Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

NHỮNG TÊN TRÙM XÉT LẠI LỊCH SỬ ĐỂ LẬT SỬ!

Mấy năm nay cộng đồng mạng xã hội đã nhận diện một cách khá rõ nét về bè lũ xét lại lịch sử để lật sử gồm những Phan Huy Lê, Trần Đức Cường, Vũ Minh Giang, Nguyễn Mạnh Hà, Dương Trung Quốc, Nguyễn Nhã, Trần Công Trục, Vũ Quang Hiển, Lê Văn Cương, v.v... Trong đó, Phan Huy Lê được xem là tên trùm. Tuy nhiên, chúng ta thực sự cũng chưa biết một cách chính xác, rõ ràng về âm mưu xét lại lịch sử đê hèn này được bắt đầu từ khi nào và còn có kẻ nào khác nữa không. 

Hôm nay tôi xin gửi tới quý vị chân dung của một kẻ xét lại lịch sử, thậm chí tệ hơn là hắn đã xuyên tạc lịch sử, mà tôi cho rằng đó là một trong hai tên trùm xét lại lịch sử cực kỳ nguy hiểm với rất nhiều những sự bất ngờ, ngỡ ngàng.

Từ thời kỳ còn kháng chiến chống Mỹ đã xuất hiện một danh xưng trong ngành sử học nước ta gọi là "Tứ trụ sử học Việt Nam đương đại" - "Lâm, Lê, Tấn, Vượng" (tức gồm các Giáo sư Đinh Xuân Lâm, Phan Huy Lê, Hà Văn Tấn và Trần Quốc Vượng). Tất cả các vị giáo sư này đều đã có những đóng góp to lớn cho nền sử học nước nhà và cả 4 vị giáo sư này đã nhận được nhiều danh hiệu cao quý do Đảng và Nhà nước trao tặng.

Tuy nhiên, kể từ khi Liên Xô và khối các nước XHCN ở Đông Âu có dấu hiệu sụp đổ vào cuối thập kỷ 80 của thế kỷ XX thì 2 trong số 4 vị giáo sư của “Tứ trụ sử học Việt Nam đương đại” là Phan Huy Lê và Trần Quốc Vượng đã xuất hiện sự tự diễn biến tự chuyển hóa trong tư tưởng chính trị. Thật ra trong thời gian trước 30/4/1975 thì cũng đã có một số nhà sử học đã có biểu hiện sự tự diễn biến tự chuyển hóa tư tưởng, nhưng ngày đó do các cụ đứng đầu ngành sử học nước ta là các cụ Trần Huy Liệu và Trần Văn Giàu quá mạnh, vừa là nhà cách mạng xuất chúng, vừa là thầy dạy của họ (GS Trần Văn Giàu là thầy dạy trực tiếp của các GS Đinh Xuân Lâm, Phan Huy Lê, Hà Văn Tấn và Trần Quốc Vượng), bên cạnh đó còn có các nhà phê bình uyên bác, các nhà sử học lão luyện, nhà quân sự và lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước như các cụ Đặng Thai Mai, Võ Nguyên Giáp, v.v… nên những sử gia có tư tưởng tự diễn biến, tự chuyển hóa này đã không làm được gì. 

Vào cuối những năm 80 đầu những năm 90 của thế kỷ XX, khi nước ta bước vào thời kỳ đổi mới, mở cửa giao lưu quốc tế, và đặc biệt là khi Liên Xô cùng khối các nước XHCN ở Đông Âu sụp đổ, bên cạnh đó thì các GS đứng đầu ngành sử học nước nhà như Trần Huy Liệu, Trần Văn Giàu, v.v… người đã qua đời, người đã nghỉ hưu, nên một số nhà sử học thuộc lớp học trò này đã bộc lộ tư tưởng tự diễn biến, tự chuyển hóa một cách rõ ràng, trong đó đặc biệt là GS sử học Trần Quốc Vượng.

Năm 1991, khi ông Trần Quốc Vượng sang California, Hoa Kỳ để giảng dạy thì ông ta đã viết một cuốn sách mang tên “Trong cõi”, trong đó đã thể hiện sự xét lại và xuyên tạc lịch sử Việt Nam suốt cả chiều dài của lịch sử dân tộc. Đặc biệt và cũng là sự cực kỳ khốn nạn, không còn gì để nói khi ông này đã xuyên tạc về thân thế của Chủ tịch Hồ Chí Minh, cụ thể là ông ta đã xuyên tạc về thân thế cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, thân phụ của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi cho rằng cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc là chỉ là đứa con rơi của bà Hà Thị Hy (thân mẫu của Cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, bà nội của Chủ tịch Hồ Chí Minh). Qua đây ông ta đã xuyên tạc về danh xưng Hồ Chí Minh.

Cuốn sách “Trong cõi” đã được nhà xuất bản “Trăm hoa” xuất bản năm 1993 tại Hoa Kỳ. Trong đó, nhà xuất bản này đã ghi đề tựa để giới thiệu về cuốn sách này như sau:

“Mặc dầu trong tác phẩm này sử gia Trần Quốc Vượng có công bố một vài kết quả và kinh nghiệm điền dã, ‘Trong cõi’ không phải là một cuốn sử theo hiểu biết thông thường mà là những suy nghĩ về lịch sử, những ý kiến về truyền thống, những phân tích về tình trạng đất nước của ngày hôm nay, là tiếng vọng của người trí thức chân chính bị gánh nặng của một giai đoạn lịch sử đè nén. Trong nỗi cô đơn đó, con én Trần Quốc Vượng vẫn hăng say đóng góp để tạo một mùa xuân trên đất nước, mùa xuân của cả mọi người sống trong hòa bình, hòa hợp và hòa giải dân tộc, mùa xuân của độc lập tư tưởng, của sự thật lịch sử. Vì độc lập tư tưởng nên nhà sử học không ngần ngại công bố những điều đi ngoài dòng lịch sử, những sự thật còn nằm trong bóng tối hay những ý kiến về huyền thoại dân gian đã được hay là đã bị lịch sử hóa. Trong quá trình nghiên cứu và suy nghĩ, nhà giáo nổi tiếng này đã cố nạo bỏ lớp vỏ lịch sử bên ngoài để đi tìm chiều sâu của huyền thoại ở bên trong vì (xin dẫn): ‘Mối bận tâm của người Việt cổ là cái huyền và mối bận tâm của ta là cái thật’”.

Tất nhiên, đến đây sẽ có nhiều người câu hỏi: Tại sao ông Trần Quốc Vượng xuyên tạc lịch sử như thế nhưng Đảng và Nhà nước lại không có ý kiến gì? 

Tôi thật sự không biết Đảng và Nhà nước ta có ý kiến gì hay không những tôi biết chắc chắn Trần Quốc Vượng đã chạy tội bằng cách này khi ông ta đã dẫn giải, ghi chú, biện hộ trong cuốn sách “Trong cõi” như sau:

“Tôi khẳng định rằng những điều tôi viết ra dưới đây là những sự thực lịch sử - theo cái nghĩa là vì chúng đã không được ghi chép lại trong một tài liệu nào đó ở đương thời, hay ở một thời kỳ tương đối muộn hơn, trong chính sử, dã sử, hay là địa phương chí…

Đây là những lời truyền miệng dân gian, cho nên cùng lắm, ta cũng có thể gọi là những giai thoại lịch sử…”.

“Tôi không muốn có bất cứ kết luận ‘khoa học’ gì về bài viết này. Vì nó không phải là một luận văn khoa học. Đây chỉ là việc ghi lại một số lời truyền miệng dân gian về nỗi bất hạnh hay là cái khổ tâm, hay là cái “mặc cảm” của một số nhà trí thức Nho gia từ đầu thế kỷ XIV (Trương Hán Siêu, Chu Văn An), đến đầu thế kỷ XX (Nguyễn Sinh Huy) đối với làng quê. Còn viết lách thì bao giờ chẳng là chuyện:

‘Thư bất tận ngôn, Ngôn bất tận ý’.

(Viết không bao giờ hết lời nói, lời nói không bao giờ hết ý!)

Đây rõ ràng là một sự lập lờ, đánh lận con đen, một chiêu trò  nhằm dẫn lái dư luận xã hội của Trần Quốc Vượng. Nó giống y như cái cách mà bè lũ xét lại lịch sử để lật sử mà những Phan Huy Lê, Trần Đức Cường, Vũ Minh Giang, Nguyễn Mạnh Hà, Dương Trung Quốc, Nguyễn Nhã, Trần Công Trục, Vũ Quang Hiển, Lê Văn Cương, v.v... đã thực hiện trong những năm từ 2005 đến nay.

Bản chất hai mặt, sự khốn nạn tột cùng của một giáo sư sử học gạo cội, NGND Trần Quốc Vượng đã quá rõ ràng như thế mà không hiểu tại sao tên ông ta lại được lấy để đặt tên cho những tên đường và tên phố ở Hà Nội, Hà Nam và Đà Nẵng? Bảo sao ngày nay bè lũ sử tặc đã lộng hành một cách ra mặt mà vẫn chưa thấy Đảng và Nhà nước nói gì.

Nói thật với quý vị, khi viết đến đây tôi đã không thể kiềm chế cảm xúc được nữa, tôi chỉ muốn đào mồ cuốc mả hắn lên!


Yêu nước ST.

6 nhận xét:

  1. Những kẻ lật sử là những kẻ phản bội Tổ quốc, bán rẻ lương tâm; chúng ta cần phải lên án mạnh mẽ và xử lý nghiêm khắc

    Trả lờiXóa
  2. Hôm nay chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc có cuộc gặp mặt các nhà khoa hoc... nói về lịch sử hào hùng của dân tôc tôi thấy ông Vũ Minh Giang ngồi đầu bàn ,bàn vuông góc với bàn chủ tịch nước , ông ta già rồi mà ngồi nhai kẹo cao su chép chép cais miêng là thấy nhân cách ông chẳng ra gì, vậy mà giáo sư, tiến sỹ .chỉ tiếc ông ấy khi đi học ko học môn nhân cách

    Trả lờiXóa
  3. Bậy. Chõ mõm vào sử.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Trần Quốc Vượng là nhà sừ học chân chính

      Xóa
    2. Ông Vượng chó chết chứ chân chính. Kể cả thằng Giang thằng Hà bây giờ.

      Xóa