Thứ Tư, 13 tháng 10, 2021

KHÔNG THỂ CA NGỢI, TÔN VINH, ĐẶT TÊN ĐƯỜNG MẠC ĐĂNG DUNG!


Cụ Hồ từng dạy: “Dân ta phải biết sử ta/cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam”. Để cho đồng bào tường gốc tích, hiểu rõ nguồn cội và những thăng trầm trong lịch sử gần 5000 năm dựng nước và giữ nước thì Quốc sử chính là xương sống, là trụ cột để kết nối tiếng vọng của ngàn năm với hiện tại và là cơ sở để các thế hệ tiếp theo dựa vào đó để tiếp nối, ví như dòng sông chảy mãi không ngừng. Đảng, nhà nước và nhân dân rất quan tâm, đặt trọng niềm tin ở cố giáo sư Phan Huy Lê và hơn 300 nhà sử học trong cả nước và khi ông Phan Huy Lê mất thì trách nhiệm đó lại được đặt trên vai Trần Đức Cường và những nhà sử học khác như Nguyễn Mạnh Hà, Vũ Minh Giang, Dương Trung Quốc…


Thế nhưng trong những năm gần đây, dư luận rất buồn lòng và phản đối mạnh mẽ trước một số nội dung trong Quốc sử và cả những phát ngôn của những nhà sử học có trách nhiệm biên soạn bộ Quốc sử. Dưới chế độ quân chủ ngày xưa, của Trung Hoa cũng như của Việt Nam, có một biệt lệ : Người viết sử (sử quan) làm việc độc lập, không tuân theo các chỉ thị của vua chúa. Nguyên tắc này được áp dụng nhằm bảo đảm tính khách quan của sử sách, không phụ thuộc vào ý muốn của người đương quyền. Thế nhưng những sử gia đó phải là người có tâm sáng, lòng trong, không vị tự tư tự lợi hay chủ ý cá nhân để can thiệp và làm lệch lạc những sự thật lịch sử kiểu như Tư Mã Thiên vì căm nhà Tần nên bịa ra câu chuyện Tần Thủy Hoàng là con Lã Bất Vi. Với mỗi người Việt Nam thì những quan điểm sau của Phan Huy Lê, Trần Đức Cường và những nhà sử học cùng quan điểm với ông chắc chắn không bao giờ được chấp nhận


KHÔNG THỂ CA NGỢI, TÔN VINH, ĐẶT TÊN ĐƯỜNG MẠC ĐĂNG DUNG:


Mạc Đăng Dung soán ngôi nhà Lê năm 1527, nghĩ thoáng ra thì đó cũng chỉ là câu chuyện nội bộ của nước Việt, triều nay thay thế triều khác là chuyện bình thường khi mà triều cũ khí số đã tận; không đủ sức gánh vác sơn hà; ví như nhà Tiền Lê thay nhà Đinh, nhà Lý thay nhà Lê, nhà Trần thay nhà Lý…thế nhưng việc cắt đất, dâng cho ngoại bang mà cụ thể là nhà Minh của Mạc Đăng Dung thì thiên thu, vạn đại vẫn là tội đồ dân tộc, tội nhân thiên cổ! Mạc Đăng Dung không chỉ cắt đất cho nhà Minh một lần mà ông ta làm đến 2 lần. năm 1528 “Đăng Dung sợ vua Minh hỏi tội liền lập mưu cắt đất dâng nhân dân hai châu Quy, Thuận và hai tượng người bằng vàng, bạc cùng châu báu vật lạ. Vua Minh nhận, từ đó Bắc Nam thông hiếu đi lại” - Đại Việt Sử Ký Toàn Thư. 


Lần hai, năm 1540, Mạc Đăng Dung cùng với cháu là Văn Minh và bề tôi là Nguyễn Như Quế, Đỗ Chế Khanh, Đặng Văn Tri, Lê Thuyên, Nguyễn Tổng, Tô Văn Tốc, Nguyễn Kinh Tế, Dương Duy Nhất, Bùi Trí Vĩnh, qua Trấn Nam Quan, mỗi người đều cầm thước, buộc dây ở cổ, đi chân không đến phủ phục trước mạc phủ của quân Minh quỳ gối, cúi đầu dâng tờ biểu đầu hàng, nộp hết sổ sách về đất đai, quân dân và quan chức cả nước để chờ phân xử, dâng các động Tê Phù, Kim Lặc, Cổ Sâm, Liễu Cát, An Lương, La Phù của châu Vĩnh An trấn Yên Quảng, xin cho nội thuộc vào Khâm Châu.

Vậy nên việc xuyên tạc lịch sử, ca ngợi Mạc Đăng Dung và triều Mạc là không thể chấp nhận!


Vậy nên nhưng tỉnh, thành phố nào có ý định lấy tên Mạc Đăng Dung đặt tên đường, tên trường thì nên xem xét. Nước Việt ta gần 5000 năm lịch sử, anh hùng như lộc biếc của mùa xuân. Những Gia Long, Mạc Đăng Dung, Phan Thanh Giản, Trương Vĩnh Ký...là tội đồ của dân tộc. Không ai đi tôn vinh giặc! Ngày xưa ngụy Sài Gòn dùng các nhân vật trên để đặt tên đường là vì bản chất của ngụy Sài Gòn và những tên bán nước là "đồng bệnh tương lân, đồng khí tương cầu". Chúng ta là đất nước của những anh hùng chống ngoại xâm, không thể dung giặc./.

LCB

1 nhận xét: