Với âm mưu thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực văn hóa-tư tưởng, một trong những phương thức mà các thế lực thù địch thường xuyên sử dụng là phát hành các sách, báo có nội dung độc hại, xuyên tạc, phản động. Đáng phê phán là một số cá nhân do nhận thức chính trị hạn chế, thiếu hiểu biết và hám lợi đã “nối giáo cho giặc” khi công khai tán phát, mua bán sách, báo xấu độc. Vì thế, việc ngăn chặn sự thẩm lậu, đấu tranh trực diện với sách, báo xấu độc cần nhất là chủ động, thường xuyên, kịp thời, đi vào thực chất.
Âm
mưu đầu độc nhận thức
Đằng
sau một cuốn sách, một bài báo chứa đựng tư tưởng, lý lẽ, tâm tư, tình cảm có
tác động đến nhận thức, hành vi của độc giả. Bên cạnh những “bảo thư” soi
đường, chỉ lối để con người hướng đến các giá trị chân, thiện, mỹ; rèn luyện,
phấn đấu tu thân, tích đức để khẳng định bản thân, cống hiến cho xã hội; cũng
không hiếm những “tà thư” đầu độc độc giả đưa đường đến với sự tối tăm, hận
thù, bi quan, những hành vi lệch chuẩn, thiếu văn hóa và đạo đức, vi phạm pháp
luật...
Khác
với loại hình tuyên truyền trực quan như tranh, ảnh, phim; sách, báo xấu độc
xâm nhập âm thầm, dùng lý lẽ bề ngoài tưởng chừng rất khách quan, khoa học
nhưng ngầm ẩn những dụng ý vô cùng thâm hiểm. Chỉ cần độc giả là người thiếu
hiểu biết về chính trị, không kiên định với nền tảng tư tưởng của Đảng, có ẩn
ức, bất mãn trong đời sống rất dễ bị tiêm nhiễm, dần dần “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa” lúc nào không hay. Chẳng hạn, khá nhiều sách, báo dưới cái mác
nghiên cứu khoa học lịch sử đã “bắn vào quá khứ” khi lập luận rằng: Không cần
tiếp thu chủ nghĩa cộng sản, không cần sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam, của Bác Hồ, không cần có Cách mạng Tháng Tám năm 1945, dân tộc
Việt Nam cứ “ngoan ngoãn” ở trong “vòng tay bảo hộ” của mẫu quốc Pháp sau Chiến
tranh Thế giới thứ hai thì đất nước sẽ phát triển, dân trí nâng cao; rồi sau đó
thông qua phương cách hòa bình để có được nền độc lập thì sẽ tốt hơn là phải
cầm súng suốt mấy chục năm, làm “kéo lùi lịch sử”. Luận điệu này với những
người trưởng thành có hiểu biết lịch sử, có tư duy biện chứng khoa học thì đích
thực là phản động, phi thực tế và phản khoa học. Tuy nhiên, nếu là một người
trẻ mới mười tám, đôi mươi, sinh ra trong hòa bình thì chưa chắc đã đủ bản
lĩnh, trình độ để nhận diện đây là “tà thuyết”.
Theo
số liệu của Bộ Công an,
tính từ năm 2009 đến 2022, lực lượng an ninh chính trị nội bộ đã phối hợp thu
thập, nghiên cứu hơn 500 đề tài, bản thảo; kiến nghị không cho xuất bản hoặc
sửa chữa lại nội dung trước khi xuất bản 350 đề tài, bản thảo; ngừng phát hành,
thu hồi, tiêu hủy 150 ấn phẩm có nội dung phức tạp, nhạy cảm, vi phạm; xử phạt
vi phạm pháp luật trên lĩnh vực xuất bản hơn 760 trường hợp.
Khi
những ý đồ thâm hiểm không phát huy dưới dạng “chính ngạch”, các thế lực thù
địch đẩy mạnh hoạt động thông qua phương thức cũ đó là tán phát sách,
báo xấu độc theo con đường “tiểu ngạch”, nhất là trên không gian mạng.
Sách,
báo xấu độc chủ yếu được xuất bản dưới chế độ cũ trước năm 1975, sau này in ấn
ở hải ngoại. Dù là thể loại hư cấu hay phi hư cấu, sách, báo xấu độc đều có
chung một số đặc điểm về nội dung, đó là: Ra sức cổ vũ quan điểm thù địch,
chống đối Đảng Cộng sản Việt Nam; kêu gọi người dân không chấp nhận Đảng ta là
đảng cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và xã hội; phủ định lý luận về chủ nghĩa xã
hội và sự đúng đắn tất yếu của con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam;
đòi xét lại lịch sử, bôi nhọ nhằm hạ thấp uy tín, danh dự của các anh hùng dân
tộc, lãnh tụ của Đảng, các bậc tiền bối cách mạng; khoét sâu vào những mặt trái
của xã hội nhằm phủ nhận thành tựu xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của Đảng và nhân
dân...
Đáng
lo ngại là một số cá nhân chuyên kinh doanh sách, báo, dịch vụ in ấn nhận thấy
sách, báo xấu độc bị cấm phổ biến, lưu hành là “hàng hiếm” nên đã sưu tập, tái
sản xuất, bày bán công khai trên mạng xã hội dưới dạng sách in và sách điện tử.
Chỉ cần đặt hàng trên mạng xã hội, bất cứ tác phẩm xấu độc nào trong vài giờ đã
có thể chuyển đến tận tay người có nhu cầu.
Vấn
đề đáng bàn là vì sao sách, báo xấu độc do các tác giả phản động lại có thể
“đội mồ sống dậy” lưu hành dễ dàng mà các cơ quan chức năng chưa kịp thời ngăn
chặn?
Kết hợp giữa phòng và chống hiệu quả
Chúng
ta cần xác định phương thức tán phát, phổ biến sách, báo xấu độc là
thủ đoạn mà các thế lực thù địch sẽ không bao giờ từ bỏ. Cho nên, đấu tranh với
sách, báo xấu độc là việc làm lâu dài, thường xuyên để bảo vệ nền tảng tư tưởng
của Đảng. Đặc biệt cần chú ý kết hợp giữa phòng và chống một cách linh hoạt,
tùy từng trường hợp cụ thể để mang lại hiệu quả thực chất.
Văn
kiện Đại hội XIII của Đảng đã xác định: “Kiên quyết đấu tranh, loại bỏ các sản
phẩm, thông tin độc hại, xuyên tạc, phản động, ảnh hưởng xấu đến ổn định chính
trị-xã hội, thuần phong mỹ tục”.
Quán
triệt, thực hiện đường lối, chủ trương của Đảng, với lĩnh vực xuất bản, ông
Nguyễn Nguyên, Cục trưởng Cục Xuất bản, In và Phát hành (Bộ Thông tin và Truyền
thông), Phó chủ tịch Hội Xuất bản Việt Nam cho rằng: Trước hết, tiếp
tục nâng cao năng lực lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước đối với lĩnh
vực xuất bản. Phát huy vai trò, nêu cao trách nhiệm của các cơ quan xuất bản,
cơ quan chủ quản trong công tác xuất bản với yêu cầu giữ vững tôn chỉ, mục
đích, nâng cao bản lĩnh chính trị cho đội ngũ cán bộ, biên tập viên, thực hiện
chặt chẽ quy trình xuất bản, thẩm định kỹ nội dung bản thảo, tránh để xảy ra
sai sót nội dung nghiêm trọng về chính trị.
Cùng
với đó, công tác hậu kiểm cần tiếp tục được đẩy mạnh nhằm ngăn chặn triệt để
các xuất bản phẩm có nội dung vi phạm quy định Luật Xuất bản; các cơ quan bảo
vệ pháp luật triển khai đồng bộ các giải pháp đấu tranh, xử lý những ấn phẩm
lưu hành bất hợp pháp, nhất là các ấn phẩm có nội dung xấu độc. Riêng với các
địa chỉ lưu giữ, tán phát xuất bản phẩm xấu độc trên không gian mạng,
cần phát huy vai trò nòng cốt của lực lượng an ninh chính trị nội bộ, an ninh
mạng tập trung sử dụng những biện pháp kỹ thuật để ngăn chặn hoạt động và sức
phổ biến, tiếp cận đến với người đọc.
Theo
ông Nguyễn Thái Bình, Phó giám đốc Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật, vấn
nạn sách, tài liệu xấu độc được in ấn, mua bán công khai hiện nay là nguy cơ
dẫn đến mất kiểm soát vì vô tình tạo thói quen, hành vi vi phạm pháp luật cho
bạn đọc, người sử dụng thiếu hiểu biết. Các cơ quan quản lý nhà nước, cơ quan
chức năng cần sớm vào cuộc, xử lý bảo đảm đủ răn đe với những hành vi
vi phạm pháp luật. Với những nhóm người có chủ ý thu lợi cá nhân hoặc có kế
hoạch, chủ động tán phát sách, báo xấu độc cần phải bị xử lý hình sự
để răn đe những đối tượng khác. Với những cá nhân nhỏ lẻ, nếu chỉ hám lợi đơn
thuần thì sớm tiếp cận, nhắc nhở.
Ông
Nguyễn Thái Bình cũng nhấn mạnh đến vai trò của các cấp ủy Đảng cần chủ
động định hướng, cung cấp thông tin thường xuyên để cán bộ, đảng viên không tìm
hiểu, không tiếp cận với sách, báo xấu độc; xử lý nghiêm những trường hợp cán
bộ, đảng viên phổ biến, giới thiệu sách, báo xấu độc dưới bất cứ hình thức nào.
Đặc biệt, đối với các cơ quan quản lý nhà nước cần phải chủ động trong truyền
thông chính sách, giúp cho người dân hiểu và làm việc theo pháp luật. Phát huy vai
trò của đội ngũ báo cáo viên, tuyên truyền viên trong hoạt động tuyên truyền
miệng để cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân không mua bán, tàng trữ, sử
dụng, phổ biến sách, báo xấu độc; đồng thời, nâng cao khả năng nhận diện nội
dung xấu độc, tham gia đấu tranh phản bác những quan điểm sai trái, góp phần
bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
Một
giải pháp mà các chuyên gia trong lĩnh vực xuất bản, phát triển văn hóa đọc
nhiều lần nhắc đến, đó là: Ngành xuất bản cần tiếp tục nỗ lực xuất bản, giới
thiệu nhiều sách, báo có nội dung lành mạnh, nhân văn, có giá trị học thuật
dưới nhiều hình thức đa dạng, hấp dẫn, gắn với phát triển văn hóa đọc trong cán
bộ, đảng viên và nhân dân. Qua đó, lấy cái đẹp dẹp cái xấu, tác động tích cực
để xây dựng nhận thức đúng đắn, bồi đắp tâm hồn, nâng cao dân trí cho nhân dân,
góp phần xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc.
Cách mạng tự thân - Yêu cầu khách quan
để Đảng Cộng sản Việt Nam trường tồn, vững bước
Cách
mạng tự thân là một trong những thuộc tính rất quan trọng của Học thuyết Mác -
Lênin; là đáp án cho sự thành, bại của một chính Đảng Mácxít. C.Mác từng nhấn
mạnh: “Chính đảng chủ nghĩa Mác muốn hoàn thành sứ mệnh cho cao cả, cần phải tự
cách mạng”. Đảng Cộng sản Việt Nam trong hơn 94 năm qua đã lãnh đạo toàn dân
đứng lên làm cách mạng, rồi tự cách mạng bản thân để làm cho mình thật trong
sạch. Nhờ đó Đảng ta không ngừng vững mạnh, bắt nhịp cùng hơi thở thời đại,
ngày càng tiên tiến, đạo đức và văn minh.
Vì
sao phải cách mạng tự thân?
Thứ
nhất, cách mạng tự
thân là một thuộc tính quan trọng mà học thuyết Mác - Lênin đã chỉ dẫn.
C.Mác
chỉ rõ: “Biện chứng không tôn thờ bất cứ điều gì, theo bản chất của nó, nó là
phê phán và mang tính cách mạng”. Tính phê phán và tính cách mạng này không chỉ
thể hiện trong đối tượng của cách mạng, mà còn thể hiện đối với bản thân một
chính đảng Mácxít. Trong sứ mệnh cải tạo thế giới khách quan, con người cũng
không ngừng cải tạo thế giới chủ quan của mình, làm cho thế giới chủ quan phù
hợp với thế giới khách quan. Vậy nên, một chính đảng Mácxít muốn trường tồn tất
yếu phải không ngừng cách mạng tự thân.
Thứ
hai, cách mạng tự
thân - bài học từ thực tiễn một số nước trên thế giới.
Ở Liên Xô, ngay từ buổi đầu xây dựng chính
quyền Xôviết, V.I.Lênin đã cảnh báo: “Không có kẻ thù nào, dù là hung bạo nhất,
có thể chiến thắng được những người cộng sản, ngoại trừ chính họ tự tan rã,
chính những lỗi lầm của họ và họ không kịp sữa chữa”. Điều đó cho thấy, cùng
với thủ đoạn “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch từ bên ngoài, những
lầm lẫn chuyển hóa thành sai lệch từ bên trong và những “giặc nội xâm”… tất cả
hợp thành kẻ thù nguy hiểm nhất tiêu diệt một chính đảng Mácxít hoặc làm cho
chính đảng Mácxít ấy tự rã rời, tự băng hoại, tự sụp đổ bất cứ lúc nào. Câu
chuyện Liên Xô sụp đổ có nhiều nguyên nhân, trong đó, một trong những nguyên
nhân quan trọng là sự lơ là, không chăm lo đến công tác xây dựng, chỉnh đốn
đảng; thậm chí phạm sai lầm nghiêm trọng: buông lỏng rồi đi đến xoá bỏ điều 6
trong Hiến pháp của Liên Xô. Nhấn mạnh về điều này, Tổng Bí thư Nguyễn Phú
Trọng trong bài viết “Vì sao Đảng Cộng sản Liên Xô tan rã?” đăng
trên Tạp chí Cộng sản (tháng 4/1992) đã chỉ ra nguyên nhân chính là “việc
“buông lơi” công tác xây dựng Đảng, xa rời quần chúng, mất uy tín nghiêm trọng
trước Nhân dân, không được Nhân dân ủng hộ chính là tử huyệt, là nấm mồ chôn
một thời huy hoàng của Liên Xô” Khác với Liên Xô, bài học từ sự thành công kỳ
diệu của Trung Quốc là minh chứng sống động của việc một chính Đảng luôn biết
làm “cách mạng bản thân”, xem đó là “đáp án thứ hai để Đảng Cộng sản Trung
Quốc nhảy ra khỏi vòng chu kỳ lịch sử hưng thịnh suy tàn” để xây dựng
thành công chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc thời đại mới. Ở Trung Quốc, kể
từ sau Đại hội lần thứ XVIII đến nay, vấn đề “cách mạng bản thân” luôn được
nhấn mạnh. Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình nêu rõ: “Để Đảng
ta luôn là người tiên phong của thời đại, là xương sống của dân tộc và luôn là
Đảng cầm quyền theo chủ nghĩa Mác, bản thân nó phải vượt trội. Điều gì được coi
là vượt trội, đó là dám tiến hành cách mạng bản thân”. Qua các thời kỳ cách
mạng, đặc biệt trong giai đoạn xây dựng chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc
thời đại mới, Đảng Cộng sản Trung Quốc luôn nhìn nhận rõ về các vấn đề nghiêm
trọng ảnh hưởng đến sự lãnh đạo của Đảng, khiến Đảng bị suy yếu, bị hư hoá, bị
mờ nhạt hoá, trở nên “hai mặt” về chính trị, “thiếu can xi tinh thần”, “bốn tác
phong xấu”, vấn nạn tham nhũng… Từ đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc chủ trương: lấy
đồng chí Tập Cận Bình làm hạt nhân, kiên trì “rèn sắt” để “bản thân thật cứng”,
đi sâu thúc đẩy quản lý Đảng nghiêm minh, toàn diện. Nhờ đó, “đã khắc phục được
những tiêu cực mà nhiều năm nay không thể khắc phụ được; chữa khỏi nhiều căn
bệnh trong Đảng mà nhiều năm Đảng Cộng sản Trung Quốc chưa thể chữa khỏi được”.
Cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng, công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng ở
Trung Quốc thời gian qua đã giành được những thắng lợi quan trọng, góp phần
củng cố toàn diện chính trị, loại bỏ những hiểm hoạ, rủi ro nghiêm trọng, mở ra
thời kỳ mới cho cuộc cách mạng bản thân của Trung Quốc như hiện nay.
Có thể nói, Liên Xô - Trung Quốc là hai gam
màu tối - sáng để Đảng ta chiêm nghiệm và đúc rút những bài học kinh nghiệm quý
cho sự lãnh đạo của mình. Vậy nên, trong bài viết quan trọng: “Một số
vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa
xã hội ở Việt Nam”, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định: “Nhận
thức sâu sắc sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là nhân tố quyết định thắng lợi của
công cuộc đổi mới và bảo đảm cho đất nước phát triển theo đúng định hướng xã
hội chủ nghĩa, chúng ta đặc biệt chú trọng công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng,
coi đây là nhiệm vụ then chốt, có ý nghĩa sống còn đối với Đảng và chế độ xã
hội chủ nghĩa”. Trong điều kiện mới, Đảng ta cần quan tâm và phát huy hơn nữa
tinh thần tự cách mạng triệt để, tự soi, tự sửa mình để Đảng ta thực sự là một
chính Đảng Mácxít chân chính, giữ vững vị thế, vai trò lãnh đạo để trường tồn
cùng dân tộc.
Thứ ba, cách mạng tự thân là yêu cầu khách quan để có
thể đáp ứng với cục diện thế giới và trong nước đầy biến động hiện nay.
Cục diện thế giới, trong nước hiện nay với rất
nhiều biến động phức tạp, khó lường, khó đoán định, khó dự báo cùng những nguy
cơ tiềm tàng ảnh hưởng đến sự tồn vong của một chính Đảng Mácxít. Một không
gian hội nhập sâu rộng, trong xu thế toàn cầu hoá và hội nhập quốc tế, không
gian 4.0 lan toả nhiều chiều… Đối mặt với nhiều mâu thuẫn mới, thách thức mới,
nếu Đảng ta không đủ nhạy bén, không thấu suốt xu hướng phát triển mà kịp thời
đề ra chủ trương, quyết sách đúng đắn thì sẽ không bắt nhịp cùng thời cuộc,
thậm chí sẽ bị bỏ lại phía sau. Nếu Đảng ta không tự cách mạng bản thân triệt
để, không nâng cấp mình để ngang tầm với nhiệm vụ mớithì những nguy cơ
tiềm tàng (nguy cơ chệch hướng xã hội chủ nghĩa; tụt hậu xa hơn về kinh tế, nạn
tham nhũng và các tệ nạn xã hội; âm mưu “diễn biến hòa bình” của các thế lực
thù địch) đã được Đảng ta chỉ ra từ Hội nghị toàn quốc giữa nhiệm kỳ (1994),
cộng với đó là tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống
của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên chưa được ngăn chặn và đẩy lùi… tất
cả sẽ là những hiểm hoạ khôn lường ảnh hưởng đến sự tồn vong của Đảng. Vì vậy,
kiên trì làm cách mạng tự thân là nhu cầu khách quan của Đảng để có thể ứng phó
với những rủi ro, nguy cơ, thách thức, để Đảng ta mãi trường tồn cùng nhịp đập
thời đại.
Thứ tư, cách mạng tự thân là yêu cầu khách quan để
Đảng ta hiện thực hoá mục tiêu, khát vọng phát triển đất nước.
Đảng ta vì lợi ích của nhân dân mà sinh ra
“ngoài lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân, Đảng ta không có lợi ích nào khác”.
Trong giai đoạn mới, việc hiện thực hoá mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam
“dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”, khơi dậy khát vọng phát
triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc, phấn đấu đến giữa thế kỷ XXI, nước ta trở
thành nước phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa” theo tinh thần Nghị
Quyết Đại hội lần thứ XIII của Đảng đang bước vào thời kỳ then chốt. Để đạt
được mục tiêu đó không phải dễ dàng, không phải kiểu “đánh trống khua chiêng”
là có thể thực hiện được, mà Đảng phải tự cách mạng bản thân với một tinh thần
“quyết tâm chính trị cao, nỗ lực lớn, hành động quyết liệt, năng động, sáng
tạo, tích cực, có bước đi phù hợp, phát huy mọi nguồn lực, động lực và tính ưu
việt của chế độ xã hội chủ nghĩa…”; “Công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng phải
quyết liệt, toàn diện, đồng bộ, thường xuyên cả về chính trị, tư tưởng, đạo
đức, tổ chức và cán bộ… Nâng cao năng lực lãnh đạo, cầm quyền và sức chiến đấu
của Đảng; thường xuyên củng cố, tăng cường đoàn kết trong Đảng và hệ thống
chính trị…”. Có như vậy mới giúp Đảng ta nâng cao năng lực lãnh đạo, năng lực
cầm quyền và sức chiến đấu nhằm ứng phó với nguy cơ, thách thức, hiện thực hoá
mục tiêu đề ra.
Mọi người dân phải tích cực đấu tranh chống lại các luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, phản động
Trả lờiXóa