Vừa qua, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa ra “Báo cáo tình hình nhân
quyền thế giới”, trong đó có những thông tin sai lệch về vấn đề dân chủ, nhân
quyền ở Việt Nam với các góc nhìn phiến diện, dẫn chứng thiếu khách quan. Với
52 trang, bên cạnh sự ghi nhận những mặt tích cực của Việt Nam về vấn đề dân
chủ, nhân quyền trong năm qua, báo cáo cho rằng: “Việt Nam đã bắt giữ, tra tấn,
tước đoạt mạng sống của người dân một cách tùy tiện”; “can thiệp vào đời sống riêng
tư của người dân”; “hạn chế quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do
Internet”... Trong đó, báo cáo nói đến tình hình tự do tôn giáo, tín ngưỡng của
người dân, đồng thời đưa ra các chỉ trích chính quyền Việt Nam phân biệt đối xử
người dân theo đạo và không theo đạo.
Việt Nam là quốc gia đa tín ngưỡng, đa tôn giáo. Theo thống
kê chưa đầy đủ cho thấy, Việt Nam có khoảng 95% dân số có đời sống tín ngưỡng
và tôn giáo (trong hàng nghìn tín ngưỡng thì tín ngưỡng phổ biến là thờ cúng
ông bà tổ tiên và tín ngưỡng thờ Mẫu). Tính đến nay, cả nước có khoảng 45.000
cơ sở tín ngưỡng, trong đó có hơn 2.900 di tích gắn với cơ sở tín ngưỡng, tôn
giáo, một số di tích được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Hàng năm, Việt
Nam có gần 13.000 lễ hội, gồm 5 loại: lễ hội dân gian, lễ hội lịch sử cách
mạng, lễ hội tôn giáo, lễ hội du nhập từ nước ngoài, lễ hội văn hóa - thể thao
và ngành nghề.
Riêng trong lĩnh vực tôn giáo, Việt Nam có khoảng hơn 26,5
triệu tín đồ (chiếm 27% dân số), 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo được nhà nước
công nhận hoặc cấp chứng nhận đăng ký hoạt động. Cả nước hiện có hơn 57,4 ngàn
chức sắc, trên 147 ngàn chức việc, hơn 29,6 ngàn cơ sở thờ tự. Số lượng tín đồ
theo các tôn giáo hiện nay: Phật giáo 15,1 triệu; Công giáo 7,1 triệu; Cao đài
1,1 triệu; Tin lành 1 triệu; Hồi giáo 80.000; Phật giáo Hòa hảo 1,3 triệu, còn
lại là các tôn giáo khác (Tịnh độ Cư sỹ Phật hội, Tứ ân Hiếu nghĩa, Bà La môn,
Bửu Sơn Kỳ Hương, Minh sư đạo, Minh lý đạo…).
Ở khắp mọi miền của đất nước, đặc biệt là tại các thành phố,
các trung tâm tôn giáo lớn như Hà Nội, Huế, TP Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Nam
Định, Ninh Bình, Tây Ninh, Cần Thơ…, các sinh hoạt tôn giáo diễn ra khá sôi
nổi, đa dạng và phong phú.
Vì vậy, ở Việt Nam hoàn toàn không có cái gọi là đàn áp tôn
giáo. Một điều dễ nhận thấy, đánh giá sai lệch vì những lý do khác nhau vẫn ẩn
sau ngọn cờ tôn giáo. Đối với Việt Nam, các thế lực cực đoan, chống đối luôn
tìm mọi thủ đoạn để tách rời tôn giáo ra khỏi sự quản lý của nhà nước, cốt để
dễ dàng lợi dụng các tôn giáo vào những mục đích chống phá. Thực tế cho thấy,
việc Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và một số quốc gia phương Tây thường xuyên tổ chức
các cuộc điều trần về tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam, đưa Việt Nam vào
danh sách các quốc gia “không có tự do tôn giáo” cũng chỉ nhằm mục đích tạo cớ
can thiệp vào công việc nội bộ của nước ta.
Hơn nữa, cần phải thấy rằng, không thể có tự do tôn giáo
tuyệt đối. Bởi xét về bản chất, tôn giáo là một tổ chức tập hợp những người tin
theo một đối tượng tôn thờ. Mọi tổ chức tồn tại, hoạt động trong xã hội đều
phải chịu sự quản lý, giám sát của Nhà nước, tuân thủ quy định của pháp luật.
Các tôn giáo cũng phải chịu sự quản lý của Nhà nước, phải chấp hành quy định
của pháp luật và điều này hoàn toàn phù hợp với khoản 3, Điều 18 của Công ước
quốc tế về các quyền dân sự và chính trị: “Quyền tự do bày tỏ tôn giáo hoặc tín
ngưỡng chỉ có thể bị giới hạn bởi pháp luật và khi giới hạn đó là cần thiết để
bảo vệ an ninh, trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức xã hội, hoặc để bảo vệ
các quyền và tự do cơ bản của người khác”. Do đó, việc ban hành các văn bản
pháp luật để tiến hành quản lý nhà nước đối với các tôn giáo là nhu cầu tất
yếu, khách quan của mọi quốc gia trên thế giới.
Chính vì vậy, những luận điệu cho rằng những chính sách tôn
giáo của Việt Nam không phù hợp với luật pháp quốc tế là vô căn cứ. Việt Nam
luôn tôn trọng quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng của người dân; nỗ lực bảo đảm
cho các tôn giáo được hoạt động bình thường trong khuôn khổ pháp luật./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét