Tư tưởng chính trị là sự phản ánh trực tiếp các quan hệ
chính trị của đời sống xã hội. Đây là một lĩnh vực rất quan trọng vì nó liên
quan đến nền tảng tư tưởng của Đảng, đến lý tưởng chính trị, niềm tin của cán
bộ, đảng viên và nhân dân vào Đảng, vào chế độ, đến sự đoàn kết trong Đảng và
đồng thuận xã hội. Đấu tranh chống các quan điểm sai trái, thù địch trên lĩnh
vực tư tưởng chính trị là một nội dung quan trọng của cuộc đấu tranh giai cấp,
một nhiệm vụ quan trọng của công tác xây dựng Đảng, xây dựng và bảo vệ chế độ
xã hội chủ nghĩa và sự nghiệp đổi mới đất nước. Vì vậy, cần tăng cường và nâng
cao chất lượng, hiệu quả của cuộc đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng chính trị
hiện nay nhằm chống các quan điểm sai trái, thù địch, chống âm mưu và hoạt động
“diễn biến hòa bình” của chủ nghĩa đế quốc.
Trong những năm đổi mới, các thế lực thù địch không ngừng
thực hiện âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” gây bạo loạn, lật đổ nhằm
chống phá cách mạng Việt Nam. Chúng sử dụng các chiêu bài “dân chủ”, “nhân
quyền” hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng ta, thay đổi chế độ chính trị ở
nước ta.
Các thế lực thù địch sử dụng các thủ đoạn tinh vi, thâm độc
thông qua hàng trăm cơ quan báo chí, xuất bản ở nước ngoài, móc nối với các
phần tử cơ hội chính trị ở trong nước; thông qua con đường ngoại giao, hợp tác
kinh tế, đầu tư… hòng chuyển hóa nước ta theo quỹ đạo của Mỹ, thúc đẩy quá
trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta, hòng làm mất ổn định
chính trị - xã hội, tạo cớ và điều kiện can thiệp sâu hơn chống phá cách mạng
Việt Nam.
Các thế lực thù địch lợi dụng, khoét sâu những thiếu sót,
yếu kém trong công tác lãnh đạo của Đảng, quản lý, điều hành của Nhà nước cũng
như những suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những hiện tượng
tiêu cực, tham nhũng, lãng phí của cán bộ, đảng viên để gây ra những dao động
về tư tưởng, mất lòng tin, thiếu đồng thuận trong nhân dân, kích động, chia rẽ
nội bộ để chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa, lập các tổ chức
phản động trong nước.
Chúng dùng mọi biện pháp để đánh vào nền tảng tư tưởng của
Đảng hòng gây hoang mang, dao động về hệ tư tưởng, về lý tưởng xã hội chủ
nghĩa. Chúng tiếp tục xuyên tạc, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin. Chúng cho
rằng, chủ nghĩa Mác - Lênin chỉ phù hợp với thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, chỉ
thích hợp với nền văn minh công nghiệp, còn thế kỷ XXI là thời đại văn minh tin
học, kinh tế tri thức, toàn cầu hóa nên đã lỗi thời, đã bị lịch sử vượt qua;
hoặc cho rằng chủ nghĩa Mác -Lênin chỉ phù hợp với các nước Tây Âu, không thích
hợp với các nước lạc hậu như Việt Nam, rằng chủ nghĩa Mác - Lênin không phải là
sản phẩm của thực tiễn Việt Nam, Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa Mác - Lênin vào
Việt Nam là “một sai lầm của lịch sử”, “đã kìm hãm sự phát triển của đất nước”.
Hoặc cho rằng, sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông
Âu chứng tỏ “chủ nghĩa Mác - Lênin là sai lầm, sai lầm từ trong bản chất chứ
không phải do nhận thức và vận dụng sai”.
Các thế lực thù địch còn đẩy mạnh tuyên truyền, ca ngợi chủ
nghĩa tư bản, cổ súy cho chủ nghĩa cá nhân, lối sống thực dụng, chúng cho rằng
chủ nghĩa tư bản là chế độ xã hội cuối cùng của lịch sử loài người, chủ nghĩa
tư bản đã thay đổi bản chất, không còn là một xã hội áp bức, bóc lột nữa. Đồng
thời, chúng coi con đường xã hội chủ nghĩa mà Đảng, Chủ tịch Hồ Chí Minh và
nhân dân ta lựa chọn là “mù mờ”, “thiên đường mù”, “không tưởng”, “không rõ chủ
nghĩa xã hội là gì mà dám lựa chọn con đường xã hội chủ nghĩa”; hoặc cho rằng
“chủ nghĩa nào, chế độ nào cũng được, miễn dân giàu, nước mạnh”; họ tách rời và
đối lập độc lập dân tộc với chủ nghĩa xã hội, thậm chí cho rằng “xưa kia trong
chế độ phong kiến làm gì có chủ nghĩa xã hội đâu mà cha ông ta vẫn giữ vững
được độc lập dân tộc”, v.v..
Đồng thời chúng còn xuyên tạc, bôi nhọ tư tưởng, đạo đức,
tác phong, cuộc đời và sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Chúng viết sách,
báo, sản xuất băng hình nhằm “hạ bệ thần tượng Hồ Chí Minh”. Họ đối lập tư
tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác - Lênin, coi Hồ Chí Minh chỉ là người theo
chủ nghĩa dân tộc chứ không phải là người cộng sản.
Chúng xuyên tạc, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân
quyền. Hằng năm, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ có Báo cáo tình hình nhân quyền,
trong đó họ tự dành cho mình cái quyền phán xét tình hình nhân quyền của các
nước khác, trong đó có Việt Nam, cố tình lờ đi tình trạng vi phạm nhân quyền
đầy rẫy trên đất Mỹ. Thậm chí, họ còn đe dọa đưa nước ta trở lại danh sách CPC
(danh sách “Các quốc gia đáng quan ngại về vấn đề tôn giáo”); can thiệp vào
công việc nội bộ của nước ta, đòi chúng ta phải thả những tên phạm tội phản
quốc, khủng bố, chống Nhà nước ta mà họ gọi là “những tù nhân lương tâm”. Họ
còn tài trợ cho các lực lượng chống đối trong tôn giáo và người đi khiếu kiện;
tổ chức đình công, bãi công, kích động biểu tình trong giáo dân, người dân tộc
thiểu số, sinh viên, học sinh.
Các thế lực thù địch muốn truyền bá lối sống thực dụng, văn
hóa phẩm đồi trụy, khuếch trương các quyền tự do, dân chủ trên lĩnh vực báo
chí, xuất bản, văn hóa, văn nghệ núp dưới chiêu bài tự do ngôn luận, tự do sáng
tác, quyền thông tin; móc nối với những phần tử bất mãn, chống đối trong nước,
lợi dụng những sơ hở, yếu kém của ta trong quản lý kinh tế, văn hóa, xã hội,
tung ra những tác phẩm báo chí, văn học nghệ thuật để xuyên tạc lịch sử, bóp
méo sự thật, nói xấu, vu cáo chế độ ta, hòng bôi đen chế độ.
Ý đồ lâu dài không thay đổi của các thế lực thù địch là xóa
bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng ta, thay đổi chế độ ta. Thông qua việc truyền bá
những tư tưởng, quan điểm sai trái, thù địch, lối sống lai căng vào xã hội, vào
cán bộ, đảng viên, dần dần từng bước tạo sự “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
trong nội bộ ta, để đi đến chuyển hóa Đảng, chuyển hóa chế độ và cuối cùng thực
hiện mục tiêu như cựu Tổng thống Mỹ R. Nixơn đã mong muốn là “chiến thắng không
cần chiến tranh”.
Những tác động của âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình”,
trong đó có những tư tưởng, quan điểm sai trái của các thế lực thù địch đến cán
bộ, đảng viên và nhân dân ta diễn ra trong bối cảnh quốc tế và trong nước mà
bên cạnh mặt thuận lợi đang có nhiều khó khăn, thách thức đối với sự nghiệp xây
dựng chủ nghĩa xã hội của nước ta.
Chủ nghĩa tư bản còn tồn tại lâu dài và hiện tại còn tiềm
năng phát triển, nhất là về kinh tế; các cường quốc tư bản chủ nghĩa đứng đầu
là Mỹ đang chi phối trật tự thế giới. Chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các
nước Đông Âu bị sụp đổ, chủ nghĩa xã hội hiện thực lâm vào thoái trào đã tác
động mạnh đến niềm tin, lý tưởng của nhiều cán bộ, đảng viên. Tình hình thế
giới biến đổi nhanh chóng và phức tạp với nhiều xu thế và đặc điểm mới, nhiều
vấn đề mới nảy sinh.
Ở trong nước, chúng ta chuyển sang phát triển kinh tế thị
trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Bên cạnh mặt tích cực, kinh tế thị trường
cũng tác động tiêu cực đến đời sống xã hội, nó kích thích chủ nghĩa cá nhân, chủ
nghĩa thực dụng phát triển, coi tiền là tất cả mà coi thường đạo lý, coi nhẹ lý
tưởng, tình đồng chí, làm băng hoại những giá trị đạo đức truyền thống của dân
tộc, làm tăng phân hóa giàu nghèo, khuyến khích lối sống hưởng thụ ích kỷ,
không có tình nghĩa. Trong bối cảnh đó, nếu cán bộ, đảng viên không có bản lĩnh
chính trị vững vàng, thiếu tu dưỡng, rèn luyện thường xuyên thì rất dễ dao động
về lý tưởng, suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống, dễ sa ngã
bởi những cám dỗ vật chất tầm thường, rơi vào vũng bùn của chủ nghĩa cá nhân.
Hiện nay, tình trạng nhạt Đảng, nhạt chính trị, nhạt chủ nghĩa đang diễn ra và
có xu hướng tăng lên. Ngay từ năm 1927 (khi Đảng còn chưa ra đời), trong
cuốn Đường cách mệnh, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã căn dặn “phải ít
lòng tham muốn về vật chất” và “phải giữ chủ nghĩa cho vững”. Thiết nghĩ, những
lời căn dặn đó như Người đang nói với chúng ta ngày hôm nay. (X.T)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét