Cách mạng màu (tiếng Anh là
colour revolution) là thuật ngữ chỉ các cuộc bạo lực chính trị có tổ chức,
chính biến phi vũ trang ở quốc gia có chủ quyền nhằm lật đổ nhà nước đương
nhiệm, gây ra khủng hoảng chính trị bằng phương thức bất bạo động, có sự kết
hợp giữa những kẻ chủ mưu trong nước và thế lực bên ngoài, thông qua cái gọi là
“giương cao ngọn cờ dân chủ”, lôi kéo người dân tuần hành, biểu tình, bạo loạn
lật đổ.
Ở một số nơi diễn ra “cách
mạng màu”, chính phủ thân Mỹ và phương Tây được hứa hẹn mang đến những điều tốt
đẹp nhất cho người dân nhưng thực chất là sự bất ổn, bạo động mất kiểm soát;
đời sống người dân rơi vào tình thế ly tán, chết chóc…
Hiện nay, đối tượng của
“cách mạng màu” hết sức đa dạng. Nếu như trước đây, đối tượng nhắm đến là các
quốc gia theo chế độ XHCN thì hiện nay “cách mạng màu” còn diễn ra ở các nước
có chế độ đa nguyên, đa đảng với mục tiêu phá hoại nền độc lập của các quốc
gia, lập ra đảng phái chính trị đi theo quỹ đạo do Mỹ và phương Tây định đoạt.
Từ việc thay đổi đối tượng nên trong những năm cuối thế kỷ XX đầu thế kỷ XXI,
thế giới chứng kiến hàng loạt cuộc “cách mạng màu” nổ ra ở các nước có thể chế
chính trị đa nguyên, đa đảng thuộc Trung Đông và Bắc Phi hay khu vực Đông Âu là
Gruzia, Ukaraine… dẫn đến các quốc gia đó rơi vào tình trạng bất ổn chính trị
và hệ quả của nó vẫn kéo dài đến tận bây giờ.
Thời gian qua, thông tin,
hình ảnh về biểu tình, bạo loạn tại Venezuela, Bangladesh và đặc biệt là
Myanmar, từ biểu tình chống chính phủ sang xung đột vũ trang và sắc tộc tràn
lan trên không gian mạng thông qua các nền tảng như Facebook, Telegram,
Youtube… Bên cạnh đó, các thế lực thù địch, các tổ chức phản động lưu vong, các
đối tượng chống đối đã triệt để lợi dụng những vụ việc trên để tiến hành các
hoạt động xuyên tạc thông tin và hướng lái dư luận theo mục đích khác. Thông
qua các hình thức bình luận chuyên đề, hội luận, họ lồng ghép ý đồ xuyên tạc,
bịa đặt, bóp méo lịch sử, bôi nhọ lãnh tụ dân tộc và vai trò lãnh đạo của Đảng,
tiến tới kích động bạo loạn, biểu tình tại Việt Nam. Các trang như Việt Tân hay
Chân trời mới Media thì tung hứng kiểu “Liệu Việt Nam có giống như Venezuela”;
“chúc mừng người dân Bangladesh thay đổi chế độ độc tài, bao giờ tới Việt
Nam”…
Qua những cuộc biểu tình,
bạo loạn, xung đột vũ trang theo hướng “cách mạng màu” nói trên, chúng ta dễ
dàng nhận thấy rằng, chính không gian mạng là một trong những phương tiện
truyền thông quan trọng được các thế lực thù địch và các đối tượng chống đối
triệt để lợi dụng nhằm tung tin xuyên tạc, kêu gọi, tổ chức tập hợp người dân,
ban đầu là theo các phong trào đường phố, tiến tới đi đến bạo loạn, tấn công
lực lượng cảnh sát, quân đội, gây tê liệt, sụp đổ chính quyền. Từ đó, các thế
lực thù địch dựng lên những chính quyền tay sai không có quyền lực thực tế hoặc
đất nước bị xâu xé bởi những phe phái chính trị, vũ trang sắc tộc, tôn giáo…
Còn tại Việt Nam, từ lâu
các thế lực thù địch cũng đã triệt để lợi dụng không gian mạng nhằm thực hiện
âm mưu “cách mạng màu” và đã gây ra một số vụ việc phức tạp, gây rối an ninh,
trật tự. Điều dễ nhận thấy là các hoạt động của các thế lực thù địch, các tổ
chức phản động lưu vong và đối tượng chống đối đều thể hiện có mục tiêu tôn chỉ
được tổ chức khá chặt chẽ, bài bản.
Lợi dụng những vấn đề nóng
trong đời sống xã hội như ô nhiễm môi trường, khiếu kiện đất đai, chủ quyền
biển đảo, các đối tượng đưa ra các thông tin sai trái, xuyên tạc “chính quyền
đàn áp dân”, từ đó kêu gọi tụ tập gây rối, biểu tình, bạo loạn, đập phá trụ sở,
tài sản, tấn công cảnh sát, thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình”, phá hoại sự
ổn định phát triển đất nước. Hầu hết các tổ chức phản động đều xây dựng tài
khoản mạng xã hội tổ chức thành hệ thống các kênh truyền thông, chỉ đạo chặt
chẽ từ bên ngoài thông qua các phần tử chống phá bên trong.
Với những hoạt động chống
phá thời gian qua của các thế lực thù địch, các tổ chức phản động lưu vong và
đối tượng chống đối có thể nhận thấy các chiêu trò, thủ đoạn như: Xuyên tạc phá
hoại nền tảng tư tưởng, xuyên tạc đường lối của Đảng, chính sách của Nhà nước;
gây mâu thuẫn nội bộ, công kích, bôi nhọ và hạ uy tín các đồng chí lãnh đạo cấp
cao của Đảng, Nhà nước; thông qua truyền thông mạng xã hội để kêu gọi, kích
động biểu tình, gây mất an ninh, trật tự an toàn xã hội.
Chỉ trích Việt Nam vi phạm
dân chủ, nhân quyền, tự do Internet, khuyến khích các đối tượng trong nước sử
dụng không gian mạng để tiến hành các hoạt động chống phá quyết liệt hơn bằng
cách trao các giải thưởng, đề cử vinh danh hay đưa Việt Nam vào danh sách “kẻ
thù của Internet”, vi phạm tự do dân chủ, nhân quyền. Bên cạnh đó, các tổ chức
phản động lợi dụng không gian mạng để tiến hành các hoạt động gián điệp, thu
thập tin tức chống Việt Nam thông qua việc tung ra những phần mềm chứa các mã
độc, phần mềm gián điệp được cài sẵn, các ứng dụng miễn phí trên điện thoại.
Chúng sử dụng kỹ thuật hiện đại, lợi dụng lỗ hổng bảo mật để xâm nhập chiếm
đoạt bí mật nhà nước, lấy cắp thông tin nội bộ, các phát minh, sáng chế nhằm
gây thiệt hại cho kinh tế nước ta.
Đối tượng mà các thế lực
thù địch, các tổ chức phản động lưu vong nhắm đến là số đối tượng chống đối
trong nước, những người có định kiến với Đảng, Nhà nước, có biểu hiện “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa”. Đồng thời, các tổ chức phản động tuyên truyền, lôi kéo
người dân tham gia vào các hội nhóm do chúng lập ra; thâm nhập vào các diễn
đàn, mạng xã hội, nhất là đối với giới trẻ để phát hiện, tập hợp lực lượng, xây
dựng ngọn cờ, tiến tới hình thành và công khai hóa tổ chức núp dưới danh nghĩa
các tổ chức xã hội dân sự hay tổ chức phản biện xã hội./.
Theo Liêm Chính - Bình Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét