Từ rất sớm, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thấy được những biểu hiện
của bệnh ngại học lý luận chính trị trong cán bộ, đảng viên, đó là: “Chỉ biết
vùi đầu suốt ngày vào công tác sự vụ, không nhận thấy sự quan trọng của lý
luận, cho nên còn có hiện tượng xem thường học tập hoặc là không kiên quyết tìm
biện pháp để điều hòa công tác và học tập;… phàn nàn trước những khó khăn của
việc đọc tài liệu, khó khăn đào sâu suy nghĩ”. Nhận thấy những nguy hại của căn
bệnh lười học, ngại học lý luận chính trị của cán bộ, đảng viên, ngay từ Đại
hội đại biểu toàn quốc lần thứ VIII năm 1996, Đảng ta đã chỉ rõ, lười học tập,
lười suy nghĩ, không thường xuyên tiếp nhận những thông tin mới cũng là biểu
hiện của sự suy thoái. Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4 khóa XII “Về tăng cường
xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị,
đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội
bộ” đã chỉ ra một trong chín biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị của đội
ngũ cán bộ, đảng viên hiện nay là: “Nhận thức sai lệch về ý nghĩa, tầm quan
trọng của lý luận và học tập lý luận chính trị; lười học tập chủ nghĩa Mác -
Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, chủ trương, đường lối, nghị quyết của Đảng, chính
sách, pháp luật của Nhà nước”. Vì vậy, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII
của Đảng nhấn mạnh, cần “khắc phục tình trạng lười học, ngại học lý luận chính
trị trong cán bộ, đảng viên”. Việc nhận diện đúng các biểu hiện của căn bệnh
này là cơ sở quan trọng để đưa ra những biện pháp khắc phục kịp thời. Có thể
thấy, bệnh lười học, ngại học lý luận chính trị của cán bộ, đảng viên hiện nay
tập trung ở những biểu hiện sau:
Thứ
nhất, không ít cán bộ, đảng viên không nhận thức đầy đủ về sự cần
thiết, tầm quan trọng của việc học tập lý luận chính trị mà thường tập trung
cho học tập chuyên môn, nghiệp vụ; thậm chí có người còn cho rằng đó là việc
làm “vô ích” gây lãng phí thời gian, công sức. Đã có không ít người thiếu tự
giác, không chủ động tham gia học tập lý luận chính trị, thậm chí tìm mọi lý do
để trốn tránh không tham gia học tập.
Thứ
hai, một bộ phận cán bộ, đảng viên học tập lý luận chính trị
chưa thực sự nghiêm túc, còn thực hiện qua loa, đại khái, hình thức. Vẫn còn tư tưởng học để có đủ bằng cấp, đủ điều kiện để
được đề bạt, bổ nhiệm, nên chưa thật sự toàn tâm, toàn ý cho việc nghiên cứu,
học tập. Một số người chấp hành kỷ luật học tập không nghiêm, đi học thì
“đánh trống ghi tên”, gượng ép, đối phó; vi phạm quy chế học tập, như nhờ đi
học, nhờ thi hộ, bỏ học, bỏ thi, sử dụng điện thoại, làm việc riêng trong lớp
học; thiếu tích cực, thiếu chủ động nghiên cứu tài liệu trong học tập; ngại
trao đổi, thảo luận, quay cóp khi thi, sao chép khi làm bài thu hoạch.
Thứ
ba, một bộ phận cán bộ, đảng viên không vận dụng tri thức
đã học để xem xét giải quyết các vấn đề của địa phương, cơ quan, đơn vị mình;
không sử dụng kiến thức đã học vào giải quyết các vấn đề của thực tiễn công
việc theo chức trách, nhiệm vụ; học không đi đôi với hành; lý luận chưa gắn với
thực tiễn.
HAIVAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét