Để khắc phục bệnh quan liêu của cán bộ, đảng viên theo tư tưởng Hồ Chí Minh cần phải thực hiện tốt một số giải pháp sau:
Một là, thực hiện có hiệu quả chế độ tự phê
bình và phê bình trong sinh hoạt, công tác của tổ chức đảng và cơ quan, đơn vị
“Mục đích của phê bình giúp nhau sửa chữa,
giúp nhau tiến bộ. Cốt để sửa đổi cách làm việc cho tốt hơn, đúng hơn. Cốt đoàn
kết và thống nhất nội bộ”. Chế độ tự phê bình và phê bình là một trong những
nguyên tắc, quy luật phát triển của Đảng ta, thông qua tự phê bình và phê bình
giúp cho cán bộ, đảng viên nhận thấy và chỉ ra những ưu, khuyết điểm của mình
và đồng chí, đồng đội. Tuy nhiên, thực tế hiện nay ở một số cơ quan, địa phương
thực hiện chế độ tự phê bình và phê bình còn mang tính hình thức, e dè, chiếu
lệ, cán bộ cấp dưới không mạnh dạn chỉ ra các khuyết điểm của cấp trên, một số
cán bộ, đảng viên chưa thực sự lắng nghe ý kiến phê bình đồng chí, đồng đội,
cấp dưới và quần chúng nhân dân; sau khi phê bình chưa tổ chức rút kinh nghiệm,
chưa gắn chế độ tự phê bình và phê bình với chế độ kiểm tra, giám sát và sửa
chữa kịp thời.
“Dùng cách thật thà tự phê bình và phê bình,
để tẩy trừ những thói tham ô lãng phí và bệnh quan liêu, để cùng nhau tiến bộ”,
“Mỗi cán bộ, mỗi đảng viên, mỗi ngày phải tự kiểm điểm, tự phê bình, tự sửa
chữa như mỗi ngày phải rửa mặt. Được như thế thì trong Đảng sẽ không có bệnh mà
Đảng sẽ mạnh khỏe vô cùng”. Kết hợp chặt chẽ giữa chế độ tự phê bình và phê
bình với công tác kiểm tra, giám sát của nhân dân, thực hiện đúng nguyên tắc
“dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra và giám sát”.
Thực hiện nghiêm túc chế độ phê bình từ trên
xuống dưới, từ dưới lên trên, chủ động tạo các kênh thông tin để nhân dân phản
ánh, đánh giá cán bộ, đặc biệt là cán bộ địa phương; giúp cho cán bộ gần dân,
nghe dân, hiểu dân để dân dân tin, thể hiện tinh thần, trách nhiệm, trình độ và
năng lực của mình trong sinh hoạt và công tác. “Mở rộng dân chủ phê bình trong
cơ quan và ngoài quần chúng, từ trên xuống và từ dưới lên. “Trên đe dưới
búa” của phê bình, thì nhất định tẩy được bệnh quan liêu”. Phải gắn
chế độ tự phê bình và phê bình trong cơ quan, đơn vị với công tác phản biện của
các tổ chức chính trị - xã hội và quần chúng nhân dân.
Hai là, thực hiện đúng nguyên tắc trong quy hoạch, bổ nhiệm, luân
chuyển và đánh giá cán bộ.
Quán triệt tư tưởng Hồ Chí
Minh, “khi cân nhắc cán bộ, cần phải xét rõ người đó có được quần chúng tin cậy
và mến phục không. Lại phải xem, người ấy xứng đáng với việc gì”, Đảng ta xác
định: “Đổi mới và tăng cường công tác cán bộ, tạo sự chuyển biến trong thực tế
về đánh giá, tuyển chọn và sử dụng cán bộ chủ yếu theo yêu cầu của sự nghiệp
công nghiệp hoá, hiện đại hoá, cơ chế thị trường và chính sách mở cửa”. Thực hiện nguyên tắc tập trung dân chủ trong
công tác quy hoạch cán bộ; Đảng thống nhất lãnh đạo và quản lý đội ngũ cán bộ,
bảo đảm vai trò lãnh đạo tập trung của cấp uỷ đi đôi với việc phát huy trách
nhiệm của các tổ chức trong hệ thống chính trị, nhất là người đứng đầu; đồng
thời mở rộng dân chủ trong việc phát hiện nguồn, phát hiện tài năng. Kết hợp
chặt chẽ giữa công tác quy hoạch, đào tạo, bổ nhiệm, luân chuyển và sử dụng cán
bộ, bảo đảm khách quan, dân chủ, đúng người, đúng việc, được nhân dân tín
nhiệm. Phải “Lấy kết quả công việc, sự hài lòng và tín nhiệm của nhân dân làm
tiêu chí quan trọng để đánh giá chất lượng tổ chức bộ máy và chất lượng cán bộ,
đảng viên”.
Công tác cán bộ phải nắm vững
tư tưởng chỉ đạo, nguyên tắc của chiến lược cán bộ của Đảng và đặc điểm, yêu
cầu nhiệm vụ của từng cương vị, địa phương, cơ quan. Kiên quyết xử lý nghiêm và
đưa ra khỏi bộ máy lãnh đạo những cán bộ có biểu hiện thoái hóa, biến chất, vi
phạm đạo đức cách mạng, xa rời quần chúng, xa rời thực tiễn.
Ba là, không ngừng nâng cao phẩm chất chính trị,
đạo đức, phong cách làm việc và năng lực công tác của cán bộ
Phẩm chất chính trị, đạo đức, phong cách và năng lực công tác là
cơ sở, điều kiện để mỗi cán bộ hoàn thành mọi nhiệm vụ trên cương vị chức trách
được giao. Thực tế cho thấy, ở đâu và khi nào cán bộ có những biểu hiện hạn chế
về phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống và năng lực công tác thì ở đó “bệnh
quan liêu” có “cơ sở, điều kiện phát triển”. Do vây, các cấp, các ngành, ở mỗi
cơ quan, địa phương, đơn vị và mỗi cán bộ, đảng viên cần “Quyết tâm thực hiện
đạo đức cách mạng là cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, quyết tâm tẩy bỏ cho
kỳ hết bệnh quan liêu”.
Nâng cao phẩm chất chính trị,
đạo đức lối sống của cán bộ là một quá trình thường xuyên, liên tục, lâu dài;
là sự nỗ lực của các cấp lãnh đạo, các cơ quan đơn vị và từng cán bộ. Do đó,
các cấp, các nghành, các cơ quan đơn vị và mỗi cán bộ, đảng viên phải
không ngừng Học tập và làm theo tư tưởng đạo đức, phong cách Hồ Chí
Minh” một cách thực chất, gắn với thực hiện Nghị quyết Trung
ương 4 khóa XI về “Một số vấn đề cấp bách xây dựng Đảng hiện nay”, Nghị
quyết Trung ương 7 khóa XII về “Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến
lược, đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ”, kết hợp với các chế độ
kiểm tra, giám sát, sắp xếp, bổ nhiệm, đánh giá và luân chuyển cán bộ.
Thực hiện đúng nguyên tắc và
phát huy vai trò giám sát và phản biện xã hội của nhân dân, của tập thể trong
đánh giá cán bộ, đảng viên. Kiên quyết, kịp thời xử lý cán bộ suy thoái về tư
tưởng chính trị, đạo đức lối sống, các biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa” và thói làm việc quan liêu, không sâu sát thực tiễn...
Xây dựng kế hoạch, tiến hành có
hiệu quả công tác giáo dục, nâng cao năng lực và tác phong công tác của cán bộ,
thông qua thực tiễn để đánh giá năng lực công tác và trách nhiệm của cán
bộ. Tăng cường công tác giáo dục
chính trị, tư tưởng, nâng cao đạo đức cách mạng cho đội ngũ cán bộ, đảng viên.
Kết hợp chặt chẽ, hiệu quả giữa đào tạo với rèn luyện trong thực tiễn. Thực
hiện nghiêm túc chế độ học tập, bồi dưỡng lý luận chính trị và cập nhật kiến
thức mới cho cán bộ. “Phải làm kiểu
mẫu: Cần, Kiệm, Liêm, Chính, Chí công vô tư”, cán bộ, người đứng đầu phải làm
gương và là tấm gương để nhân dân và cấp dưới học tập và theo; “đặt công việc
chung, lợi ích chung lên trên hết, trước hết”.
Bốn là, rèn luyện phong cách
làm việc gần dân, sát thực tế của cán bộ.
Để chữa “bệnh quan
liêu” đòi hỏi mỗi cán bộ, đảng viên phải rèn luyện phương pháp, phong cách
làm việc quần chúng, thường xuyên tiếp xúc, lắng nghe ý kiến góp ý của tập thể,
cấp dưới và của nhân dân. Tích cực hoạt động thực tiễn, chủ động nghiên cứu
thực tế, rèn luyện khả năng đánh giá, định hướng trong quá trình lãnh đạo, chỉ
đạo và hoạt động thực tiễn. Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “Lãnh đạo nhân dân
bằng cách tuyên truyền, giải thích, cổ động, giáo dục, tổ chức nhân dân, dựa
vào nhân dân để thực hiện nguyện vọng chính đáng của nhân dân”. Qua đó, cán bộ,
đảng viên không những hiểu được tâm tư, nguyện vọng của nhân dân mà còn học tập
được nhiều kinh nghiệm hay của nhân dân. Làm cho mối quan hệ, đoàn kết gắn bó
giữa cán bộ, đảng viên ngày càng bền chặt hơn, để cán bộ, đảng viên thực sự là
“công bộc, đầy tớ của nhân dân”.
Sự nghiệp cách mạng trong tình hình mới đòi
hỏi phải không ngừng nâng cao vai trò, trách nhiệm của đội ngũ cán bộ. Từ thực
tế “bệnh quan liêu” ở không ít cán bộ hiện nay, đòi hỏi các cấp ủy
đảng, các cơ quan, đơn vị và toàn hệ thống chính trị phải tích cực, chủ động,
linh hoạt và kiên quyết, đảm bảo đúng nguyên tắc, phương châm, quan điểm chỉ
đạo trong công tác cán bộ để “tẩy sạch bệnh quan liêu” trong cán bộ.
“Mong rằng toàn thể cán bộ ta, ai không mắc bệnh quan liêu phải giữ gìn, tránh
nó. Ai đã mắc bệnh ấy, thì phải cố gắng sửa chữa cho khỏi đi, cho xứng đáng với
người cán bộ cách mạng, chớ để bị đào thải”./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét