Biết con trai cầu cứu tôi nên vừa bước vào nhà, anh rể tôi đã “phủ đầu”:

- Nó lại nhờ cậu về chuyện đăng ký học cảnh sát giao thông chứ gì? Tôi không đồng ý đâu. Làm nghề đó khó được mọi người yêu quý.

- Dựa vào đâu mà anh nói như thế? Có phải từ việc anh bị xử lý vi phạm về nồng độ cồn khi lái xe bữa trước?

- Đúng! Tuần trước, tôi qua nhà sếp ăn cơm, chỉ uống một, hai cốc bia. Trên đường về gặp tổ cảnh sát giao thông dừng xe kiểm tra nồng độ cồn, tôi trình bày là chỉ uống một chút và nhà cách đây chưa đầy cây số mà mấy cậu ấy không tha. Đã lập biên bản xử phạt lại còn lên giọng “giáo huấn” nữa. Không để đâu cho hết tức...

- Các chú công an xử lý như thế là đúng pháp luật. Nếu thông cảm cho anh thì các trường hợp khác sẽ như thế nào? Sẽ có trăm nghìn lý do để người vi phạm xin thông cảm. Pháp luật không nghiêm, không đi vào cuộc sống thì xã hội sẽ rối loạn. Đó là cái cớ để các thế lực thù địch, đối tượng bất mãn chống phá nước ta, quy chụp rằng pháp luật Việt Nam có cũng như không. Anh suy nghĩ thế thì sẽ là đối tượng để chúng dụ dỗ, lôi kéo, chia rẽ đoàn kết giữa công an với nhân dân đấy.

Nghe tôi phân tích, anh rể hiểu ra nhưng vẫn than thở:

- Trăm cái lý cũng phải có tý cái tình chứ! Có mỗi cốc bia mà phạt nặng quá. Mất gần 20 triệu đồng nộp phạt, lại còn bị thu giấy phép lái xe 16 tháng. Trên mạng cũng có ý kiến phản đối cảnh sát giao thông đấy.

- Em hiểu tâm trạng, hoàn cảnh của anh. Nhưng anh cũng phải hiểu trách nhiệm của lực lượng công an. Anh còn nhớ vụ tai nạn giao thông hồi đầu năm gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng mà nguyên nhân là do tài xế uống rượu không? Khi ấy, chính anh bảo phải xử lý thật nghiêm đối tượng lái xe đó còn gì. May mà vừa rồi anh uống cốc bia, đi lại vẫn an toàn. Đây là bài học đắt giá để mình không tái phạm nữa. Từ nay, nhất định cả nhà ta “đã uống rượu, bia là không lái xe”.

Thấy tôi nói đúng nhưng anh rể vẫn vớt vát: 

- Nhưng anh vẫn không thích cháu Đức học cảnh sát giao thông...

- Cháu Đức có xu hướng nghề nghiệp sớm, lại có cái nhìn đúng đắn, toàn diện là điều đáng mừng. Anh phải tôn trọng, ủng hộ nguyện vọng chính đáng của cháu. Đằng này, từ chuyện đơn lẻ anh quay sang “chụp mũ” cho lực lượng cảnh sát giao thông, thậm chí cả ngành công an. Cán bộ, đảng viên như thế là bị mắc âm mưu "diễn biến hòa bình", dẫn đến “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đấy anh ạ! Thôi em phải về giải quyết công việc, mai anh em mình nói chuyện tiếp. 

Tôi định bụng hôm sau sẽ qua nhà nói chuyện, phân tích thêm với anh rể. Nhưng vừa về đến nhà thì cháu Đức đã gọi điện, giọng vui mừng: “Cậu ơi, bố cháu đồng ý cho cháu đăng ký học cảnh sát giao thông rồi ạ. Cháu cảm ơn cậu nhiều nhé!”. 

Nghe cháu báo tin, lòng tôi lâng lâng niềm vui vì anh rể tôi đã hiểu...