Các chiến sỹ ship hàng Bác rất áy náy. Phần thương Bác khó khăn vất vả, ngày nắng, còn ngày mưa ; phần lo Bác già yếu, chẳng may vấp ngã, nếu có chuyện gì thì ảnh hưởng tác động lớn đến việc làm của quốc gia và của Đảng.
Ngày đó, con đường quanh ao cá chưa được tôn tạo như lúc bấy giờ. Sau những trận mưa to, đường đi còn ngập nước. Nhưng đến giờ ăn, dù đang còn mưa, Bác vẫn xắn quần quá đầu gối, cầm ô, cùng chiến sỹ bảo vệ, lội nước đi sang nhà ăn. Nhìn ống chân Bác gầy gò, nổi gân xanh, đồng đội thương Bác, trào nước mắt, nhưng không sao thuyết phục được Bác được cho phép dọn cơm bên nhà sàn. Bác nói: Các chú muốn chỉ một người khó khăn vất vả hay muốn cho nhiều người cũng phải khó khăn vất vả vì Bác.
Có hôm, buổi sớm, Bác vào thay quần áo xong, đến bữa, gặp trời mưa, Bác không muốn những chiến sỹ ship hàng phải giặt nhiều, Bác cởi quần dài, gập lại, cắp nách, sang đến nơi mới mặc vào. Bác coi mình cũng chỉ là một người Giao hàng và xem những chiến sỹ ship hàng cũng như mình nên không muốn làm phiền ai.
Tuy vậy, những chiến sỹ ship hàng Bác vẫn nỗ lực tìm mọi cách để hoàn toàn có thể đổi khác tình hình ấy.
Một hôm, Bác cho gọi chị Trần Thị Lý, người con gái miền Nam vào ăn cơm với Bác. Bác mời vào ngày Chủ nhật, nhưng hôm đó chiến sỹ Lý lại đi vắng thành ra hôm sau (3-7-1967) chị mới vào được. Hôm đó, trời mưa rất to. Đồng chí Vũ Kỳ cho dọn cơm ngay bên dưới nhà sàn để Bác ăn cùng chị Lý. Thương chị Lý thương tật, đau yếu, đường mưa trơn, đi lại khó khăn vất vả, lần tiên phong, bữa đó Bác Hồ đồng ý chấp thuận ở lại ăn cơm dưới nhà sàn.
Hôm sau, những chiến sỹ ship hàng lại dọn cơm dưới nhà sàn, mời Bác ăn, coi như đã có một tiền lệ và không thỉnh thị Bác. Nhưng Bác đã cho gọi chiến sỹ Vũ Kỳ đến và phê bình:
Các chú muốn để Bác hư thân đi có phải không?
Ý Bác đã rõ ràng. Bác muốn mỗi ngày ba bận, mỗi bữa ăn, đi vòng quanh hồ một lần, như một kỷ luật bắt buộc phải rèn luyện so với mình.
Tuổi già, cũng như trẻ thơ, đều muốn được chiều chuộng. Bác biết: Nếu dễ dãi với mình và để cho người khác dễ dãi với mình, từ từ sẽ hư thân đi.
Không ai sinh ra đã thành lãnh tụ. Muốn trở thành vĩ nhân, phải có chí rèn luyện. Làm quản trị nước rồi, trở thành lãnh tụ kính yêu của cả giai cấp và dân tộc bản địa rồi, Bác Hồ vẫn không ngừng rèn luyện. Vì vậy, ở vị trí càng cao, càng nổi tiếng, tinh hoa, phẩm chất, đạo đức của Bác càng sáng, càng trong.
Ý nghĩa câu chuyện:
Câu chuyện nói lên ý chí nghị lực vượt khó khác thường của Bác Hồ, dù ở tuổi cao sức yếu nhưng người vẫn kiên trì rèn luyện chống lại tuổi già và bệnh để có sức khỏe thể chất tốt ship hàng cách mạng, ship hàng tổ quốc, ship hàng nhân dân lâu hơn thế nữa và nhiều hơn thế nữa.
Bài học kinh nghiệm:
Phải có lối sống đơn giản và giản dị, thân thiện dễ thông cảm, luôn chăm sóc đến mọi người, luôn “ Vì mọi người ” không muốn mọi người vì mình, việc gì làm được thì hãy tự làm không nên phiền hà đến người khác. Trong đời sống luôn tôn trọng và chăm sóc đến mọi người, yêu thương con người, đó là đức tính đáng quý chị em phụ nữ cần phải học tập ở Bác.
Sức khỏe là gia tài quý giá nhất của mỗi con người tất cả chúng ta ai cũng mong ước có sức khỏe thể chất tốt. Vì vậy mỗi tất cả chúng ta cần siêng năng rèn luyện thể dục thể thao để có sức khỏe thể chất tốt, tích cực tham gia học tập, lao động, sản xuất đem lại quyền lợi cho bản thân, mái ấm gia đình và xã hội./.
ST
Sức khỏe là gia tài quý giá nhất của mỗi con người tất cả chúng ta ai cũng mong ước có sức khỏe thể chất tốt.
Trả lờiXóa