“Ai bảo giới trẻ không yêu Đất nước, không trân trọng lịch sử? Chúng tôi yêu bằng cách gìn giữ và dựng xây, đôi khi không cần lời”
Chúng mình yêu nước bằng cách khác. Không phải lúc nào cũng là những câu khẩu hiệu vang dội, hay những bài diễn văn hùng hồn. Tình yêu ấy hiện diện trong những việc nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa: một bạn trẻ cầm chổi quét rác trên phố, một nhóm sinh viên trồng cây gây rừng, hay những ý tưởng sáng tạo để quảng bá văn hóa Việt Nam ra thế giới.
Nếu có dịp đến bảo tàng hoặc những buổi trò chuyện với các cựu chiến binh, bạn sẽ thấy, giới trẻ vẫn lặng lẽ ngồi đó, chăm chú lắng nghe từng câu chuyện của những năm tháng khốc liệt. Những bức ảnh, kỷ vật cũ trong bảo tàng không chỉ là những món đồ vô tri, mà là cả một kho báu ký ức quý giá mà chúng mình cố gắng giữ gìn.
Chúng mình yêu đất nước bằng cách học tập, làm việc, đổi mới tư duy, mang công nghệ và trí tuệ đến những vùng đất xa xôi. Đó là cách chúng mình đóng góp, không chỉ để kế thừa những gì cha ông để lại, mà còn để xây dựng tương lai tốt đẹp hơn cho thế hệ sau.
Tình yêu đất nước của giới trẻ hôm nay không ồn ào, nhưng sâu sắc. Nó nằm trong cách chúng mình tôn trọng lá cờ Tổ quốc, trong những lần tự hào khi nhìn thấy dòng chữ "Made in Vietnam" trên sản phẩm, hay khi một vận động viên mang về vinh quang cho dân tộc.
Vậy nên, đừng vội phán xét nếu chúng mình không thể hiện tình yêu đất nước như thế hệ trước. Ai bảo giới trẻ không yêu nước? Chúng mình yêu bằng cách riêng, lặng thầm nhưng bền bỉ, và luôn tự hào được là người Việt Nam./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét