Cái
gọi là “thư ngỏ” của một vài tổ chức nhân danh quốc tế về nhân quyền gửi tới
các quốc gia thành viên Đại hội đồng Liên hợp quốc (LHQ) nhằm vận động không bỏ
phiếu cho Việt Nam ứng cử vào Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2023-2025 thật
thiếu cơ sở.
Ngoài việc thường xuyên “đâm bị
thóc, chọc bị gạo” vấn đề nhân quyền của các
quốc gia mà họ thù địch, thì vài tổ chức nhân danh quốc tế về nhân quyền này đã
làm được gì để quyền con người trên thế giới tốt đẹp hơn? Thật lố bịch khi họ
lại tự cho mình có quyền phán xét, mặc cả, ra điều kiện về nhân quyền đối với
các quốc gia có chủ quyền như Việt Nam.
Tổ ong có hình thức thủng lỗ
chỗ. Thư ngỏ của một số tổ chức này giống như một tổ ong. Nó chỉ có phần lõm mà
không có phần lồi. Thôi thì vẫn còn một chút niềm tin vớt vát rằng, nhiều khả
năng nguồn thông tin mà các tổ chức nhân danh nhân quyền này tiếp nhận được về
Việt Nam thông qua một lăng kính méo mó.
Vì họ không được mắt thấy, tai
nghe, tiếp nhận thông tin sai lệch nên họ mới đưa ra kiến nghị rằng “Việt Nam
là một quốc gia vi phạm nhân quyền nghiêm trọng và triền miên, không tuân thủ
các cam kết, có thành tích hợp tác kém với Hội đồng Nhân quyền (HRC)”.
Họ tiếp tục chụp mũ: Tình hình
nhân quyền đang xấu đi ở Việt Nam như đàn áp các tổ chức phi chính phủ, các nhà
báo độc lập, các nhóm tôn giáo, những người bảo vệ môi trường và đất đai, những
người ủng hộ nhân quyền...
Trong khi đó, báo cáo của họ
lại phớt lờ, không đề cập đến những thành tựu với sự nỗ lực không mệt mỏi mà
Việt Nam đã đạt được khi phấn đấu cho quyền con người. Những thành tựu ấy không
chỉ được “tai nghe, mắt thấy” ở Việt Nam, mà còn được chính các tổ chức lớn của
LHQ báo cáo, đánh giá định kỳ, như Chương trình Phát triển của LHQ (UNDP); Tổ
chức Y tế thế giới (WHO) hay chính Hội đồng Nhân quyền (HRC)...
Đến đây thì "thư ngỏ"
đã “lòi đuôi cáo” khi nó rất không công bằng, cố tình chỉ thấy cây mà không
chịu thấy rừng. Không chỉ dịp này, năm nào cũng vậy, họ luôn cùng nhau “tiền hô
hậu ủng” để cho ra đời những bản báo cáo về nhân quyền đầy màu sắc chính trị,
sai sự thật để chống phá Việt Nam và một số quốc gia mà họ cho là đối lập về hệ
tư tưởng.
Điều đầu tiên cần nói
rõ, những tổ chức nhân danh nhân quyền trên không có tư cách để đánh giá, chấm
điểm, xếp loại về nhân quyền ở Việt Nam, chứ chưa nói đến việc làm sai trái khi
cố tình gửi yêu sách đến LHQ.
Chính lịch sử hàng trăm năm đấu
tranh cho sự tiến bộ của loài người, vì quyền con người, các quốc gia trong mái
nhà chung LHQ đã thống nhất một quan điểm: “Áp đặt tiêu chuẩn dân chủ, nhân
quyền cho một quốc gia là vô lý”. Các nước trên thế giới ở những trình độ phát
triển khác nhau, thể chế chính trị khác nhau nên không thể lấy giá trị, tiêu
chuẩn về dân chủ, nhân quyền của nước này áp đặt cho nước khác. Các văn kiện
pháp lý về quyền con người được LHQ quy định rất rõ ràng.
Không quốc gia nào, kể cả LHQ,
có quyền can thiệp vào công việc thực chất thuộc thẩm quyền quốc gia, chứ đừng
nói gì đến các tổ chức nhân danh. Mục 7, Điều 2, Chương I, Hiến chương LHQ
khẳng định: “Hiến chương này hoàn toàn không cho phép LHQ được can thiệp vào
những công việc thực chất thuộc thẩm quyền nội bộ của bất cứ quốc gia nào...”.
Trong môi trường hội nhập, sự
trao đổi, hợp tác, đối thoại trên lĩnh vực quốc tế về nhân quyền là rất quan
trọng, vì có thể bổ sung thêm cơ chế, kinh nghiệm trong việc bảo đảm quyền con
người, tuy nhiên, theo các quy định pháp lý, nó chỉ nhằm bổ sung chứ không thể
thay thế các cơ chế về bảo đảm quyền con người đang vận hành tại các quốc gia.
Vậy thì mấy tổ chức nhân danh nhân quyền kia lấy tư cách gì để đòi tước tư cách một quốc gia có chủ quyền như Việt Nam? Họ chẳng có tư cách gì!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét