Trong dòng chảy lịch sử hàng nghìn năm của dân tộc
Việt Nam, nghệ thuật ngoại giao “vừa hợp tác vừa đấu tranh” với phương Bắc
không phải là điều mới mẻ. Từ thời các vua Hùng dựng nước, qua các triều đại
phong kiến, đến thời hiện đại, chiến lược này đã được kế thừa và phát triển như
một di sản quý báu trong nghệ thuật ứng xử của một quốc gia nhỏ đối với người
láng giềng khổng lồ phương Bắc.
Lịch sử đã chứng minh rằng đây không đơn thuần là một lựa chọn, mà là một tất yếu sinh tồn. Với vị trí địa lý nằm bên cạnh một đế chế không ngừng ấp ủ tham vọng bành trướng, các thế hệ lãnh đạo Việt Nam đã phải đối mặt với một thách thức vĩnh hằng: làm sao để vừa bảo vệ độc lập, chủ quyền, vừa tận dụng được các cơ hội phát triển từ mối quan hệ này.
Trong bối cảnh hiện tại, chiến lược này đã được thể
hiện qua nhiều khía cạnh cụ thể.
Về kinh tế, Việt Nam đã tận dụng cơ hội từ làn sóng
đầu tư chất lượng cao của Trung Quốc, thu hút các tập đoàn công nghệ hàng đầu
như BYD, Alibaba và Chery. Tuy nhiên, để tránh phụ thuộc quá mức, Hà Nội cũng
chủ động đa dạng hóa quan hệ kinh tế thông qua việc thu hút đầu tư từ các công
ty Mỹ trong lĩnh vực AI và chất bán dẫn.
Về chính trị và an ninh, Việt Nam duy trì đối thoại
cấp cao thường xuyên với Trung Quốc, đồng thời tăng cường quan hệ quốc phòng với
các đối tác khu vực như Philippines và Indonesia. Đặc biệt trong vấn đề Biển
Đông, cách tiếp cận thận trọng nhưng kiên quyết của Việt Nam phản ánh rõ nét tư
duy cân bằng này.
Tuy nhiên, chiến lược này cũng đặt ra những thách
thức không nhỏ. Sự phụ thuộc kinh tế ngày càng tăng vào thị trường Trung Quốc
có thể ảnh hưởng đến khả năng đàm phán và tự chủ của Việt Nam. Trong bối cảnh cạnh
tranh Mỹ-Trung ngày càng gay gắt, việc duy trì cân bằng trong quan hệ với các
cường quốc đòi hỏi sự khéo léo ngoại giao cao.
Nhìn về tương lai, thành công của chiến lược này sẽ
phụ thuộc vào khả năng của Việt Nam trong việc tiếp tục củng cố nền tảng kinh tế
- xã hội, tăng cường năng lực quốc phòng, và duy trì sự đoàn kết nội bộ. Những
bài học từ lịch sử cho thấy, chỉ khi có nội lực đủ mạnh, chiến lược “hợp tác và
đấu tranh” mới phát huy được hiệu quả tối đa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét