Cơ
hội chính trị (CHCT) là một trong những vấn đề nhức nhối, ảnh hưởng đến uy tín
và sự tồn vong của Đảng Cộng sản Việt Nam trong tình hình hiện nay. Những phần
tử CHCT ẩn nấp trong Đảng, sử dụng hai chữ “đảng viên” để mưu lợi cá nhân, tham
ô, hủ hoá, phá hoại Đảng từ bên trong. Một số phần tử vào Đảng, ẩn nấp trong
các tổ chức đảng để luồn sâu, leo cao, thậm chí móc nối với các thế lực phản
động, thù địch khi có điều kiện để phá vỡ tổ chức đảng. Một số phần tử lợi dụng
uy tín của mình núp bóng văn nghệ sĩ, tri thức… để công kích chế độ, lôi kéo,
kích động nhân dân chống đối chính quyền, nhất là ở những vùng sâu, vùng xa.
Trước tình hình trên, giảng viên các trường chính trị cần phát huy tốt hơn nữa
vai trò của mình trong việc tuyên truyền, truyền
thụ kiến thức lý luận chính trị và kinh nghiệm cho
học viên đấu tranh với những phần tử CHCT trong Đảng nhằm
bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa mà chúng ta đang xây dựng.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định:
“Nhiệm vụ giáo dục rất quan trọng và vẻ vang, vì nếu không có thầy giáo thì
không có giáo dục… Không có giáo dục, không có cán bộ thì cũng không nói gì đến
kinh tế văn hóa”[1].
Dù ở giai đoạn cách mạng nào, vai trò của người thầy cũng hết sức quan trọng,
đặc biệt là vai trò của đội ngũ giảng viên các trường chính trị đối với sự
nghiệp xây dựng, đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ cho hệ thống chính trị. Mặt
khác, đội ngũ này càng phải ý thức được vai trò, trách nhiệm của mình trong
công tác bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm
sai trái, thù địch của các thế lực thù địch và CHCT trong Đảng.
Ở Việt Nam hiện nay, CHCT chưa có đủ điều kiện
để hình thành một trào lưu như một số quốc gia trên thế giới. Tuy nhiên, những
biểu hiện và đặc trưng của nó lại hết sức nguy hiểm, đe doạ đến sự tồn vong của
Đảng và chế độ. Khi nói đến CHCT hay phần tử CHCT thường đề cập đến những đối
tượng đã có quá trình tham gia hoạt động cách mạng nhưng sau đó vì những điều
kiện, hoàn cảnh thay đổi, khi mà những lợi ích cá nhân của họ không được đáp
ứng, họ hình thành những tư tưởng bất mãn, chống đối, quay lại nói xấu Đảng,
nói xấu chế độ. Bên cạnh đó, còn có những nhóm CHCT khác đang
công tác hoặc đã nghỉ hưu; các phần tử chống đối, bất mãn với chế độ hoặc các
chức sắc tôn giáo có tư tưởng chính trị cực đoan… Khi yêu cầu cá nhân không
được đáp ứng hoặc bị các thế lực thù địch lôi kéo, dụ dỗ, những đối tượng này
quay lại chống phá, nói xấu chế độ, có tư tưởng, quan điểm sai trái hoặc thái
độ thù địch, đi ngược lại với lợi ích của quốc gia, dân tộc. Họ còn lôi kéo một
bộ phận người dân thiếu hiểu biết, không có lập trường chính trị để gây ra xung
đột, chống đối và bạo động.
Chính vì vậy, việc nhận diện, đấu tranh phòng,
chống CHCT hiện nay là vấn đề hết sức cấp bách, đòi hỏi mỗi cán bộ, đảng
viên, đặc biệt là giảng viên các trường chính trị phải xác định rõ vai
trò, trách nhiệm của mình.
Giảng viên các trường chính trị là những người
được đào tạo bài bản, chính thống, chính quy về lý luận của chủ nghĩa Mác -
Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; là những người nắm vững chủ trương, đường lối của
Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước nên có nền tảng về lý luận hết sức
phong phú, nhạy bén với thời cuộc. Họ có đủ năng lực để nhận biết, đánh giá
những biểu hiện, đặc trưng của CHCT; sẵn sàng dùng những lý luận sắc bén của
mình phản bác, đấu tranh không khoan nhượng với những quan điểm thù địch của
các thế lực thù địch, các tổ chức chống Cộng, góp phần quan trọng vào việc đẩy
lùi những biểu hiện suy thoái và CHCT.
Giảng viên các trường chính trị là những nhà
tuyên truyền, “cánh tay phải” đắc lực của Đảng trên mặt trận tư tưởng. Giảng
viên là người trang bị cho học viên những vấn đề liên quan đến lý luận chính
trị, chỉ ra phương pháp, cách thức để học viên nhận diện, đấu tranh phòng,
chống CHCT, giúp học viên có được cái nhìn sâu sắc hơn về trách nhiệm của bản
thân trong đấu tranh với những phần tử CHCT.
Giảng viên các trường chính trị là những người
kế tục sự nghiệp vinh quang của những nhà mác-xít chân chính trong công cuộc
giác ngộ lý tưởng cách mạng, chủ nghĩa xã hội. Trong
đó, thông qua việc truyền thụ kiến thức về chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ
Chí Minh, tuyên truyền chủ trương đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của
Nhà nước đến với học viên góp phần giáo dục lý tưởng cách mạng, đẩy lùi những
tư tưởng suy thoái ở một bộ phận cán bộ, đảng viên,
góp phần phòng, chống CHCT.
Giảng viên các trường chính trị luôn tích cực,
chủ động trong các hoạt động nghiên cứu khoa học, có bài viết đăng tải trên các
báo, tạp chí, hội thảo khoa học trong và ngoài nước. Trong đó có rất nhiều bài
viết có nội dung về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các
quan điểm sai trái, thù địch, nhận diện và đấu tranh với các phần tử CHCT. Các
bài viết đã lên án những luận điệu xuyên tạc, chống phá, phản động của các thế
lực thù địch, những kẻ “xét lại” và những kẻ CHCT. Những năm gần đây, giảng
viên các trường chính trị trong cả nước đã tích cực viết bài tham gia Cuộc thi
viết chính luận về bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các
quan điểm sai trái, thù địch; qua đó thể hiện được vai trò trong sự nghiệp xây
dựng, chỉnh đốn Đảng.
Trong thời kỳ bùng nổ công nghệ thông tin,
công nghệ số hiện nay, các thế lực thù địch, phần tử CHCT luôn tìm mọi cách sử
dụng các công cụ truyền thông, nền tảng mạng xã hội để tuyên truyền, chống phá
Đảng và Nhà nước, gây hoang mang, tạo dư luận tiêu cực đối với cán bộ, đảng
viên, nhân dân, âm mưu phá vỡ khối đại đoàn kết dân tộc mà mối liên hệ máu thịt
giữa Đảng và Nhân dân. Trước tình hình đó, đội ngũ giảng viên các trường chính
trị bằng những kiến thức, lý luận của mình đã tích cực đăng tải thông tin, bài
viết lên các nền tảng mạng xã hội, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh
với những luận điệu “xét lại”, phản bác các quan điểm sai trái, thù địch góp
phần đấu tranh với những phần tử CHCT, củng cố lòng tin của Nhân dân vào sự
lãnh đạo của Đảng. Đồng thời, tuyên truyền về ý thức đạo đức, lý tưởng cách
mạng chân chính cho thế hệ trẻ, củng cố lý luận chính trị cho cán bộ, đảng viên.
Thông qua các bài giảng trên lớp, giảng viên
các trường chính trị lồng ghép nội dung về vấn đề phòng chống tham nhũng, tiêu
cực, chống các biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống,
“tự diễn biến”, “tự chuyển hoá”, từ đó học viên thấy được trách nhiệm của mình
đối với công tác này. Mặt khác, giảng viên cũng chủ động lồng ghép chủ trương
của Đảng, pháp luật Nhà nước về phòng, chống tham nhũng, tiêu cực để củng cố về
mặt tinh thần cho cán bộ, đảng viên, răn đe với những phần tử suy thoái, CHCT
đang “núp bóng” đảng viên, chưa lộ rõ bộ mặt chống phá Đảng và Nhà nước.
Nâng cao hơn nữa vai trò của giảng viên
Để
phát huy hơn nữa vai trò của giảng viên các trường chính trị trong công tác đấu
tranh với CHCT ở Việt Nam hiện nay, cần thực hiện một số giải pháp:
Một là, giảng viên các
trường chính trị phải tự xác định cho mình các tiêu chí trên tất cả các mặt
chính trị tư tưởng, tư cách, phẩm chất đạo đức, lối sống, tác phong sinh hoạt,
năng lực chuyên môn, kiến thức thực tiễn... để nâng cao năng lực giảng dạy và
nghiên cứu khoa học. Phải luôn rèn luyện sự tâm huyết, say mê, tận tụy với công
việc, trau dồi, tích lũy kiến thức lý luận, thực tiễn; rèn luyện kỹ năng,
phương pháp sư phạm để chuyển tải đến học viên một cách hiệu quả nhất. Có như
vậy mới nâng cao được chất lượng bài giảng, đồng thời nhận diện và đấu tranh
tốt hơn với các biểu hiện và những phần tử CHCT.
Hai
là, song song với việc nâng
cao trình độ chuyên môn, năng lực sư phạm, năng lực thực tiễn thì việc rèn
luyện khả năng nghiên cứu khoa học của giảng viên cũng là nhiệm vụ cấp bách cần
thực hiện. Chỉ khi nghiên cứu khoa học, nghiên cứu thực tiễn thì
giảng viên mới có thể tiếp cận được với những tài liệu, những vấn đề liên quan
đến CHCT và phương pháp đấu tranh chống lại CHCT trong Đảng. Giảng dạy và
nghiên cứu khoa học là hai nhiệm vụ hỗ trợ trực tiếp, bổ sung cho nhau. Nâng
cao chất lượng nghiên cứu khoa học, tổng kết thực tiễn của đội ngũ giảng viên,
định hướng cho giảng viên lựa chọn chủ đề nghiên cứu phù hợp với hoạt động
chuyên môn của nhà trường, có nhiều giá trị thực tiễn, có thể sử dụng làm nguồn
tài liệu tham khảo bổ ích trong dạy và học.
Nhà trường cần đẩy mạnh hoạt động cử giảng
viên đi nghiên cứu thực tế ở cơ sở, củng cố bổ sung, lý giải những vấn đề đặt
ra ở cơ sở. Bên cạnh đó, cần phải cử giảng viên đến những “điểm nóng” về chính
trị - xã hội để giảng viên tiếp cận và cọ xát với tình hình thực tế, từ đó có
được những kinh nghiệm trong xử lý các tình huống thực tiễn, vận dụng vào hoạt
động giảng dạy và tuyên truyền.
Ba
là, trong công tác giảng dạy, các
giảng viên cần lồng ghép vào bài giảng những phân tích, giảng giải cho người
học thấy rõ âm mưu, hình thức, chiêu trò chống phá của thế lực thù địch, các
phần tử CHCT. Chúng thường lợi dụng tự do ngôn luận, tự do báo chí, lợi dụng
những hiện tượng, việc làm sai trái của một số người để rêu rao, kích động, cho
rằng Việt Nam vi phạm về quyền con người, quyền tự do dân chủ, tự do tôn giáo.
Thủ đoạn của chúng là chống phá về chính trị, tư tưởng làm khâu đột phá; lấy
mua chuộc kinh tế làm mũi nhọn; lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền, dân tộc,
tôn giáo làm ngòi nổ; dùng ngoại giao, đầu tư kinh tế hỗ trợ, hậu thuẫn chống
phá. Vì vậy, người giảng viên các trường chính trị cần thông qua nội dung bài
giảng để định hướng về tất yếu khách quan của lịch sử; tính quy luật trong sự
vận động phát triển quá trình sản xuất vật chất, của sự phát triển kinh tế - xã
hội cho học viên. Trên từng nội dung bài giảng, mỗi giảng viên cần phân tích
luận giải rõ ràng, đánh giá vấn đề bảo đảm tính khách quan, khoa học để học
viên có nhận thức đúng, tư tưởng đúng.
Bốn
là, Đảng, Nhà nước và toàn hệ
thống chính trị cần quan tâm hơn nữa đến công tác đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ
giảng viên lý luận chính trị của các trường chính trị. Mở các lớp bồi dưỡng về
bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái,
thù địch, trong đó lồng ghép nội dung nhận diện và đấu tranh phòng, chống CHCT
một cách thường xuyên, liên tục. Có những chủ
trương, chính sách cụ thể nhằm hỗ trợ cho giảng viên các trường chính trị trong
công tác bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh với CHCT trong Đảng.
Năm
là, cần tổ chức các hội thảo khoa
học; cử cán bộ, giảng viên các trường chính trị đi tham quan, học tập, nghiên
cứu thực tế, học tập kinh nghiệm một số quốc
gia trên thế giới đấu tranh chống chủ nghĩa cơ hội và những phần tử
CHCT. Đây là một trong những biện pháp hết sức cần thiết bởi vì rất nhiều quốc
gia trên thế giới có những kinh nghiệm hết sức phong phú trong công tác nhận
diện, đấu tranh với CHCT. Đây là những kinh nghiệm quý báu mà chúng ta có thể
học tập, vận dụng linh hoạt, sáng tạo vào tình hình thực tiễn của Việt Nam.
Công tác đấu
tranh với CHCT ở Việt Nam hiện nay đòi hỏi sự vào cuộc của tất cả các cấp, các
ngành và toàn hệ thống chính trị. Muốn vậy thì bên cạnh trau dồi chuyên môn,
nghiệp vụ thì cán bộ, đảng viên phải tích cực học tập lý luận chính trị, phải
thực sự cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, tiếp thu tư tưởng, quan điểm
của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước sẽ góp phần đẩy lùi suy thoái về
tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” trong
mỗi cán bộ, đảng viên, thông qua đó góp phần không nhỏ vào việc đấu tranh với
CHCT trong Đảng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét