Thứ Ba, 21 tháng 11, 2023

 Giáo sư Tôn Thất Tùng trong bài phỏng vấn với một đài phát thanh ở Boston vào năm 1981: Phóng viên: Thưa giáo sư, ông đã ở lại Việt Nam và chiến đấu suốt ba mươi năm. Ông có thể đến bất cứ quốc gia phương Tây nào để làm việc. Tại sao ông vẫn ở lại Việt Nam và chưa rời đi? Giáo sư Tôn Thất Tùng: “Trước đây, tôi là một người bác sĩ không có Tổ Quốc (giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám, khi ấy đất nước chưa có độc lập, tự do). Bây giờ thì tôi thấy người tôi có Nước, có Tổ Quốc, khác hẳn ngay. Tôi cảm thấy không thể bỏ đất nước hay người dân Việt Nam được. Tôi thấy tôi còn có thể giúp được gì cho đất nước thì tôi giúp bởi vì cả cuộc đời của tôi, những cái gì mà đẹp đẽ nhất của tôi…” Phóng viên: Tại sao giáo sư không ra đi khỏi Việt Nam để tránh chiến tranh? Giáo sư Tôn Thất Tùng: Tôi cảm thấy bản thân có nhiều điều gắn bó với Việt Nam. Đến mức mà tôi chưa từng nuôi ý định rời xa Việt Nam mặc dù có rất nhiều lời mời. Tôi không thể giải thích được và không thể cho bạn lý do. Tất cả những gì tôi đã phải trải qua trong thời gian ở trong rừng rậm, chiến khu, sống trong bom đạn…đã khiến tôi không thể rời xa đất nước này. Tôi không thể bỏ Việt Nam được, không đi đâu nữa. Câu nói không thể bỏ Việt Nam được, lặp lại rất nhiều lần. ST./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét