Một trong những thủ đoạn của thế lực thù địch, phản động nhằm cố tình
xuyên tạc, phủ nhận thành
quả của cách mạng hiện nay đó là nhai lại chiêu bài, luận điệu “Chủ
nghĩa xét lại”. “Chủ nghĩa xét lại” - trào lưu tẩy trắng, xét lại lịch sử
là một hành động nguy hiểm, đó là việc nhân danh nghiên cứu và tìm hiểu lịch
sử, rồi lớn tiếng phủ nhận lịch sử, truyền bá thông tin sai lệch về lịch sử,
biến những kẻ tấn công hay gây chiến thành những nạn nhân, và khiến những nạn
nhân thành những kẻ nguy hiểm, khát máu.
Chúng ta đã từng chứng
kiến chủ nghĩa xét lại lịch sử qua việc người Ukraine sẵn sàng từ bỏ những ký
ức đẹp đẽ và hào hùng nhất về cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của nhân dân Liên
Xô, trong đó có người dân Ukraine diễn ra vào Thế chiến thứ 2. Họ yêu cầu phía
Nga phải bồi thường vì đã giải phóng Ukraine, họ tạt nước và xúc phạm những
người cựu binh già, họ phủ nhận việc lên án chủ nghĩa phát xít tại Liên Hợp
Quốc. Có không ít người Ukraine bày tỏ rằng nếu Đức xâm chiếm Ukraine, thì
tương lai họ có thể sẽ giàu có và sung túc hơn?! Tháng 5/2020, một số quan chức
ngoại giao Ba Lan lớn tiếng kêu gọi Nga ngưng tổ chức ngày duyệt binh Chiến
thắng phát xít Đức và họ vu cáo Nga là quốc gia gây ra chiến tranh bằng việc xâm
chiếm rìa phía Đông của Ba Lan. Họ kết luận rằng Nga cần phải thừa nhận là quốc
gia gây chiến thay vì là một quốc gia chiến thắng. Điều này, khiến Ngoại
trưởng Đức Heiko Maas trong một bài viết vào tháng 5/2020, đã lên án mạnh mẽ
việc tôn vinh chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa xét lại. Bản thân bài viết của
Ngoại trưởng Đức cũng kết luận rằng chính Đức là quốc gia gây chiến tranh bằng
cách xâm chiếm Ba Lan - chứ không phải Nga, và cũng là quốc gia phải chịu trách
nhiệm về diệt chủng người Do Thái.
Chủ nghĩa xét lại thực
sự là một hành động nguy hiểm, biến những kẻ tấn công hay gây chiến thành những
nạn nhân, và khiến những nạn nhân thành những kẻ nguy hiểm, khát máu. Chủ nghĩa
xét lại tại Việt Nam nhân danh nghiên cứu và tìm hiểu lịch sử, rồi lớn tiếng
phủ nhận lịch sử, truyền bá thông tin sai lệch về lịch sử. Những luận điểm kiểu
như “Việt Nam Cộng Hòa, Mỹ và đồng minh không thua tại Việt Nam”. Rồi ngụy biện
phía này chỉ nhắm vào việc “bảo vệ tự do, dân chủ, độc lập”, còn “phía Bắc Việt
là những người gây ra tội ác chiến tranh…”. “Bắc Việt điều động đặc công đánh
các sân bay Thái Lan có phải là một hành vi xâm phạm chủ quyền, lãnh thổ hay
không? Việt Cộng không công bằng khi chỉ biết đánh lén” - Đó là câu hỏi nhận
được rất nhiều luồng tranh luận trong một diễn đàn nghiên cứu lịch sử, mà người
hỏi tự nhận là “hỏi ngu”, về các sự kiện đặc công Việt Nam tiến đánh các căn cứ
quân sự, sân bay Utapao, Udon, Ubon… trên đất Thái Lan trong những năm từ 1968
đến 1972. Kẻ tự nhận là “hỏi ngu” không hiểu hay cố tình lờ đi chuyện các căn
cứ quân sự, sân bay đó đều dùng để các lượt máy bay của Mỹ đánh phá Việt Nam.
Vậy hành động của phía Thái Lan lúc ấy có được coi là xâm phạm chủ quyền lãnh
thổ Việt Nam hay không? Máy bay Mỹ bay từ các địa điểm đó hoàn toàn không phải
là nghiên cứu hải dương học hay bay chơi chơi; những chuyến bay đó tiến thẳng
đến miền Bắc Việt Nam, trút bom đạn xuống, bao nhiêu người dân thường thiệt
mạng. Đột kích phá những máy bay đó nhằm ngăn chặn hành động ném bom đạn vào
người khác không thể là đánh lén, mất công bằng, xâm phạm chủ quyền trái phép.
Có nhà sử học cho rằng
liên quan Pháp - Tây Ban Nha chỉ đánh Việt Nam nhằm mượn đường tiến đánh Trung
Quốc. Nhiều luồng suy nghĩ theo đó mà được suy luận ra, rằng chính những sĩ phu
yêu nước và người dân đã quá “nhạy cảm” khi đứng lên chống lại phía liên quân.
Nếu đàm phán kỹ càng thì Việt Nam hoàn toàn có thể tránh khỏi việc trở thành
thuộc địa như cách mà Thái Lan đã chọn đứng giữa Pháp và Anh. Tức là bây giờ,
những người chống Pháp trở thành những kẻ phàm phu tục tử, suy nghĩ thấp hèn,
không biết tính chuyện đại sự?! Luận điểm này, khiến bao công lao, bao nhiêu
tính mạng người Việt đã mất trong thời kỳ chống Pháp xâm lược Việt Nam giai
đoạn đầu, trở thành những cái chết vô ích, thái quá. Việt Nam không phải là
“vùng đệm” mà Pháp thích mượn thì mượn, người Việt hi sinh tại Đà Nẵng Gia
Định, Huế, Hà Nội là để chống Pháp, càng không phải vì bảo vệ Thiên Triều.
Nghiên cứu lịch sử là đúng, nghiên
cứu lịch sử để thế hệ sau học hỏi quá khứ, sống cho hiện tại và bảo vệ tương
lai; chứ không phải nhân danh nghiên cứu lịch sử để phán xét, tỏ thái độ, hằn
học, truyền bá tư tưởng sai lệch, làm hỏng đi sự kiện lịch sử. Đó thực sự là
hành đồng sai trái cần nhận diện, phê phán.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét