Trong cuộc chiến này, điều hiển nhiên là Ukraina sẽ chịu thiệt hại nặng nề nhất. Tuy nhiên, bên chịu thiệt hại nặng thứ hai không phải Nga mà chính là EU.
Vấn đề kinh tế, Nga là nguồn cung nhiên liệu hàng đầu cho EU. Điều này đặc biệt quan trọng vì khối EU chỉ tự chủ được 13% nhu cầu nhiên liệu, còn lại phải nhập khẩu. Ước tính, EU nhập từ Nga tới 40% lượng khí đốt và 30% lượng dầu mỏ tiêu thụ. Giải pháp là EU tăng tỉ trọng nhiên liệu từ các nguồn cung khác như Mỹ và Trung Đông, tuy nhiên, điều này sẽ đẩy giá nhiên liệu trong khối tăng cao, gây ảnh hưởng đến sản xuất và đời sống của người dân.
Nga hiện là bạn hàng lớn thứ 5 của EU (sau Trung Quốc, Mỹ, Anh và Thuỵ Sĩ). Cũng cần phải hiểu là khi áp đặt trừng phạt lên một ai đó, cũng có nghĩa là EU tự trừng phạt mình bằng cách cắt quan hệ làm ăn với họ. Các lệnh trừng phạt của EU không chỉ khiến Nga mất nguồn thu mà cũng sẽ đẩy các doanh nghiệp của khối EU vào tình trạng khó khăn do mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Nga, như dầu thô, khí đốt, lúa mì, sắt, nhôm, nikel, bạch kim... là đầu vào cho các ngành công nghiệp của châu Âu. Cắt đứt quan hệ làm ăn với Nga sẽ làm gián đoạn chuỗi cung ứng, tăng giá thành sản phẩm, giảm khả năng cạnh tranh của các doanh nghiệp châu Âu. Mỹ cũng tham gia trừng phạt Nga, tuy nhiên, những thiệt hại kinh tế của Mỹ có thể dễ dàng được bù đắp bằng việc tăng giá bán nhiên liệu cho chính châu Âu.
Vấn đề tài chính, việc loại "một số ngân hàng Nga" ra khỏi SWIFT thực ra là mất nhiều hơn được. Thứ nhất, thiệt hại của phía Nga sẽ là không lớn vì chỉ một số ngân hàng bị hạn chế. Thứ hai, trên thế giới đã và đang nổi lên những hệ thống thanh toán khác, cạnh tranh với SWIFT như CIPS của Trung Quốc và SPFS của Nga, Ấn Độ cũng đang muốn tự làm hệ thống cho riêng mình. Các ngân hàng Nga sẽ dễ dàng đổi sang một hệ thống khác, hoặc dùng song song các hệ thống. Thứ ba, việc được dùng để ép Nga cũng cho thấy SWIFT bị chi phối bởi các chính phủ phương Tây, do vậy sẽ thúc đẩy các ngân hàng trên thế giới chủ động tìm một giải pháp bổ sung - thay thế cho SWIFT. Nói cách khác, lệnh cấm này là một "món quà" cho những cường quốc như Nga - Trung - Ấn.
Vấn đề nhập cư, cuộc khủng hoảng ở Ukraina có thể khiến cho 30% dân số (như trường hợp Iraq) - tức khoảng 10 triệu người rời bỏ đất nước, ùn ùn kéo sang EU, gây ra mất an ninh trật tự, tạo gánh nặng khổng lồ cho công tác an sinh xã hội. Đó là chưa kể, Ukraina có thể biến thành là "trạm trung chuyển" người tị nạn từ Trung Đông và Châu Phi vào EU. Một cách mỉa mai, Mỹ và Anh, hai nước NATO rất nhiệt tình khiêu khích Nga, không tiếp giáp địa lý với lục địa châu Âu nên có thể dễ dàng kiểm soát cuộc khủng hoảng nhập cư này. Trong khi đó, EU với 4 nước giáp Ukraina, chưa kể Bulgaria cách 200km đường biển, không có cách nào ngăn chặn cuộc khủng hoảng này nếu cuộc chiến kéo dài.
Sự chia rẽ nội khối: trong cơn lên đồng vì Nga, EU dễ dàng tìm được sự đồng thuận của các thành viên. Tuy nhiên, sau khi mọi chuyện lắng xuống, những bất đồng trong khối sẽ trở nên trầm trọng hơn, do cộng hưởng bởi kinh tế lao đao và dịch bệnh và cấm vận, trong bối cảnh phải tăng cường chi tiêu quân sự, cộng thêm sự mất an ninh do nhập cư trái phép. Liệu Đức, Pháp, Ý và các nước Bắc Âu có tiếp tục cắn răng gánh các nước vùng Baltic, Balkan và Iberia nữa hay không? Những điều kiện khó khăn này có thể là điểm bắt lửa cho sự phân rã của EU, châm ngòi cho các cuộc xung đột tôn giáo - sắc tộc ở các nước vùng Balkan, các phong trào ly khai ở Tây Ban Nha hay xung đột với Anh về vấn đề Bắc Ireland.
Sự suy giảm các giá trị phương Tây: Trước hết, cần khẳng định rằng văn minh phương Tây hiện đang thống trị thế giới. Rất nhiều những định nghĩa vô hình của chúng ta trong cuộc sống, tỉ dụ như đàn ông cắt tóc ngắn, mặc vest, là bắt nguồn từ văn minh phương Tây. Có thể nói, văn minh phương Tây bao gồm những giá trị được toàn nhân loại coi là phổ quát. Tuy nhiên, song song với nó, là những cuộc đấu tranh không ngừng từ các nền văn minh lớn như Trung Hoa, Chính thống giáo, Hồi giáo, Ba Tư, chống lại sự áp đặt không có chọn lọc các tiêu chuẩn của Phương Tây lên nền văn hoá của mình. Ví dụ dễ thấy nhất là việc Ăn thịt tró ở Việt Nam. Phong trào chó-mèo quyền đến từ phương Tây, và được một bộ phận người dân Việt Nam mặc nhiên coi là tiêu chuẩn của văn minh, dẫu rằng mỗi nền văn hoá có những tiêu chuẩn riêng về thức ăn, và ngay ở chính Thuỵ Sĩ cũng đang rất thịnh hành món xúc xích thịt tró.
Cuộc chiến ở Ukraina đã làm lộ ra sự không phổ quát của các giá trị phương Tây. FIFA, một tổ chức về thể thao, dẫu cho có hẳn quy định riêng về phi chính trị, đã tự chà đạp lên các tiêu chuẩn mà chính mình rao giảng để áp đặt những lệnh cấm với ĐTQG và các CLB Nga.
Ngay lập tức, điều này tạo nên sự phẫn nộ trên khắp thế giới. Một khán giả, cho dù không ủng hộ hành động của Nga, cũng không còn tin vào những giá trị đó nữa. Trên bình diện rộng hơn, người dân cũng nhận ra rằng những cuộc xung đột vẫn diễn ra hàng ngày trên thế giới, bệnh viện, trường học bị dính bom, hàng triệu người yếu thế bị ảnh hưởng, tuy nhiên, chẳng có lệnh cấm vận nào được ban ra cả, bởi những khu vực đó đâu phải đồng minh của NATO.
Nói một cách mỉa mai, truyền thông phương Tây đã thành công trong việc "satan hoá" Putin và nước Nga, "nạn nhân hoá" và "anh hùng hoá" Ukraina, từ đó định hướng thành công dư luận trong khối của họ, nhưng vô tình đã lộ rõ sự tiêu chuẩn kép của chính mình trên phạm vi toàn thế giới, họ cũng đang tự uống nước đường và tưởng tượng ra một "sự chiến thắng" của họ trước Nga.
Nguồn: Tống Bá Duy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét