Sau sự sụp đổ của CNXH ở Liên Xô và hệ thống CNXH trên thế
giới, các lực lượng chống cộng cũng dần thay thế chiến lược bao vây, tấn công
mới bằng thủ đoạn mới: “diễn biến hòa bình” - Đó là sự phá hoại về chính trị -
tư tưởng một cách thường xuyên và liên tục, hòng thay dần hệ tư tưởng XHCN bằng
hệ tư tưởng tư sản, làm cho xói mòn “sức đề kháng” mất dần khả năng đấu tranh
chống lại hệ tư tưởng tư sản của các nước Xã hội chủ nghĩa. Đối với Việt Nam,
để thực hiện âm mưu chống phá sự nghiệp xây dựng CNXH, phủ nhận con đường đi
lên CNXH ở nước ta, các thế lực thù địch thường dùng những thủ đoạn và phương
thức sau:
Một là, thực hiện kiểu tuyên truyền dai dẳng với mọi loại công cụ.
Một chủ đề xuyên tạc, phủ nhận có thể được khai triển bằng nhiều hình thức
tuyên truyền, lặp đi lặp lại không chán trên nhiều diễn đàn. Hằng ngày, hằng
giờ chúng huy động cả một hệ thống các công cụ, sức mạnh công nghệ có trong
tay, “đặc biệt là hệ thống truyền thông đại chúng với 402 báo, tạp chí, 61 đài
phát thanh có chương trình tiếng Việt, 88 nhà xuất bản và hàng trăm trang web
cùng nhiều hãng thông tấn, đài phát thanh và truyền hình hải ngoại” để
tuyên truyền chống phá CNXH.
Hai là, đưa nội dung dối trá, lừa bịp, trộn lẫn thật giả, chủ yếu
là các thông tin tiêu cực, bóp méo sự thật kèm theo những ý kiến, quan điểm sai
lệch, bình luận chủ quan. Họ coi những hạn chế khó tránh của sự nghiệp xây dựng
XHCN trong thời kỳ quá độ là sai lầm của con đường XHCN ở Việt Nam từ đó tạo
tâm lý bán tín, bán nghi trong xã hội.
Ba là, xâm nhập lực lượng từ bên ngoài vào kết hợp móc nối
với các đối tượng chống đối trong nước để chống phá từ bên trong. Những năm
qua, các tổ chức phản động người Việt lưu vong tăng cường đưa lực lượng xâm nhập
vào nước ta trực tiếp kích động các hoạt động chống phá, tán phát truyền đơn,
kích động quần chúng biểu tình, gây rối an ninh, trật tự hòng tạo thành điểm
nóng chính trị - xã hội.
Bốn là, họ lợi dụng và khai thác triệt để những thời điểm
nhạy cảm chính trị như các Đại hội Đảng, các cuộc bầu cử... để lôi kéo các phần
tử chống đối, bất mãn, hoặc các đối tượng thoái hóa biến chất, kích động họ
chống phá.
Mục đích của chúng chính là phá vỡ nền tảng chính trị là
then chốt; chống phá về kinh tế là biện pháp cơ bản, thường xuyên, lâu dài; phi
chính trị hóa lực lượng vũ trang là nhiệm vụ trọng yếu. Đây là thủ đoạn rất xảo
quyệt và cực kỳ nguy hiểm, bởi khi quân đội, công an bị phi chính trị hóa thì
chắc chắn sẽ suy yếu, không còn khả năng ngăn chặn các cuộc tiến công cả từ bên
trong và bên ngoài của các thế lực thù địch, không giữ vững được sự ổn định
chính trị; mất độc lập, tự chủ. Tập trung cổ súy cho luận điệu “lực lượng vũ
trang phi giai cấp” chúng đưa ra luận điểm quân đội, công an phải đặt dưới sự
lãnh đạo của Đảng Cộng sản theo nguyên lý của chủ nghĩa Mác - Lênin là sai lầm;
quân đội phải đứng ngoài chính trị, phi chính trị. Họ nhấn mạnh, quân đội và
công an nên là hai lực lượng đứng ngoài cuộc đấu tranh chính trị của các đảng
phái nhằm giành quyền kiểm soát các cơ quan quyền lực nhà nước; việc tổ chức ra
lực lượng vũ trang chỉ là để bảo vệ lợi ích dân tộc, lợi ích quốc gia. Bởi thế,
quân đội, công an phải trung lập, đứng ngoài chính trị, không cần đặt và chịu
sự lãnh đạo của bất kỳ đảng phái nào.
Như vậy, nhìn tổng thể các thủ đoạn và phương thức trên là "chuỗi liên
kết" chặt chẽ và rất nguy hiểm đối với chúng ta. Nhận rõ âm mưu, thủ đoạn
và phương thức mà DBHB triển khai cũng là cách: biết người biết ta để đề cao
cảnh giác góp phần làm thất bại âm mưu DBHB đối với chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét