới khỏi ách nô lệ”. Các chấy rận hãy khoan bào chữa và xuyên tạc khi Đông Âu và Liên Xô sụp đổ thì chúng ta đi lên CNXH là sai lầm, mà hãy nhìn lại lịch sử để thấy rằng, sau hơn 70 năm tồn tại, nếu so với đời người thì quả là dài, nhưng 70 năm đối với một chế độ xã hội thì cũng rất ngắn ngủi và so với lịch sử nhân loại thì cũng chỉ là một khoảnh khắc, do đó nếu không bình tĩnh suy xét thì sẽ dao động, hốt hoảng, mất hết niềm tin mà dẫn đến lầm lạc như các "chấy thức, rận chủ".

Nếu nhìn lại quá trình hình thành và phát triển chế độ xã hội chủ nghĩa so với chế độ tư bản chủ nghĩa, sẽ thấy rằng: từ cuộc cách mạng tư sản đầu tiên ở Hà Lan đến cách mạng tư sản Anh rồi cách mạng tư sản Pháp, mỗi cuộc cách mạng tư sản, diễn ra ở một thế kỷ đều cách nhau trên dưới 100 năm. Chủ nghĩa tư bản đã phải mất hơn 300 năm mới thiết lập và tồn tại như một chế độ xã hội. Còn đối với cách mạng vô sản, từ Công xã Paris đến Cách mạng tháng Mười cách nhau chỉ gần 50 năm, và từ Cách mạng tháng Mười đến khi hệ thống các nước dân chủ nhân dân và xã hội chủ nghĩa hình thành, vào thập kỷ 40, thì lại chưa đến 40 năm.
Như vậy, cho dù chủ nghĩa xã hội ở Đông Âu và Liên xô sụp đổ nhưng không phải là lỗi thời, đã diệt vong, mà đi lên chủ nghĩa xã hội là đúng đắn, là tất yếu khách quan. Bởi “Chủ nghĩa xã hội là làm sao cho nhân dân đủ ăn, đủ mặc, ngày càng sung sướng, ai nấy được đi học, ốm đau có thuốc, già không lao động được thì nghỉ, những phong tục tập quán không tốt dần dần được xoá bỏ… Tóm lại, xã hội ngày càng tiến, vật chất ngày càng tăng, tinh thần ngày càng tốt, đó là chủ nghĩa xã hội”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét