Không thể bác bỏ một điều hiển nhiên rằng, việc các thế lực phản động, thù địch tìm mọi cách xuyên tạc, chống phá Đảng và Nhà nước ta từ nhiều phương diện khác nhau như xuyên tạc Luật An ninh mạng, xuyên tạc dự án Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt, lợi dụng việc phản đối một số chính sách, quy định pháp luật của Nhà nước ta một cách phi lý, thiếu căn cứ đã và đang là sự vi phạm nghiêm trọng pháp luật của Việt Nam, xâm hại quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội và từng người dân. Các đối tượng phản động, thù địch đã kích động người dân đập phá trụ sở chính quyền, gây cản trở giao thông, đốt phá tài sản của Nhà nước, doanh nghiệp và người dân, làm bị thương nhiều cán bộ thực thi nhiệm vụ, gây ngừng trệ hoạt động của các cơ quan chức năng, doanh nghiệp và người dân, xâm phạm nghiêm trọng đến pháp luật của Nhà nước, xâm phạm trật tự, an toàn xã hội, quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của công dân...
Đối với dự thảo
Luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt, mặc dù Quốc hội đã quyết định lùi
thời hạn thông qua để có thời gian bổ sung, hoàn thiện, nhưng các thế lực phản
động, thù địch vẫn tung thông tin xuyên tạc, kích động, đòi phải đưa vấn đề này
ra trưng cầu ý dân toàn quốc theo Luật Trưng cầu ý dân năm 2015; thổi phồng
rằng không thể chỉ dừng ở đấu tranh cho một vài đạo luật mà phải thực hiện đa
nguyên, đa đảng theo mô hình dân chủ phương Tây; kích động các đợt biểu tình,
tuần hành bằng những mỹ từ mị dân như “khơi dậy lòng yêu nước và ý thức trách
nhiệm công dân”, “nhiều người trong bộ máy cầm quyền thức tỉnh”...; thực hiện
những chiêu trò mới như gây kẹt xe ở các đô thị, biểu tình trên mạng, hô hào
các tổ chức phản động tổ chức biểu tình ở nước ngoài...
Quốc
hội biểu quyết thông qua Luật An ninh mạng _Ảnh: TTXVN
Trước hết, cần
thấy rõ rằng bất kỳ dự án luật nào cũng cần thực hiện đầy đủ quy trình
xây dựng, ban hành. Các cơ quan có thẩm quyền xây dựng pháp luật của Việt
Nam đều luôn tuân thủ quy trình đó, bảo đảm cao nhất sự tham gia của nhân dân
góp ý xây dựng các dự thảo văn bản quy phạm pháp luật của Nhà nước. Bản
thân Dự luật Đơn vị hành chính - kinh tế đặc biệt cũng không nằm ngoài quy
trình đó. Theo quy định của Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật, việc
xây dựng, ban hành văn bản luật phải thông qua một quy trình rất chặt chẽ.
Người dân có quyền được tiếp tục góp ý để Quốc hội hoàn thiện dự án Luật trên
cơ sở góp ý của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt
Nam, các tổ chức thành viên khác của Mặt trận, các cơ quan, tổ chức khác, cá
nhân, lấy ý kiến đối tượng chịu sự tác động trực tiếp của văn bản và cơ quan,
tổ chức có liên quan theo đúng quy định của Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp
luật, đồng thời việc góp ý kiến phải trên cơ sở tìm hiểu kỹ lưỡng dự thảo luật
và có cơ sở khoa học, không tiếp tay cho những hành vi xuyên tạc, kích động,
chống đối, phá hoại đất nước.
Việc xây dựng, ban
hành một đạo luật trước hết phải dựa trên lợi ích của quốc gia đó và phải có cơ
sở, lập luận khoa học. Không phải tự nhiên mà đạo luật An ninh mạng được ban
hành ở các quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới. Một điều dễ nhận thấy
là an toàn thông tin đang là vấn đề nổi cộm ở không chỉ ở Việt Nam, mà
còn ở nhiều nước trên thế giới. Theo số liệu từ Cục An toàn thông tin (Bộ
Thông tin và Truyền thông), hơn 9.300 trang web tại Việt Nam bị tấn công trong
năm 2019. Theo báo cáo International Privacy Day Report
2020 của Kaspersky, Việt Nam đứng thứ 9 trên toàn cầu về mức độ bị ảnh hưởng
bởi phần mềm gián điệp, với 7.216 người dùng bị tấn công vào năm 2019. Theo số
liệu thống kê được ghi nhận bởi hệ thống giám sát của hãng bảo mật Mỹ
SonicWall, hầu hết các hình thức tấn công đều có xu hướng gia tăng trên toàn
cầu trong năm 2018. Cụ thể, số lượng các tấn công bằng mã độc gia tăng trên
toàn cầu trong ba năm liên tiếp. Theo Báo cáo rủi ro toàn cầu năm 2019 của Diễn
đàn Kinh tế thế giới, các cuộc tấn công an toàn, an ninh mạng hiện nằm trong số
những rủi ro hàng đầu trên toàn cầu. Trong năm 2019, hệ thống CyStack
Attack Map ghi nhận 563.000 cuộc tấn công vào các trang web trên toàn
cầu.
Thực tiễn các
quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới đã chỉ ra một điều hiển nhiên
rằng, việc hình thành các khu kinh tế đặc biệt luôn diễn ra và là hiện
tượng phổ biến trên thế giới(18). Theo dữ liệu thống kê của Tổ
chức Lao động quốc tế (ILO), trong vòng 30 năm, từ năm 1975 đến năm 2006, đã có
sự tăng vọt số lượng SEZ và số lượng quốc gia có SEZ trên toàn thế giới(19).
Nhiều quốc gia đã ban hành các luật riêng về khu kinh tế(20). Như
vậy, việc hình thành các khu kinh tế đặc biệt trên thế giới không phải là hiện
tượng ngẫu nhiên xuất hiện, mà đã có một quá trình hình thành lâu dài, với
nhiều dạng thức khác nhau, được ghi nhận trong nhiều tài liệu của các tổ chức
quốc tế lớn, và được quy định trong một đạo luật riêng biệt của quốc gia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét